Chú Nhỏ Là Chồng

Chương 6: Hình Phạt 2



Chiếc xe chạy vô cổng một căn biệt thự đây là biệt thự lúc nhỏ tôi sống trước lúc ba mẹ sang mỹ.

Trước cửa là một dì giúp việc đang đứng đợi chúng tôi.

_ Cậu chủ , tiểu thư ,tiểu thư An Thi.

chúng tôi xuống xe đã nghe dì giúp việc gọi một cách lễ phép.

_ Dì Lan nhớ cháu không ?.

Tôi vui vẻ chạy lại nắm tay dì giúp việc , là dì lan tôi xem dì như dì ruột vậy dì rất tốt chăm sóc cho tôi và chú lúc nhỏ ,
_ Tiểu thư cô vẫn như ngày nào , rất dễ thương còn hoạt bát nữa.

_ Dì Lan gọi cháu là Giai Nghi.

Tôi làm nũng với dì , dì cười một cách cưng chiều.

_ Anh chị hai đâu ?
_ Dạ , họ ở trong phòng khách thưa cậu chủ.

_ ừ.

Chú tiến tới kéo tôi đi nhanh vào nhà chị An Thi đi theo sao , vào đến nhà tôi chạy nhanh đến chỗ mẹ yêu quý đang ngồi , tôi muốn thoát khỏi lòng bàn tay to lớn của chú.

_ Giai Nghi đừng có ôm vợ ba như vậy.

Ba Ba yêu quý liếc tôi vì tôi ôm vợ ổng đấy ,thế à không cho ôm à tôi hôn lên má mẹ một cái rồi nhìn ba đầy vẻ thắng lợi.


_ Mama là mama của con ba có quyền gì cấm.

Ba ba liếc tôi một cái rồi thôi dù gì ba cũng không cãi lại tôi nha.

_ Giai Nghi con ở với chú có ngoan không có làm phiền chú không.

Mama đại nhân ơi sao lại hỏi mấy câu vậy mama người ta đáng ra sẽ hỏi con gái sống tốt không , khỏe không ,! vv còn mama tôi thì !.

_ Mama không sợ chú ăn hiếp con à mà hỏi mấy câu vậy.

Tôi bĩu môi tỏ vẻ giận hờn.

_ Ai ăn hiếp được con chứ.

Baba nói câu này làm chú và mama bật cười.

_ Thế bảo bối nhà ta có bạn trai chưa nếu có đừng giấu ba mẹ đấy nhé.

Mama nhìn tôi đầy vẻ tò mò eo tôi sợ cảm giác này lắm.

_ Lúc nãy! bọn em thấy Giai Nghi đi hẹn hò thì phải.

Chị An thi ai bảo chị thay thế cuộc đời này xem như bỏ.

_ Thật à ( ba mẹ tôi đồng thanh hỏi , giọng nói đầy vẻ không tin )
_ Hình như là vậy.

Chị An Thi nhìn tôi cười cười nói tôi thề là tôi muốn đánh bà này lắm rồi phải kiềm chế lắm mới được.


_ Ông bà chủ , cậu chủ tiểu thư cơm nước xong rồi ạ.

Dì lan từ dưới bếp đi lên thông báo.

_ Đi ! Đi ăn thôi con đói rồi.

Mama kéo tay tôi lại không cho đi muốn tôi trả lời câu hỏi vừa rồi , tôi nhìn chú vẻ cầu cứu chú lại làm như không nhìn thấy , Cho đến khi tôi muốn khóc chú lại lên tiếng giải vây.

_ Anh chị đi ăn thôi ăn xong hỏi tiếp cũng được.

_ Được nghe chú út , ăn xong mày chết với ba con ạ.

Đáng sợ thật.

Trên bàn ăn tôi lại tiếp tục ngồi đối diện chú , lần này chú chỉ tập trung nói chuyện phiến với mama và baba đôi lúc còn nói chuyện với chị An thi , bốn người nói chuyện vui vẻ cho đến khi.

Mẹ nó cái chân thúi của chú đang cọ cọ vào chân tôi , từ từ lên đến đùi hôm nay tôi mặc váy ngắn nên rất dễ cho hành động biến thái này của chú.

Mặt tôi đỏ ửng lên chú vẫn vẻ mặt như không có gì xảy ra.

Tôi lấy điện thoại bên cạnh nhắn tin cho chú mong ổng ngừng hành động này lại lỡ bị mama hay chị An Thi nhìn thấy thì ngon đòn.

_ Chú bỏ chân thúi ra.

Chú cầm điện thoại lên xem tin nhắn khẻ cười đôi tay rõ lên bàn phím thật nhanh.

điện thoại rung lên là tin nhắn chú gửi đến ngắn gọn , kèm cái icon cười.

_ Hình phạt.

Hình phạt này hơi quá rồi đấy ông chú ạ.

Tôi liếc chú , chú tỏ vẻ vô tội nhìn tôi chân bên dưới làm càng trên đùi tôi.