Chiều Cao Tính Cái Gì, Đẩy Ngã Vạn Tuế

Chương 47

Sau khi Từ Tử Kỳ nghe xong lời của lão gia tử, vẫn bị vây trong trạng thái sững sờ, ai có thể nói cho nàng biết, tiểu rùa đen kia làm sao có thể có bối cảnh cường đại như vậy, vì sao hết thảy tất cả đều là do nàng từ miệng người khác biết được. Vì sao tiểu rùa đen kia chưa bao giờ nói cho nàng biết nhà em ấy làm viên chức nhà nước, thì ra nàng cũng là một quan nhị đại.

Sau xong Từ Tử Kỳ đáp ứng yêu cầu của lão gia tử liền lái xe trở về.

Vốn là tối nay không định đến chỗ Nguyên Họa, thế nhưng bị những câu nói của Từ Vạn Hồng quấy đến tinh thần không yên, Từ Tử Kỳ vẫn đành phải lái xe đến phòng trọ của Nguyên Họa.

Sau khi đem xe đỗ xog thì đi lên lầu.

Nguyên Họa vùi trên ghế sô pha xem mèo và chuột, từ nhỏ liền thích phim hoạt hình, kéo dài không hết, sự chịu đựng kéo dài, đây là đánh giá chung của Nguyên Họa đối với bộ phim hoạt hình này. Lúc không có chuyện gì làm, luôn luôn tìm đĩa phim hoạt hình này, một mình ngồi xem.

Sau khi Từ Tử Kỳ vào cửa thì nhìn thấy tiểu rùa kia đang rút cổ trên sô pha nhìn chằm chằm TV, nhìn đến nội dung trên TV, Từ Tử Kỳ cảm thấy mình muốn phun máu, mèo và chuột? Vì sao Nguyên Họa này luôn thích loại hình này chứ? Ôi, bất quá như đã nói qua, Nguyên Họa như vậy mới là người mà Từ Tử Kỳ nàng muốn toàn tâm toàn ý bảo vệ. Trong khoảng thời gian ngắn rơi vào trầm tư, Nguyên Họa a Nguyên Họa, vì sao em không chỉ là một bình thường chứ? Hôm nay, ông nội muốn phải đưa em quay về Từ thị. Mà tôi, vì lợi ích của công ty cũng phải đem em trở về, hơn nữa tương lai có một ngày không tránh khỏi khả năng sẽ phải lợi dụng em.

Nguyên Họa nghe được động tĩnh ở cửa thì quay đầu lại. Thấy Từ Tử Kỳ một mình đứng ở cửa, nhìn mình chằm chằm, sai, nàng cũng không phải đang nhìn mình, mắt chính là nhìn về bên này, nhưng rõ ràng cho thấy đang trong trạng thái thả hồn. Nàng không phải nói buổi tối không tới sao? Nguyên Họa suy nghĩ một hồi mới đúng kêu Từ Tử Kỳ “Tử Kỳ, chị đứng ở cửa làm gì chứ a?”

Từ Tử Kỳ nghe mới hoàn hồn, như trước ưu nhã đi tới bên người Nguyên Họa nói “Nguyên Họa, em trở về Từ thị làm việc có được không?”

Nguyên Họa không biết Từ Tử Kỳ vì sao bất chợt lại nhắc đến việc này, chẳng lẽ là đã biết tin nàng muốn đi làm ở Tiêu thị, nhưng ngẫm lại cũng không thể nào a. Trong đầu cũng không biết nên thế nào nói với Từ Tử Kỳ mình đã đáp ứng Tiêu Tiểu Dao, đến chi nhánh của Tiêu thị ở thành phố A làm việc. Sững sờ nhìn Từ Tử Kỳ, nhưng lại không nói một câu.

Từ Tử Kỳ buồn cười nhìn Nguyên Họa trước mắt bộ dạng ngơ ngác nói “Làm sao vậy, không muốn cùng tôi đi làm sao?” Nói xong nhướng mi một cái, ý tứ chính là em có đi không, tự bản thân suy nghĩ nha. Nguyên Họa nhìn thấy, trái tim nhỏ run lên một cái.

Nguyên Họa thở dài một hơi mới lên tiếng “Tử Kỳ, em đã tìm được việc làm, ngày mai sẽ đi làm. Cho nên, Từ thị...”

Nguyên Họa còn chưa nói hết nói, Từ Tử Kỳ đã ngắt lời “Từ chức cho tôi, tiền vi phạm hợp đồng tôi trả. Ngày mai em đến Từ thị”

Nguyên Họa lần thứ hai ngây ngốc nhìn Từ Tử Kỳ hồi lâu mới lên tiếng “Em sẽ không đi Từ thị.”

Cái này đến phiên Từ Tử Kỳ sửng sốt, tên ngu ngốc này lại làm nghịch ý nàng, lạnh lùng nói “Em muốn đến công ty của ai?”

Trong đầu Từ Tử Kỳ bắt đầu tính toán, chỉ cần ai dám cùng nàng giành Nguyên Họa, nàng liền chỉnh sụp công ty của hắn, ở thành phố A hẳn là sẽ không có một công ty nào vì một nhân viên nho nhỏ mà đắc tội công ty lớn như Từ thị đi?

“Chi nhánh Tiêu thị ở thành phố A.” Nguyên Họa cúi đầu nói, nói đến đây nàng mới cảm thấy mình có chút lo lắng không yên. Rõ ràng chỉ là đi làm, cùng Tiêu Tiểu Dao cũng không có gì, mình chột dạ cái gì a! Nguyên Họa ở trong lòng thầm mắng mình vô dụng.

Quả nhiên, Từ Tử Kỳ vừa nghe đến Tiêu thị, sắc mặt liền trở nên đen đến không gì sánh được. Nguyên Họa này có phải muốn tức chết nàng mới dễ chịu không a! Không đến công ty nàng thì thôi đi, cư nhiên chạy đến công ty Tiêu Tiểu Dao, đây không phải là rùa vào miệng cọp sao? Em ấy thật không biết Tiêu Tiểu Dao đối với em ấy có tình ý hay là giả vờ không biết a!

Từ Tử Kỳ mặt lạnh đen lại, ngay cả ngữ khí cũng trở nên vô cùng lạnh lùng nói “Nguyên Họa, em được lắm!”

Nói xong cũng xoay người muốn đi, Nguyên Họa rất hiểu rõ Từ Tử Kỳ, cái này giận thật rồi. Thế nhưng mình nhất định phải đến Tiêu thị, cho dù không đến Tiêu thị, cũng sẽ không về Từ thị. Về đại bản doanh của Nguyên gia nàng mà phát triển.

Chỉ là thấy đến Từ đại mỹ nữ đã tức giận muốn đi, tay nhanh chóng kéo cánh tay của Từ Tử Kỳ, dùng sức kéo về phía sô pha chỗ mình.

Kịch sân khấu một màn hựu hoa lệ lệ xuất hiện, Từ đại mỹ nữ đây không phải là tức giận sao, xoay người muốn đi, nàng ngược lại không ngờ Nguyên Họa sẽ kéo nàng, nhưng lại dùng sức như thế mà kéo về, căn bản không có cái gì chống đỡ a! Dĩ nhiên là bị kéo trở về, bởi Nguyên Họa dùng sức quá lớn, Từ đại mỹ nữ lại mang giày cao gót 10 cm, Vì vậy Từ Tử Kỳ liền vừa vặn ngã vào trên người của Nguyên Họa, mà môi hai người vừa vặn chạm vào nhau.

Nguyên Họa chớp chớp mắt, đây là cái tình huống gì? Thế nhưng tình huống này cũng không xấu, nhìn thấy Từ Tử Kỳ giãy dụa muốn đứng dậy, trong lòng Nguyên Họa cũng khó chịu, một tay ôm eo nhỏ của Từ Tử Kỳ, tay còn lại đè lại đầu của Từ Tử Kỳ, làm cho Từ Tử Kỳ không có cách nào chạy trốn. Hung bạo hôn lên, Từ Tử Kỳ căn bản giãy dụa không được. Cơ thể đặt ở trên người của Nguyên Họa dần dần mềm nhũn, Nguyên Họa vừa bá đạo mà lại vừa dịu dàng, khí thế hừng hực bất chấp mà tước đôi đôi môi xinh đẹp của Từ Tử Kỳ.

Đợi đến lúc hơi thở của hai người đều hỗn loạn, Nguyên Họa mới buông ra hai tay gian giữ Từ Tử Kỳ, có chút khàn khàn nói “Tử Kỳ, sự tình cũng không phải như chị nghĩ, hiện tại em vẫn không thể nói cho chị biết vì sao. Thế nhưng em thật sự yêu chị.”

Nói xong mới nhìn chằm chằm Từ Tử Kỳ một hồi, cấp tốc hôn lên, vẫn hôn đến thiên hôn địa ám mới buông ra.

Chẳng biết lúc nào trong mắt hai người đều bao phủ tràn ngập dục vọng, có một số việc, phát sinh chính là tự nhiên như vậy, đặc biệt là hai người yêu nhau.

Nguyên Họa cũng không phải là đứa nhỏ lần đầu tiên muốn ăn thịt, vài ba lần không ăn được thịt, trong lòng cũng có ít nhiều không cam lòng cùng chờ đợi, hơn nữa nàng vốn cũng không phải là đứa nhỏ thuần lương gì. Chỉ là ngại vì Từ Tử Kỳ không quen cùng nữ nhân thân mật, mới chậm chạp chưa nhào tới ăn kiền mạt tịnh. Hiện tại cơ hội tới, cũng xác định trong mắt Từ Tử Kỳ hiện lên tia gì đó, lại có lý do gì bỏ qua cơ hội này chứ? Đôi mắt nhỏ lập tức đảo quanh, trên ghế sô pha, không được, nói như thế nào cũng là lần đầu tiên của mình và Từ Tử Kỳ, sô pha để đó lần sau nếm thử đi. Nguyên Họa chính là bất chấp, nàng cũng sẽ không giới hạn làm yêu thì phải ở trên giường, làm yêu lúc nào cũng nên làm một chút, tùy thời tùy chỗ không phải sao?

Kéo Từ Tử Kỳ liền hướng vào phòng ngủ, Từ Tử Kỳ cũng mặc cho Nguyên Họa lôi kéo, theo Nguyên Họa đi vào trong phòng ngủ.

Từ Tử Kỳ cảm thấy trong người có gì đó muốn phát tiết, mà bản thân rất rõ ràng đây là cái gì. Chẳng qua là không nghĩ tới sẽ mãnh liệt như vậy, tuy rằng vẫn còn giận Nguyên Họa đến Tiêu thị công tác, thế nhưng chuyện Nguyên Họa quyết định, cũng khó có thể thay đổi. Tính tình Nguyên Họa bướng bỉnh Từ Tử Kỳ rất hiểu rõ. Nàng không chỉ tức giận, thậm chí là bất an. Tiêu Tiểu Dao cũng không phải một nữ nhân dễ đối phó, hơn nữa điều kiện các phương diện cũng không kém nàng, nàng lo lắng chính là Nguyên Họa không chống lại được thế tiến công của Tiêu Tiểu Dao, rơi vào tay giặc.

Tuy rằng nàng không tin Nguyên Họa sẽ bị cướp đi dàng như vậy, nếu như dễ dàng như vậy bị người đoạt đi, nàng như vậy cũng không đáng Từ Tử Kỳ yêu. Thế nhưng nữ nhân nha, luôn có những lo lắng và bất an vô hình. Từ Tử Kỳ cũng không ngoại lệ.

Nguyên Họa lúc này suy nghĩ làm như trên phim, nhào người qua hôn lên môi Từ Tử Kỳ, một mặt chuẩn bị ngã vào trên giường, thế nhưng hiện thực và ảo tưởng luôn luôn có chênh lệch, nhìn thoáng qua Từ đại mỹ nữ bên cạnh mình, liền bỏ qua cái loại ý tưởng không thiết thực này. Câu cũng câu không đến mặt của Từ Tử Kỳ, còn làm kiểu gì a! Nguyên Họa đột nhiên cảm thấy ai oán, đã biết rằng chiều cao sẽ làm cho người cảm thấy đau khổ cùng thất vọng, thời khắc mấu chốt luôn luôn thất bại.

Lôi kéo Từ Tử Kỳ lên giường, bằng không các bước sau đều làm không được a! Nội tâm Nguyên Họa còn đang rối rắm, tại sao mình không thể cao thêm một chút, cao đến môi của Từ Tử Kỳ là được rồi, tại sao vậy chứ? Vì sao? Sau khi trong đầu ngẫm đến vô số vì sao, Nguyên Họa vẫn phải bất đắc dĩ tiếp nhận hiện thực này.

Từ Tử Kỳ khoanh tay đứng ở bên giường chứ cũng không có nằm, cái này làm Nguyên Họa lo lắng, lúc này nếu không tiếp tục nữa, đây không phải là dằn vặt người sao? Không được, trước đều nhịn rồi, lần này nói cái gì cũng không thể nhịn được. Sĩ có thể nhịn, dục không thể nhịn nha! Không tốt cho thể xác và tinh thần phát triển khỏe mạnh. Kéo người của Từ Tử Kỳ ngã vào trên giường, cấp tốc hôn lên.

“... Ngô... Nguyên Họa... Ách...” Từ Tử Kỳ làm sao biết, thường ngày là tiểu rùa đen khúm núm, ngày hôm nay trở nên bá đạo như vậy, còn cả gan làm loạn. Muốn tách ra, thế nhưng tiểu rùa này ôm nàng thật chặt, căn bản không có đường để nàng giãy dụa. Muốn mở miệng răn dạy một phen nhưng bị Nguyên Họa hôn nồng nhiệt ngăn ở trong miệng, hóa thành một tiếng rên rỉ thật dài.

Thân thể của Từ Tử Kỳ mềm nhũn, giống như một đầm nước.

Nguyên Họa ôm một vưu vật như vậy, tâm tình có thể tưởng tượng được, dâng trào kích động, khó có thể kiềm chế, huyết quản khuếch trương so với bình thường mãnh liệt hơn nhiều, hô hấp cũng trở nên gấp gáp và bất ổn. Trong đầu cũng chỉ có một cái ý nghĩ, ăn kiền mạt tịnh, ăn kiền mạt tịnh đang kêu gọi.

Từ Tử Kỳ đối mặt với ánh mắt đầy tơ máu của Nguyên Họa, sợ run một hồi, không dám từ chối dư thừa gì nữa, mặc nàng giở trò. Thế nhưng một lúc sau, Từ Tử Kỳ liền hối hận, nàng thế nào lại quên mất Nguyên Họa còn là tân thủ đây chứ, hoàn toàn không có một chút dịu dàng cùng khoái cảm gì để nói.

Đối với một đại mỹ nữ như nàng, động tác thô lỗ vô cùng, quả thực chính là kéo, nhéo, gặm, cắn. Khoái cảm, a, một chút cũng không có. Cảm giác đau đớn, ưm, rất mãnh liệt. Từ Tử Kỳ hiện tại đang suy nghĩ chính là một cước đá tên đang cắn bậy trên người nàng xuống đất. Dịu dàng một chút không được sao, thế nào lại thô bạo như vậy a! Nàng đây là cưỡng gian mình, hay là đang làm yêu đây chứ? Nhưng mà tình thế lúc này, Từ Tử Kỳ thực sự không thể liên tưởng đến hai chữ làm yêu tốt đẹp được.

“Nguyên Họa, em làm đau tôi, em đứng lên cho tôi!” Từ Tử Kỳ nổi cơn thịnh nộ rồi, người này tại sao có thể, tại sao có thể ở trên ngực nàng cắn bậy, còn dùng sức như vậy mà cắn, như vậy rất đau có hiểu không?

Nguyên Họa còn đang cố sức suy nghĩ, Từ đại mỹ nữ làm sao có thể vào lúc này kêu dừng chứ, sẽ kìm nén đến mức nội thương, tâm can tỳ phế đều sẽ bị thương a. Hơn nữa mình cũng dựa theo trình tự trong phim mấy hôm trước lên mạng xem mà làm a, không có sai a, nhìn nhân vật nữ chính kia không phải rất hưởng thụ sao? Tuy rằng vẻ mặt chính là thống khổ cùng vui sướng cùng tồn tại, nhưng nhìn rõ ràng cho thấy vui sướng nhiều hơn thống khổ. Thế nào áp dụng trên người Từ Tử Kỳ cũng chỉ còn lại có đau khổ a.

“Ngô... Tử Kỳ... Em còn chưa...” Nguyên Họa ghé vào trên người của Từ Tử Kỳ, tội nghiệp nhìn Từ Tử Kỳ, muốn khiếu nại. Em còn chưa làm xong mà, thật vất vả.

Từ Tử Kỳ đâu còn quan tâm Nguyên Họa nghẹn hay không nghẹn a, chân dài ưu nhã duỗi một cái, một cước liền đưa con bạch tuột quấn trên người mình đạp xuống giường.

Nguyên Họa còn chưa nói hết lời đâu, đã bị đạp nằm trên mặt đất, nhe răng trợn mắt nắm chặt nắm tay. Âm thầm thề, sau này không bao giờ bắt chước những trò kịch liệt như trên phim nữa, cái này tốt rồi, thịt chưa kịp ăn, còn bị Từ đại mỹ nữ ghét bỏ đạp xuống sàn nhà.

Thế nhưng Nguyên Họa là người nào, không, là rùa gì nha, là con rùa vỏ rất cứng a, chỉ một cú đá như vậy làm sao đuổi được con rùa đầy sắc tâm này chứ?

Nguyên Họa đứng dậy, cấp tốc bò lên giường, nịnh nọt ghé vào trên người của Từ Tử Kỳ nói “Tử Kỳ, chúng ta làm lại một lần.”

Từ Tử Kỳ không để ý tới nàng, làm lại một lần, đùa sao, làm lại một, trên người nàng sẽ không còn một khối thịt lành lặn a!

“Tử Kỳ, Tử Kỳ, làm lại một lần đi nha, có được không? Em nghẹn đến sắp nội thương rồi, Tử Kỳ!” Nguyên Họa nói xong liền hôn lên, kỳ tích là Từ Tử Kỳ không có giãy dụa, trái lại thuận theo phối hợp Nguyên Họa, chỉ là nhìn kỹ thì sẽ phát hiện Kỳ trong mắt của Từ Tử lóe lên một tia sáng giảo hoạt.

Đáng tiếc chính là Nguyên Họa đang chìm trong mỹ nhân dịu dàng không có phát hiện a! Còn cười đến đặc biệt sáng lạn giống như hoa nở a. Ôi, lần này, chỉ có thể cầu nguyện. Nguyên Họa, nguyện chúa phù hộ cho nàng đi, A-men!

==================================

Chương sau thịt nga =.=' nhưng mà nhẹ nhàng thôi:))