Tĩnh công chúa từ trong hồi ức ngắn ngủi tỉnh lại, ánh mắt khôi phục vẻ trong vắt.
Thế nhưng chờ đợi nàng là những ánh mắt hiếu kỳ của mọi người.
Thế nhưng, chờ đợi nàng là những ánh mắt hiếu kỳ của mọi người.
- Cửu muội, ngươi rốt cuộc làm thế nào biết được Triệu Phong?
Tam điện hạ có chút không kìm nén được nữa
Hai năm trước, Triệu Phong là đệ nhất thiên tài Hoành Vân Thập Tam Quốc, bị truy nã đuổi giết nên lập tức bỏ Theo lý thuyết.
Tĩnh công chúa không thể nhận ra Triệu Phong mới đúng
Nếu như nhận ra nhau thì cũng bỏ đi, nhưng tại sao Tĩnh công chúa lại nói rằng: Ta biết hắn, nhưng hắn chưa chắc đã biết ta.
- Triệu Phong này, tuổi còn nhỏ, tu vi đạt tới Chân Huyền cấp, không thể nào tưởng tượng nổi một thiên tài như vậy lại xuất thân từ khu vực Hoành vân. Cho dù phóng mắt khắp toàn bộ Đại lục thì hắn cũng là kỳ tài hiểm gặp có một không hai.
Khương lão không khỏi cảm khái.
Ánh mắt Tĩnh công chúa khẽ lóe lên, cũng không vội vàng trả lời.
Nếu như để cho thế nhân biết được, Triệu Phong chính là thiên kiêu cái thế số một số hai trên Thánh Vực Chân Long Hội, như vậy sẽ mang đến chấn động như thế nào đối với khu vực Hoành Vân?
Thân là người của Thế giới Tông môn, nàng biết rất rõ, Hoành Vân Thập Tam Quốc chẳng qua chỉ là một nơi hẻo lánh thâm sơn cùng, so với toàn bộ Đại lục mà thôi.
Trước kia, địa vực Hoành Vân có thể phái ra vài đại biểu tham gia Chân Long hội đã là vinh quang vô thượng rồi.
Cản thận suy nghĩ một phen, Tĩnh công chúa đã có quyết định.
- Ta đã gặp Triệu Phong tại Chân Long hội, biểu hiện của hắn quả thật rất kinh diễm, cũng có thể xem là thiên tài tuyệt đỉnh trong Chân Long hội.
Tĩnh công chúa dịu dàng mỉm cười.
Nàng cuối cùng vẫn che giấu chiến tích kinh người của Triệu Phong trên Thánh Vực Chân Long Hội.
Sỡ dĩ Tĩnh công chúa giấu giếm, chính là vì nghĩ cho sự an toàn của Triệu Phong
Mặc dù Triệu Phong kinh tài tuyệt diễm, thực lực cường hoành, nhưng dù sao cũng chỉ là thiên tài trong đám thế hệ mới.
Nếu như để “Liên minh Thiết Long” biết được, kẻ đối địch với mình là một tân tinh cấp bậc “thiên kiêu cái thế”, nhất định sẽ cảm thấy khủng hoảng e rằng lúc đó sẽ bất chấp tất cả, bóp chết hắn từ trong trừng nước.
Ý nghĩ của Tĩnh công chúa quả thật không sai, nhưng nàng cũng không biết rằng sau khi Triệu Phong tiến vào truyền thừa Ngoại Vực, hắn đã tiến bộ nhảy vọt đến mức nào.
Nàng không tiến vào 100 hạng đầu của Chân Long hội, vô duyên với truyền thừa Ngoại Vực, cho nên chỉ có thể nhanh chóng trở về khu vực Hoành Vân.
- Thì ra là vậy, không ngờ Triệu Phong này cũng từng tham gia Thánh Vực Chân Long Hội.
Mọi người trong lầu các lập tức bừng tỉnh.
Khó trách Tĩnh công chúa lại biết Triệu Phong
Chẳng qua, trong lòng mọi người vẫn có chút nghi ngờ, tại sao sau khi Tĩnh công chúa nhận ra Triệu Phong nàng lại phấn khích kích động như vậy? Loại biểu hiện này, thật sự rất bất thường
Khương lão mơ hồ suy đoán, biểu hiện của Triệu Phong trên Thiên Vân Chi, nhất định là nắm ngoài tưởng tượng dù sao đi nữa thì thực lực của Triệu Phong cũng rất cường đại.
Hắn có thể xác định, nhất định Tĩnh công chúa đã che giấu một vài bí mật.
Nhưng nếu Tĩnh công chúa đã không chịu nói, bọn họ cũng không tiện truy vấn tiếp.
Chớp mắt đã năm sáu ngày trôi qua.
Phần lớn thời gian, Triệu Phong đều chìm vào giấc ngủ say.
Tĩnh công chúa một mực ở bên cạnh Triệu Phong hết lòng chiếu cố, ngẫu nhiên cũng đùa giỡn với Tiểu Tặc Miêu.
Trong thời gian đó.
Triệu Phong đã mấy lần tỉnh lại, trong mắt nổi lên một tia lam trạch giống như u thủy, mát lạnh thấu tim.
So với lúc ở trên Chân Long hội, khí tức lạnh lùng của Triệu Phong đã dần hòa tan, có cảm giác ôn hòa như nước.
Loại khí tức này vô cùng thận cận với “Thủy Chi Áo Nghĩa” mà Tĩnh công chúa tham tu.
Mái tóc màu lam như mộng ảo, lúc này màu sắc càng trở nên thâm thủy như biển cả.
Mỗi lần Tĩnh công chúa nhìn hắn chăm chú, ý thức phảng phất như chìm vào một vực sâu vô tận, trầm mê trong đó, không thể tự kềm chế.
Đây chính là thiếu niên như thần, huyết mạch đồng tử của hắn đã tạo thành truyền thuyết tại Chân Long hội, trên thân tràn ngập đủ loại huyền bí.
Thế nhưng
Khiến cho Tĩnh công chúa thất vọng chính là, mỗi lần Triệu Phong thức tỉnh đều chỉ kéo dài một khoảng thời gian rất ngắn, sau đó lại tiếp tục ngủ say.
Hơn nữa, lúc tỉnh lại, thần sắc của Triệu Phọng rất lười biếng, hiển nhiên cũng không biết Tĩnh công chúa là ai, thần sắc rất bình thản, đối đãi với nàng như một người qua đường.
Trong lòng Tĩnh công chúa có chút lạc lõng, tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của nàng cũng rất hợp tình hợp lý, có lẽ là do bản thân đã quá chờ mong mà thôi.
- Triệu Phong sư tôn của ta mấy ngày sau sẽ xuất quan, ông ấy là lãnh tụ của “Liên minh Thí Long”, đến lúc đó sẽ gặp ngươi.
Tĩnh công chúa mỉm cười ẩn tình, nắm bắt thời gian báo cho hắn tin tức này.
Nghe đến đó, con ngươi Triệu Phong có chút ngưng tụ, khẽ gật đầu.
Mặc đủ phần lớn thời gian của hắn đều dùng để ngủ, nhưng hắn vẫn xác định rõ mục đích của mình.
Gặp mặt với lãnh tụ của “Liên minh Thí Long”, chính là một trong những mục đích Triệu Phong lưu lại tại cảnh nội Thiên Phong Cường Quốc.
Triệu Phong thoáng tính toán một chút, bản thân đại khái phải “ngủ” hai ba lần nữa thì mới có thể gặp được Túc lão.
Rất nhanh.
Triệu Phong lại một lần nữa trở nên ủ rũ mệt mỏi, lập tức chìm vào giấc ngủ.
Tĩnh công chúa thở dài sâu kín, đi ra khỏi lầu các, Tiểu Tặc Miêu ở sau lưng nàng nhe rằng cười.
Nàng biết rõ, có Tiểu Tặc Miêu ở đây thủ hộ, dưới tình huống bình thường Triệu Phong sẽ tuyệt đối an toàn, nên nàng căn bản không cần lo lắng.
Đêm khuya.
Tại một khu vực sâu trong sơn trang sương mù mông lung, chợt nổi lên một luồng hàn ý âm lãnh.
Vụt vụt vụt...
Từ trong làn mây mù dưới vực sâu, bỗng nhiên truyền đến tiếng xé gió dồn dập sắc bén.
Phù...
Một luồng phong áp kinh hồn mãnh liệt, giống như một ngọn núi lớn từ trên trời ép xuống mạnh mẽ như sóng lớn vỗ bờ.
Trong hư không xẹt qua từng đạo tàn ảnh như quỷ mị, kèm theo đó là một trận tiếng cười “khặc khặc” quái dị, khiến cho mọi người sởn hết cả gai ốc.
- Địch tập kích!
Những người gác đêm trong sơn trang rùng mình một cái, hô hấp phảng phất ngưng trệ, ngưng tụ khí lực toàn thân, miễn cưỡng phun ra mấy chữ.
- Không ổn, có địch tập kích!
Đêm trăng yên bình lặng lẽ trong sơn trang, lập tức bị những tiếp hô gấp gáp dồn dập phá tan.
Tĩnh công chúa thầm giật mình, ngẩng đầu nhìn lên, trên bầu trời bị một tầng mây u ám khổng lồ như tấm lưới bao phủ.
“Tấm lưới” lớn u ám đó, do ba mươi sáu thân ảnh đeo mặt nạ khô lâu khống chế, bao phủ phương viên một dặm, từ trên trời giáng xuống hình thành một đám mây đen.
- Không xong rồi, đây chính là “Thiết Vân Tử Võng” tiếng tăm lẫy lừng của Liên minh Thiết Long. Do Thiết Tiêu Chân Chủ khai sáng chuyên dùng để tập kích ban đêm, có thể vây giết cường giả trong khu vực này đến chết.
Tĩnh công chúa hoa dung thất sắc, khuôn mặt trắng bệch.
- Thiết Vân Tử Võng là một loại trận pháp vây giết đặc thù, cần một vài Chân Nhân cấp chủ trì, còn có ba mươi bốn vị cường giả Thất trọng thiên Thoát Phàm Cảnh cùng kết trận.
Đặc điểm của trận pháp vây giết này, chính là tốc độ hình thành cực nhanh, cho dù không có bao nhiêu lực sát thương nhưng lại giống như một cái lồng sắt, khiến cho mọi người bị nhốt bên trong không thể chạy thoát.
Lúc này...
Thiết Vận Tử Võng đã ngưng kết thành hình trên khoảng không của sơn trang dưới ánh sáng u ám, tầng mây này càng phát ra một luồng khí tức lạnh lẽo như băng
- Ha ha ha... Thiết Vân Tử Võng đã kết trận thành công, dưới Tử Vân này bao phủ, tất cả đều chỉ là chim trong lồng. Đám dư nghiệt của Thiên Phong Thất Tông còn không mau thúc thủ chịu trói?
Một tên béo đầu trọc mặc áo bào đỏ sậm, đứng trên vách núi nhìn xuống trên mặt tràn ngập vẻ hưng phấn dị thường
- Không ngờ trưởng lão hạch Tâm Chủng ta truy tung một thiếu niên tóc lam, lại bắt được cứ điểm hạch tâm của “Liên minh Thí Long”, lần này Phân Điện thứ mười tám của chúng ta lập được đại công rồi.
- Nhân vật lần này, Phân Điện mười tám của chúng ta gần như dốc hết toàn bộ lực lượng, bố trí Thiết Vân Tử Võng bày ra “Khốn Sát tuyệt trận”, cho dù là Túc lão quái của Liên minh Thí Long cũng khó mà thoát được một kiếp.
Trên vách núi đá, xuất hiện một đám thân ảnh, gầy béo xấu lùn đủ cả.
Trong đó, có ba bốn luồng khí tức Chân Linh cảnh, hơn mười luồng khí tức Nửa bước Chân Linh cảnh, đó là còn chưa tính đến hai đại Chân Linh cảnh đang chủ trì “Thiết Vân Tử Võng”.
Tất cả đều mặc trường bảo đỏ sậm, do tên béo đầu trọc cầm đầu, vừa kính sợ vừa có phép tắc.
Sơn trang bên dưới, trải qua một hồi bối rối trong chốc lát, đám cường giả tinh nhuệ của Liên minh Thí Long, nhanh chóng kết thành trận hình phòng ngự.
Thế nhưng tuyệt đại đa số người trong sơn trang lại đều lộ vẻ tuyệt vọng
Không ngờ Thiên Phong Cường Quốc lại phát động toàn bộ lực lượng của một Phân Điện, hơn nữa còn đánh lén ban đêm, đáng sợ hơn chính là toàn bộ đã kết thành “Thiết Vân Tử Võng”.
- Một khi Thiết Vân Tử Võng kết thành, dưới Chân Huyền cấp, có chạy đằng trời, cuối cùng cũng không thoát khỏi vận mệnh trở thành chim trong lồng.
Sắc mặt đám người Khương lão, Tam điện hạ giống như tro tàn, cùng kết thành trận thế phòng ngự với những thành viên trong Liên minh Thí Long.
- Mọi người không được bối rối, chúng ta đồng tâm hiệp lực, vẫn có sức liều mạng
- Tin rằng Túc lão sẽ nhanh chóng xuất quan, vào thời khắc mấu chốt giúp chúng ta đánh lui cường địch.
Thanh âm nhu hòa dễ nghe của Tĩnh công chúa đột nhiên vang lên.
Việc hết sức cấp bách.
Nàng cần ổn định cục diện quân tâm, như vậy mới có thể đánh một trận.
Mọi người vựa nghe tên “Túc lão”, trong lòng đều thoáng trấn định, trong mắt dấy lên hi vọng và ý chí chiến đấu.
- Phân Điện thứ mười tám của Liên minh Thiết Long, dốc toàn bộ lực lượng, người đến là trưởng lão hạch tâm thứ mười tám, vốn nổi danh mưu tính xảo trá, lại sở trường về phòng thủ và trường chiến.
Tĩnh công chúa dò xét đội hình quân địch, trong lòng không khỏi cảm thấy cay đắng
Liên minh Thiết Long có có ba mươi sáu trưởng lão hạch tâm, phân biệt chưởng quản ba mươi sáu Phân Điện.
Trưởng lão hạch tâm chính là trụ cột vững chắc của Liên minh Thiết Long, mỗi một người đều có thể chấn nhiếp một phương, cơ bản tu vi đều ngoài Chân Huyền cấp. Thậm chí có một số thành viên Chân Huyền cấp cũng chưa chắc có thể trở thành trưởng lão hạch tâm của Liên minh Thiết Long.
- Trong sơn trang chỉ có hai cường giả đã ngoài Chân Huyền cấp, đó là Túc lão đang dưỡng thương thực lực rơi xuống tình trạng Chân Huyền cấp. Một người khác thì đang ngủ say...
Tĩnh công chúa không khỏi phân tích chiến lực địch ta.
Bước đầu tiên so sánh chiến lực, Liên minh Thí Long trong sơn trang hoàn toàn không có bất kỳ ưu thế nào.
Tiếp theo, bên phía Liên minh Thiết Long, số lượng cường giả Chân Nhân cấp nhiều hơn trong sơn trang rất nhiều.
Càng đáng sợ hơn chính là.
Liên minh Thiết Long phát động đánh lén ban đêm, đánh đòn phủ đầu, bày ra “Thiết Vân Tử Võng”, đủ để phong kín sơn trang thời gian kéo dài, viện quân của Liên minh Thiết Long sẽ càng ngày càng nhiều.
Mà trùng hợp là vị trưởng lão hạch tâm thứ mười tám lần này lại sở trường về đánh lâu dài.
- Các huynh đệ, phong kín sơn trang một con ruồi cũng không để thoát. Chờ đến khi chế ngự được sơn trang này, công chúa gì đó cũng để mặc cho các ngươi đùa giỡn.
Tên béo đầu trọc đứng trên vạch núi, trên mặt phúng phính mỡ, hưng phấn đến run người.
Ánh mắt tà dâm của hắn đảo qua Tĩnh công chúa trong sơn trang
Vừa nói xong thành viên của Liên minh Thiết Long đều hưng phần xoa tay, không khỏi liếm liếm môi.
Chẳng qua
Trưởng lão hạch tâm thứ mười tám cũng không vội tiến công, vẫn chậm rãi từng bước phân bố binh lực, lấy vây khốn làm chủ.
- Thời gian càng kéo dài, chúng ta càng có lợi. Người trong sơn trang muốn chạy trốn thì nhất định phải phá vòng vây, chúng ta chỉ cần ôm cây đợi thỏ là được.
Tên béo phì đầu trọc đứng trên vách đá, thoạt nhìn cực kỳ tà dâm phóng đãng kỳ thực sâu trong ánh mắt lại hoàn toàn tỉnh táo.
Linh thức của hắn đang điều tra bên trong sơn trang
Nhiệm vụ lần này chính là truy bắt tên thiếu niên tóc lam “Triệu Phong”, nghe đồn tu vi đối phương là Chân Huyền cấp, cho nên hắn tự nhiên phải chuẩn bị kỹ lưỡng.
- Giết giết...
Trong sơn trang lấy Tĩnh công chúa và Khương lão là cường giả Chân Nhân cấp cầm đầu, lập tức phát động đợt tấn công đầu tiên, nhằm thử phá vòng vây.
Đinh đinh đinh...
Thiết Vân Tử Võng trên bầu trời giống như một đám mây đen không tan, chỉ tóe lên một hồi tia lửa.
Mạnh như Chân Huyền cấp, có lẽ có thể trong thời gian ngắn đánh vỡ ra một lỗ hổng thế nhưng “tấm lưới” u ám này đã được bố trí lực lượng trận pháp, cho nên có thể nhanh chóng tu bổ lại.
Bịch bịch bịch...
Sau đợt tần công đầu tiên, bên phía Liên minh Thí Long đã lưu lại bốn năm cỗ thi thể.
Mà bên Liên minh Thiết Long lại chỉ thương vong một người.
Thiết Vân Tử Võng kia thoạt nhìn như một cái rãnh trời, có thể so với thành trì phòng thủ kiên cố nhất, muốn cưỡng ép phá vòng vây, nhất định phải trả một cái giá lớn.
Đám cường giả Chân Linh cảnh như Tĩnh công chúa và Khương lão lập tức cảm thấy nội tâm nặng nề.