Tiếu Đồng nhàn nhã ngồi trên ghế salon trong văn phòng, một tay quay vòng vòng chùm chìa khóa, một bên nhìn chằm chằm vào mẫu tiêu bản tảo silic, miệng còn khe khẽ hát thầm, “Tôi bỗng có một con lừa nhỏ, cho tới bây giờ cũng không dám cưỡi…”
“Ui cha, vui vẻ như vậy sao, còn hát nữa cơ chứ?” Chung Phàm cầm ảnh chụp cục cảnh sát mới đưa tới đi vào văn phòng của Tiếu Đồng, vừa vào cửa liền chứng kiến khuôn mặt vui vẻ của ai đó cho nên không nhịn được trêu chọc một câu.
Mà Tiếu Đồng chỉ liếc xéo hắn một cái, đứng lên cầm lấy ảnh chụp trong tay hắn, nhưng bài hát thiếu
nhi vẫn tiếp tục ngâm nga trong miệng, chưa từng gián đoạn.
“Đây là ảnh chụp nhà của đối tượng tình nghi mà đội trưởng Phạm mới lấy được. Trước đó trong báo cáo của cậu không phải đã nhắc tới bên trong mảnh xương sọ của nạn nhân có thành phần của tảo silic sao, mà tảo silic lại được tìm thấy ở bể nước trong nhà đối tượng tình nghi. Đợi lát nữa chờ đội trưởng Phạm mang bản gốc tảo silic lấy từ bể nước trong nhà đối tượng tình nghi với phần chúng ta tìm được đến phòng thí nghiệm, sau đó sẽ nhanh chóng có báo cáo chính thức.”
Tiết Đồng vừa nghe Chung Phàm nói vừa cẩn thận nhìn bố cục căn phòng bên trong bức ảnh, một lát sau mới đặt bức ảnh lên bàn làm việc, xoay người trở về sô pha cầm hộp sandwich đặt vào bên trong ngăn kéo bàn làm việc.
Chung Phàm nhìn thấy Tiếu Đồng giữ hộp đồ ăn như bảo bối, trong đầu không khỏi nhớ đến lời đồn lúc mới đến, lời đồn là có một cô gái cực kì xinh đẹp mang bữa sáng đến tìm Tiếu tiên sinh, mà Tiếu tiên sinh còn tự mình ra ngoài cửa nghênh đón, ngay từ đầu hắn còn tưởng đây chỉ là lời đồn, không có khả năng là sự thật.
Dù sao hắn là bạn bè của Tiếu Đồng đã bao nhiêu năm như vậy nhưng cho tới bây giờ cũng chưa khi nào thấy tên đó quan hệ với bất kì ai thuộc giới tính nữ. Nếu không phải Tiếu Đồng vẫn chưa có ý định ra tay với hắn, thì hắn đã không nhịn được hoài nghi tên đó có phải bị đồng tính luyến ái không.
“Tiếu Đồng, tớ nghe nói có một cô gái đến tìm cậu tặng bữa sáng tình yêu hả? Thế nào? Có bạn gái rồi sao?” Tuy ngoài miệng Chung Phàm thử thăm dò nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy người đó không có khả năng là bạn gái tên kia, tuy Tiếu Đồng về nhân phẩm, gia đình, bề ngoài, học thức đều hoàn hảo nhưng sẽ không người con gái bình thường nào có thể chịu được cái miệng độc của tên đó.
“Không phải.”
Haha, quả nhiên.
“Bây giờ còn không phải nhưng sẽ nhanh chóng trở thành vợ tớ thôi.”
“Phụt…” Sau khi nghe xong lời tuyên ngôn đầy tự tin của Tiếu Đồng, toàn bộ cà phê Chung Phàm vừa uống vào đều phụt ra, tay chân hắn luống cuống rút khăn giấy lau người, sau khi lau sạch cà phê trên mặt mới ngẩng đầu kinh ngạc trừng Tiếu Đồng.
“Cậu nói cái gì? Sẽ nhanh chóng trở thành vợ cậu? Chẳng phải cậu nói đó không phải là bạn gái cậu sao?”
“Đúng vậy, bây giờ còn không phải nhưng sẽ nhanh chóng trở thành, thành bạn gái sau đó là có thể kết hôn rồi.”
Tiếu Đồng vô cùng bình tĩnh nói ra những lời nói kinh hồn đó, một chút cũng không biết logic của mình có vấn đề gì.
“Từ từ, từ từ đã, cậu nói cô gái đó bây giờ vẫn chưa phải bạn gái của cậu, vậy bây giờ cậu đang theo đuổi cô ấy phải không? Cậu có biết làm thế nào để theo đuổi con gái không? Có biết nói gì khi ở cùng con gái không?” Chung Phàm hiểu rất rõ thái độ làm người của Tiếu Đồng rồi, nếu có người nói cho hắn biết Tiếu Đồng biết theo đuổi con gái, vậy có đánh chết hắn cũng không tin.
“Chỉ số thông minh của mình là hơn 200, loại kỹ xảo này vừa học đã biết, hơn nữa mình đã áp dụng những gì học được vào thực tế, hiệu quả rất khả quan.”
“Cậu học tập? Cậu học từ chỗ nào? Còn nữa, cậu đã vận dụng cái gì rồi?”
“Xoẹt”, Tiếu Đồng ôm hơn mười quyển sách từ trong ngăn kéo ra đặt ở trước mặt Chung Phàm.
Chung Phàm cầm lấy quyển trên cùng, sau khi đọc tên sách, khóe miệng hắn co giật. Tên quyển sách này là “Cẩm nang tình yêu”, hắn lại lật tiếp quyển sách ở dưới lên, nhìn vào, “Biết người biết ta”, lật tiếp, “Những điều quan trọng nhất cho một tình yêu hoàn mỹ”, từ đó xuống tới quyển cuối cùng hắn còn tìm được một cuốn tiểu thuyết ngôn tình đang nổi hiện giờ.
Tưởng chừng đã quá khiếp sợ rồi, nhưng khi Chung Phàm tiện tay mở ra một quyển, càng khiến hắn kinh ngạc hơn, bên trong mấy quyển sách này, mỗi một câu đều được ghi chú. Nói như vậy, quả thật