Chúa Tể Chi Vương

Chương 1408: Thống soái bỏ chạy

- Lui về phòng thủ!

Lam Viễn Cổ Thần nhất thời hạ lệnh. Hiện tại bọn chúng chỉ có thể lui về Thiên La Tông phòng thủ, chờ đợi Linh Tộc chi viện mới còn một đường hy vọng!

Thoáng chốc, đám thành viên trong Thiên La Tông vừa lao ra đã lập tức lui trở về.

- Không nghĩ tới Liệt Kim Tộc lại điều cường giả Cổ Thần Cửu giai tới đây tiến công!

Một lão giả tóc bạc, thần sắc tràn ngập sầu lo, nói. Hắn chính là Tông chủ của Thiên La Tông này, tu vi Cổ Thần Bát giai.

- Lão giả kia, chắc là Ám Nha Cổ Thần của Liệt Kim Tộc!

Lam Viễn Cổ Thần nhìn chằm chằm lão giả nhăn nheo kia, sắc mặt ngưng trọng.

- Chính là gã Ám Nha Cổ Thần tàn nhẫn thích giết chóc, ưa thích bắt giữ địch nhân, sau đó chậm rãi dằn vặt đến chết kia sao?

Một gã Cổ Thần trung niên nghe vậy, thân thể nhất thời run lên. Trong lòng tất cả thành viên còn lại trong Thiên La Tông cũng tràn ngập một tầng áp lực mù mịt. Bị Ám Nha Cổ Thần đánh bại, nếu không có quyết tâm tự bạo, như vậy chờ đợi bọn họ chính là sự dằn vặt vô tận.

- Thiên La Tông chủ, kết giới phòng ngự này không kiên trì được bao lâu nữa! Ngươi đái lĩnh bộ phận đệ tử Thiên La Tông bố trí đại trận hộ tông đi!

Lam Viễn Cổ Thần lập tức quát lên.

- Được!

Tông chủ Thiên La Tông trực tiếp rời đi.

Thiên La Tông thân là thế lực Tứ tinh rưỡi thập phần cổ lão, nội tình tuyệt không thể khinh thường. Thiên La Tông đã từng dùng đại trận hộ tông đánh trọng thương qua một gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, khiến cho đối phương rút lui.

Trong khoảng thời gian này, Lam Viễn Cổ Thần truyền tin tức cầu cứu cho Linh Tộc.

- Khặc khặc… các ngươi chống cự nhiều một chút, ta mới chơi vui hơn một chút a!

Ám Nha Cổ Thần cười một tiếng âm trầm quỷ dị. Sau đó, bàn tay gầy guộc của hắn nhẹ nhàng vung lên.

- Tiến công!

Trung niên cự hán kia lập tức quát lớn. Chỉ thấy quang mang hỏa diễm đủ loại màu sắc giống như sóng biển ngập trời cuồn cuộn đánh thẳng lên kết giới phòng hộ của Thiên La Tông.

- Thủ vững!

Lam Viễn Cổ Thần lập tức quát lớn. Tất cả thành viên trong Thiên La Tông lập tức phóng xuất Thần lực, rót vào trong kết giới phòng hộ.

- Phụ thân, làm sao bây giờ?

Thần sắc Băng Nguyên Cổ Thần thoáng sợ hãi, có chút không biết phải làm sao. Kẻ tới chính là Cổ Thần Cửu giai của Liệt Kim Tộc a, cộng thêm một gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong khác, bên phía bọn chúng căn bản không có bất kỳ phần thắng nào. Với thiên phú của Băng Nguyên Cổ Thần, ngày sau cũng có một chút hy vọng trùng kích Thần Chủ, hắn không muốn phải chết ở chỗ này. Mặt khác, Băng Nguyên Cổ Thần cũng không có quyết tâm tự bạo, nhưng nếu rơi vào trong tay Ám Nha Cổ Thần, kết quả đó… chỉ mới nghĩ tới đây thôi cũng đã khiến cho hắn cảm thấy rợn cả tóc gáy.

Đúng lúc này, Triệu Phong chợt từ trong cung điện của mình đi ra. Lam Viễn Cổ Thần liếc nhìn về phía Triệu Phong một cái, sắc mặt thoáng ngưng đọng. Tuy rằng Triệu Phong do Tam Trưởng lão phái đến đây, nhưng Lam Viễn Cổ Thần căn bản không có ý định để cho Triệu Phong ra chiến trường. Ban đầu hắn dự định để cho Triệu Phong nghỉ ngơi một thời gian, sau đó giao cho Triệu Phong một vài nhiệm vụ đơn giản nhưng tốn thời gian nào đó, tận lực đuổi Triệu Phong rời xa chiến địa. Hiện tại Triệu Phong chủ động xuất hiện, hắn mới nhớ ra Triệu Phong cũng là Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, có lẽ có thể tạo thành một chút công dụng nào đó.

- Triệu Phong, ngươi mau ra tay, chống đỡ địch nhân tiến công a!

Lam Viễn Cổ Thần lập tức nói.

o0o

Bên ngoài kết giới phòng hộ…

- Hửm? Như thế nào lại còn một gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong?

Trung niên cự hán kia thoáng chút kinh ngạc. Trước đây Thiên La Tông vẫn luôn chỉ có một gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong Lam Viễn Cổ Thần mà thôi, hiện tại lại có thêm một người nữa! Thế nhưng mặc dù có thêm một người, nhưng bên phía bọn chúng đã tới một gã Cổ Thần Cửu giai, bên phía Thiên La Tông vẫn như cũ không có phần thắng.

- Kẻ này… chính là Triệu Phong!

Ánh mắt Ám Nha Cổ Thần khẽ lóe lên, nhìn chăm chú về phía Triệu Phong. Chẳng biết vì sao, Ám Nha Cổ Thần nhìn thấy khuôn mặt thong dong bình tĩnh của Triệu Phong kia, trong lòng lại dâng lên một tia bất an không thể nói rõ.

- Cấp tốc phá trận!

Ám Nha Cổ Thần trực tiếp quát lên. Đồng thời, trong tay hắn cũng xuất hiện một thanh trường thương màu đen. Một cỗ hắc diễm bá đạo từ trong hắc thương phóng xuất ra, giao hòa cùng một chỗ với hỏa diễm màu nâu xám trên người Ám Nha Cổ Thần.

- Phá!

Ám Nha Cổ Thần huy động hắc thương trong tay, ngưng tụ ra uy năng hỏa diễm cực nóng bá đạo, trực tiếp oanh kích ra.

- Rống!

Chỉ thấy một đầu Cự long màu nâu xám dài đến trăm trượng lao ra, phát ra thanh âm rít gào dữ tợn, chấn thiên động địa. Con Cự long màu nâu xám kia phối hợp với rất nhiều thành viên Liệt Kim Tộc, trực tiếp công kích kết giới phòng hộ của Thiên La Tông.

Răng rắc!

Tầng kết giới phòng hộ rất nhanh đã bị phá thành mảnh nhỏ, thần sắc tất cả mọi người trong kết giới nhất thời ngưng trọng, vô cùng lo lắng.

- Triệu Phong, vừa rồi vì sao ngươi không sớm xuất thủ? Ngươi đây là muốn cố ý hãm hại chúng ta sao?

Lam Viễn Cổ Thần lập tức quát lớn, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Triệu Phong một cái.

- Khặc khặc… Chịu chết đi!

Ám Nha Cổ Thần tay cầm hắc thương, thân thể vờn quanh một mảnh hỏa diễm màu nâu xám bá đạo, trực tiếp áp bách thẳng về phía Lam Viễn Cổ Thần cùng Triệu Phong.

- Thiên La Tông chủ, mau khởi động đại trận hộ tông!

Sắc mặt Lam Viễn Cổ Thần khẽ biến, vội vàng quát lớn.

Vù vù vù!

Trên mảnh đất trống sau lưng Lam Viễn Cổ Thần đột nhiên ba động lên một mảnh Thần quang lam nhạt. Mảnh Thần quang kia ko ngừng xoay chuyển trên không trung, ngưng tụ ra một đầu Cự long lam sắc, phát ra uy thế rung trời. Đồng thời, hai cánh tay Lam Viễn Cổ Thần mở ra, vô số lưu quang băng tinh dày đặc phóng xuất ra, hình thành nên một cỗ băng tinh phong bạo, thổi quét thẳng lên.

Ầm ầm!

Con Cự long lam sắc cùng với đạo băng tinh phong bạo kia nhất tề công kích thẳng về phía Ám Nha Cổ Thần.

- Khặc khặc… các ngươi quá coi thường lão phu rồi!

Thanh trường thương trong tay Ám Nha Cổ Thần cực nhanh vũ động, từng đạo từng đạo hỏa diễm màu nâu xám điên cuồng bắn thẳng ra.

Oanh! Phanh! Oành!

Băng tinh phong bạo do Lam Viễn Cổ Thần phóng thích ra không được bao lâu, đã nhanh chóng bị phá hủy toàn bộ. Mà Cự long lam sắc do Tông chủ Thiên La Tông cùng rất nhiều cao tầng Thiên La Tông liên hợp thi triển ra cũng liên tục bị đẩy lui.

Ông!

Thần lực trong cơ thể Triệu Phong khẽ ba động, chuẩn bị xuất thủ.

- Triệu Phong, ngươi đối phó gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong kia! Ta và Thiên La Tông chủ kềm chế gã Cổ Thần Cửu giai kia!

Lam Viễn Cổ Thần trực tiếp hạ lệnh.

- Ừm!

Triệu Phong gật đầu, nhìn về phía gã trung niên cự hán bên kia. Trung niên cự hán kia, đang chiến đấu kịch liệt với một Trưởng lão gã Cổ Thần Bát giai và một gã Trưởng lão Cổ Thần Thất giai Đỉnh phong của Thiên La Tông.

- Ha ha… chết cho ta!

Trung niên cự hán kia đột nhiên thôi động lực lượng huyết mạch trong cơ thể. Toàn thân hắn trở nên trong suốt sáng bóng, cứng rắn vô cùng, hơn nữa còn lóe lên quang mang kim văn lưu ly. Một tầng hỏa diễm cường đại cực nóng cũng theo đó phóng xuất ra. Thoáng chốc, gã Trưởng lão Cổ Thần Thất giai Đỉnh phong của Thiên La Tông liền trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

- Toái Liệt Viêm Quyền!

Trung niên cự hán kia liếc nhìn về phía gã Trưởng lão Cổ Thần Bát giai còn lại trước mặt, song quyền giơ lên cao, khẽ hợp lại, từ trong đó ngưng tụ ra một đoàn năng lượng hỏa diễm hủy diệt, trực tiếp đánh thẳng ra.

Ầm ầm!

Chỉ thấy một đoàn hỏa cầu cực nóng như nham tương điên cuồng nghiền ép thẳng ra. Sắc mặt Trưởng lão Cổ Thần Bát giai kia nhất thời trắng bệch, trường kiếm trong tay liên tục kích xuất ra mấy đạo công kích cường hãn, nhưng đều bị đoàn hỏa cầu kia trực tiếp nghiền nát.

Mắt thấy đoàn hỏa cầu nham tương kia đã sắp sửa nghiền ép tới, đột nhiên, một đạo thân ảnh ngân sắc mộng huyễn chợt xuất hiện ngay trước mặt gã Trưởng lão Cổ Thần Bát giai kia.

Tay phải Triệu Phong ngưng tụ Thần lực Hỗn Nguyên, chợt đánh ra một quyền. Chỉ thấy một đoàn quyền mang thâm ngân vẫn đục mang theo một cỗ lực tràng thôn phệ kỳ dị, đột nhiên va chạm mạnh với đoàn hỏa cầu nham tương kia.

Oanh phanh!

Đoàn hỏa cầu nham tương kia trực tiếp vỡ vụn, quyền mang thâm ngân vẫn đục kia cắn nuốt bộ phận lực lượng hỏa diễm, tiếp tục oanh kích thẳng về phía trước.

- Làm sao lại…

Sắc mặt trung niên cự hán kia đại biến. Cũng đều là Cổ Thần Bát giai, nhưng không ngờ tuyệt chiêu của hắn lại bị Triệu Phong nghiền ép đánh nát dễ dàng như vậy.

Oanh!

Trung niên cự hán kia một lần nữa đánh ra mấy quyền, mạnh mẽ đập nát đạo quyền mang thâm ngân vẫn đục kia.

- Ngươi chính là Triệu Phong?

Trung niên cự hán nhìn chằm chằm Triệu Phong, thần sắc khó có thể tin nổi. Thân là một thành viên Liệt Kim Tộc, hắn tự nhiên biết rõ những tình huống liên quan tới Triệu Phong. Theo như hắn biết, trước khi Triệu Phong biến mất, cũng chỉ là Cổ Thần Thất giai, lần này hiện thân, không ngờ lại đạt tới Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong! Hắn vốn cho rằng Triệu Phong là vội vã đề thăng tu vi, thực lực cũng không mạnh mẽ bao nhiêu, nhưng sự thật lại hoàn toàn khác hẳn!

Bên kia, Lam Viễn Cổ Thần liên thủ với Tông chủ Thiên La Tông, lại bị Ám Nha Cổ Thần một lần nữa đẩy lùi.

- Hửm? Triệu Phong tựa hồ đang chiếm ưu thế?

Lam Viễn Cổ Thần vừa vặn nhìn thấy một màn trung niên cự hán kia vội vàng đánh nát công kích của Triệu Phong.

- Vừa rồi đó là… Thần lực Hỗn Nguyên!

Những công pháp dành cho cường giả Cổ Thần tu luyện của Linh Tộc vốn cũng không nhiều, Lam Viễn Cổ Thần từ công kích Thần lực cùng chiến kỹ của Triệu Phong đã suy đoán ra Triệu Phong chính là tu luyện công pháp Hỗn Thiên Không Nguyên Quyết.

Uy năng của môn công pháp này được xác định căn cứ theo số lượng cùng cường độ của Áo nghĩa mà kẻ tu luyện am hiểu. Nhưng người bình thường muốn tu luyện một loại Áo nghĩa tới mức ngang bằng với tu vi cũng đã cực kỳ khó khăn, làm gì còn công phu đi tu luyện những Áo nghĩa khác. Huống chi, muốn đem tất cả các loại lực lượng Áo nghĩa dung hòa một thể cũng là một nan đề cực khí. Thế nhưng vừa rồi, Thần lực Hỗn Nguyên mà Triệu Phong thể hiện ra đã hoàn toàn viễn siêu Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong bình thường, uy năng không tầm thường.

- Khặc khặc… đối chiến với lão phu, không ngờ vẫn còn tâm trí đi nhìn chỗ khác!

Ám Nha Cổ Thần cười lạnh một tiếng, thân thể thiêu đốt kim diễm dùng tốc độ lôi đình tiếp cận Lam Viễn Cổ Thần.

- Ám Diễm Diệt Thiên!

Thanh trường thương trong tay Ám Nha Cổ Thần lăng không đảo qua. Chỉ thấy từng tầng từng tầng lưu quang hỏa diễm màu nâu xám chợt hóa thành một mảnh viêm lãng ngập trời cuồn cuộn lao thẳng về phía Lam Viễn Cổ Thần.

- Không tốt!

Sắc mặt Lam Viễn Cổ Thần nhất thời ngưng đọng, thiêu đốt Thần lực, thi triển ra Bí pháp, ngưng tụ ra một tầng quang tráo tinh thể tinh xảo đặc sắc.

Oanh phốc!

Tầng lưu quang hỏa diễm mênh mông cuộn trào mãnh liệt kia một vòng tiếp một vòng, phảng phất như thiêu đốt vĩnh viễn bất tận, liên tục không ngừng đánh lên tầng quang tráo tinh thể. Đánh tới vòng thứ tư, Bí kỹ phòng ngự của Lam Viễn Cổ Thần liền trực tiếp bị nghiền nát. Thân hình hắn bay ngược về phía sau, đập thẳng lên trên đám kiến trúc xa xa.

- Lam Viễn Cổ Thần!

Sắc mặt Tông chủ Thiên La Tông tràn ngập lo lắng. Ám Nha Cổ Thần thân là tộc nhân Liệt Kim Tộc, lực lượng phòng ngự vô cùng cường đại. Vừa rồi hắn mặc kệ con Cự long lam sắc kia, trực tiếp phát động mãnh công với Lam Viễn Cổ Thần, trong nháy mắt đã đánh bại đối phương.

Đột nhiên, từ trong đám phế tích kia chợt bắn ra một đạo hư quang bạch tinh, lao thẳng về phía Băng Nguyên Cổ Thần, rất nhanh thu hắn vào trong không gian đặc thù. Sau đó, thân hình Lam Viễn Cổ Thần lóe lên tinh quang hư bạch, bộc phát ra tốc độ sánh ngang với Cổ Thần Cửu giai, xoay người phóng chạy về phía phương xa.

Một màn này khiến cho song phương Thiên La Tông cùng Liệt Kim Tộc đang chiến đấu nhất thời đều ngây ngẩn cả người. Giờ phút này, Lam Viễn Cổ Thần, cường giả mạnh nhất trong Thiên La Tông, không ngờ lại mang theo con hắn trực tiếp bỏ chạy như vậy.

- Không!

Tông chủ Thiên La Tông nhất thời gào thét một tiếng, trong lòng tuyệt vọng. Những thành viên Thiên La Tông còn lại ở đây nhất thời không còn chút chiến ý nào, đờ đẫn ngây người tại chỗ.

- Ha ha… Thống soái của các ngươi đã vứt bỏ các ngươi bỏ chạy, đây chính là phong phạm làm việc của Linh Tộc a!

Ám Nha Cổ Thần nhất thời cười to ha hả.

Triệu Phong nhìn theo phương hướng Lam Viễn Cổ Thần bỏ chạy, có chút không biết nói gì. Hiện tại Thần lực hắn đang phát huy ra cũng chỉ là Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, lúc này hắn còn chưa giết chết một gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong địch quân nào, Lam Viễn Cổ Thần kia đã trực tiếp bỏ chạy rồi.

- Triệu Phong, ngươi không còn chút phần thắng nào, không bằng đầu nhập vào Liệt Kim Tộc a! Dù sao ngươi vốn cũng không phải huyết mạch Linh Tộc, đợi sau khi Liệt Kim Tộc đánh bại Linh Tộc, Triệu Vũ Phỉ vẫn là của ngươi!

Ám Nha Cổ Thần nhìn chằm chằm Triệu Phong, bắt đầu cười lạnh khuyên bảo. Tuy rằng trước đây khi hắn nhìn thấy Triệu Phong, trong lòng có một loại cảm giác bất an không thể nói rõ. Nhưng hiện tại Lam Viễn Cổ Thần đã bỏ chạy, cho dù thực lực của Triệu Phong không tầm thường đến đâu, có viễn siêu Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong đi chăng nữa, cũng không có bất kỳ tác dụng gì.

- Vậy sao?

Thần sắc Triệu Phong thản nhiên, khẽ mỉm cười. Đây chính là trận chiến đầu tiên của hắn trên chiến trường, Triệu Phong cũng không muốn thua trận.

- Trưởng lão, trước bắt giữ hắn, để cho ngài dằn vặt một thời gian, hắn nhất định là sẽ khuất phục mà thôi!

Trung niên cự hán cười to dữ tợn, vận chuyển Thần lực, trực tiếp lao ra.

- Không biết sống chết!

Ánh mắt Triệu Phong ngưng đọng, một tầng Thời Không Áo Nghĩa nhất thời lan tỏa ra. Thân hình hắn đột nhiên biến mất tại chỗ, xuất hiện ngay sau lưng gã trung niên cự hán kia.

- Không Gian Thiểm Thước?

Trung niên cự hán không chút để ý, trực tiếp thôi động thể phách cường hãn, chuẩn bị tiến hành cận chiến.

Phốc!

Một thanh cự kiếm thâm ngân vẫn đục từ trong tay Triệu Phong ngưng tụ ra, trực tiếp đâm xuyên thân thể trung niên cự hán.

- Làm sao lại…

Vẻ mặt trung niên cự hán kinh hãi. Không ngờ thể phách phòng ngự của hắn lại bị Triệu Phong trực tiếp xuyên thấu như vậy. Trung niên cự hán muốn tránh thoát, lại có cảm giác nhất cử nhất động của mình cũng vô cùng chậm chạp, mà Thần lực trong cơ thể hắn cũng hỗn loạn một trận, nhanh chóng trôi qua, không có chút lực lượng chống lại nào.