Chúa Tể Chi Vương

Chương 1446: Thần Mâu thứ chín

Trong một mảnh rừng rậm hoang vu um tùm mênh mông, giữa không trung sâm lâm đột nhiên xuất hiện một tia không gian vặn vẹo, một đạo nhân ảnh từ bên trong chậm rãi hiện lên. Đó là một lão giả tóc bạc như cước, lại thể hiện ra một loại khí chất cùng lực lượng thần bí nói không nên lời. Nhìn qua, lão giả này giống như là đang treo trên không trung, phiêu lưu theo làn gió vậy. Đột nhiên, cặp mắt lão giả tóc bạc này trực tiếp mở ra.

Ông!

Cặp mắt lão giả có hình dạng như một vòng xoáy, lưu chuyển quang huy đủ mọi màu sắc. Trong nháy mắt lão giả này mở mắt ra, toàn bộ phiến sâm lâm, đại địa, không trung… đều đột nhiên rung động một cái. Mà khí chất của lão giả này cũng phát sinh biến đổi long trời lở đất, thân hình của hắn trở nên vô cùng vĩ ngạn, mái tóc bạc già nua trên đầu trong nháy mắt biến thành đủ mọi màu sắc, theo gió phất phới, giống như một chúa tể tuyệt thế siêu nhiên tất cả!

- Cỗ khí tức này… là Thần Mâu! Nhưng lại rất xa lạ…

Lão giả nhẹ giọng lẩm bẩm. Theo hắn trầm tư, toàn bộ thế giới cũng trở nên âm trầm xuống, áp lực vô cùng. Vạn tượng thiên địa cũng bị nhất cử nhất động của lão giả này thay đổi.

- Chẳng lẽ là… Thần Mâu thứ chín?

Cặp mắt lão giả hiện lên một đạo tinh quang. Thoáng chốc, thiên địa liền biến sắc, phong vân gào thét, mà thân hình lão giả cũng sớm đã biến mất trong mảnh thế giới hỗn loạn này.

o0o

Cực Nhiệt Địa Ngục, Ngân Dực Thần Chủ mới vừa rồi còn rất tốt, lúc này đã trực tiếp biến mất. Một màn này, ngay cả Thần Chủ Nhị Trọng Thiên cũng không thể nào giải thích nổi.

- Cỗ lực lượng này… Thần Mâu! Làm sao có thể?

Trong lòng Tinh Tượng Thần Chủ khủng hoảng thất sắc, vội vàng lui về phía sau. Thân là tộc nhân Thiên Cơ Tộc, hắn tự nhiên thập phần hiểu rõ đối với Thần Mâu. Hiện tại, lực lượng Cấm kỵ do Tả Mâu Triệu Phong lan tỏa ra mang đến cho hắn một loại ảo giác giống như chính mắt nhìn thấy Thần Mâu Chúa Tể vậy. Nhưng cỗ lực lượng Thần Mâu này lại tuyệt nhiên bất đồng với Bát Đại Thần Mâu!

- Thần Mâu? Điều đó không có khả năng!

Thần sắc Điện chủ Cổ Hồn Điện nhất thời chấn động. Tuy rằng hắn không biết Bát Đại Thần Mâu, nhưng kể từ sau khi Bát Đại Thần Mâu sinh ra cho đến nay, Điện chủ Cổ Hồn Điện biết rất rõ ràng lực lượng của tất cả bọn họ. Mà Thần Mâu của Triệu Phong vô cùng đặc thù, không thuộc về bất luận cái nào trong Bát Đại Thần Mâu.

- Thật sự là Thần Mâu sao?

Tân Vô Ngân khẽ hít sâu một hơi, ánh mắt có chút mờ mịt. Thật ra, từ rất lâu trước đây hắn đã có loại suy đoán này, nhưng vẫn luôn không dám khẳng định. Giờ phút này, ánh mắt tất cả mọi người đều ngưng tụ trên người Triệu Phong, nhìn chăm chú vào Tả Mâu đang không ngừng lan tỏa ra từng luồng quang vụ mộng huyễn của hắn.

- Trực tiếp hủy diệt Thần Chủ? Đây đến cùng làm sao làm được?

- Tả Mâu của hắn rốt cuộc có lai lịch gì?

Phía dưới, các thành viên hai phe cũng đều kinh thán không thôi.

- Chúc mừng Chúa Tể đại nhân, Thần Mâu triệt để thức tỉnh!

Huyết Diễm Kỳ Lân Tộc dẫn đầu quỳ rạp trên mặt đất, thần sắc tràn ngập sùng bái. Vốn dĩ, bọn chúng nguyện ý hiệu lực với Triệu Phong, chính là bởi vì Thần Mâu thứ chín của hắn. Mà giờ phút này, Thần Mâu của Triệu Phong đã triệt để thức tỉnh, điều này khiến cho bọn chúng càng thêm tin phục Triệu Phong, nguyện ý khăng khăng một mực đi theo.

- Chúc mừng Chúa Tể đại nhân, Thần Mâu triệt để thức tỉnh!

Ngay sau đó, những chủng tộc Thái Cổ khác cũng nhất tề quỳ rạp xuống. Lời nói của những chủng tộc Thái Cổ này nhất thời khiến cho trong lòng các thành viên ở đây chấn động.

- Chúa Tể đại nhân? Thần Mâu?

Không sai, hiện tại Bát Đại Thần Mâu trong Phạm Trụ cũng đều được mọi người ban tặng cho xưng hào Chúa Tể. Nhưng Thần Mâu của Triệu Phong lại không thuộc về Bát Đại Thần Mâu a!

- Lẽ nào… là Thần Mâu thứ chín?

Tinh Tượng Thần Chủ nhìn chằm chằm Triệu Phong, trong lòng thủy chung không thể nào bình tĩnh trở lại. Trong lòng những người khác ở đây cũng bắt đầu sinh ra ý nghĩ này.

- Thần Mâu thứ chín!

- Thần Mâu thứ chín thức tỉnh, không biết nó đến cùng có lực lượng gì…

Trong lòng Tinh Tượng Thần Chủ hoàn toàn không hiểu nổi ngọn nguồn. Mỗi một cái Thần Mâu cũng đều là Thần Vương Chúa Tể trong Phạm Trụ, có năng lực cực kỳ nghịch thiên. Mà Thần Mâu thứ chín mới xuất hiện này lại không có bất kỳ ghi chép hoặc tin tức gì, là loại Thần Mâu hoàn toàn không biết. Những sự vật không biết luôn khiến cho mọi người sợ hãi, không dám hành động thiếu suy nghĩ!

- Rút lui trước! Thần Mâu của kẻ này đã thức tỉnh, rất khó đối phó! Nhưng hắn cũng trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của chúng ta…

Trong lòng Tinh Tượng Thần Chủ lập tức có tính toán. Trước đây hắn dùng Bí thuật trận pháp vây khốn Triệu Phong, kết quả khiến cho Thần Mâu thức tỉnh, tạo thành cho hắn sự phản phệ thật lớn. Điều này khiến cho Tinh Tượng Thần Chủ có ý tứ sợ hãi đối với Thần Mâu của Triệu Phong. Hắn làm sao dám mạo hiểm nguy hiểm tính mạng, vào lúc này đi đối kháng với Thần Mâu thứ chín đã thức tỉnh chứ?

Tinh Tượng Thần Chủ chợt lấy ra một cái mâm kim chúc màu xám bạc, ngồi lên trên đó. Bốn phía cái mâm lập tức mở ra một đạo trận pháp, thủ hộ Tinh Tượng Thần Chủ bên trong.

Tinh Tượng Thần Chủ ngồi trên đạo cụ phi hành đặc thù, trong nháy mắt liền biến mất ở cuối chân trời. Trong lúc hắn bỏ chạy, bên phía Cự Thần Điện, kẻ duy nhất có khả năng ngăn cản hắn chính là Triệu Phong, nhưng lúc này tựa hồ vẫn còn có chút mơ hồ, thần chí không rõ.

- Không tốt! Ngay cả Tinh Tượng Thần Chủ cũng bỏ chạy!

Sắc mặt Điện chủ Cổ Hồn Điện khẽ biến. Thiên Minh Thần Chủ cùng Ngân Dực Thần Chủ cũng đã bị Triệu Phong giết chết, hiện tại ngay cả Tinh Tượng Thần Chủ cũng đã bỏ chạy. Bên phía Cổ Hồn Điện chỉ còn lại có hắn và Quỷ Ngô Thần Chủ. Mà Cự Thần Điện thì có Tân Vô Ngân, Đại Trưởng lão còn có gã Triệu Phong giống hệt Cấm kỵ, khiến cho người ta không dám đụng vào kia nữa!

- Lẽ nào hắn thật sự có được Thần Mâu thứ chín sao?

Điện chủ Cổ Hồn Điện kinh ngạc lẩm bẩm. Vốn dĩ trận chiến này bên phía Cổ Hồn Điện hẳn là sẽ tất thắng, nhưng lại bởi vì một mình Triệu Phong, hết thảy đều đã thay đổi!

- Thần Mâu thứ chín… Thần vực Man Hoang lại có thêm một vị Chúa Tể nữa…

Quỷ Ngô Thần Chủ kinh ngạc cảm khái.

- Phản kích!

Tân Vô Ngân lập tức quát lên.

- Tấn công Cổ Hồn Điện!

Lúc này Đại Trưởng lão mới phản ứng lại. Tinh Tượng Thần Chủ đã bỏ đi, Cổ Hồn Điện đại thế đã mất, hiện tại đúng là thời khắc cực tốt để bọn chúng phản kích.

- Giết!

Phía dưới, tất cả thành viên Cự Thần Điện gào thét một tiếng, điên cuồng giết ra.

- Lui lại!

Điện chủ Cổ Hồn Điện hạ đạt mệnh lệnh, toàn thể thành viên Cổ Hồn Điện lui lại.

Trên hư không, phương viên vạn dặm xung quanh Triệu Phong, không có bất cứ người nào dám tiếp cận.

- Tả Mâu của ta… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Lúc này, Tả Mâu Triệu Phong vẫn như cũ truyền đến từng trận từng trận căng đau. Trong Không gian Thần Mâu, ngân cầu mộng huyễn kia vẫn rung động kịch liệt, đồ án nhãn mâu trên đó lóe ra quang trạch mộng huyễn càng thêm chói mắt. Toàn bộ ngân cầu mộng huyễn cũng lặng lẽ phát sinh một hồi lột xác, trở nên càng thêm trong sáng thông thấu.

Trong phạm vi nhất định bốn phía xung quanh Triệu Phong, màu sắc hư không thiên địa cực kỳ nồng đậm, cũng theo sự biến hóa của Tả Mâu Triệu Phong mà vặn vẹo nhìn không rõ.

- Có lẽ cũng giống như lần trước vậy, đợi sau khi lực lượng Bản Nguyên phát tiết ra hết, có khả năng sẽ tốt hơn một chút!

Triệu Phong cố gắng chịu đựng khó chịu, khẽ lẩm bẩm. Lúc trước ở trong Thần Quốc Quang Tộc, huyết mạch của Thái Cổ Tộc đã xúc tiến Thần Linh Nhãn lột xác. Khi đó, hắn cũng là đầu óc hỗn loạn ngất xỉu một trận, không làm được gì cả. Mãi cho tới sau khi thi triển ra Thần Mâu Huyễn Diệt, thả hết lực lượng Bản Nguyên ra ngoài, tất cả mới khôi phục lại như thường.

Triệu Phong cố gắng ngẩng đầu lên, nhìn về phía đám người Cổ Hồn Điện. Lúc này các thành viên Cổ Hồn Điện đã lui lại, do hai vị Thần Chủ bọc hậu.

- Chạy đi đâu?

Triệu Phong hét lớn một tiếng. Một cỗ lực lượng Bản Nguyên Cấm kỵ khổng lồ từ trong Tả Mâu phóng xuất ra, xông thẳng về phía đám người Cổ Hồn Điện. Giờ phút này, Tả Mâu Triệu Phong truyền tới cảm giác đau đớn dị thường, cũng không thể thi triển bất cứ đồng thuật gì. Thân hình hắn khẽ lắc lư, vung tay lên một cái. Quỷ Ngô Thần Chủ của Cổ Hồn Điện nhất thời bị một cỗ lực lượng thần bí ảnh hưởng, đứng thẳng bất động tại chỗ.

Sau một khắc, toàn thân hắn cũng giống như một cái bọt khí vậy, bị những người chạm vào một cái, trực tiếp tiêu tán trong thiên địa.

Một màn này khiến cho Điện chủ Cổ Hồn Điện cách đó không xa toàn thân mạnh mẽ chấn động một cái, trái tim suýt chút nữa nhảy lên tới cổ họng. Nếu là lúc trước, hắn căn bản không tin Ngân Dực Thần Chủ chính là bị Triệu Phong trực tiếp tiêu diệt, thế nhưng lần này hắn đã hoàn toàn tin tưởng.

- Điều này sao có thể? Cho dù là Thần Mâu, cũng không thể cường đại như vậy…

Điện chủ Cổ Hồn Điện bị dọa đến mức nói năng có chút lộn xộn. Mà những thành viên Cổ Hồn Điện còn lại thì càng trực tiếp bị hù dọa cho bể mật. Lại có thêm một gã Thần Chủ cứ như vậy vô duyên vô cớ đã biến mất!

- Trời ạ! Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Đám thành viên Cổ Hồn Điện nhất thời khủng hoảng thất thố, mặc kệ tất cả bỏ chạy tứ tán. Một màn này không chỉ tạo thành rung động lớn như vậy cho bên phía Cổ Hồn Điện, mà tất cả thành viên Cự Thần Điện đồng dạng cũng kinh ngạc bối rối.

- Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Hắn thật sự có được Thần Mâu thứ chín sao?

Trong lòng Cự Ma Cổ Thần vô cùng chấn động. Hiện tại bộ dáng Triệu Phong mơ mơ màng màng như thế, nếu hắn không cẩn thận cũng tùy tiện tiêu diệt bọn chúng như vậy, vậy phải làm sao đây?

- Tựa hồ đỡ hơn một chút rồi!

Trên không trung, Triệu Phong đã hơi chút tỉnh táo lại. Lúc này, cảm giác căng đau trong Tả Mâu hắn đang chậm rãi biến mất. Bất quá thay vào đó, là một cỗ cảm giác ủ rũ, mệt mỏi.

- Vừa rồi… Ta đã giết Quỷ Ngô Thần Chủ sao?

Triệu Phong lẩm bẩm nói. Hết thảy mọi thứ trước mắt hắn cũng sáng lạn màu sắc vô cùng sung mãn, cũng chỉ có trong giấc mộng mới có thể xuất hiện những hình ảnh như vậy. Lần đầu Ngân Dực Thần Chủ biến mất, Triệu Phong chỉ cho rằng mình đang nằm mơ. Nhưng về sau Quỷ Ngô Thần Chủ cũng trực tiếp biến mất, điều này khiến cho Triệu Phong có chút hoài nghi.

Từ từ, cảm giác căng đau trong Tả Mâu của hắn cũng biến mất, thế giới sáng lạn trước mặt cũng đã trở lại bình thường. Hết thảy những thứ trước mắt cũng đều là những gì phát sinh chân thật. Quỷ Ngô Thần Chủ thật sự đã biến mất!

- Hửm? Cỗ khí tức quen thuộc này!

Triệu Phong đột nhiên phát hiện ra một cỗ khí tức vô cùng quen thuộc, Tả Mâu không khỏi thấu thị nhìn lại. Tầm mắt của hắn xuyên thấu qua tầng tầng độc vụ cực nóng, phát hiện ra một đạo thân ảnh màu trắng ở sát biên giới Cực Nhiệt Địa Ngục.

Nàng thân mặc váy trắng, khuôn mặt không linh lạc nhạn, dung nhan tuyệt mỹ thản nhiên điềm tĩnh, một đôi bạch mâu u tĩnh thâm thúy, phảng phất như có thể nhìn thấu vạn vật thế gian. Nàng bình thản đứng thẳng tại chỗ, thể hiện ra một loại cảm giác thần bí khó lường, hư vô mờ mịt không chân thật.

Nàng nữ tử bạch y kia đột nhiên xoay người lại, thân ảnh cấp tốc biến mất.

- Không! Nàng là…

Triệu Phong vô ý thức vươn tay ra, muốn gọi người này lại. Bởi vì khuôn mặt của nàng, thật sự là tương tự với người kia trong trí nhớ của Triệu Phong! Nhưng điều đó không có khả năng! Nữ tử bạch y vừa rồi kia làm sao có thể là người kia trong trí nhớ của hắn chứ?

- Không! Ta… Thật khó chịu!

Triệu Phong vừa muốn đuổi theo, lại phát hiện Tả Mâu của chính mình đột nhiên không mở ra được, một cỗ cảm giác ủ rũ nồng đậm thổi quét thẳng tới, khiến cho toàn thân hắn vô lực.

Phương xa, đại chiến vẫn còn đang tiếp tục. Bên phía Cổ Hồn Điện đại bại, Thần Chủ Cổ Hồn Điện chỉ còn lại có một mình Điện chủ là Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, đang bị Tân Vô Ngân cùng Đại Trưởng lão gắt gao truy sát. Mà các thành viên còn lại của Cổ Hồn Điện đã sớm toàn quân tan rã, bỏ chạy tứ tán.

- Tân huynh, ta còn có việc, phải rời đi trước!

Triệu Phong lấy ra một khối lệnh bài truyền tin Cự Thần Điện, truyền vào một đạo tin tức. Sau đó, thân hình Triệu Phong lung lay lắc lư cấp tốc phóng đi. Lúc trước Tả Mâu của hắn phát sinh dị tượng, hẳn là đã kinh động tới những Đại năng chân chính trong Thần vực. Mà lúc này hắn đã vô cùng mệt mỏi, thời điểm này vẫn nên cấp tốc rời khỏi nơi này thì tốt hơn.

Phi hành suốt một ngày sau, trước mặt hắn xuất hiện một phiến biển rộng, đại dương mênh mông vô bờ, trong đó thỉnh thoảng lóe lên mấy đạo bóng đen, hiển lộ khí tức hung ác.

Triệu Phong trực tiếp rơi thẳng vào trong phiến biển rộng này. Dưới sự áp bách của cỗ khí tức Thần Mâu đáng sợ trong chỗ u minh, tất cả các Yêu Thần Cổ Thú phụ cận cũng run rẩy sợ hãi phát ra từ linh hồn, toàn bộ tránh xa. Mà thân thể Triệu Phong thì chậm rãi chìm xuống, cũng theo từng luồng sóng biển ba động, phiêu lưu sâu bên trong biển rộng. Dần dần, não hải của Triệu Phong bị cỗ cảm giác mệt mỏi ũ rũ chiếm cứ, cực độ rã rời lâm vào ngủ say.

- Đạo thân ảnh kia, có phải là Liễu Cầm Hâm không?

Triệu Phong nửa ngủ nửa tỉnh nói mớ một câu. Không sai! Sau khi Thần Mâu của hắn thức tỉnh, nữ tử bạch y mà hắn nhìn thấy kia thật sự là rất giống Liễu Cầm Hâm, ngoại trừ cặp mắt của nàng.

- Meo meo!

Tiểu tặc miêu từ trong Không gian Trữ vật nhảy ra, phóng lên trên người Triệu Phong, cặp nhãn mâu giống như hắc bảo thạch thỉnh thoảng hiện lên một tia ngân trạch.

Không biết đã qua bao nhiêu ngày, cũng không biết đã phiêu đãng tới nơi nào…

Tiểu tặc miêu ngáp dài một cái, chuẩn bị tiến vào Không gian Trữ vật đánh một giấc. Thế nhưng, nó vừa mới ngáp xong, trong biển sâu đã không thấy thân ảnh Triệu Phong đâu nữa! Điều này nhất thời khiến cho Tiểu tặc miêu ngây ngẩn tại chỗ, không biết phải làm sao.