Thanh âm kinh hãi thất thanh truyền tới, ba người bị thiêu đốt một trận chật vật, bắt buộc phải dừng lại, nhằm ngăn cản đám hắc diễm đáng sợ kia thiêu đốt.
- Đây là loại hỏa diễm gì?
Gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong của Cổ Hồn Điện kinh hãi hỏi. Ngọn lửa màu đen kia có thể hấp thu năng lượng trong thân thể bọn họ để tăng lên cường độ thiêu đốt. Đồng thời cỗ hỏa diễm này còn có thể ảnh hưởng đến phương diện linh hồn. Trong ba người của Cổ Hồn Điện, tu vi của hắn thấp nhất, nên bị dằn vặt thống khổ nhất.
Oanh!
Bên kia, Ngục Hải Cổ Thần tản mát ra Thần lực Thủy Chi Áo Nghĩa tuyệt cường, cấp tốc dập tắt ngọn lửa màu đen kia. Sau khi làm xong hết thảy những chuyện này, hắn lập tức giúp hai gã Cổ Thần còn lại giải quyết nguy cơ.
- Con mèo kia lại có bản lãnh này?
Sắc mặt Ngục Hải Cổ Thần lộ ra thần sắc kinh nghi. Vốn dĩ tòa kiến trúc này đã trải qua thời gian quá lâu rồi, tất cả các trang bị kể cả cơ quan bẫy rập bên trong cũng đã sớm đình chỉ vận chuyển. Nhưng cử động vừa rồi của Tiểu tặc miêu đã thành công kích hoạt được một bộ phận cơ quan bẫy rập. Kế tiếp bọn chúng muốn tiếp tục xông vào trong, nhất định là sẽ gặp phải tầng tầng trở ngại.
- Nhân loại, nhận lấy cái chết!
Đúng lúc này, vài đạo thanh âm phẫn nộ đột nhiên vang lên. Chỉ thấy mấy đạo bạch quang vù một tiếng đã tiếp cận ba người Cổ Hồn Điện. Chúng hóa thành một đầu tiểu ác ma, toàn thân bao phủ bạch quang, song trảo huy động, đánh ra mấy đạo xạ tuyến bạch quang.
- Đám quái vật này rốt cuộc là cái gì?
Gã Cổ Thần Bát giai Đỉnh phong của Cổ Hồn Điện khẽ nhíu mày. Loại hình Yêu Thần này, vẫn là lần đầu tiên bọn chúng nhìn thấy, hơn nữa đối phương mặc kệ tất cả tiến hành công kích, hiển nhiên là đã mất đi lý trí, hoặc là đã ma hóa.
- Sinh vật cấp thấp ngu xuẩn!
Sắc mặt Ngục Hải Cổ Thần lạnh lẽo, bàn tay khẽ huy động, phóng xuất ra một mảnh sóng nước u hắc. Đám sóng nước u hắc kia có phạm vi lan tỏa thật lớn, cuồn cuộn lưu động ra bốn phía thiên địa. Đám Ác Ma Yêu Thần kia chỉ có tốc độ nhanh mà thôi, tu vi lại tương đối thấp, căn bản không ngăn cản nổi công kích của Bán Bộ Thần Chủ.
- A!
Thanh âm kêu la thảm thiết vang lên liên miên bất tuyệt. Trong khoảnh khắc, toàn bộ các Ác Ma Yêu Thần đã chết sạch.
- Làm sao bây giờ, Trưởng lão?
Gã Cổ Thần Cửu giai của Cổ Hồn Điện dò hỏi. Nếu bọn chúng tiếp tục xông vào, nhất định sẽ gặp phải tầng tầng trở ngại. Lúc này, suy nghĩ của hắn chính là thông tri cho Vũ Hành. Tinh Tượng Thần Chủ kia rõ ràng có chút nghiên cứu đối với kỹ thuật truyền thừa của Thiên Cơ Tộc, thân là đồ nhi của hắn, Vũ Hành rất có thể biết cách phá giải cơ quan bẫy rập nơi này.
- Bọn chúng đã bị vây ở chỗ này, chúng ta cũng không cần gấp gáp, cứ việc chậm rãi phá giải trận pháp, sẽ có thể giết chết bọn chúng, hoàn thành nhiệm vụ!
Ngục Hải Cổ Thần trực tiếp nói. Nếu như hiện tại liên hệ với đám người Vũ Hành, chẳng phải là nói cho bọn chúng biết, chính mình lại một lần nữa gặp được đám người Tân Vô Ngân, nhưng lại bị đối phương đột nhiên xuất kích, đánh cho trở tay không kịp? Thân là Bán Bộ Thần Chủ, lại bị Tân Vô Ngân cùng một gã Cổ Thần Bát giai liên thủ đẩy lùi! Đây quả thật chính là sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời của hắn. Nếu để cho Diệt Lưu Cổ Thần, đối thủ sinh tử của hắn biết được điểm này, nhất định sẽ mượn chuyện này châm chọc hắn mấy trăm vạn năm mất! Thế nhưng, chỉ cần giết chết toàn bộ đám người Tân Vô Ngân, đoạt lại Cổ Thần Ấn, hết thảy chuyện này cũng sẽ không tồn tại nữa.
- Đúng lúc, chúng ta cũng đang cần một chút thời gian khôi phục thương thế!
Ngục Hải Cổ Thần tiếp tục nói.
- Trưởng lão nói phải! Đến lúc đó bọn chúng chỉ có chạy đằng trời!
Gã Cổ Thần Cửu giai còn lại cười nói. Bất luận kẻ nào cũng có tư tâm, bọn chúng cũng không ngoại lệ, cũng muốn độc chiếm công lao.
o0o
Ba người Cổ Hồn Điện đã bị cơ quan bẫy rập của Thiên Cơ Tộc cản trở. Điểm này, đám người Cự Thần Tộc cũng có thể nhìn thấy.
- Bí pháp Thiên Cơ Tộc!
Tân Vô Ngân đi ở sau cùng đội ngũ, nhìn thấy rõ ràng nhất. Vốn dĩ nơi này đã trải qua thời gian rất lâu, tất cả các trang bị, kể cả cơ quan bẫy rập cũng đã đình chỉ vận hành. Nhưng cử động vừa rồi của Tiểu tặc miêu lại một lần mở ra kết giới bẫy rập nào đó. Phải biết rằng, ngay cả Tân Vô Ngân am hiểu Bí pháp Thiên Cơ Tộc cũng không cách nào trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó, trực tiếp kích hoạt cơ quan bẫy rập của Thiên Cơ Tộc được. Có thể thấy được bản lãnh của Tiểu tặc miêu có chút không tầm thường.
- Không ngờ con mèo này lại lợi hại như vậy!
Ánh mắt Trình Vân Cổ Thần khẽ ngưng đọng. Biểu tình của Phá Nhạc Cổ Thần thì tốt hơn một chút. Trước đây hắn từng nhìn thấy Tiểu tặc miêu thi triển ra thần thông huyết mạch của Cổ Hồn Tộc, đánh bại Hồn thú của Cổ Hồn Tộc.
Rất nhanh, mọi người đã chạy tới sâu bên trong lòng đất tòa kiến trúc này.
- Hiện tại chúng ta nên làm gì đây?
Vân Thải Cổ Thần hỏi. Tình huống vừa rồi, cho dù bọn họ trực tiếp đào tẩu cũng sẽ trong nháy mắt bị ba người Cổ Hồn Điện đuổi kịp. Tuy rằng hiện tại bọn họ trốn vào chỗ này, tạm thời không có nguy cơ gì, nhưng bọn họ cũng tương đương với bị vây khốn ở nơi này. Đám người Cổ Hồn Điện sớm muộn gì cũng sẽ tới đây, đến lúc đó phải làm gì đây?
- Ít nhất hiện tại chúng ta vẫn còn sống, cũng còn có thời gian suy nghĩ tìm cách đối phó, vẫn còn khả năng sống tiếp!
Tân Vô Ngân thản nhiên nói.
- Khoan nói chuyện đã! Trước giải quyết hết đám Yêu Thần chung quanh đây a!
Triệu Phong nhìn lướt qua bốn phía xung quanh, đột nhiên nói.
Sau đó, mọi người hợp lực lại, nhanh chóng tiêu diệt tất cả Ác Ma Yêu Thần trong phiến không gian nhỏ này.
- Mau lấy Nguyệt Quang Thiên Duẫn ra phân phối a!
Trình Vân Cổ Thần nhìn về phía Tiểu tặc miêu trên vai Triệu Phong. Tuy rằng trước đây mọi người đã có hiệp nghị, những kỳ ngộ mà Triệu Phong đạt được, bọn họ không thể nhúng tay vào. Nhưng để đạt được Nguyệt Quang Thiên Duẫn này, bên phía Cự Thần Tộc cũng đã xuất ra không ít lực, huống hồ loại trân bảo này lại còn trân quý như vậy nữa.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu có chút không tình nguyện lấy Nguyệt Quang Thiên Duẫn ra.
- Khúc Nguyệt Quang Thiên Duẫn này có tổng cộng ba khúc, ta chỉ lấy một khúc trong đó!
Sau khi Triệu Phong nói xong, liền nhìn về phía đám người Cự Thần Tộc.
- Được! Cứ phân phối như vậy đi!
Đám người Trình Vân Cổ Thần thoáng sửng sốt trong chốc lát, lập tức tán thành. Nếu dựa theo mức độ xuất lực để phân phối, Triệu Phong cùng Tân Vô Ngân ngăn cản Ngục Hải Cổ Thần, Nguyệt Quang Thiên Duẫn cũng là do Tiểu tặc miêu đích thân hái lấy, Triệu Phong hẳn là nên đạt được hai khúc mới đúng. Hiện tại Triệu Phong chỉ cần một khúc trong đó, bọn họ tự nhiên cam tâm tình nguyện tán thành.
Nhưng bọn họ không biết là Triệu Phong có năng lực Thần Mâu Phục Chế, có thể không ngừng phục chế trân tài. Mà phẩm cấp Nguyệt Quang Thiên Duẫn này rất cao, nếu phục chế toàn bộ một cây mà nói, mức độ tiêu hao quá lớn, thậm chí còn có thể thất bại nữa. Cho nên hắn chỉ cần một khúc trong đó, có thể gia tăng thật lớn xác xuất phỏng chế thành công.
Sau khi phân phối xong Nguyệt Quang Thiên Duẫn, mọi người đảo mắt nhìn lên đám trân tài sinh trưởng trong phiến không gian nhỏ này. Tất cả mọi người liền nhanh chóng hành động. Phiến không gian này tuy nhỏ, nhưng lại nằm sâu bên trong lòng đất, số lượng trân tài đông đảo, phẩm cấp cũng cực cao.
- Bạch Nguyệt Thảo! Không chỉ là trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa, còn có tác dụng bồi bổ linh hồn, tinh lọc tâm linh…
Trình Vân Cổ Thần kinh hô một tiếng, dời đi một tảng đá lớn, hái xuống một gốc dược thảo hình trăng non. Trân tài nơi đây chủ yếu là chủng loại Thời Gian Áo Nghĩa, nhưng cũng có các loại trân tài khác. Thần sắc mấy người Cự Thần Tộc vô cùng kích động, tìm tòi khắp nơi, thu nhặt toàn bộ những kỳ trân dị bảo phát hiện được.
- Hửm? Tiểu tử kia như thế nào không hành động?
Khóe mắt Trình Vân Cổ Thần liếc nhìn về phía Triệu Phong, lại phát hiện Triệu Phong vẫn đứng thẳng tại chỗ, không có hành động gì. Thoáng suy nghĩ một chút, Trình Vân Cổ Thần liền cho rằng, có thể là bởi vì nhân số Cự Thần Tộc khá nhiều, Triệu Phong cảm thấy không có hy vọng đạt được trân tài quý giá gì, cho nên mới không xuất thủ tranh đoạt.
Thế nhưng lúc này, thân thể Triệu Phong bỗng nhiên di động. Hắn đi tới một góc phế tích ẩn khuất, đánh ra một chưởng, trực tiếp phá vỡ một lỗ hổng trên bức tường phế tích. Nháy mắt, một đạo linh quang bích ngọc từ trong đó bắn ra. Triệu Phong vung tay lên, từ trong đó lấy ra một khối đá lớn cỡ bàn tay, bên trong lưu chuyển tầng tầng lưu quang bích lục, tản ra ý tứ u hàn nhàn nhạt.
- Bích U Thần Tủy Thạch!
Trình Vân Cổ Thần nhìn thấy khối ngọc bích hàn thạch này, nhất thời thốt lên kinh hãi.
- Lại là loại kỳ thạch này! Đây là một loại Thần Thạch Tinh Tủy biến dị đặc thù, bên trong ẩn chứa tinh hoa thiên địa khổng lồ, có thể trong khoảng thời gian ngắn củng cố Thần thai, tăng cường tu vi Thần lực của cường giả Cổ Thần …
Phá Nhạc Cổ Thần cũng nhìn lại, sắc mặt không khỏi cả kinh. Thu hoạch của bọn họ tuy nhiều, nhưng cũng không có mấy thứ giá trị có thể so với Bích U Thần Tủy Thạch kia.
Thu khối đá này vào trong Không gian Trữ vật, Triệu Phong một lần nữa đảo mắt nhìn khắp bốn phía. Phương diện Thời Gian Áo Nghĩa đã có Nguyệt Quang Thiên Duẫn, cho nên hắn không cần tranh đoạt những trân tài tu luyện Thời Gian Áo Nghĩa khác, trừ phi phẩm chất của thứ đó còn cao hơn Nguyệt Quang Thiên Duẫn. Vì thế, Triệu Phong cũng không vội vàng xuất thủ, mà là quan sát khắp nơi trước, sưu tầm những loại hình trân tài thích hợp với chính mình, hoặc là trong tay mình không có. Bích U Thần Tủy Thạch này chính là một trong số đó, có hiệu quả tẩy rửa thể phách, đề thăng tu vi, ngưng luyện Thần lực.
Không bao lâu sau, Triệu Phong lại một lần nữa hành động. Hắn đi thẳng tới phía sau một cỗ máy móc thiết bị, đánh ra một quyền. Cỗ máy móc thiết bị kia bị Triệu Phong đánh vỡ, trực tiếp bại lộ ra hai quả trái cây nhỏ sinh trưởng bên trong.
- Không Linh Thiên Diệp Quả!
Sắc mặt Triệu Phong lộ ra thần sắc vui vẻ. Không Linh Thiên Diệp Quả này tuy cũng là trân tài Thời Gian Áo Nghĩa, nhưng bên trong lại còn ẩn chứa Không Gian Áo Nghĩa, là một loại trân tài tu luyện Thời Không hệ, hơn nữa phẩm cấp cũng khá cao. Giá trị loại trân tài này mặc dù không bằng được Bích U Thần Tủy Thạch trước đây, nhưng Không Gian Áo Nghĩa là lực lượng Áo nghĩa mà tất cả mọi người đều muốn thử tu luyện. Mà trân tài ẩn chứa loại lực lượng Thời Không Áo Nghĩa này tự nhiên quý trọng hơn không ít so với trân tài Thời Gian hệ cùng phẩm giai.
- Khốn kiếp! Tiểu tử này chuyên chọn thứ tốt!
Lúc này, Trình Vân Cổ Thần tự nhiên đã hiểu được ý nghĩ của Triệu Phong, không cầu nhiều, chỉ cầu tinh. Bên kia, thu hoạch của Tiểu tặc miêu đồng dạng cũng cực kỳ phong phú.
Cũng không bao lâu, phiến không gian này cơ hồ đã bị mọi người cướp đoạt sạch sẽ. Tuy rằng nhân số đám người Cự Thần Tộc khá nhiều, đạt được số lượng lớn trân tài, nhưng luận giá trị chưa chắc đã bằng được đám trân tài mà Triệu Phong cùng Tiểu tặc miêu đạt được. Thậm chí Vân Thải Cổ Thần cùng Trình Vân Cổ Thần cũng từng muốn giao dịch Không Linh Thiên Diệp Quả cùng Bích U Thần Tủy Thạch vừa rồi Triệu Phong đạt được. Nhưng đồ vật bọn họ lấy ra, Triệu Phong cũng không cần tới, vì vậy liền từ chối.
Sau khi cướp đoạt trân tài hoàn tất, mọi người bắt đầu suy nghĩ tới những chuyện khác.
- Ba người Cổ Hồn Điện muốn tấn công vào đây, cũng còn một khoảng thời gian nữa! Nếu như trong khoảng thời gian này, thực lực của mỗi người chúng ta cũng đề thăng lên một chút, chưa chắc đã không thể chống lại bọn chúng!
Tân Vô Ngân nói xong, liền trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
- Vô Ngân đại nhân, ngài nói rất đúng!
Phá Nhạc Cổ Thần cũng khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một vài trân tài cướp đoạt được, nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện.
Trên thực tế, đây cũng là ý nghĩ của Triệu Phong! Sau khi tiến vào Trường bào Thời Không, hắn cũng bắt đầu bế quan tu luyện. Mà Tiểu tặc miêu thì dựa theo phân phó của Triệu Phong, đi hoàn thiện những cơ quan bẫy rập bốn phía phiến không gian này, tranh thủ ngăn cản ba người Cổ Hồn Điện thêm một chút thời gian.
Bên kia, Vân Thải Cổ Thần cũng bắt đầu tu luyện, duy chỉ có Trình Vân Cổ Thần, tựa hồ vẫn còn tiếp tục sưu tầm trân tài, đi dạo ở các khu vực phụ cận.
Sau khi rời khỏi gian phòng kia, Trình Vân Cổ Thần tiến vào một gian phòng chứa rất nhiều các thiết bị lưu trữ thật lớn. Những dụng cụ lưu trữ này sớm đã ngừng vận chuyển, trên đó còn phủ đầy một tầng bụi bậm dơ bẩn. Trình Vân Cổ Thần đi tới trước một ống thủy tinh hình trụ tròn lớn. Bên trong ống thủy tinh kia chứa rất nhiều các loại trân tài trân quý, chỉ bất quá đại đa số đều đã khô héo hết.
Đột nhiên, phía dưới rất nhiều những trân tài kia chợt lóe lên vài tia quang mang yếu ớt. Bởi vì có ống thủy tinh ngăn cách, còn có một đống lớn trân tài che khuất, cho nên Trình Vân Cổ Thần cũng không nhận ra rốt cuộc bên dưới đó là cái gì.
- Lẽ nào trong này còn có một món bảo vật trân quý dị thường gì đó?