Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ Nữ

Chương 9: Chương 10



Chủ nhà của tôi là mỹ nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương 10: Tìm được công việc
Người dịch: co_duoi_ga
Biên tập: metruye
Sưu tầm:
Vài ngày sau, nhờ Vương Yến Ny giới thiệu, Lăng Phong được vào làm trong xưởng của chồng Vương Yến Ny. Hắn làm một nhân viên bảo vệ trị an!
Ngày đầu tiên đi làm, Vương Yến Ny rất nhiệt tình tự mình đến nhà Hà Diệp đón Lăng Phong, hộ tống hắn tới tận nơi! Thật có hương vị hiếm có của một hộ hán sứ giả!
Nhìn cách ăn mặc của Vương Yến Ny thật giống với một hồ ly tinh xinh đẹp, trong lòng Lăng Phong mơ hồ run lên. Đây là cám dỗ trắng trợn!
Vì sự an toàn của chính mình, Lăng Phong vội tranh tới trước kéo cửa xe phía sau, nhưng Vương Yến Ny lại trực tiếp đứng chặn ở ngay cửa xe, uốn éo thân hình nóng bỏng của mình, ánh mắt như khiêu khích nói.
- Ngồi phía trước đi!
“Chẳng lẽ cô ta lại đói khát tới như vậy. Rõ ràng đang là ban ngày cũng muốn ăn đậu hủ của mình?”
Lăng Phong cũng không thực sự tin tưởng vào năng lực khống chế của bản thân. Có lẽ bảo hắn đi cưỡng hiếp người khác, hắn không có lá gan đó, cũng không xuống tay được! Nhưng nếu có mỹ nữ chủ động câu dẫn hắn, vậy chuyện này lại khác rồi! Không làm cũng uổng!
Nhưng sau khi Lăng Phong cẩn thận suy tính. Người phụ nữ này nhất định là cao thủ trải qua trăm trận chiến. Mà hắn lại là một xử nam sợ là ở trước mặt cô ta ngay cả hai chiêu cũng làm không làm nổi. Đến lúc đó phun trào tới mấy lần, vậy không phải là dọa người chạy mất hay sao!
Vì thể diện của mình, Lăng Phong quyết định phải kìm chế, cố ý cười ha ha, đánh trống lảng.

- Chị Vương, nhưng tôi sẽ không biết lái xe!
- Không bảo cậu lái xe. Cậu ngồi ở vị trí lái phụ!
Ngón tay thon dài Vương Yến Ny nhẹ nhàng điểm điểm vào cái khóa trước ngực hắn.
Lăng Phong vội vàng lui về phía sau hai bước, để tránh không kìm chế được trước sự khiêu khích của cô.
- Chị Vương, tôi rất nhát gan. Hay là thôi đi! Nghe trên TV nói, vị trí người lái phụ này là vị trí nguy hiểm nhất!
- Phi phi! Đừng rủa tôi chứ. Sao lại nói một câu không may mắn như vậy?
Vương Yến Ny lườm Lăng Phong một cái.
Dưới uy phong của Vương Yến Ny, Lăng Phong giống cái người vợ nhỏ bị oan ức, rất không tình nguyện ngồi ở vị trí lái phụ!
Quả nhiên, hồ ly lẳng lơ Vương Yến Ny này vừa lên xe đã không ngừng khiêu khích Lăng Phong. Một tay cô cầm tay lái, một tay lại đặt ở trên đùi Lăng Phong!
Nhìn Vương Yến Ny lái xe thành hình rắn bò, Lăng Phong cũng sợ tới mức thiếu chút nữa ngồi xổm trên ghế xe. Có phải người đàn bà này không muốn sống nữa hay không?
- Chị Vương, chị tập trung lái xe một chút đi! Tôi bị say xe!
Lăng Phong liền vận dụng đầu óc, cố ý làm bộ như mình đang rất buồn nôn.
Vương Yến Ny sửng sốt, rất chán nản thất vọng, đành phải đặt một tay còn lại lên tay lái, trêu ghẹo nói.
- Một chàng trai lớn nh vậy, không ngờ còn say xe. Không phải sẽ dọa người sao?
Lăng Phong nói.

- Chị Vương, chúng tôi ở nông thôn, đều đạp xe đạp, làm gì có ô tô con thế này! Đây cũng là lần đầu tiên mà, khó tránh khỏi có phần không thích ứng được!
- Ừ... cũng đúng. Lần đầu tiên, bình thường đều cảm thấy bất ngờ như vậy. Về sau sẽ từ từ thích ứng !
Vương Yến Ny thật đúng là người phụ nữ lẳng lơ, thoáng cái đã bắt được câu nói Lăng Phong, rất háo sắc trêu ghẹo.
************************************************** ************************************************** ********************************
Mồ hôi Lăng Phong vã ra như tắm. Nếu mình có chút không kìm chế được, khẳng định Vương Yến Ny này có thể chỉnh mình tới mức "sốc tại cánh cửa xe"!
May mắn mà xưởng của chồng Vương Yến Ny cách đó không xa, chỉ phải đi xe hơn mười phút. Sau khi xuống xe, trong lòng Lăng Phong còn cảm thấy rất sợ hãi, thở hổn hển hít sâu mấy hơi.
- Vừa rồi nếu mình không kiên định, chắc chắn hiện tại đã thất thân rồi!
- Đừng đứng mãi ở đó nữa. Nhanh theo kịp tôi!
Vương Yến Ny lắc lắc mông, oán trách nhìn Lăng Phong đang còn đứng sững sờ ở đó.
- Bà chủ, bà đã tới!
Ở cửa ra vào, hai người đàn ông mặc đồng phục của nhân viên bảo vệ trị an đang đứng ở cửa đón khách. Người gầy ốm giống như con khỉ đứng ở bên trái, vừa thấy Vương Yến Ny lắc lắc mông đi tới, liền vội vàng nịnh nọt.
Người đàn ông cao lớn, cường tráng đứng ở bên cạnh gã, hoàn toàn trái ngược lại. Anh ta đập nhẹ một cái vào đầu người ốm như con khỉ kia, mở to hai mắt nhìn gã giáo huấn.
- Nói chuyện cũng không biết nói chuyện. Gọi chị Vương!
Chị Vương rất hài lòng lắc mông, khiêu khích ánh mắt vô cùng thô tục điên cuồng của người đàn ông kia.

- Không tồi, không tồi. Ngô Lượng, hiện tại anh càng ngày càng biết cách nói chuyện đấy!
Người đàn ông rất tráng kiện này, chính là đội trường đội bảo vệ của công ty chồng của Vương Yến Ny. Người đàn ông thoáng nhìn lanh lợi đứng ở bên cạnh anh ta tên là Tiền Hưng. Cũng giống như biểu hiện vừa rồi của gã, gã chính là một kẻ chuyên nịnh bợ không hơn không kém. Đối với những người có thể quản tới mình, gã có thể buột miệng nói ra bất kể những lời nịnh bợ nào, kể cả những lời ghê tởm khó nghe nhất.
- Đến đây, Lăng Phong. Giới thiệu với cậu một chút. Người này chính là đội trường đội bảo vệ. Về sau cậu đi theo anh ta cố gắng làm cho tốt!
Vương Yến Ny nhìn Lăng Phong nói.
Lăng Phong có phần lễ phép tiến tới chào hỏi.
- Đội trưởng Ngô. Tôi mới đến, còn mong được anh chiếu cố nhiều hơn!
- Tiền Hưng, cậu dẫn Lăng Phong đi đăng ký một chút. Phát cả đồng phục nhân viên bảo vệ trị an cho cậu ta !
Vương Yến Ny cười đầy quyến rũ nói.
Đối với Tiền Hưng chuyên nịnh bợ này mà nói, có thể được bà chủ ra lệnh, cũng khiến gã cao hứng như điên tới suốt vài ngày. Gã rất kích động dẫn Lăng Phong rời khỏi đó!
Đương nhiên, gã không biết, Vương Yến Ny làm vậy chỉ vì muốn Lăng Phong rời đi mà thôi. Thấy bọn họ đã đi xa, Vương Yến Ny dùng ngón tay vẫy vẫy Ngô Lượng. Ngô Lượng rất hiểu ý đưa lỗ tai sát qua!
- Tên Lăng Phong này là thằng nhóc mới từ nông thôn lên. Anh biết phải làm như thế nào rồi chứ?
- Biết, nếu là người chị Vương giới thiệu tới, tôi nhất định sẽ cố gắng chăm sóc. Ở đội bảo vệ, tuyệt đối sẽ không có ai dám khi dễ hắn!
Ngô Lượng buột miệng nói. Đừng nhìn Ngô Lượng cao lớn có vẻ chất phác, nhưng riêng việc nịnh bợ cũng không kém gì Tiền Hưng.
- Thối lắm!
Anh ta thật sự khó tưởng tượng được, Vương Yến Ny ăn mặc giống một tiểu thư lại thốt ra một lời thô tục tới như vậy. Nghe thật chướng tai!
Ngô Lượng cũng cảm thấy hồ đồ. Có chuyện gì vậy? Bà chủ tự mình giới thiệu người tới, chẳng lẽ anh ta không nên chăm sóc cho thật tốt hay sao?
- Ngô Lượng, nếu muốn tìm một chỗ thật tốt, tôi đưa hắn tới nơi này làm gì? Tôi đưa hắn qua đây, chính là muốn hắn chịu chút cực khổ, khiến hắn chịu không nổi!

Vương Yến Ny nói với vẻ đầy đắc ý, âm hiểm.
Năng lực phản ứng của Ngô Lượng vẫn rất nhanh nhạy. Thoáng cái anh ta đã hiểu ra ý của Vương Yến Ny. Anh ta cũng cười gian trả lời.
- Yên tâm đi, chị Vương. Tôi biết nên làm như thế nào!
- Vậy là tốt rồi. Nhớ phải làm có chừng mực!
Vương Yến Ny gật đầu tỏ ra rất hài lòng.
Lăng Phong mặc đồng phục nhân viên bảo vệ trị an, nhìn qua có vẻ rất có phong thái. Khi hắn trở về, Vương Yến Ny đã đi rồi.
Ngô Lượng triệu tập tất cả nhân viên bảo vệ trị an, mở một cuộc họp!
Lúc này, Lăng Phong mới phát hiện, thật ra cả đội bảo vệ này cũng chỉ có sáu người mà thôi.
- Đầu tiên, chúng ta hãy hoan nghênh đồng nghiệp mới một chút!
Ngô Lượng mở miệng, vỗ tay trước.
Nhìn chung, ngoại trừ Ngô Lượng ra trong bốn người còn lại, cũng chỉ có Tiền Hưng là người rất nhiệt tình bắt tay hắn đến đỏ cả mặt. Ba người khác đều có ý làm ào ào cho xong việc!
Hiện tại, Lăng Phong đã biết tên Tiền Hưng này là kẻ nịnh bợ đã luyện được tới chín thành. Gã thấy mình được bà chủ đưa đến, cho rằng mình có quan hệ tốt với bà chủ. Vừa rồi, khi gã dẫn theo mình đi nhận đồng phục nhân viên bảo vệ trị an, đã liều mạng lôi kéo làm quen với mình!
- Hiện tại, nếu đồng nghiệp mới của chúng ta đã đến đây, chúng ta sẽ bố trí lại một chút! Lăng Phong, cậu cùng một tổ với Tống Thiên và Dương Hùng, còn lại ba người chúng tôi sẽ thành một tổ. Thay phiên nhau trực! Buổi sáng ba người chúng tôi. Buổi chiều ba người các cậu.
Đối mặt với sự an bài của Ngô Lượng, không ai phát biểu ý kiến gì khác.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Ngô Lượng nhìn liếc mắt Lăng Phong một cái.
- Hiện tại tan họp, Lăng Phong, cậu ở lại!