Lãnh Loan Loan am hiểu đạo lý này rất sâu sắc, không có thân thể tốt, nàng lấy cái gì làm vốn để đi chơi? Lẽ nào lại dùng thân thể gầy yếu này? Nàng nhìn thân thể gầy yếu, bé nhỏ của mình, tưởng chừng như gió thổi qua cũng ngã, người khác chỉ cần dùng một ngón tay thôi cũng đủ để đối phó nàng. Không khi dễ nàng, còn khi dễ ai nữa? Cho nên hiện giờ bước đầu tiên là phải tẩm bổ thân thể thật tốt. Trên mặt nàng rõ ràng là bị người ta tát tai gây tổn thương, tại thế giới này thiên kim tiểu thư cũng là tiểu case. Điều này cũng không có vấn đề gì, vì nàng dùng Linh Lực là trị khỏi hết, chỉ cần nằm thẳng duỗi tay, vết sưng đỏ trên mặt liền biến mất, hiện tại việc then chốt là đem thân thể nhỏ gầy bồi dưỡng khỏe mạnh một chút. Sau một phen phân tích chuẩn bị, nàng bắt đầu tiến hành kế hoạch tu luyện thân thể, cụ thể sẽ được chia ra làm ba bước:
+ Một là, bồi bổ: điều này là rất cần thiết để cơ thể phát triển toàn diện, vì thân thể này vốn còi cọc, gầy yếu, tựa hồ bị suy dinh dưỡng, dáng dấp phát triển không được tốt cho lắm.
+ Hai là, tắm nắng: nguyên lai chủ nhân thân thể này trước đây thật đáng thương, cả ngày ngồi cắn tay áo, trái lại bị người ta khi dễ. Nếu không như thế nào thân thể lại tái nhợt như vậy, không có một chút huyết sắc. Hiện giờ, nàng sẽ phơi nắng thiệt nhiều để có được màu da khỏe mạnh.
+ Ba là, chạy bộ: tuy rằng chạy bộ đối với thân thể hiện giờ có một chút khó khăn, thế nhưng vì để có vốn liếng sau này, nàng cũng đành cố gắng.
Phác thảo xong kế hoạch tu luyện, nàng bắt đầu thực hiện.
Ngày đầu tiên, nàng nói với nhũ mẫu phải đem thêm nhiều thức ăn hơn cho nàng để nàng bồi dưỡng thân thể. Nhũ mẫu khóc lớn, vừa vui mừng vừa xót thương.
Đây là lần thứ hai nàng nghe nhũ mẫu khóc. Trong lòng nàng, lại một lần nữa bùng phát lên bừng bừng lửa giận... Vốn là chuyện ăn mặc hàng ngày của nàng, toàn bộ đều bị các phu nhân khác bớt xén, thảo nào lại gầy yếu như vậy. Cha của nàng cùng đám cẩu hạ nhân kia cũng quá kiêu ngạo, đem chủ nhân của thân thể này không được cưng chiều vứt bỏ. Nhưng dù sao nàng cũng là con gái của tướng quân, vậy mà đám hạ nhân cư nhiên dám khi dễ chủ tử. Thực sự là làm cho nàng không thể nhịn được nữa, các ngươi cứ chờ coi. Chờ nàng bồi bổ thân thể này thật tốt, ngay lập tức sẽ tìm những kẻ không vừa mắt này khai đao.
Xem ra quang minh chính đại là không thể thực hiện được, ta phải đi đường sau mới là thượng sách. Nhẹ kéo lấy bàn tay to thô ráp của nhũ mẫu, nàng nỗ lực bám víu thì thầm vào bên tai nhũ mẫu một hồi. Nhũ mẫu nghe xong liền gật gật đầu, cặp mắt nhìn Lãnh Loan Loan tựa hồ xem xét.
Bị nhũ mẫu nhìn, Lãnh Loan Loan chột dạ, nàng biết rằng, vừa rồi nàng biểu hiện thật không giống với bộ dạng đáng thương lúc trước. Dù sao mệt yếu chỉ là nhất thời, nàng cũng không cần mỗi ngày đều phải ngụy trang. Mọi việc nàng đều tùy tâm mà làm, mình muốn làm việc gì thì làm cái đó. Vì vậy nàng quyết định, không bao giờ giả bộ ốm yếu nữa. Nếu có bị phát hiện ra điều gì đi chăng nữa thì nàng cũng sẽ không bận tâm, dù sao thân thể này vốn không hợp với độ tuổi của nàng, nàng không muốn phải gạt người nữa.
- Nhũ mẫu, ngươi cảm thấy là ta trở lên thông minh?
Lãnh Loan Loan nghiêng đầu lên nhìn nhũ mẫu, khuôn mặt nhỏ nhắn không giống với bộ dạng đáng thương mọi khi. Rất băng lãnh, lạnh lẽo, làm cho nhũ mẫu không tự chủ được, khẽ rùng mình.
- Vâng, đúng vậy tiểu thư.
Nhũ mẫu ngây ngốc hồi lâu, biểu tình của tiểu thư trước mắt thật giống với lúc mới thức dậy. Có chút thô bạo, băng lãnh, hoàn toàn khác với bộ dạng trước đây. Tại sao lại có thể như vậy? Nàng dù không phải là người thông minh, nhưng cũng cảm giác được rằng tiểu thư có gì đó khác với mọi ngày. Thân thể nhỏ bé này phát ra một cỗ khí thế, hoàn toàn thuộc về đại nhân thần tình, thậm chí có điểm giống như tướng quân.
- Nhũ mẫu.
Chứng kiến vẻ mặt của nhũ mẫu, Lãnh Loan Loan thoả mãn gật đầu. Tốt, cuối cùng cũng không phải là chỉ biết mỗi khóc. Chính là, mình diễn trò thì nên diễn hết luôn. Khuôn mặt nhỏ nhắn buông thõng xuống, đôi mi mắt chớp chớp, thần sắc vẻ mặt rất là thương cảm.
- Nhũ mẫu, người cũng đã biết bọn họ đối xử với ta như thế nào rồi đấy, huống chi mẫu thân là bị người ta hại chết. Nếu như ta không mau trưởng thành, e rằng kế tiếp sẽ chính là ta.
- Không, sẽ không như vậy đâu?
Nhũ mẫu nghe Lãnh Loan Loan nói thì lại càng hoảng sợ, ánh mắt tràn đầy khủng hoảng. Người trong phủ đối xử không tốt với tiêu thư, nhưng còn không có thương tổn đến tính mệnh nàng đi sao, nàng nhỏ tuổi như vậy sẽ không đề phòng được ai à.
- Sẽ không thật sao?
Lãnh Loan Loan ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn đã không còn hợp với tuổi của nàng, tràn đầy sự phẫn hận.
- Loan Loan đã không còn nhớ rõ sự tình trước kia, nhũ mẫu hẳn là còn nhớ kỹ. Lần này Loan Loan bị thương mất đi ký ức, nhưng lần sau sẽ ra sao.
- Việc này! Nhũ mẫu chần chờ.
Thật đúng là như vậy, Loan Loan nói rất đúng. Ở tướng quân phủ vài chục năm, gặp qua chuyện xấu cũng không ít, người chết oan cũng không phải là hiếm. Nhìn hài tử do chính mình nuôi lớn, mặc dù là thiên kim tiểu thư nhưng cũng không được như hài tử của gia đình bình thường. Hạ nhân khi dễ nàng, các phu nhân khác cũng chỉ xem nàng như cái đinh trong mắt, nói không chừng đến lúc nào đó chính nàng cũng sẽ không minh bạch mà đi theo mẹ nàng. Vừa nghĩ đến thế, nhũ mẫu cảm thấy trong lòng mình rét lạnh.
- Ta đáng thương như vậy, nhũ mẫu sẽ không rời bỏ Loan Loan đi chứ?
- Không, ta sẽ không rời xa tiểu thư đâu.
Nhũ mẫu nhìn Lãnh Loan Loan hai mắt đẫm lệ, lòng nàng nhói lên tê tái, nhẹ dang đôi cánh tay ôm lấy Lãnh Loan Loan.
- Nhũ mẫu sẽ vẫn ở cùng với tiểu thư.
- Cho dù Loan Loan sau này trở thành như thế nào?
Lãnh Loan Loan trong miệng tiếp tục thương cảm như vậy nói. Cái miệng nhỏ nhắn làm bộ nức nở, kì thực lúc này là nàng đang hô hấp dồn dập. Trời ạ, vị nhũ mẫu này cũng quá kích động đi, làm cho nàng hít thở không thông.
- Vâng, cho dù tiểu thư trở thành ra sao thì ta sẽ mãi mãi là nhũ mẫu của tiểu thư.
- Vậy nhũ mẫu hãy đi chuẩn bị đi. Lãnh Loan Loan khẽ đẩy nhũ mẫu ra nói.
Ah? Đang ở trong trạng thái cảm động, nhũ mẫu đột nhiên bị đẩy ra, làm nàng bừng tỉnh. Nhìn trên mặt tiểu thư còn vương dòng lệ, nếu như không phải nàng thấy tận mắt thì còn tưởng rằng mình nằm mơ. Nhẹ véo mình một cái, sau đó nhũ mẫu đi chuẩn bị những thứ mà Loan Loan cần.
Từ hôm ấy về sau, nhũ mẫu đối với Lãnh Loan Loan không còn cảm thấy lạ lẫm nữa. Nàng cho rằng mọi sự thay đổi đều là do tiểu thư đã trưởng thành, mà lại quên rằng tiểu thư mới ba tuổi mà thôi. Một tiểu hài tử so với tuổi còn chưa hiểu chuyện, hết lần này tới lần khác nàng vẫn quên.
Kế hoạch luyện tập thân thể bắt đầu triển khai. Sáng sớm giờ Mẹo, từ trong chăn ấm chui ra, Lãnh Loan Loan nhẫn nại mang thân thể gầy nhỏ dọc theo tiểu viện chạy bộ. Thân thể này thật là quá yếu, ngày đầu tiên chạy bộ mới được vài phút thì nàng đã bắt đầu thở không ra hơi, thiểu chút nữa hít vào cũng không được. Thật vất vả khi kiên trì chạy hết hai vòng, rốt cuộc mệt quá, không còn chút khí lực, nàng đặt mông ngồi xuống ven đường rồi hít thở, hớp từng ngụm lớn không khí. Sau đó nhũ mẫu réo gọi và kéo nàng đi rửa mặt. Chuyện rửa mặt cũng thật là nan giải. Nơi đây không có kem đánh răng, bàn chải đánh răng, cũng không có, kem rửa mặt lại càng không. Rửa mặt là vốc nước lên mặt để rửa, sau đó lau bằng khăn khô, đánh răng thì càng đơn giản hơn, đó là dùng nước muối để súc miệng...
Giờ Thìn, mặt trời rốt cục nhô lên, phía Đông là một mảng phấn hồng. Ánh dương thật ấm áp, vài đóa hồng duyên dáng yêu kiều nghiêng mình đón nắng, nhẹ đung đưa theo gió, đua nhau khoe sắc.
Lãnh Loan Loan dùng điểm tâm xong, rồi sai nhũ mẫu giữ ghế dài để cho nàng bò lên nằm, sau đó lấy khăn tay phủ lên khuôn mặt, hít ngửi hương hoa, hưởng thụ tắm nắng...
Nhũ mẫu đứng ở một bên, hết nhìn mặt trời rồi lại nhìn sang chỗ tiểu thư đang nằm, trong lòng không hiểu ra sao. Không biết tiểu thư phơi nắng để làm gì, nhỡ da bị đen thì làm thế nào?
- Nhũ mẫu, phơi nắng rất là tốt. Chẳng những có thể giết chết vi khẩn trên lớp da chết, mà còn làm tăng độ co dãn của da. Làm cho da mềm mại sáng bóng, tăng khả năng điều hòa máu huyết, đề cao miễn dịch, cải thiện trao đổi chất trong cơ thể, tăng lượng vitamin D, phòng chống khả năng bị thoái hóa xương hoặc bệnh gù, ăn uống ngon miệng hơn, tăng cường thể chất. Điều hòa trạng thái, phấn chấn tinh thần, đề cao sự cải thiện thân thể các loại trọng lượng cơ năng.
Nghe Lãnh Loan Loan giải thích một tràng, nhũ mẫu sửng sốt. Chăm sóc tiểu thư từ lúc sinh ra đến giờ, tiểu thư từ lúc nào hiểu được nhiều như vậy a ? Coi như nàng nghe không hiểu hoàn toàn tiểu thư nói, nhưng cũng có thể minh bạch rằng phơi nắng có thật nhiều chỗ tốt. Chỉ là tiểu thư như thế còn nhỏ, cư nhiên lại có thể biết nhiều như vậy, lẽ nào bị người tát tai mà khiến cho nàng lại trở lên thông minh ?
Đầu có chút choáng váng, nàng quả thực là không rõ. Nhưng nếu phơi nắng có thể mang lại nhiều thứ tốt như vậy, thế thì nàng cũng phải đi phơi nắng. Vội kéo cái ghế dựa lại gần rồi ngồi xuống bên cạnh Lãnh Loan Loan, nàng cũng học theo, từ từ nhắm hai mắt lại phơi nắng. Ánh dương ấm áp vây quanh lên người, thật đúng là rất thoải mái. Từng cơn gió sớm mai thổi qua, lành lạnh, tưởng như được người khẽ khẽ vuốt ve, Tiếng chim hót văng vẳng bên tai... phảng phất như mệt mỏi đểu biến mất, trời đất trong lúc này chỉ có sự yên lặng, thư thái...
Cảm thụ được sự tuyệt với của việc tắm nắng, nhũ mẫu đối với kế hoạch luyện tập thân thể của Lãnh Loan Loan lại càng thêm hứng thú. Ngày qua ngày, trong tiểu viện nhỏ, lúc nào cũng có thể thấy một thiếu phụ cùng với một đứa bé sáng sớm chạy bộ. Nơi đây vắng vẻ, yên lặng, không người dòm ngó. Bằng không, chỉ sợ tin đồn đã truyền đi khắp tướng quân phủ.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, Lãnh Loan Loan từ lúc xuyên qua đến nơi đây cũng đã được bốn tháng rồi. Ở đây trong giai đoạn này, nàng kiên trì tập luyện thể hình, thân thể tuy rằng vẫn nhỏ gầy như cũ, nhưng màu da đã trở nên hồng nhuận, mái đầu cũng có chút làm dáng. Mái tóc đen như mực được kết thành bím buông xuống hai vai, Nàng mặc một cái áo ngắn tay nhu sam có thêu hình hoa Mẫu Đơn, một chuỗi chuông bạc đeo ở bên hông, mỗi lần đi lại, chạy nhảy là chuông nhỏ lại thanh thúy vang lên hai tiếng: Đinh đoong, nghe thật vui tai. Nàng giờ phút này nhìn thật giống như một cô bé búp bê, trông rất đáng yêu.
Qua nhũ mẫu, nàng cũng xác định được bối cảnh của cái thế giới này. Nơi nàng đang ở là Thiên Diệu Hoàng triều, đương kim Hoàng đế là Hiên Viên Dạ, mới mười bốn tuổi, tính tình vui giận thất thường, hành sự mạnh mẽ. Đăng cơ mới được hai năm đã đem Thiên Diệu Hoàng triều phát triển đứng ngang hàng với ba đại quốc là Dạ Liêu, Bắc Bang, Tây Sở tạo thành thế bốn chân vạc. Mà cha của nàng là Trấn Bắc tướng quân Vân Bùi Xa, tuy là người lạnh lùng tự kiêu, nhưng lại là trọng thần trải qua hai triều Hoàng đế, nên rất được tiểu hoàng đế tin tưởng, giao cho binh quyền trấn thủ một phương, cùng với tả hữu thừa tướng (một văn, một võ) đồng lòng hiệp trợ tiểu Hoàng đế thống trị giang sơn.
Đôi mắt Lãnh Loan Loan chợt lóe tinh quang, yêu a. Xem ra Thiên Diệu Hoàng triều thật là thú vị, tiểu Hoàng đế vui giận thất thường, tướng quân phụ thân công cao cái chủ, thừa tướng thì đa mưu túc trí. Nàng tựa hồ nhìn ra đến quyền lợi, và hiểu rằng để đạt được quyền lợi là phải thông qua tầng tầng lớp lớp âm mưu, khóe môi hé mở, lộ ra dáng tươi cười: hắc hắc, thời gian tới sẽ ngày càng thú vị đây, nàng dự kiến như vậy.