Chìa Khóa Mở Trái Tim Băng Giá

Chương 37

-SAO MẦY HOK CHẾT LUN ĐI, CON WY~, LAM` TỤI TAO LO GẦN CHẾT RÙI CÒN ĐỨNG TỰ SƯỚNG NỮA......”-3 nhỏ đồng thanh rùi quăng 3 cái gối vào mặt Phương, kết quả là Phương hứng chọn 3 cái gối

-HỨc........hức......tụi bây hành hạ người bệnh, tao chưa khỏe mà tụi bây nỡ lòng nào cho t ăn gối vậy-Phương mếu máu

-Chưa khỏI cái con khỉ, chưa khỏe mà ngồi tự sướng rùi đứng cười như con điên thế hả-Đồng thanh

-HỨC........Hức.......tụi nó ăn hiếp em kìa....-Bí đường Phương quay qua làm nủng với Thái

-Đáng đời, ai bảo em làm All lo chi-Thái nói ra 1 câu rất ư là phủ phàng

-Oa.......oa.........oa...........ai cũng ăn hiếp em....oa.........oa........-Phương nằm vạ khóc ngon lành

-Thui Bx ngoan, nín đi, Ox thương. OX trả thù Cho Bx ha.........-Bảo dỗ Phương rời đứng dậy cầm 3 chiếc gối........

-Bẹp........Bẹp.......Bẹp.......-3 chiếc gối yên vị trên mặt của 3 chàng, cái Thứ nhất dành cho Kiệt, cái thứ 2 cho Thiên, cái thư 3 cho Lâm..........

-OÁi........thằng kia, sao chội tao.......-3 chàng hét lên, mặt đỏ bừng vì tức

-Ai bảo Bx tụi bây an hiếp Bx tao-BẢo nói tỉnh bơ........

-Cái ông BẢo Kia muốn chết ah`.....-3 con sư tử nổi dậy, lấy gối quăng vào BẢo, KẾt quả là Bảo ăn chọn 3 cái lun........

-Bx.....ơi.....bạn Bx ăn hiếp Ox kìa.........-Bảo mếu máu. Mét Phương

-Đáng đời ai bảo Ox nói bậy mà làm trúng tim đen của bạn Bx chi.......-Phương vừa binh 3 nhỏ, vừa chọc 3 nhỏ

-Cái con kia mầy muốn chết phải hok.......-# nhỏ lấy mền quăng vào Phương, nhưng hok may, Phương né đc, và kết quà là 3 cái mền yên vị trên mặt Thái........

-YAAAAAAAA!!!............... LÀM HẠI NGƯỜI VÔ TỘI RỒI ĐÓ,MẤY NHOCk CHẾT VỚI ANH-Thái nói rùi quăng cái mền vào 3 nhỏ, 3 nhoc liền đỡ, làm Thái đã điên càng nổi điên, và rồi cuộc chiến mền gối bay vèo vèo, nỏi lên, trong tiếng cười, trong 1 niềm hạnh phúc...

-1 tuần sau, sau khi Phương vừa xuất viện 1 ngày ………..

-TẠi nhà BB………

-Vào bếp phụ anh nấu ăn nak`, nhock con………-Thiên gọi BB vào phụ nấu ăn khi Thiên đang nấu ăn

-Choy` oy!, anh nấu đi, em mệt quá ah`…………-BB lết cái thân tàn xuống bếp nũng nịu với Thiên

-Nhock học tính làm biếng của ai thế-Thiên nhăn nhó hok hài lòng

-Của Như ak'…….

-Chợt mặt Thiên xụ xuống, ánh mắt buồn bã, và BB cũng nhận ra điều đó

-Sao vậy 2…..-BB đi lại ôm Thiên từ phía sau

-Hok có gì đâu nhock con-Thiên nói giọng buồn

-Anh iu Như hã

-uhm`…….-Thiên nói nhỏ nhưng BB có thể nghe đc

-Anh & anh LÂm cùng iu Như phải hok-BB nói rùi lòng Thiên chợt nhói lên

-………-Thiên im lăng

-Anh có muốn kết thúc chuyện này mà hok bị mất tình bạn, hay mất tình anh em hay hok…..

-Sao…….

-BẬy giờ vậy nak` ………….. rồi ……… vậy đó -BB bàn kế hoạch

-Oh hay!......nhock con của anh cũng ma ranh khá nhỉ-Thiên quay lây khen BB

-hj`jhj`, bây giờ anh gọi Lâm qua đi rùi tính với Lâm lun…….

-Ok……..-Thiên lấy điện thoại ra điện cho LÂm

--Lâm đùa

-Đại ka cái con khỉ, qua nhà BB liền đi, có chuyện bàn nak`

-

-Kaka con mụ mầy, qua liền đi hok đùa đâu

-…

-sau 15’………..

-pinh……….poong……….

-Mầy là rùa hay sao mà chậm thế…….-Thiên ra mở cửa cho LÂm

-Chuyện gì mo` gấp vậy…….

-VÀo nhà đi rùi nói………

-Tại phòng khách

-Chuyện gì…….-LÂm ngồi xuống gát chân lên bàn nói

-Mầy có iu Như hok………-Thiên hỏi làm Lâm sượng đơ

-Gi`……-Lâm hỏi lại xem mình có nghe lầm hok

-MẦY CÓ IU NHƯ HOK-Thiên quát

-………có…….-Im lặng 1 hồi LÂm lên tiếng

-Tao muốn giải quyết cho xong chuyện nay`, dây dưa hoài khó chịu quá…-Thiên điềm đạm nói

-Gì mầy muốn dolo hã…….-Lâm nói lớn mắt mở to

-Bốp………thằng điên…..-Thiên cốc đầu Lâm

-Ui đau…….-Lâm nhăn nhó, xoa xoa đầu

-Tao hok có điên như mầy, cả cuộc đời này kiếm 1 người bạn tri kĩ rất khó, nên người bạn nào đúng nghĩa tao hok bao giờ từ bỏ, tao thà bỏ bạn tình còn hơn là bỏ bạn- Thiên quát lên làm LÂm giật cả mình

-Vậy mầy nhườn Như cho tao hã…….-Lâm nói với bộ mặt ngây ngô vô đối

- “ Bộp” Mơ cả con…….-Thiên bộp đầu Lâm

-Đau cái thằng khỉ này, chứ mầy muốn sao……-Lâm nhăn nhó

-bây giờ vậy nak`………%^%^%^…..vậy đó………-Thiên bàn kế với LÂm

-Wao!!!!!, không ngờ mầy thông minh đột xuất thiệt-Lâm chấp tai bái phục Thiên

-Chứ sao……..-Thiên kêu mặt

-VẬy sao……-! Giọng nói lạnh lùng phát ra làm Thiên và LÂm rùng mình. Quay lại thì thấy……..

-Á……..-đồng thanh, vì Thiên và LÂm thấy BB đứng chóng nạnh, mà ánh mắt đầy sát khí

-Ah`……ah`…anh nhằm, anh chưa nói hết, phải nói là “ Chứ sao, em tao đã nghĩ cách thì tuyệt vô đối” _thiên nói với bộ mặt cún con

- “Bộp”……..Vậy mà mầy kênh mặt thấy ớn, xí cái mặt ngu của mầy làm gì suy nghĩ ra mấy chiêu tuyệt vậy –Lâm oánh đầu Thiên rùi quay qua nhìn BB với ánh mắt trìu nến- Chỉ có pé Tiểu Băng mới thông minh vậy thui ( nịnh óc nỏi)….

-Thôi, thôi mầy cho tao xin, nịnh quá cha ơi…..-Thiên chấp tau xá LÂm, làm BB bật cười, vì tính trẽ con lâu ngày bộc phát của 2 chàng hotdog y’ nhằm hotboy ^^!

-Tại nhà Như…….

-Ê! Ngày mai qua nhà BB mở tiệt mừng Phương bình phục kìa…….-Như nói chuyện điện thoại với Thảo

-

-Uhm`. Vậy đi nha, pypy………

-SÁng hôm sau, tại nhà Như

-Đính……đoong………..

-Ao……ây`……ới……ơm….ậy........( sao mầy tới sớm vậy)-Như vừa nháp vừa bước ra mở cửa cho Thảo

-Sớm cài đầu mầy, sắp tời giờ ngọ ời kìa, thây đồ nhanh đi rùi dong qua nhà BB, hok thì nó rũa bây giờ…….-Thảo táp lại

-Uhm`….ợi í….(đợi tí)-Như bây vô Wc lây hoay trong vòng 20’. Như bước ra như 1 bé tiên ý……^^!

-Les’t go……-Như hăng hái………

-“ baby baby boy my love…with…baby baby boy” nhạc chuông điện thoại của Như

-Tao với Thảo qua liền mà…… ……..

-……..-BB sục sụi nói…….

-Gì mà hok kiệp, mầy hấp hối hã……….

-

-Sao,2 người đó sao, sao mầy khóc vậy……-Như nói hơn hét

-

-Rùi..rùi tao qua liền.......-Như nói mà nước mắt hok thui rơi, Thảo nhìn thấy cũng rất hoa mang…….

-Chuyện gì vậy-Như vừa cúp mấy Thảo liền hỏi

-#$%^%^&%^………..-Như vừa đi vừa kể lai all chuyện BB vừa nói, trong lòng Thảo bây giờ có 1 cảm xúc rất lạ, 2 người ngồi trên xe chạy với vận tốc kinh hoàng, cùng theo đuổi 2 suy nghĩ # nhau

-KÉTTTTTTTTT …….. tới nhà BB, Thảo thắng xe gắp rùi cả

và Như và Thảo đua nhau mà chay vào nhà BB

-Rầm……..Thiên ơi…….-Như đạp cửa Phòng khách……..

-……………….-1 sư im lặng thật đáng sợ, Như và Thảo chạy lên lầu, tìm từng phòng 1 tiếng hét của 2 nhỏ vang khắp căng biệt thự, nhưng đáp lại vẫn là sự im lặng

-“Rầm” cánh cửa phòng bật ra, Như và Thảo cả 2 nhìn cảnh vật là mắt mờ tai u`,trong phòng có 2 chiếc giường và 2 người đang nằm trên 2 chiếc giường đó, và 1 người con gái đang ngồi sục sụi

-BB….2…….2…..người…….đó….-NHư lấp bắp

-Hok….hok…….oa..oa….oa……-BB oa` khóc tức tưởi

-Không…..Anh không đc chết, ai cho anh chết hã, em hok cho phép anh chết…..Thiên ơi, anh hok đc bỏ em, anh đã lấy trái tim em rồi anh bỏ đi vậy hay sao, anh hok đc chết tỉnh dậy cho em, tỉnh dậy, anh để em mong chờ câu “ anh iu em “ của anh rùi bây giờ anh hok nói mà bỏ đi hok 1 lời vậy sao, anh tỉnh dậy cho em……..-Như chạy lại đấm vào ngực Thiến rùi lại lây lây người Thiên, nước mắt hok thui rơi……..

-LÂm……sao anh lại ra đi trong lúc này hã, anh chờ khi em vừa mới nhận ra là em iu anh rùi anh mới bỏ em mà đi, anh qua đáng lấm, anh hok bao giờ suy nghĩ tới cảm giác của em cả, anh lúc nào chỉ xem e làm không khí mà thui, anh quá đáng lấm, tỉnh dậy mà trả trái tim lại cho em……..-Thảo lây lây người Lâm. Nước mắt thay nhau rơi….