Chú Thạch Sư

Chương 40: Mối làm ăn.

“ Lưu Phàm kìa !!” Một tên gầy nhom thương nhân sửng sốt nhìn Lưu Phàm tiến vào Tiểu Thương Hội đại bản doanh.

“ Cái quái nhân nâng cả Hưu Thạch học viện lên trong hơn 1 tháng đấy !!”

“ Mau, đến gần bắt tay lấy chút may !!”

“ Chen cái gì, hắn ta là hảo nam nhân, sẽ từ từ bắt tay !!”

“...”

Lưu Phàm cười nhẹ một tiếng, trên vai Hỏa Tự nghênh nghênh nhìn, một bộ ta đây so với các ngươi còn muốn hơn.

Thương hội, ấy là một cái không bình đẳng tổ chức, kẻ có tiền là kẻ cao, kẻ thua lỗ là kẻ thấp, chung quy sự tình như vậy vênh mặt không tính là ác sự gì.

“ Lưu Phàm, ngươi đã tới a !” Một vị trung niên nam tử đứng dậy tiếp.

“ Tống lão, ngươi đây là vẫn khỏe !!” Lưu Phàm không hành lễ, trực tiếp bằng vai phải lứa nói ra.

“ Lão phu nghe tin ngươi đến nhập làm thương nhân có chút bất ngờ, vốn dĩ khi trước kí hợp đồng với bên ngươi, ta đã tưởng ngươi là một cái lão luyện người kinh doanh !!” Tống Phúc Tài nói ra.

“ Ta chỉ là hợp thời thôi, các huynh đệ nói có phải không ???” Lưu Phàm cao hứng hô.

“ Phải a, kinh doanh đều cần thời, nhưng không thể nói ngươi không có đầu óc được.” Tống Phúc Tài cười ha hả.

Lão là một trong kinh thành nhân vật lớn, chuyên quản lý phẩm chất cao đồ vật, căn bản lời nói ở đây nặng tựa ngàn cân, ai ai cũng phải gật gật cái đầu, hảo hảo lấy lòng lão.

“ Ta đến đổi thương gia thẻ thành Thương Nhân Thẻ, ngươi giúp ta liền tốt.” Lưu Phàm nói ra.

“ Đúng là tuổi trẻ nhiệt tình, ngươi nôn nóng ta cũng không cản được, tới !!” Tống Phúc Tài khoát tay, một cái khác tiểu đồng lao nhanh đến, đem đổi Thương Gia Thẻ thành Thương Nhân Thẻ.

“ Nếu vậy cũng là cáo từ, ta hôm nay tới chỉ có như thế.”

“ Khoan, ta có một mối làm ăn.” Tống Phúc Tài ngăn lại, nói.

“ Đa tạ Tống lão đã cân nhắc, ta hiện tại chưa cần tìm cho lắm.” Lưu Phàm từ chối, lòng thầm rõ chuyện này sẽ đi đến đâu.

“ Thôi, vòng vo hỏng chuyện, Lưu Phàm, ta muốn mời ngươi làm ta con rể !!” Tống Phúc Tài nói ra.

“?!?!?” Mọi người đều là bày ra cái này bộ mặt.

Một trong những cái mạnh nhất thế lực kinh thành, Tống gia vậy mà hướng Lưu Phàm cầu thân !!

Phải nói là muốn phi thiên, ngay cả tu vi bằng không đi chăng nữa, tiến vào Tống gia khẳng định có thể bạo tăng với nhiều như núi tài nguyên.

“ Tống lão, chuyện này có chút không ổn, ta đây chỉ là một cái tiểu thương nhân, không có như vậy xứng đôi vừa lứa.” Lưu Phàm bừa bãi một cái lý do.

“ Lão phu nhìn người bằng tâm, không phải bằng mắt, nhìn vào tương lai, không phải quá khứ, ngươi xác thực rất xứng đáng, không phải lo.” Tống Phúc Tài nói ra.

Lưu Phàm:....

Đám tiểu thương: ?!?!?!

“ Ta không thuộc gia thế, nếu như ngài làm như vậy, chắc chắn là hướng các cái khác thế gia đắc tội, chung quy là không nên...” Lưu Phàm bí thế.

“ Ta trước khi hỏi ngươi vốn đã suy tính đến vẹn toàn, không thiệt không thiệt !!” Tống Phúc Tài dấn thêm một câu.

“Ta...đã là người có hôn ước, không thể hủy được, có liên kết đến ta linh hồn, nếu làm sai sẽ bị trời tru đất diệt !!!” Lưu Phàm gào lên.

Hắn là kẻ tự do, là kẻ tiêu diêu tự tại, hồng phấn khô lâu, việc tuyển thê quá sớm chỉ đối với hắn là cùm chân, không có tác dụng.

“ Lưu Phàm, căn bản trên đời không có loại ma thuật ấy...” Tống Phúc Tài tóm tóm sống mũi của mình, chậm rãi lắc đầu.

“ Tống lão, thiên hạ rộng lớn, sao có thể khẳng định là không có, hơn nữa, đại lục cũng rộng đến mênh mang, chắc chắn Tống tiểu thư có một cái khác chỗ dựa tốt hơn, tại hạ cáo lui !!” Lưu Phàm trực tiếp bỏ chạy.

Tống Phúc Tài lắc đầu, có chút thất vọng...

“ Tiểu tử này, ta đã sớm đoán là khó mời, nhưng mặt dày như vậy từ chối, có khi là ta đã nhìn lầm người.”

...

Về lại học viện thời điểm....

Hai tuần yên binh hết sức trôi qua, điểm tín ngưỡng đã lên 4 ngàn/ 8 ngàn.

Lưu Phàm còn có một hội người hâm mộ...

“ Lưu đệ, bận rộn nhỉ ??” Lãnh Nhã Cơ nói ra.

“ Mọi chuyện ổn mà, chỉ là ở trường ta không có tiếp thu được bao nhiêu kiến thức.” Lưu Phàm đáp.

“ Lưu đệ, nếu như ngươi có nhu cầu, chục năm kinh nghiệm sư phạm của ta đều sẽ lấy ra bồi dưỡng ngươi.” Lãnh Nhã Cơ đáp.

“ Học làm gì nữa, lúc này ta năng lực rất không tệ mà !”

“ Lưu đệ, cái Hưu Thạch Học Viên này dưới thời kì của ta, học viên đều toàn bộ đỗ, đạt tỉ lệ đẹp không thể đẹp hơn...ngươi liệu hồn mà giữ cái kỉ lục ấy...” Lãnh Nhã Cơ vận hết sức đáng sợ ngữ điệu ra hăm dọa.

“L-Lãnh tỉ, có chuyện gì vậy...?” Lưu Phàm rúm người, hỏi.

“ Nghiêm Tích lão sư có nói, ngươi lên lớp không phải không học nổi, mà là ngủ không học, điểm thực hành lẫn điểm lý thuyết đều tệ đến không thể tệ hơn...” Lãnh Nhã Cơ nói ra.

“Lãnh tỉ, nếu vậy thì...sao ?”

“ Ngươi khả năng là học viên đầu tiên đúp lớp ở học viện này !”

“ Lãnh tỉ, chúng ta là thủ túc như, chi bằng...trợ ta cái này kiếp nạn...” Lưu Phàm nói ra.

“Có cái đầu ngươi, trợ ngươi kiếp nạn thì là đang hại chính ngươi a !!” Lãnh Nhã Cơ thẳng thừng từ chối.

“ Nè, Lãnh tỉ, có phải hay không hôm nay ngươi mời ta đi chỉ để ép ta học ??” Lưu Phàm khóc ròng.

“Đúng a !!”

Lưu Phàm:....

“Theo bảng điểm này...về Tinh Linh di truyền: 0 điểm, Tinh Linh tiến hóa: 0 điểm, Tinh Linh cách hòa hợp: 0 điểm, Khế Ước hóa: 0 điểm, Tinh Linh đột phá: 0 điểm. Nói cách khác, ngươi vào Tinh Linh điện là không có cái gì vào đầu !!

Về thực hành: Ma Pháp phóng thích: 10/10, Giao tiếp với Tinh Linh: 0/10, sử dụng khí cụ: 101/10.”

Lãnh Nhã Cơ cực kì bất lực nhìn vào thông báo Nghiêm Tích lão sư nộp lên.

Lưu Phàm dĩ nhiên là nắm giữ một loạt ma pháp, là toàn năng Hướng Tu, Cốt Kiếp Cung cũng là tuyệt đỉnh khí cụ, trăm phát trăm trúng, bia bắn ở trường đều là e sợ hắn một dạng.

“ Lãnh tỉ, ta là thực tiễn là chính, mấy thứ kia cũng có thể...kiểu như nhè nhẹ cho qua...” Lưu Phàm gãi gãi đầu.

“ Không được !!”

Lưu Phàm:....

...

“ Trác Tử, mấy hôm nay đại ma đầu bế quan hửm ??” Mục Tiểu Miên hướng Hi Thanh Trác hỏi.

“ Có thể coi là như vậy, nhưng thực ra không phải như vậy...” Hi Thanh Trác mặt bối rối nói ra.

“ Trác Tử, nói đi !” Mục Tiểu Miên giục.

“ Hội phó, ngươi không biết hả, hắn đang bị ép học !!” Ngô Hoành Văn nhảy vào trò chuyện.

“!?!?!”

“ Kẻ như Lưu Phàm chỉ đến thế thôi, Mục sư tỉ, ngươi đừng để ý đến hắn, hôm nay chúng ta đi đâu đó a !!” Kiều Lôi Phong nói ra.

Kiều Lôi Phong đã là thế hệ mới của Hưng Tích Hội, vào đây suốt ngày chỉ hướng Mục Tiểu Miên theo đuổi, căn bản là đã vứt qua một bên chính mình liêm sỉ.

“Lăn !!!” Mục Tiểu Miên phũ phàng nói.

“ Lưu đại ca lúc này đang ở...biệt phủ của viện trưởng a !!!” Đám hâm mộ Lưu Phàm đồng thanh.

“E !!!!!”

Hưng Tích Hội từ đó đến cuối ngày, chính xác là thành một cái chợ, ồn ào vô cùng bàn luận !

“Cái vẹo gì, điểm tín ngưỡng đang tăng lên ???” Lưu Phàm ngồi trong phòng ngập sách vở, buông một câu.

“Học !!!!”

, thể loại hắc thủ sau màn