Chúa Tể Chi Vương

Chương 433: Linh Hồn Lớn Mạnh

Vút...

Thân hình Lữ Thiên Nhất chớp lên mấy cái, tiến vào bên trong hạp cốc, uy thế phô thiên cái địa, rung chuyển nguyên khí thiên địa, lập tức chỗ Tham Thiên Thụ Yêu thật xa, cũng có chút cảm ứng, thầm nghĩ không ổn.

- Nhân loại à, xem ra lần này chúng ta khó tránh khỏi đại kiếp nạn rồi!

Thanh âm già nua chua xót của Tham Thiên Thụ Yêu truyền đến.

Triệu Phong biết, Lữ Thiên Nhất đã đến, đồng thời mang đến cho Tham Thiên Thụ Yêu cảm giác nguy cơ trí mạng.

Nếu Tham Thiên Thụ Yêu đang ở trạng thái đỉnh phong, cũng có thể cùng chống lại Lữ Thiên Nhất một phen.

Nhưng mà, lúc trước nó thừa nhận một kích Hư Thần bảo hộ khủng bố, bị mở ra một cái chỗ hổng thật lớn, trực tiếp lộ ra chủ thể.

Ngoài ra, nó thừa nhận công kích của thiên tài thuộc Tam Đại Tông Phái, tiêu hao lượng lớn Mộc Linh Tinh Phách, như vậy cũng khiến thực lực Tham Thiên Thụ Yêu giảm xuống thật lớn.

- Lữ Thiên Nhất này quả thực cường đại, gần như có thể khiêu chiến Tôn giả, đã vượt qua cực hạn ta có thể ứng phó!

Trong lòng Triệu Phong thở dài thật sâu.

Lúc trước, Triệu Phong nhiều lần phát uy, nhất cử đẩy lui thiên tài của Tam Đại Tông Phái, khiến chiến lực của mười đại Chân Chủ Cấp tổn thất hơn phân nửa.

Nhưng mà trong đó cũng có một điều kiện tiên quyết, đó chính là Tham Thiên Thụ Yêu cường đại che chở, bốn phía đều là một mảnh vùng cấm.

Nếu như chân chính đơn đả độc đấu, Triệu Phong thậm chí không quá lớn nắm chắc có thể đối kháng với Diệp Yên Vũ hay Trang Quán Nhi. Dù sao chiến lực của hai nữ nhân này, ít nhất cũng sánh ngang Phó Giáo chủ Thiết Huyết Giáo, có thể khiêu chiến Nửa bước Đan Nguyên Cảnh bình thường.

Mà Lữ Thiên Nhất trước mắt, thực lực lại đạt tới một cấp bậc rất cao!

Triệu Phong thông qua Thần Linh Nhãn quan sát, phát hiện năng lực Lữ Thiên Nhất cùng thiên địa hô ứng, còn gấp mấy lần Chân Chủ Cấp bình thường, thậm chí gấp gần cả chục lần!

Đối phương phảng phất như đặt mình trong lốc xoáy nguyên khí thiên địa, trong lúc giơ tay nhấc chân, đều có thể phát động thiên địa chi uy cuồn cuộn.

Chính bởi vì vậy, cho nên Lữ Thiên Nhất chỉ cần tùy tiện vung tay lên, liền đánh tan đám quái phong bên ngoài hạp cốc thần bí, tạo ra một cái thông đạo!

Điều này bất luận là Diệp Yên Vũ hay Trang Quán Nhi, cũng đều không thể làm được.

- Thụ Tinh huynh, chúng ta cũng không nhất định là không thể tác chiến với địch nhân này. Di Tích Bảo Điện rất nhanh sẽ hàng lâm, ngươi chỉ cần toàn lực duy trì, còn lại cứ giao cho ta!

Thanh âm của Triệu Phong, vẫn trầm ổn bình tĩnh.

Lúc này, hắn cũng cảm nhận được cảm giác nguy cơ không nhỏ.

Nếu không phải Di Tích Bảo Điện sắp hàng lâm, Triệu Phong khẳng định đã sớm bỏ chạy từ lâu, ở lại đây chẳng khác gì đâm đầu vào tử lộ!

Muốn ứng phó Lữ Thiên Nhất và các thiên tài Chân Chủ Cấp khác, cùng với phần đông thiên tài của Tam Đại Tông Phái, so với việc khiêu chiến Tôn Giả cũng không khác nhau nhiều lắm!

Bảo Triệu Phong đi khiêu chiến Tôn Giả, như vậy có khác gì bảo hắn đi tìm chết?

- Nhân loại, ngươi đã mang đến cho ta kinh hỉ và ngoài dự liệu rất lớn, hy vọng lần này cũng có thể giống như lúc trước!

Trong lòng Tham Thiên Thụ Yêu thoáng trấn định, thúc giục Mộc Linh Tinh Phách không chút dư lực mà duy trì Triệu Phong.

Lúc này, hắn đã không quản nổi chuyện tiêu hao căn nguyên nữa rồi, cho dù phải tiêu hao tất cả căn nguyên, thậm chí bị đánh trở về nguyên hình, vẫn tốt hơn so với bị hủy diệt khỏi thế giới này.

Cùng lúc đó, Lữ Thiên Nhất cũng tiến vào hạp cốc thần bí, cùng hội hợp với các thiên tài của Tịnh Nguyệt Linh Tông.

Nhìn thấy thảm trạng chật vật của thiên tài Tam Đại Tông Phái, Lữ Thiên Nhất lập tức cảm thấy giật mình:

- Đã xảy ra chuyện gì?

Trong số mười đại Chân Chủ Cấp, ngoại trừ hắn ra, hai nữ nhân bài danh thứ hai, thứ ba là Diệp Yên Vũ và Trang Quán Nhi cũng ở đây.

Tổn thất của Tịnh Nguyệt Linh Tông, cũng khiến Lữ Thiên Nhất kinh sợ.

Trong ba đại trận doanh, tổn thất của Tịnh Nguyệt Linh Tông chính là lớn nhất.

Vũ Lạc ngã xuống, Lý Hoành so với chết đi cũng không khác biệt gì, ngoài ra còn một đám thiên tài Chân Chủ Cấp, Chân Huyền Cấp khác ngã xuống nữa.

- Lữ sư huynh, huynh tới đúng lúc lắm, như vậy khả năng giết chết tặc tử kia, sẽ tăng lên tới gần mười thành!

Diệp Yên Vũ vui sướng như điên.

Lữ Thiên Nhất càng thêm giật mình, Diệp sư muội luôn luôn u tĩnh ngọt ngào, không ngờ lúc này trên khuôn mặt lại tràn ngập sát khí sương lạnh.

Rất nhanh, Diệp Yên Vũ một phen đem sự tình chân tướng, giản lược giải thích cho Lữ Thiên Nhất.

- Lại có chuyện như vậy?

Lữ Thiên Nhất sau khi nghe xong, vô cùng tức giận.

Từ lúc nào Đệ tử Chân truyền của Tịnh Nguyệt Linh Tông lại bị khi nhục đến trình độ này?

- Các ngươi yên tâm! Cứ để ta qua đó, giết chết tặc tử kia!

Trên khuôn mặt tròn trịa của Lữ Thiên Nhất không còn tồn tại vẻ lười biếng nữa, hai mắt như kim nguyệt trong tinh không, còn nổi lên huyết trạch nhàn nhạt, giống như Sát Thần phụ thể vậy.

Đúng lúc này, Lữ Thiên Nhất đột nhiên sản sinh cảm ứng, nhìn về phía chân trời trên đỉnh đầu.

Vút...

Ở phía chân trời, chẳng biết khi nào đã xuất hiện một con mắt khổng lồ trong suốt lam sắc, phảng phất như cùng thiên địa đặt song song, đang lạnh lùng quan sát hắn.

- Đây là huyết mạch nhãn đồng của tặc tử kia? Quả thật chưa từng gặp qua bao giờ!

Lữ Thiên Nhất cũng bị dọa cho nhảy dựng.

Ban đầu thoáng nhìn qua, hắn còn tưởng rằng là hậu duệ Thần Mâu nào đó hàng lâm nữa.

Nếu đối thủ quả thật là hậu duệ của Bát Đại Thần Mâu, cho dù là Lữ Thiên Nhất, cũng sẽ không dám chần chừ ở lại nơi này.

Giờ phút này, con mắt khổng lồ trong không trung kia, đang lạnh lùng quan sát bên dưới, phát ra uy thế thiên địa và tinh thần áp bách không thể hình dung.

Ngoại trừ Lữ Thiên Nhất ra, những thiên tài Chân Chủ Cấp khác ở đây, cũng cảm thấy áp lực sâu sắc.

Dù sao thi triển Khóa Không Chi Nhãn này, Triệu Phong cũng phải có Mộc Linh Tinh Phách duy trì, huống chi cảnh giới tinh thần bản thân hắn đã vượt qua khỏi Chân Chủ Cấp đại thành.

- Ý cảnh uy thế, không hề chênh lệch về bản chất so với ta, chẳng qua nó lại khiến cho ta có một loại cảm giác nhìn không thấu!

Lữ Thiên Nhất đứng lặng tại chỗ, hai tròng mắt phát ra thần quang nhàn nhạt, giống như kim nguyệt hẹp dài, có một loại uy thế duy ngã độc tôn, ngạo thị bát phương.

Hắn hoàn toàn bất động, lại phảng giống như trở thành trung tâm lốc xoáy nguyên khí thiên địa, mang theo uy thế thiên địa tự nhiên không thể chống lại.

- Diệt cho ta!

Trong lòng bàn tay Lữ Thiên Nhất đánh ra một đạo sóng nhận kim nguyệt mỏng như cánh ve, phá không mà ra, thoáng chốc dẫn động một trận hào quang lạnh thấu xương, trảm phá tận trời, làm nổi bật tầng mây cả nửa bầu trời.

Giờ phút này, thiên tài của Tam Đại Tông Phái ở đây, cả đám đều ngừng lại hô hấp, lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh hãi.

Một kích cường thế của Lữ Thiên Nhất, giống như có uy thế hủy thiên diệt địa, có thể thoải mái hủy diệt một cái thôn trang nhỏ.

Thậm chí ngay cả uy thế quan sát của Di Thiên Chi Mâu trên thiên không, cũng đều bị áp chế xuống.

Phốc…

Sóng nhận kim nguyệt kia mang theo lực lượng hủy diệt khủng bố, đem phiến hư không nơi Di Thiên Chi Mâu kia, hoàn toàn bao phủ lại.

Trong không trung, không gian trong phạm vi ba, bốn dặm, đều bị bao phủ!

Thậm chí ngay cả Tham Thiên Thụ Yêu ở xa xa, cũng cảm thấy chấn động nhất định, ít nhất nguyên khí thiên địa ba động, khiến cho cành lá của nó không ngừng rung lên.

Sau khi hết thảy đi qua.

Tầng mây ở phía chân trời tản mác, nhưng Di Thiên Chi Mâu kia vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, lại còn mang theo vẻ châm chọc, quan sát Lữ Thiên Nhất phía dưới.

- Lữ Thiên Nhất, ánh mắt này là tồn tại hư vô, chỉ sợ cấp bậc công kích dưới Hư Thần Cảnh khó có thể chân chính đánh tan nó được. Phương pháp đơn giản nhất lúc này, chính là giết chết tặc tử kia!

Thanh âm suy yếu của Xích Quỷ truyền đến.

Công kích vừa rồi của Lữ Thiên Nhất mặc dù cường đại, nhưng hiển nhiên dùng sai lầm địa phương!

Một chiêu vừa rồi, so với đánh lên trên hư không cũng không có gì khác nhau.

Trừ phi là cường giả Hồn đạo Thượng Cổ, hoặc là có huyết mạch nhãn đồng có thể địch nổi Triệu Phong, nếu không rất khó đánh tan Di Thiên Chi Mâu kia.

- Thật thú vị!

Lữ Thiên Nhất cũng không cảm thấy ngoài dự liệu.

Đầu Di Thiên Chi Mâu kia, khiến cho hắn có một loại cảm giác hư vô không thể thăm dò, quả nhiên dựa vào phương pháp bình thường, không thể đánh tan được.

Chẳng qua, Lữ Thiên Nhất cũng sẽ không dễ dàng chịu thua!

Sau đó hắn lại nhiều lần phát động bí thuật chiến kỹ, công kích Di Thiên Chi Mâu, khiến cho thiên tài của Tam Đại Tông Phái bên cạnh, đều kinh tâm đảm chiến.

Chẳng qua cuối cùng, sau vài lần Lữ Thiên Nhất thử nghiệm, cũng đều thất bại kết thúc.

Di Thiên Chi Mâu kia, rõ ràng mắt thường có thể nhìn thấy được, thậm chí có thể mang đến cho bọn hắn áp lực, lại giống như hư vô, nhưng không thể nào công phá!

- Sao lại có chuyện như vậy?

Lữ Thiên Nhất không kềm chế nổi cảnh bị một con mắt ở từ trên cao quan sát xuống như vậy.

- Lữ sư huynh, hay là huynh nhanh đi giết chết tên tặc tử kia đi! Triệu Phong nhìn thấy huynh tới, vậy mà vẫn không chịu rút lui, ta lo lắng sẽ có biến cố gì đó nữa!

Trong lòng Diệp Yên Vũ mơ hồ có chút bất an.

Đây là một loại trực giác, đến từ đủ các loại ký ức mà lúc trước Triệu Phong lưu lại trong đầu nàng.

- Được! Ta lập tức đi giết chết tên tặc tử kia!

Lữ Thiên Nhất khẽ gật đầu, chỉ đối với lời nói của Diệp Yên Vũ thì hắn mới chịu lắng nghe một chút.

Bởi vì hai người đều xuất thân từ môn hạ của Vương Giả Hư Thần Cảnh, địa vị cấp bậc tương đương. Huống chi, luận tư chất tiềm lực, Diệp Yên Vũ tuổi càng nhỏ hơn một chút, thành tựu tương lai tuyệt không dưới hắn.

Vút...

Thân hình Lữ Thiên Nhất khẽ động, ra roi thúc ngựa, giết thẳng tới phương hướng của Tham Thiên Thụ Yêu.

Thiên tài Tam Đại Tông Phái, chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên một cái, Lữ Thiên Nhất đã vượt qua nửa dặm, nhưng vẫn còn lại dư lực!

Triệu Phong ở trên thiên không quan sát, cũng bị dọa nhảy dựng lên.

Lữ Thiên Nhất kia, tốc độ thật sự quá nhanh, chỉ cần chừng mười bước, đã có thể giết đến bên này.

- Băng Hồn Chi Mâu!

Di Thiên Chi Mâu ở phía chân trời chợt nổi lên một chút u lam hàn quang, bắn thẳng đến trên người Lữ Thiên Nhất.

- Ồ?

Lữ Thiên Nhất có chút ngạc nhiên, hắn phát hiện thân thể động tác của chính mình trở nên vô cùng thong thả chậm chạp.

Một luồng băng phách hàn lực không ngờ lại rót vào linh hồn của hắn, tiến thêm một bước đông cứng lan tràn!

Hơn nữa, dưới trạng thái Di Thiên Chi Mâu, Triệu Phong phát động Băng Hồn Chi Mâu còn nhận được tăng phúc cực lớn, cùng nguyên khí thiên địa hô ứng.

Chỉ trong nháy mắt, khu vực chung quanh Lữ Thiên Nhất đều bị hàn lực ngưng kết lại!

Lần này, Triệu Phong không hề phát động Băng Hồn Xạ Tuyến, mà lại sử dụng Băng Hồn Chi Mâu nguyên bản.

Băng Hồn Chi Mâu tiêu hao nhỏ hơn một chút, lại có thể giảm thấp tốc độ và động tác của Lữ Thiên Nhất.

Triệu Phong tự biết, cho dù có thi triển Băng Hồn Xạ Tuyến hoặc là Lôi Hỏa Thần Mâu, cũng đều không thể tạo thành bao nhiêu thương tổn đối với Lữ Thiên Nhất!

Bởi vì cảnh giới tinh thần của Lữ Thiên Nhất còn cao hơn Chân Chủ Cấp đỉnh phong một chút, mơ hồ đã chạm đến Nửa bước Đan Nguyên Cảnh!

- Ha ha… không ai có thể ngăn cản bước chân của ta!

Lữ Thiên Nhất ngạo nghễ cười khẽ, thân hình bước đi vững vàng, nguyên khí thiên địa chung quanh rung chuyển, lấy hắn làm trung tâm không ngừng gào thét.

Lấy trạng thái Băng Hồn Chi Mâu của Triệu Phong giờ phút này, đủ để khiến cho Chân Chủ Cấp bình thường đông lạnh, thậm chí khó có thể nhúc nhích, thời gian dài một chút, sẽ có kết cục giống như Lý Hoành vậy!

Nhưng mà Lữ Thiên Nhất, căn bản không chịu bất cứ thương tổn gì.

Duy nhất ảnh hưởng, chính là tốc độ của hắn có chút giảm xuống mà thôi!

- Cảnh giới của hắn cao hơn ta không ít, trên người còn có bảo vật Hồn đạo!

Triệu Phong thông qua Di Thiên Chi Mâu, quan sát tình huống rất rõ ràng.

Bậc thiên kiêu chi tử của Tông phái Nhị tinh giống như đám người Lữ Thiên Nhất, Diệp Yên Vũ, Trang Quán Nhi này, trong tay có một hai món vật hộ thân Hồn đạo, không tính là đáng ngạc nhiên.

Dưới tình huống bình thường, Triệu Phong cũng không muốn đối đầu với loại cường địch cảnh giới tinh thần cao, lại có vật hộ thân Hồn đạo kháng cự huyết mạch đồng thuật!

- Chỉ có như vậy, mới có thể kéo dài bước tiến của Lữ Thiên Nhất!

Trong lòng Triệu Phong âm thầm thở dài.

Đồng thời trong lúc này, Tham Thiên Thụ Yêu cũng cảm giác được dụng ý của Triệu Phong, thúc giục Mộc Linh Tinh Phách, lực lượng tinh phách mênh mông tinh khiết nhanh chóng quán nhập thế giới tinh thần của Triệu Phong.

Dưới trạng thái Di Thiên Chi Mâu, Triệu Phong rất nhanh hấp thu lực lượng của Mộc Linh Tinh Phách, có một chút để bổ sung cho tiêu hao, còn một chút thì hấp thu chuyển hóa, hoặc là chứa đựng trong Thần Linh Nhãn.

- Ồ?

Lữ Thiên Nhất phát hiện, tư duy ý thức của mình phảng phất như rơi vào hầm băng, dị thường thong thả chậm chạp.

Lực lượng đến từ Băng Hồn Chi Mâu càng ngày càng cường đại.

Ở phía chân trời, áp lực của đầu Di Thiên Chi Mâu kia mang đến, càng ngày càng lớn hơn.

Hóa ra, giờ phút này, Triệu Phong đã nhận được sự trợ giúp không hề giữ lại của Tham Thiên Thụ Yêu, hấp thu lực lượng Mộc Linh Tinh Phách càng hùng hồn hơn.

Ngắn ngủn thời gian mấy hơi thở, linh hồn của Triệu Phong nhận được sự tăng cường chưa từng có, thậm chí siêu việt Chân Chủ Cấp đỉnh phong bình thường!

Chỉ luận linh hồn cường đại, Triệu Phong và Lữ Thiên Nhất đã không còn chênh lệch bao nhiêu!

Đương nhiên, luận cảnh giới tinh thần, Triệu Phong vẫn dừng lại ở Chân Chủ Cấp đại thành, chỉ là có chút tinh tiến mà thôi!

Hết thảy những điều này, chính là nhờ đạt được vật trân quý nhất trên người của Tham Thiên Thụ Yêu, Mộc Linh Tinh Phách!

Cho dù Tôn Giả Đan Nguyên Cảnh, tìm được Mộc Linh Tinh Phách cũng có ích lợi rất lớn, có khả năng trợ giúp tham hóa Hư Thần Cảnh!

Huống chi Triệu Phong, từ trước đến giờ đã thông qua hấp thu, tiêu xài, chứa đựng,… sử dụng vượt qua một phần ba phân lượng Mộc Linh Tinh Phách!