Chinh Phục Cô Nàng Song Tử

Chương 13: Đêm không yên bình(4)

Rầm..

Tà áo nhuộm đỏ một mảng,thân hình Richart liêu xiêu thoáng ngả ra đất,con Phong Lang kế đó bị thương khá nặng sau những đòn dứt khoát của Richart,nó phì phò trừng đôi mắt xanh đen nhìn hắn và Richart:

-Các ngươi giết chết ta thì lũ đồng bạn của các ngươi sẽ an toàn hay sao?haha....

Hắn nhíu mày,bước chậm đến bên Phong Lang cuối người xuống đăm kiếm vào yết hầu Phong Lang tra hỏi:

-Ngươi một Phong Lang cấp bậc bá tước lại ngạo mạn công kích ta,hừ!còn non nớt lắm!nói mau ý vừa nãy ngươi nói ám chỉ điều gì!

Đôi mắt xám hằn lên những tia lạnh lẽo,lan toả hàn băng đăm sâu vào tâm can của Phong Lang.Một phút trước đó nó vẫn còn khinh bỉ hai người trước mắt nhưng mà giờ đây nó sợ,ánh mắt của người đối diện,thật đáng sợ,Phong Lang chấn động đần mặt nhìn hắn.

Jack thấy Phong Lang không lên tiếng liền ấn kiếm sâu hơn,dòng máu xanh nương theo thanh kiếm rơi tí tách trên mặt đất,tạo ra một mảnh u ám.

Phong Lang cuối sát xuống thoi thóp:

-Ta nói đồng bạn của các ngươi sắp chết đến nơi rồi,ta đến đây cùng bọn U Linh,chắc có lẽ bây giờ chúng đã bắt được người chúng cần xử lí,hộc...ccc..ta đã nói hết các ngươi muốn chém,muốn giết thì tuỳ!Phong Lang nhắm mắt chờ Hắn hạ kiếm.

Phặp...

-Ta thành toàn cho ngươi!nên nhớ kiếp sau đừng động vào thứ không nên động!

Quay lưng bước thẳng đến bên Richart ném cho một bình dược trị thương phun châm biếm:

-Không tự lượng sức mình,vô dụng!

Chân bước nhanh về phía cả bọn đang chờ hai người.Phía sau tay Richart nắm chặt trong tích tắc buông lỏng rồi đứng dậy nối bước theo hắn.

Đi được một đoạn,hàng loạt âm thanh vang lên làm bước chân hai người càng gia tăng tốc độ,chẳng mấy chốc đã xuất hiện tại vị trí của đồng bạn,cảnh rừng trúc hoang tàn,những vết cắt trên thanh trúc,anh em Lite&Lote chật vật đến khó tả,còn Sena cũng không khá hơn là mấy tóc tai rối bời,mặt lắm lem nước mắt,vừa nhìn thấy hắn và Richart liền bổ nhào đến:

-Jack, cậu phải cứu tiểu Ly,làm ơn hãy cứu cô ấy!Richart cả cậu nữa hảy giúp tớ tìm ra tiểu Ly...hức...hức..điều tại tớ,tại tớ cả,không phải gì bảo vệ cho tớ cô ấy cũng sẽ không bị bắt đi...hức..h..ức...!

Sena rơi nước mắt dàn dụa,môi mấp mấy dần tuột khỏi tay ngất đi.Hắn liếc Richart ý bảo lo cho Sena,rồi bước đến bên cạnh hai người bạn của mình hỏi:

-Khi bọn tớ đi đã sảy ra chuyện gì?

Lite nhìn Lote thấy vẻ áy náy trong mắt em trai nên chính bản thân mở miệng:

-Khi các cậu vừa đi thì sương mù nới lỏng ở chổ bọn tớ,nhưng kì lạ lại xuất hiện các U Linh,chúng bủa vây công kích chúng tớ,vừa bảo vệ cho tiểu Ly vừa chiến đấu với chúng,nhưng chúng tớ nhận ra bọn U Linh này như bị điều khiển,chúng không chết được,do có sơ hở buông lỏng ý thức bọn chúng tấn công,chúng tớ ra sức đở đòn nhưng Tiểu Ly đã nhảy ra che chắn bọn tớ,mục tiêu của chúng hình như là tiểu Ly,khi tóm gọn được tiểu Ly bọn chúng biến mất!

-Chết tiệc!hắn đấm mạnh xuống nền đất.hừ cô ta ngu ngốc hay là không có nảo,một nhân loại có thể chiến đấu với lũ U Linh đó sao.

Hắn hừ mũi quay sang Richart:

-Tôi cho cậu 15" không biết bằng cách nào phải tìm được cô ta!không thì giao ước giữa chúng ta kết thúc được rồi!

-Cậu...đang uy hiếp tôi!Richart hét lên.

-An nguy của tiểu Ly trong chờ vào cậu đấy!giúp chúng tớ đi!Lite&Lote đồng thanh năn nỉ Richart.

-hừ!Đặt nhẹ Sena vào tay Lote.Richart ngồi xuống,nhắm mắt niệm chú mở Nhản thuật tìm kiếm.

Trong khi bọn hắn sốt sắng tìm kiếm cô,thì bên này cô đang vật vả ra tay với những tên U Linh.

Tay tung nhanh Băng Tằm về phía tên trước mắt gói gọn bóp nát,xoay người tung nhẹ điểm lên nhánh trúc kế bên nắm lấy ngọn kéo hạ xuống mặt đất chờ bọn U Linh tiến gần cô buông tay,nhánh trúc bật ngửa lôi theo vài tên U Linh,cô phủi tay vuốt mủi trừng mắt về mấy tên U Linh còn lại.

Bọn chúng trợn mắt nhìn người phía trước lòng run rẫy:không thể nào,nhân loại sao ác ma đến vậy,không không,bọn chúng sai rồi,bắt ngay con người này,aaaa!

-hihi!Cô đưa tay che miệng cười nhìn thẳng bọn chúng,lạnh giọng:

-Nói,ai sai các ngươi đến giết ta!

-Không ai sai bọn ta cả!Tên U Linh hất hàm nhìn Cô.

-Vậy sao!Đôi mắt ôliu yên lặng xoáy sâu vào bọn U Linh,làm bọn chúng run run.

-Các ngươi xông lên,sử lí cô ta mau,cô ta chỉ là nhân loại!Tên U Linh cầm đầu gầm lên.

-haha!Cô cười lạnh nhìn những U Linh chuyển về bản thể bay lượn lờ công kích cô.

Tay điểm nhẹ mi tâm cánh hoa mạn đà la xuất hiện xuất ra tinh thần nhìn về phía U Linh,chân tựa như cánh vũ điểm nhẹ tung người lên không trung,xuất ra những tia linh khí,những cánh hoa mềm mại sắc đỏ diểm lệ len lỏi theo tia linh khí chém sâu vào yếu điểm của bọn U Linh tức khắc cánh hoa trở nên sắc bén ăn mòn U Linh tan thành mây khói,trong thời gian tích tắc chỉ còn lại tên cầm đầu đang ra sức chống đối cô,nhân lúc cô tìm sơ hở của hắn thì từ phía sau một lực đánh vào lưng cô.

Phụttt..

Dòng máu đỏ tươi tuôn theo khóe môi cô thấm đẩm chiếc áo tím cô đang mặc,sắc mặc cô trắng bệch ngã trên đất.

-khặc....khặccc...ngươi tưởng ta dể dàng chết trong tay ngươi sao!chết đi!hắn tung mạnh ám khí theo lòng bàn tay hướng đầu cô ấn xuống!

Cô nhắm mắt,nghỉ mình sẽ chết sao!không thể!

Bùmmmm

Viên ngọc Lưu Ly vươn lên bao trùm lấy thân thể cô,xuất ra lực đè nén,bóp nát U Linh trước mắt,xong rơi nhẹ vào bàn tay cô.

Cô vuốt nhẹ viên ngọc rồi một trận chóang váng cô ngất đi!

Đúng lúc viên ngọc bảo vệ cô tiêu diệt U Linh,nhìn vẻ mặt trước khi mất ý thức của cô cả bọn bước đến,lo lắng có,ngở ngàng cũng có,trong khi cả bọn sững sờ nhìn cô,thì Sena lại nhào tới ôm cô bù lu,bù loa.

(M.n đọc cho mình ý kiến nhé!tớ viết truyện không tốt lém:()