Lúc này, hai vị Bán Bộ Thần Chủ đang chiến đấu kia, sắc mặt đã thập phần khó nhìn. Bọn chúng không ngờ rằng thực lực tu vi của đám người Cự Thần Tộc đều có sự bay vọt về chất. Cộng thêm những nguyên nhân khác, ví dụ như Cảm Tri Tháp, Hàn Ngọc Cổ Thần bị thương vân vân… Hiện tại, hai vị Bán Bộ Thần Chủ liên thủ cũng bị đám người Cự Thần Tộc tạm thời chế trụ. Nếu như cứ tiếp tục như vậy, bên chiến bại nhất định là đám người Cổ Hồn Điện. Nhưng đột nhiên, hai vị Bán Bộ Thần Chủ đồng thời nhận được một đạo tin tức:
- Chúng ta tới rồi!
Kẻ truyền tin chính là Vũ Hành. Tuy Vũ Hành chỉ là Cổ Thần Cửu giai, nhưng cho tới hiện tại, hắn đã tạo ra ấn tượng sâu không thể lường trong lòng đám người Cổ Hồn Điện. Với niên kỷ cùng tu vi, thiên phú, thủ đoạn của Vũ Hành, ngày sau trở thành cường giả Thần Chủ đã là chuyện hiển nhiên không thể nghi ngờ. Bởi vậy, tất cả đám người Cổ Hồn Điện đối với Vũ Hành vẫn luôn hết sức thận trọng.
Sau khi Ngục Hải Cổ Thần cùng Hàn Ngọc Cổ Thần nhận được tin tức, sắc mặt vẫn hoàn toàn như cũ, không hề lộ ra bất kỳ biến hóa nào. Tiểu đội của Vũ Hành có thể nói là một chi cường đại nhất trong ba chi tiểu đội. Hiện tại Vũ Hành cùng Diệt Lưu Cổ Thần sắp sửa chạy tới, lúc đó ba vị Bán Bộ Thần Chủ liên thủ, cho dù Tân Vô Ngân lại mượn dùng lực lượng cấp bậc Thần Chủ, cũng vô lực xoay chuyển cục diện.
Nhưng hai người lại không biết là, hiện tại Triệu Phong và đám người Cự Thần Tộc đã sớm biết rõ hết thảy chuyện này. Thậm chí ngay cả chuyện Vũ Hành đang cách nơi này bao xa, bọn họ cũng biết vô cùng rõ ràng.
- Lập tức đào tẩu! Nếu không, nhất định sẽ bị một lưới bắt hết…
Triệu Phong truyền âm cho mọi người. Nhưng muốn thành công trốn thoát, lại cũng không đơn giản như vậy. Sau đó, Triệu Phong liền thương lượng đối sách với Tân Vô Ngân.
- Được rồi! Để ta tạm thời bức lui bọn chúng!
Tân Vô Ngân nói như chém đinh chặt sắt. Hắn chợt toàn lực thôi động huyết mạch, thân thể vạn trượng của hắn chợt phát ra hư quang tinh bạch, giống như Thần linh chí cao. Xung quanh thân thể hắn tụ tập lực lượng thiên địa khổng lồ, phát ra một cỗ ý cảnh duy ngã độc tôn.
- Không tốt! Tân Vô Ngân toàn lực thôi động huyết mạch, nhất định là muốn thi triển Bí thuật Cấm kỵ gì đó!
Ngục Hải Cổ Thần nhất thời cảnh giác.
- Yên tâm! Mặc kệ hắn làm gì đi nữa, đợi Vũ Hành cùng Diệt Lưu Cổ Thần vừa tới, tất cả liền kết thúc!
Tuy rằng Hàn Ngọc Cổ Thần nói như thế, nhưng nàng vẫn như cũ có chút cảnh giác, không khỏi lui về phía sau một khoảng cách.
- Cự Thần Trụy Thiên Chưởng!
Tân Vô Ngân hét lớn một tiếng, toàn bộ lực lượng khôn cùng mà hắn tích súc được đều tụ tập lại trên đỉnh đầu của hắn. Dần dần, trên không trung chợt xuất hiện một bàn tay kình thiên to lớn khôn cùng, che khuất cả bầu trời, khiến cho toàn bộ mặt đất càng thêm hôn ám.
- Thật cường đại!
Ngục Hải Cổ Thần nhất thời cảm thụ được một cỗ áp lực nặng nề. Nếu như bị một chưởng kia vỗ trúng, hắn tuyệt đối sẽ trọng thương một lần nữa, tạo thành tổn thương thật lớn đối với căn cơ sau này.
Chỉ thấy thủ chưởng bạch tinh to lớn khôn cùng kia từ trên thiên không vạn trượng oanh áp thẳng xuống. Một khắc này, thiên địa phong bạo nổi lên bốn phía, một cỗ áp lực kinh khủng hàng lâm ngay vị trí phía dưới đạo thủ chưởng kia. Trong nháy mắt một chưởng này phát động, đám người Cự Thần Tộc, còn có Diệt Thế Hắc Giao Long, cũng trực tiếp lui ra phía sau.
- Tạm thời lùi lại! Dù sao bọn chúng nhất định sẽ chết không thể nghi ngờ!
Hàn Ngọc Cổ Thần lập tức truyền âm, sau đó hai người đều lui về phía sau một đoạn.
Đúng lúc này, đạo thủ chưởng bạch tinh thật lớn kia đã oanh áp thẳng xuống. Đại địa nhất thời vỡ tan, một cỗ lực lượng cao thâm đáng sợ lan tỏa thẳng ra bốn phía xung quanh.
Cùng lúc đó, trên tầng cao nhất của Cảm Tri Tháp đột nhiên xuất hiện một cái lỗ hổng hình vuông. Triệu Phong cùng Tiểu tặc miêu từ trong đó lập tức nhảy ra, hội hợp với đám người Cự Thần Tộc, cuối cùng cả đám người trực tiếp bỏ chạy khỏi nơi này.
- Không tốt! Bọn chúng bỏ chạy!
Hàn Ngọc Cổ Thần kinh hô một tiếng.
- Sao có thể như thế?
Ngục Hải Cổ Thần nhất thời sửng sốt. Theo lý thuyết, bên phía Cự Thần Tộc đang chiếm ưu thế, bọn chúng tuyệt đối không có khả năng đột nhiên rút lui như vậy.
- Mau đuổi theo!
Hàn Ngọc Cổ Thần nhất thời quát lên. Hai người bọn họ thân là Bán Bộ Thần Chủ, tại phương diện tốc độ hoàn toàn viễn siêu đám người Cự Thần Tộc. Mà cũng đúng lúc này, đám người Diệt Lưu Cổ Thần cùng Vũ Hành cũng chạy tới nơi này.
- Không ngờ bọn chúng lại bỏ chạy!
Thần sắc Diệt Lưu Cổ Thần nhất thời lạnh lẽo, cũng chuẩn bị đuổi theo. Nhưng đột nhiên, sắc mặt Vũ Hành chợt ngưng đọng, vội vàng quát lên:
- Đừng đuổi theo! Mau lui lại!
Thần sắc Vũ Hành lúc này tương đối kích động. Đây cũng là lần đầu tiên đám người Cổ Hồn Điện nhìn thấy Vũ Hành lộ ra biểu tình như vậy.
- Cái này…
Ngục Hải Cổ Thần không biết như thế nào mới đúng. Tuy rằng đám người Tân Vô Ngân đã chạy thoát, nhưng hắn tuyệt đối có thể đuổi kịp. Đây chính là thời cơ cực tốt để hắn lập công chuộc tội, nhưng thời điểm này, không ngờ Vũ Hành lại bảo bọn chúng đừng đuổi theo.
Tuy rằng chẳng biết tại sao, nhưng bọn chúng cũng đột nhiên phát hiện ra một cỗ cảm giác nguy cơ. Đồng thời bọn chúng cũng không muốn vi phạm mệnh lệnh của Vũ Hành. Hàn Ngọc Cổ Thần cùng Ngục Hải Cổ Thần lập tức bay ngược về phía Vũ Hành.
Trong nháy mắt bọn chúng vừa mới lui về, liền thấy bên trong tòa Cảm Tri Tháp kia đột nhiên truyền ra một cỗ năng lượng ba động cực kỳ cường liệt.
- Không tốt!
Hai người nhất thời biến sắc, cảm giác nguy cơ kia lại càng thêm mãnh liệt, nhất thời gia tăng tốc độ phóng chạy.
Ầm ầm!
Tòa Cảm Tri Tháp kia trực tiếp vỡ vụn ra, nháy mắt đã bị Thần quang hủy diệt vô tận nuốt sạch. Loại lực lượng Cấm kỵ đẳng cấp này, cho dù là Bán Bộ Thần Chủ bị nó bao phủ cũng sẽ lập tức tan thành tro bụi. Địa điểm Cảm Tri Tháp lúc trước, lúc này chỉ còn lại một cái hố sâu khủng bố.
- Oa!
Hàn Ngọc Cổ Thần thoát đi chậm nhất, gặp phải một chút dư ba công kích, ở trên không trung phun ra một ngụm máu tươi.
- Hóa ra, là bởi vì nguyên nhân này…
Trong lòng Ngục Hải Cổ Thần vẫn còn sợ hãi. Vừa rồi nếu không phải Vũ Hành đúng lúc nhắc nhở, chỉ sợ hiện tại hai người bọn họ đã triệt để tử vong rồi.
Đúng lúc này, Mục Du Cổ Thần cũng đã quay trở lại, thần sắc tràn ngập xấu hổ. Vừa rồi hắn chính là bị hai cường giả Cự Thần Tộc đánh đến mức phải xoay người chạy trốn, hiện tại mới dám quay trở lại.
- Không hỗ là Thiên Cơ Miêu!
Vũ Hành nhẹ giọng nói.
Đại đa số các kiến trúc quan trọng của Thiên Cơ Tộc đều có tiến trình tự hủy. Đây cũng là vì muốn phòng ngừa những tin tức, tình báo cơ mật rơi vào trong tay địch nhân.
Ba người Vũ Hành đi tới bên cạnh Ngục Hải Cổ Thần cùng Hàn Ngọc Cổ Thần, sau đó Vũ Hành mới lãnh đạo nói một tiếng:
- Đi thôi!
- Nhưng mà, hành tung của bọn chúng…
Sắc mặt Ngục Hải Cổ Thần lộ ra chần chừ. Bởi vì Tân Vô Ngân ngăn cản, Cảm Tri Tháp tự hủy, cho nên đám người Triệu Phong đã thoát khỏi phạm vi cảm nhận của thủy tinh cầu.
- Nếu như đã nhìn thấy, ta có thể suy đoán đại khái hành tung của bọn chúng!
Vũ Hành bình thản nói.
Hắn vừa nói xong, những người ở đây nhất thời yên tâm lại. Hơn nữa, hiện tại ba chi tiểu đội đã hội tụ với nhau. Ba gã Bán Bộ Thần Chủ, cộng thêm hai gã Cổ Thần Cửu giai Mục Du Cổ Thần và Vũ Hành, còn có một gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, nếu như lại tìm được đám người Tân Vô Ngân một lần nữa, bọn chúng còn có thể chạy thoát sao? Cho dù là Ngục Hải Cổ Thần đã từng thất bại hai lần liên tục, lần này cũng sẽ khẳng định là không có khả năng đó xảy ra!
- Ngục Hải Cổ Thần, ngươi lại thất bại lần nữa sao?
Diệt Lưu Cổ Thần không khỏi châm chọc một câu. Nhưng trong tình huống hiện tại, Ngục Hải Cổ Thần chỉ có thể xem như không nghe thấy.
Sau đó, đám người Cổ Hồn Điện dưới sự hướng dẫn của Vũ Hành, bắt đầu khởi hành.
- Nói lại một lần tình huống chiến đấu trước đây a!
Vũ Hành bình thản nói. Vừa rồi hình chiếu khóa không của hắn đã bị Tân Vô Ngân đánh tan, đối với tình huống chiến đấu lúc đó, hắn một chút cũng không biết.
- Là như vầy…
Ngục Hải Cổ Thần chủ động giảng thuật lại cho mọi người.
o0o
Sau khi đám người Triệu Phong rời khỏi Cảm Tri Tháp, liền cấp tốc phóng chạy.
- Miêu huynh, ngươi quả nhiên lợi hại a!
Phá Nhạc Cổ Thần cười to nói.
- Chỉ là không biết đám người Cổ Hồn Điện có bị nổ chết hay không?
Vân Thải Cổ Thần mỉm cười nói. Đối với điểm này, mọi người cũng khó mà phán đoán.
- Cho dù nổ chết một hai tên, bọn chúng vẫn như cũ sẽ không bỏ qua cho chúng ta! Cho nên việc cấp bách trước mắt chính là cấp tốc rời xa nơi này!
Triệu Phong đề nghị. Trong tay Cổ Hồn Điện có đạo cụ cảm ứng phương vị của mọi người, tương đối thuận tiện truy đuổi bọn họ.
o0o
Liên tục phi hành ba ngày, tốc độ của mọi người mới chậm lại. Một lúc nào đó, mọi người chui sâu vào trong lòng đất, tạm thời nghỉ ngơi một khoảng thời gian. Tất cả mọi người vừa chữa trị thương thế, khôi phục tiêu hao, vừa thương nghị với nhau.
- Kế tiếp, chúng ta đi chỗ nào?
Phá Nhạc Cổ Thần chủ động hỏi.
- Tìm kiếm Trình Vân Cổ Thần, xem hắn hiện tại ở nơi nào? Nếu như có khả năng, cố gắng mang hắn trở về. Có lẽ sẽ có biện pháp khu trừ Ý niệm thể trong cơ thể hắn!
Tân Vô Ngân suy tư một lúc, trực tiếp nói. Dù sao Trình Vân Cổ Thần cũng là tộc nhân Cự Thần Tộc, hơn nữa thực lực không thể khinh thường. Nếu như có thể mang hắn về, nói không chừng cường giả Thần Chủ trong tộc, có thể làm cho Trình Vân Cổ Thần khôi phục lại như cũ. Đề nghị này lập tức được những người còn lại tán thành.
Lấy ra lệnh bài thông tin, phát đi một đạo tin tức, Tân Vô Ngân đã đại khái cảm giác được phương hướng của Trình Vân Cổ Thần.
- Bên này!
Sau đó, mọi người khẽ thay đổi phương hướng, tiếp tục tiến về phía trước.
o0o
Tiến về phía trước không bao lâu…
- Kiến trúc Thiên Cơ Tộc đã ít đi nhiều!
Vân Thải Cổ Thần đột nhiên nói. Những người còn lại cũng chú ý tới điểm ấy.
- Thời Gian Áo Nghĩa áp chế cũng tăng mạnh hơn!
Triệu Phong đột nhiên nói. Thời Gian Áo Nghĩa áp chế tăng cường một cách tuần tự mà tiến, cho nên người bình thường rất khó phát hiện ra. Mà Thời Gian Áo Nghĩa của Triệu Phong cao nhất trong tất cả những người ở đây, đạt tới Lục trọng, bởi vậy mới có thể cảm nhận được.
- Đúng là như vậy!
Sắc mặt Phá Nhạc Cổ Thần chấn kinh. So với vị trí tại Cảm Tri Tháp trước đây, Thời Gian Áo Nghĩa áp chế ở nơi này quả thật đã mạnh hơn.
Lại tiến về phía trước một hồi lâu, mọi người gần như rất ít khi nhìn thấy kiến trúc của Thiên Cơ Tộc, nhiều lắm cũng chỉ là một chút phế tích mà thôi. Đột nhiên, trong một tòa phế tích phía trước chợt có một đoàn bạch quang hư huyễn tản ra ba động kỳ dị.
- Hửm? Đó là…
Mọi người không khỏi tiếp cận về phía đó. Càng đến gần, cỗ Thời Gian Áo Nghĩa áp chế kia lại càng lớn hơn. Thời điểm cách vật thể lóe lên hư huyễn bạch quang kia rất gần, mọi người rốt cuộc cũng nhìn thấy rõ ràng. Đây là một khối thạch bản xám trắng thật lớn, trên đó có một chữ văn tự mà mọi người không biết. Văn tự kia lóe lên bạch quang hư vô nhàn nhạt, tản ra Thời Gian Áo Nghĩa ba động vô hình.
- Vẻn vẹn chỉ một chữ, đã cụ bị Thời Gian Áo Nghĩa cường đại như vậy!
Sắc mặt Vân Thải Cổ Thần chấn kinh. Hơn nữa, căn cứ vào khối thạch bản này, còn có những vật phẩm không trọn vẹn khác, có thể đoán được, đây không phải là kiến trúc Thiên Cơ Tộc! Sau đó, Tân Vô Ngân thu khối đá màu xám này vào Không gian Trữ vật, mọi người tiếp tục tiến về phía trước.
Tiến về phía trước không bao lâu, mặt đất đột nhiên bắt đầu hoang vu hơn, gần như không có một ngọn cỏ nào. Mà cỗ Thời Gian Áo Nghĩa áp chế kia vẫn như cũ tại tăng lên.
- Xảy ra chuyện gì? Phía trước vẫn còn có một chút sinh cơ, đến nơi đây lại biến thành một mảnh hoang vu như vậy?
Phá Nhạc Cổ Thần kinh ngạc thốt lên.
Xuy xuy! Xuy xuy!
Đúng lúc này, một trận thanh âm dồn dập rất nhỏ chợt từ phương xa truyền đến. Sắc mặt tất cả mọi người nhất thời ngưng đọng, cảnh giác. Không bao lâu, một mảnh hắc vụ khổng lồ đã cấp tốc bay tới, cỗ thanh âm khiến người ta tâm loạn như ma kia lại càng thêm rõ ràng hơn.
- Không phải! Đó không phải là hắc vụ…
Sắc mặt Triệu Phong đột nhiên cả kinh. Đó căn bản không phải một mảnh hắc vụ, mà là vô số côn trùng hắc sắc hình dạng tương đồng nhau đang bay cùng một chỗ! Mỗi một con côn trùng chỉ lớn chừng nắm tay trẻ con. Bọn chúng rậm rạp chằng chịt tụ tập cùng một chỗ, số lượng lên tới mấy ức vạn.
- Cái gì? Côn trùng!
Sắc mặt đám người Cự Thần Tộc nhất thời chấn kinh.
Rất nhanh, đoàn hắc vụ kia đã tiếp cận phạm vi mọi người có thể nhìn rõ.
- Nhiều côn trùng như vậy!
Sắc mặt Triệu Phong một lần nữa chấn động. Đám côn trùng nhiều đếm không hết kia giống như một mảnh Trùng hải vậy! Mỗi một con côn trùng cũng đều có tu vi Chân Thần. Tuy rằng Chân Thần ở trong mắt Cổ Thần chỉ giống như một con kiến. Nhưng khi bầy kiến đạt tới số lượng nhất định, ngay cả con voi cũng có thể bị lật ngã.
- Chẳng lẽ là chủng tộc bài danh thứ mười trong Thái Cổ Vạn Tộc…