Sắc mặt Vân Thải Cổ Thần lộ ra thần sắc vui mừng. Nàng không tưởng tượng nổi, lần này mọi người có thể thuận lợi chạy ra như vậy, hoàn toàn là nhờ vào Trình Vân Cổ Thần.
- Các ngươi trốn không thoát a!
Bên trong tòa kiến trúc Thiên Cơ Tộc, vang lên thanh âm trầm thấp phẫn nộ của Ngục Hải Cổ Thần.
Sau khi đám người Triệu Phong rời khỏi tòa kiến trúc Thiên Cơ Tộc, một mình Trình Vân Cổ Thần cho dù cường đại đến đâu, cũng không cách nào ngăn cản được ba người Cổ Hồn Điện. Đám người Ngục Hải Cổ Thần cũng không muốn tốn thời gian chém giết với Trình Vân Cổ Thần. Mục đích của bọn chúng là Cổ Thần Ấn, là giết Triệu Phong cùng đám người Cự Thần Tộc.
Sưu! Sưu! Sưu!
Ba thân ảnh u ám cùng một đạo quang mang hư bạch đồng thời lao ra.
- Giết! Các ngươi đều phải chết!
Trình Vân Cổ Thần đã sớm điên cuồng, toàn thân mang theo sát ý phẫn nộ, gắt gao nhìn chằm chằm ba người Cổ Hồn Điện, mặc kệ tất cả, điên cuồng công kích.
- Cái tên này…
Ngục Hải Cổ Thần tức giận đến mức run rẩy. Nếu không phải do Trình Vân Cổ Thần cản trở, bọn chúng đã sớm một lưới bắt hết đám người Triệu Phong rồi. Vì sao gã Trình Vân Cổ Thần này lại căm hận bọn chúng như vậy, nhất định phải truy sát bọn chúng không chịu buông?
- Bọn chúng chạy thoát rồi!
Gã Cổ Thần Cửu giai của Cổ Hồn Điện lập tức nói.
- Đuổi theo!
Ba người Cổ Hồn Điện tự nhiên không thể lại để cho đám người Triệu Phong đào tẩu một lần nữa, trực tiếp đuổi theo. Nhưng tốc độ của Trình Vân Cổ Thần còn nhanh hơn bọn chúng một bậc. Một cỗ năng lượng ba động kỳ dị bao phủ bốn phía ba người Ngục Hải Cổ Thần. Bọn chúng rõ ràng là đang cấp tốc phi hành, nhưng khoảng cách với đám người Triệu Phong lại càng ngày càng xa hơn.
- Cút!
Ngục Hải Cổ Thần không nhịn nổi, mắng to, sau đó liền bổ ra một chưởng.
Trình Vân Cổ Thần dễ dàng né tránh được một chưởng kia của Ngục Hải Cổ Thần. Nhưng thời điểm đạo quang chưởng u hắc sắc kia bay xẹt qua bên người Trình Vân Cổ Thần, từ trong đó đột nhiên lao ra một con cá sấu u ám dữ tợn. Trong nháy mắt con cá sấu kia bay ra, liền lập tức biến lớn, kích thước lớn cỡ một căn phòng nhỏ vậy, há lớn cái miệng cắn lấy Trình Vân Cổ Thần. Con cá sấu u hắc sắc này chính là Hồn thú của Ngục Hải Cổ Thần, là một loại sinh linh kỳ dị có thể công kích, thôn phệ linh hồn.
Thế nhưng, Ý niệm thể trong cơ thể Trình Vân Cổ Thần lại có sức chống cự cực cao đối với công kích linh hồn. Cộng thêm tác dụng của Thời Gian Áo Nghĩa, tốc độ con cá sấu u hắc sắc kia công kích, tạo thành thương tổn cho hắn thập phần chậm chạp. Mà nhân cơ hội này, Trình Vân Cổ Thần ra sức giãy dụa.
- Đi! Tranh thủ trước khi tên này giãy thoát được, chúng ta giết chết đám người Tân Vô Ngân, đoạt lại Cổ Thần Ấn!
Ngục Hải Cổ Thần quát khẽ một tiếng.
Đám người Triệu Phong đang lúc phóng chạy, đột nhiên cảm giác phía sau có một cỗ khí tức âm trầm khổng lồ đang cấp tốc tiếp cận mình. Cổ Hồn Tộc vốn am hiểu tốc độ, mà Ngục Hải Cổ Thần thân là Bán Bộ Thần Chủ, tốc độ lại càng viễn siêu mọi người.
- Không tốt! Bọn chúng đã thoát khỏi Trình Vân Cổ Thần rồi!
Phá Nhạc Cổ Thần lập tức nói. Vốn dĩ mọi người còn hy vọng Trình Vân Cổ Thần có thể níu kéo ba người Cổ Hồn Điện lâu một chút, bọn họ nhân cơ hội này mà đào tẩu. Nhưng Trình Vân Cổ Thần chỉ là tương đối khó chơi, cũng không có bản lãnh níu kéo Bán Bộ Thần Chủ!
- Các người đừng mơ tưởng chạy thoát a!
Ngục Hải Cổ Thần cười lớn một tiếng, vận chuyển Thần lực cùng lực lượng linh hồn, chợt đẩy ra một chưởng.
Ào ào ào!
Sóng biển u hắc ngập trời cấp tốc cuồn cuộn về phía trước.
- Mau tránh!
Tân Vô Ngân lập tức nói. Công kích linh hồn của Ngục Hải Cổ Thần ẩn chứa Thủy Chi Áo Nghĩa Cửu trọng, một khi trúng chiêu liền khó có thể thoát khỏi, mà công kích linh hồn Ám Chi Áo Nghĩa trong đó lại sẽ tạo thành ảnh hưởng cực lớn cho ý chí linh hồn, khiến cho chiến lực giảm xuống cực nhanh. Với tu vi của Vân Thải Cổ Thần cùng Phá Nhạc Cổ Thần, nếu trúng phải chiêu thức này, chỉ sợ linh hồn sẽ lâm vào trầm tịch, lập tức tử vong.
- Trốn không thoát a!
Triệu Phong trực tiếp nói.
Thoáng giao lưu trong chốc lát, ý kiến mọi người liền đạt thành nhất trí. Sau một khắc, Tân Vô Ngân, Vân Thải Cổ Thần cùng Phá Nhạc Cổ Thần toàn lực thôi động huyết mạch. Nhất thời, tinh quang hư bạch vô cùng chói mắt chiếu sáng cả một phương thiên địa. Đến khi quang mang tản đi, ba tôn cự nhân kình thiên to lớn vô cùng đã đứng thẳng trong thiên địa. Một cỗ khí tức huyết mạch uy hiếp ngàn vạn sinh linh nhất thời lan tỏa ra.
- Chó cùng rứt giậu sao?
Ngục Hải Cổ Thần cười lạnh một tiếng. Theo như hắn nghĩ, đám người Tân Vô Ngân hẳn là biết rõ trốn không thoát, nên định toàn lực chiến đấu, đổi lấy một đường sinh cơ. Tuy rằng Hồn thú của Ngục Hải Cổ Thần vẫn đang kềm chế Trình Vân Cổ Thần, khiến cho thực lực của hắn có chút giảm xuống, nhưng trước đây đã phục dụng qua Thiên Hồn Tịnh Linh Lộ, thương thế linh hồn của hắn đã được chữa trị toàn bộ, sớm đã khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Thậm chí ý chí linh hồn còn có chút tăng cường nữa.
- Chịu chết đi, Tân Vô Ngân!
Thân thể Ngục Hải Cổ Thần vặn vẹo, biến thành hồn thể tối tăm trong suốt kỳ dị, tản mát ra một cỗ linh hồn áp lực khiến cho người ta sợ hãi. Từng cỗ từng cỗ sóng nước u hắc xuất hiện bốn phía xung quanh Ngục Hải Cổ Thần. Không bao lâu, đã hình thành nên một tầng sóng biển kinh thiên. Đột nhiên, tầng sóng biển kia cuồn cuộn xoay chuyển, hình thành một cái khô lâu quỷ trảo tối tăm thật lớn, trực tiếp chụp về phía Tân Vô Ngân.
Sưu!
Tuy rằng thân thể Tân Vô Ngân to lớn, nhưng sau khi vận chuyển Phong Chi Áo Nghĩa, tốc độ di động cũng rất nhanh. Sau khi tránh thoát công kích của Ngục Hải Cổ Thần, Tân Vô Ngân chợt điểm ra một ngón tay. Đối mặt với một chỉ kinh thiên khổng lồ kia, ba người Cổ Hồn Điện cũng chỉ có thể triệt thoái.
- Các ngươi không chạy, chúng ta ngược lại tiết kiệm được một chút công phu!
Hai gã Cổ Thần Cổ Hồn Điện còn lại lập tức phóng xuất ra Hồn thú của chính mình, theo thứ tự là một con tê ngưu lưng mọc đầy gai nhọn cùng một con tích dịch thon dài. Hai con Hồn thú sau khi thôn phệ lực lượng linh hồn, thể tích cấp tốc biến lớn, nhanh chóng thi triển ra công kích linh hồn, bay nhanh về phía Phá Nhạc Cổ Thần cùng Vân Thải Cổ Thần.
- Đám người Cổ Hồn Điện khốn kiếp, nhận lấy cái chết!
Phá Nhạc Cổ Thần hét lớn một tiếng, khuấy động lực lượng Thổ Chi Áo Nghĩa trong thiên địa, trực tiếp đánh ra một quyền.
Chiến đấu hết sức căng thẳng, Phá Nhạc Cổ Thần đối chiến với gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong của Cổ Hồn Điện. Vân Thải Cổ Thần thì kịch chiến cùng gã Cổ Thần Cửu giai còn lại. Mà Triệu Phong cùng Tân Vô Ngân thì liên thủ với nhau, cùng đối phó Ngục Hải Cổ Thần.
- Lôi Kiếp Đồng Diễm!
Triệu Phong vẫn luôn nấp sau lưng Tân Vô Ngân, thỉnh thoảng phát động công kích đồng thuật với Ngục Hải Cổ Thần.
- Tiểu tử, mấy chiêu Linh Hồn Đồng Thuật này của ngươi, cũng đừng lấy ra khoe khoang trước mặt lão phu nữa!
Ngục Hải Cổ Thần cười lạnh một tiếng. Đồng thuật của Triệu Phong mặc dù là thuấn phát, nhưng thời điểm tập trung hắn, hắn liền có thể cảm giác được, trong nháy mắt tránh né những chỗ yếu hại, đồng thời vận dụng Bí pháp phòng ngự linh hồn, suy yếu uy năng của nó.
Triệu Phong làm như không nghe thấy, vẫn không ngừng thi triển Linh Hồn Đồng Thuật. Nhưng quan trọng chính là, Triệu Phong làm như vậy có thể ảnh hưởng tới Ngục Hải Cổ Thần, khiến cho hắn không thể toàn lực đối phó Tân Vô Ngân được.
- Cự Thần Nhất Chỉ!
Tân Vô Ngân tích súc lực lượng, dẫn động Thiên Địa Ngũ Hành Áo Nghĩa, điểm ra một ngón tay. Toàn bộ phiến đại địa trực tiếp ầm ầm vỡ nát, lưu lại một cái hố sâu to lớn khôn cùng.
- Thực lực của những tên này đều có đề thăng, đặc biệt là Tân Vô Ngân và Triệu Phong!
Sắc mặt Ngục Hải Cổ Thần khẽ trầm xuống. Tu vi Triệu Phong đã tiếp cận Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong, mà Tân Vô Ngân sau khi bế quan một thời gian ngắn, tu vi đã tiếp cận Cổ Thần Cửu giai Đỉnh phong. Trước đây, Ngục Hải Cổ Thần có lòng tin mười phần, không hề để đám người Cự Thần Tộc vào trong mắt. Nhưng hiện tại, hắn cũng phải toàn lực ứng phó mới được. Hơn nữa, hắn cũng không còn thời gian để dây dưa nữa, một khi Trình Vân Cổ Thần chạy tới, như vậy thì phiền toái rồi.
- Cũng nên kết thúc a!
Đột nhiên, Ngục Hải Cổ Thần thản nhiên nói. Trong tay hắn chợt xuất hiện một viên thủy châu u hắc sắc, bên trong đó mơ hồ truyền ra các thanh âm thét thảm thê lương. Ngục Hải Cổ Thần há miệng hút một cái, nuốt chửng viên thủy châu kia. Nhất thời, thân thể hắn liền bành trướng ra một vòng, một cỗ lực lượng linh hồn âm hàn thâm trầm mạnh mẽ tản ra, khiến cho thiên địa cũng trở nên âm trầm hơn không ít.
- Diệt Hồn Bào Hao!
Linh hồn thể Ngục Hải Cổ Thần đột nhiên bành trướng ra, trở nên cực kỳ tròn trịa. Đột nhiên, hắn há miệng phun ra một đoàn long quyển đen như mực hình đinh ốc. Đoàn long quyển kia cấp tốc tiến về phía trước, đồng thời tản mát ra lực hấp xả cường đại, hấp thu lực lượng thiên địa xung quanh, lôi kéo luôn Linh hồn thể của những người khác.
- Xảy ra chuyện gì?
Phá Nhạc Cổ Thần kinh hô một tiếng. Hắn đột nhiên cảm giác linh hồn của chính mình bị một cỗ lực lượng cường đại không ngừng lôi kéo, muốn bay thẳng về phía đoàn long quyển đen như mực kia.
Vân Thải Cổ Thần cách đó không xa thì tốt hơn Phá Nhạc Cổ Thần một chút, nhưng linh hồn cũng thời thời khắc khắc bị kéo mạnh, không thể dốc toàn lực chiến đấu.
- Trưởng lão đã dùng tới U Hồn Châu, liền có thể trực tiếp giải quyết chiến trường rồi!
Sắc mặt gã Cổ Thần Cửu giai của Cổ Hồn Điện lộ ra thần sắc vui mừng. U Hồn Châu là do cường giả của Cổ Hồn Điện rút ra linh hồn cường đại của người khác, dùng pháp môn đặc thù luyện chế thành. Nếu dùng hạt châu này làm nguồn năng lượng, thi triển Bí thuật linh hồn, có thể đề thăng uy năng của Bí thuật lên một bậc.
- Không tốt!
Sắc mặt Tân Vô Ngân ngưng trọng trước giờ chưa từng có. Tuyệt chiêu sát thủ của Bán Bộ Thần Chủ đủ để đánh trọng thương, thậm chí đánh chết Cổ Thần Cửu giai Đỉnh phong bình thường. Huống chi tuyệt chiêu sát thủ của Ngục Hải Cổ Thần lại là công kích linh hồn, càng thêm hung hiểm hơn.
Đoàn long quyển đen như mực đang cấp tốc bay tới kia có thể tích thập phần khổng lồ, lại ẩn chứa lực hấp xả cường đại, Tân Vô Ngân căn bản không thể nào né tránh toàn bộ. Hắn cũng biết, chỉ cần linh hồn của chính mình có một phần nhỏ bị đoàn long quyển đen như mực kia bắn trúng, toàn bộ Linh hồn thể cũng sẽ chậm rãi bị hấp xả thôn phệ hết. Loại công kích linh hồn phạm vi lớn cường đại như vậy, Triệu Phong cũng khó có thể giúp hắn được điều gì.
- Đã như vậy… Chỉ còn cách đó mà thôi!
Toàn thân Tân Vô Ngân đột nhiên giống như một tòa cự phong bất động, đứng lặng tại chỗ, cũng không hề nhúc nhích.
- Bó tay chờ chết sao?
Gã Cổ Thần Cửu giai của Cổ Hồn Điện mỉm cười. Đối mặt với tuyệt chiêu sát thủ của Ngục Hải Cổ Thần, đặc biệt lại còn là thủ đoạn công kích linh hồn, Tân Vô Ngân làm sao có thể ngăn cản nổi? Xem ra bản thân Tân Vô Ngân cũng biết chính mình không thể nào hóa giải, nên đã buông tha chống cự rồi.
Nhưng đột nhiên, Ngục Hải Cổ Thần chợt cảm giác được toàn bộ phiến thiên địa này đã trở nên có chút khác thường.
Đúng lúc này, trong cơ thể Tân Vô Ngân chợt bộc phát ra một cỗ huyết mạch Thần lực siêu cường tuyệt luân. Cùng lúc đó, một cỗ lực lượng kỳ diệu từ trong linh hồn hắn lan tràn ra, rót vào trong thiên địa. Thoáng chốc, cả phiến thiên địa này chỉ còn lại có lực lượng Ngũ Hành, tất cả những Áo nghĩa, lực lượng khác, đều bị sự ngăn cách cùng áp chế siêu cường.
Trong nháy mắt cỗ lực lượng này thể hiện ra, long quyển đen như mực kia nhất thời ngừng trệ giữa không trung. Mặc dù nó là công kích linh hồn, nhưng đồng dạng cũng bị ảnh hưởng. Ám Chi Áo Nghĩa kia chậm rãi rút đi, ngay cả Thủy Chi Áo Nghĩa Cửu trọng kia cũng bị ảnh hưởng bởi ý niệm của Tân Vô Ngân, bị sự áp chế cực lớn.
- Xảy ra chuyện gì? Cỗ lực lượng này…
Hai gã Cổ Thần Cổ Hồn Điện đột nhiên cảm giác tất cả những lực lượng linh hồn, Thần lực, Áo nghĩa… của chính mình đều bị áp chế gắt gao, thậm chí không thể nào vận dụng được.
- Đây là… Lực lượng Pháp tắc!
Ngục Hải Cổ Thần sửng sốt hồi lâu mới thốt lên được. Thân là Bán Bộ Thần Chủ, hắn tự nhiên biết được cỗ lực lượng này là cái gì. Pháp tắc chính là tồn tại chung cực bên trên Áo nghĩa Cửu trọng, chỉ có Thần Chủ mới có thể nắm giữ. Đây chính là cảnh giới hắn tha thiết ước mơ!
- Đây chính là lực lượng Pháp tắc?
Tâm thần Triệu Phong vô cùng chấn động. Lúc này, tất cả lực lượng trong phiến thiên địa này, kể cả long quyển đen như mực của Ngục Hải Cổ Thần cũng bị lực lượng Pháp tắc áp bách trên hư không, có vẻ vô cùng chậm chạp.
- Nếu là vậy, Tân Vô Ngân hẳn có thể ngăn cản được một kích này!
Ánh mắt Triệu Phong ngưng đọng, ý chí đồng lực trong Tả Mâu bắt đầu ba động, quang trạch mộng huyễn không ngừng lóe lên.
- Thần Mâu Phục Chế!
Tả Mâu Triệu Phong nhìn chằm chằm về phía đoàn long quyển đen như mực kia. Phục chế tuyệt chiêu sát thủ của Bán Bộ Thần Chủ, nếu như là bình thường, cho dù Triệu Phong toàn lực ứng phó cũng khó có thể thành công. Nhưng lúc này, uy năng của đoàn long quyển đen như mực kia đã giảm bớt rất nhiều, có lẽ sẽ có thể.
Oanh!
Đoàn long quyển đen như mực đã bị tầng tầng suy yếu, áp chế mạnh mẽ kia cuối cùng đánh lên trên người Tân Vô Ngân. Mà toàn thân Tân Vô Ngân giống như một tòa cổ phong ngàn năm, vẫn như cũ đứng thẳng tại chỗ, không hề nhúc nhích. Phảng phất như lúc này, không có cái gì có thể tạo thành ảnh hưởng cho hắn vậy.
- Chặn được rồi?
Tâm thần Ngục Hải Cổ Thần nhất thời căng thẳng. Tân Vô Ngân thôi động Bí pháp, điều động lực lượng ẩn giấu trong cơ thể, cuối cùng đã chặn được tuyệt chiêu sát thủ của hắn!
- Hừ! Vận dụng lực lượng của Thần Chủ, ngươi hẳn là đã nỏ mạnh hết đà rồi, còn có thể chống đỡ được thêm bao lâu nữa?
Ngục Hải Cổ Thần cười lạnh một tiếng, lập tức lao tới, chuẩn bị mạnh mẽ xuất thủ. Nhưng đột nhiên, hắn chợt cảm giác phía sau có gì đó không đúng. Thần thức thoáng đảo qua, sắc mặt hắn đột nhiên đại biến. Sau lưng hắn, chẳng biết từ lúc nào, đã xuất hiện một con Di Thiên Ngân Mâu…
Đột nhiên, trong con ngân mâu kia chợt toát ra một đoàn quang vụ mộng huyễn, bên trong đó bắn ra một đạo long quyển đen như mực tối tăm u ám, trong nháy mắt đã thôn phệ cả ba người Ngục Hải Cổ Thần vào bên trong.