Vì vậy trong phạm vi tầm nhìn của mọi người hiện ra một màn cổ quái như vậy. Vân Tiểu Ái liên tục nhét hoa quả vào trong miệng, còn nói không ngừng, rất không thục nữ, nhưng lại lộ vẻ đáng yêu. Sở Vân thì đạm nhiên uống trà, không nói lời nào, so với các nam tử cực lực biểu hiện chính mình hoàn toàn là hai cực đoan.
Vân Tiểu Ái oán giận nói không ngừng, phê phán truyền thống hội tương thân vạn ác bất xá tới thương tích đầy mình, không đáng giá một đồng, rốt cuộc hơi hết giận, chuyển vào đề tài chính: - Ai, có một chuyện xin huynh trợ giúp một chút.
Sở Vân cũng không để ý, thuận miệng đáp lại một câu: - Uhm, muội nói.
Vân Tiểu Ái há to miệng, hầu như nhồi đầy hoa quả, khóe miệng còn tràn ra nước trái cây, hết lần này tới lần khác thanh âm lại rõ ràng dị thường: - Là nghiên cứu đan dược, có thể trị loại tâm bệnh, muốn thay một vị trưởng bối của muội chữa bệnh. - Tâm bệnh?
Sở Vân hơi nhướng mày: - Là loại tâm bệnh nào? Bệnh tương tư, có thể dùng Đoạt Tình đan, Mộng Mị đan. Sầu lo quá độ, có thể dùng Giải Ưu đan. Vui mừng thành cuồng, có thể dùng Tĩnh Tâm đan. Chỉ là muội muốn ta nghiên cứu chế tạo đan dược, nói rõ đan dược bình thường đã mất đi hiệu dụng. Ta cần phải biết bệnh tình chi tiết mới có thể đối chứng luyện đan.
- Là cô cô của muội, người bình thường yêu muội nhất, đáng tiếc là người rất không vui vẻ, trượng phu của cô cô là người của gia tộc tử thù Vân gia, trúng phải nghịch lân độc không có thuốc giải. Người đã từng có một hài tử, thế nhưng đã thất tung hơn bốn mươi năm rồi, hiện tại vẫn không chút tin tức. Ai, mỗi ngày tới thời điểm nhất định, cô cô đều phun tâm huyết. Mặc dù người có tu vi Vương cấp cũng không thể áp chế được, thương thế rất nặng.
- Vân gia một mực cứu trị, nhưng hiệu quả không tốt lắm. Một khối tâm bệnh này không giống như thương bệnh khác, nó không có định số. Tìm được điểm then chốt, cho dù chỉ là một viên đan dược hạ đẳng cũng có thể trị liệu được tốt. Nếu như không tìm được, cho dù là đan dược tuyệt phẩm cũng không có hiệu quả. Tâm bệnh xu hướng nhất về tâm lý bình thường, Vô Danh ca ca huynh trẻ tuổi như vậy đã tiến vào sở nghiên cứu chế tạo, không ngại thử một lần, trợ giúp muội chuyện này. Mặc kệ như thế nào, muội và ca ca đều cảm kích huynh.
Vân Tiểu Ái nói hết lời, liền chuyển ánh mắt chờ mong về phía Sở Vân.
Sắc mặt Sở Vân không biến đổi, thế nhưng trong lòng lại phiên giang đảo hải. Linh giác trong lòng nói cho hắn, cô cô của Vân Tiểu Ái chính là mẫu thân của chính mình.
Hắn hạ thấp mí mắt, che giấu thần mang lóe lên bất định sâu trong đáy mắt. Thấp giọng, giả vờ trấn định nói: - A? Tu vi Vương cấp cũng không thể áp chế được thương thế tâm bệnh, mỗi ngày đều phun ra một ngụm tâm huyết? Tâm bệnh thương thân tới mức này thực sự hiếm thấy. Ta có thể nỗ lực thử một lần, thế nhưng đối chứng luyện đan, hay nhất ta muốn đích thân gặp bệnh nhân.
Vân Tiểu Ái vui vẻ: - Nói như vậy, Vô Danh ca ca huynh đáp ứng rồi, thật tốt quá. Chỉ là…
Trên mặt nàng hơi hiện lên thần sắc buồn bực, lắc đầu thở dài nói:
- Chỉ là huynh muốn gặp cô cô một lần, thực sự rất khó khăn. Nàng đối với người Vân gia rất không thích gặp, bình thường đều sống một mình tại Thiên Uyên Lam Trạch, ẩn cư không ra. Thiên Uyên Lam Trạch chính là một thế giới tiên nang thượng đẳng, lúc hoàn toàn mở ra, dung hợp với Đan Châu thành một tiểu động thiên. Chỉ khi cầm lệnh bài của nàng mới có thể đi vào. Thế nhưng mặc dù muội có lệnh bài của nàng, nhưng cũng chỉ có thể sử dụng cho mình. Muốn chế được được lệnh bài cần có tinh huyết tâm đầu của đương sự, cho dù là tộc trưởng Vân gia cũng không có. - Thiên Uyên Lam Trạch!
Trong lòng Sở Vân giật mình, hầu như không thể kiềm chế được.
Không sai, chính là nơi này.
Đau khổ chờ đợi cơ hội, không nghĩ tới lúc này đột nhiên kéo tới.
Sở Vân vừa phấn chấn lại vừa khổ sở. Phấn chấn chính là rốt cuộc đã chờ đợi được một cơ hội tốt, không uổng công hắn chờ đợi mỏi mòn. Khổ sở chính là, mẫu thân chính mình mang bệnh, mỗi ngày vào thời điểm nhất định đều phun ra tâm huyết. Bạn đang đọc truyện tại Trà Truyện - www.Trà Truyện
Đây chính là bệnh trạng "tâm đã chết".
Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Vân không lý do bốc lên một cỗ xung động cường liệt, hận không thể lập tức chạy tới gặp mặt mẫu thân một lần, cứu mẫu thân ra ngoài.
Thế nhưng cuối cùng hắn vẫn kiềm chế cỗ xung động này.
Không thể lỗ mãng.
Cho dù bản thân là cường giả Đế cấp, thế nhưng chỉ dừng lại ở sơ đoạn, có Vân đế ở sau màn thủ hộ, tuy rằng thực lực của chính mình có thể tự bảo vệ bản thân, thế nhưng một khi bị Vân đế quấn chân lại không thể thoát ra được.
Tranh đấu giữa tiên nang với tiên nang rất khó thoát thân. Mạnh mẽ thoát thân chính là hành động vứt xe giữ tướng, tráng sĩ đoạn cổ tay, hậu quả nghiêm trọng. trước kia Bạch Đế cũng giống như vậy, bị Thiết đế và Thanh đế cuốn lấy, không muốn mạnh mẽ thoát đi, mà lựa chọn tinh bài xin giúp đỡ.
Càng then chốt chính là, Vân đế không phải là lực lượng cản trở lớn nhất, độc thủ phía sau màng chân chính là thánh nhân của Đan Châu, Đan Thánh.
Năm đó hắn và đám người Tinh Thánh, Quỷ Thánh tranh đoạt hai người Cổ Đan Vương và Nguyệt Sương Vương. Kết quả Đan Thánh tìm được về Nguyệt Sương Vương. Quỷ Thánh chiếm được hồn phách của Cổ Đan Vương, mà Tinh Thánh thì cướp được Sở Vân.
Hiện tại Sở Vân muốn cứu đi Nguyệt Sương Vương, Đan Thánh có thể bỏ qua sao?
Hiển nhiên không có khả năng.
Có thể hắn đã biết được kế hoạch của Sở Vân, đang ở phía sau màn bố cục.
Chỉ là Thánh nhân không có khả năng tự mình xuất thủ trực tiếp đối phó với Sở Vân.
Khả năng lớn nhất chính là tam Hoàng ngũ Đế của Đan Châu.
Một khi lỗ mãng hành sự, trực tiếp cường công, Sở Vân nhất định không đơn giản phải đối mặt với một mình Vân đế rồi.
Bởi vậy Sở Vân ẩn núp tiến vào chính là hy vọng một kích tất thắng, thiểm điện tác chiến, khi tam Hoàng ngũ Đế của Đan Châu còn chưa phản ứng, đã nhanh chóng chạy thoát.
Cảm xúc dâng trào cuồn cuộn mãnh liệt lại một lần nữa bình tĩnh trở lại.
Hiện nay nan đề lớn nhất bày ra trước mặt Sở Vân. Hắn lấy đệ tử của Vân gia, tìm được địa phương mẫu thân Nguyệt Sương Vương đang ở, thế nhưng đồng thời vì thân phận này, không thể tự mình gặp mặt mẫu thân một lần.
Muốn tới Thiên Uyên Lam Trạch, nhất định phải có lệnh bài đặc chế. Lệnh bài thông hành cần phải sử dụng tinh huyết tâm đầu của đương sự mới có thể luyện chế thành công.
Lấy thân phận của Sở Vân lúc này, Nguyệt Sương Vương tự nhiên không thể gặp mặt một đệ tử Vân gia chưa từng nghe nói hoặc gặp mặt bao giờ.
Lấy một loại phương thức không rõ ràng tự bạo thân phận sao? Sở Vân lắc đầu, loại phương pháp này giống như đánh đổ. Rất có thể trước khi Nguyệt Sương Vương đoán ra thân phận của hắn đã bị người khác nhìn thấu rồi.
Phương pháp này có hiểm cảnh rất lớn.
Sở Vân thói quen mạo hiểm, thích mạo hiểm, không vào hang hổ làm sao bắt được hổ con. Thế nhưng hiện tại liên lụy tới mẫu thân của chính mình, Sở Vân cũng không nghĩ mạo hiểm, hắn hy vọng ổn thỏa một chút, càng ổn thỏa bao nhiêu tốt bấy nhiêu. - Không được tự bộc lộ thân phận mà nói, vậy thì chỉ còn một phương pháp, đó chính là bày ra tài hoa khiến người khác phải khiếp sợ than. Để mẫu thân sinh hứng thú, muốn đích thân gặp mặt một lần.
Tinh mang trong mắt Sở Vân chợt lóe.
Tại Đan Châu, cái gì được quan tâm nhất?
Luyện đan!
Vừa vặn lúc này, không phải Vân Tiểu Ái muốn Sở Vân hỗ trợ luyện đan sao?
Luyện một viên đan dược có thể trị liệu tâm bệnh! - Nhất định phải nghiên cứu chế tạo đan dược thành công!
Sở Vân mân mê miệng, hạ quyết tâm. - Ta cần phải biết được đan dược đã từng luyện chế chữa trị qua, cùng với đan phương của chúng.
Chỉnh lý suy nghĩ một chút, hắn đưa ra yêu cầu đối với Vân Tiểu Ái. - Nhưng tổng cộng có hơn ba nghìn đan phương nha!
Vân Tiểu Ái nhấc đầu lông mày lên, thực sự rất kinh hãi.
Sở Vân lắc đầu: - Thất bại là mẹ của thành công, ta cần phải biết được phương thức nào đã thất bại rồi, có thể tránh giẫm lên vết xe đổ. Điều này đối với nghiên cứu chế tạo đan dược mới có trợ giúp rất lớn. - Hay một câu thất bại là mẹ của thành công!
Vân Tiểu Án vỗ tay một cái, dùng ánh mắt sáng suốt nhìn chằm chằm vào Sở Vân, càng cảm thấy Sở Vân rất thuận mắt.
Nàng xin giúp đỡ Sở Vân cũng đã coi như thương lượng với Vân Bạch Tham một chút, nghĩ có chút khả năng. Dù sao trên dưới Vân gia nhiều người như vậy, tất cả đều đã thất bại rồi. Khả năng thành công của Sở Vân rất thấp.
Thế nhưng khả năng rất thấp không có nghĩa là không có khả năng. Bám vào một tia khả năng cực kỳ bé nhỏ, Vân Tiểu Ái tới tìm Sở Vân.
Sở Vân một ngụm đáp ứng, đồng thời còn yêu cầu những đan phương đã sử dụng trước kia.
Phải biết rằng nghiên cứu đan phương cần phải tiêu tốn rất nhiều thời gian và tinh lực, còn cần phải tự thân luyện chế mới chân chính lý giải tỉ mỉ.
Một đan phương đã đủ mệt mỏi rồi, mà Sở Vân không chút do dự muốn toàn bộ.
Kia chính là hơn ba nghìn loại đan phương a.
Kỳ thực Vân Tiểu Ái không biết nội tình, Sở Vân rất quan tâm mẫu thân. Đừng nói là hơn ba nghìn đan phương. Cho dù là ba vạn, ba mươi vạn đan phương, Sở Vân cũng nhất định nghiên cứu thấu triệt.
… - Lãnh huyết thảo ba tiền, thanh hoa năm đóa, tiêu xa tán hai lượng… Một văn hỏa tiên… Lửa to phun đan khí, thành tựu Bạch Liên đan…
Buông đan phương trong tay, Sở Vân dụi dụi hai mắt, một cỗ cảm giác mệt mỏi cường liệt ập tới.
Đan phương không phải là thứ có thể lý giải dễ dàng, nhất là loại đan phương trị liệu tâm bệnh càng thêm cổ quái, mỗi một loại đều cần phải tìm hiểu dược lý đặc biệt trong đó, vì sao lại phối hợp dược liệu như vậy, thủ pháp luyện chế tổ hợp như thế nào, cần phải có tạo nghệ và trí tuệ cực kỳ cao thâm đối với luyện đan. - Đan phương thứ một trăm bảy mươi…
Sở Vân lần lượt xem qua từng loại đan phương, chỉnh tề đặt bên tay phải. Mà bên tay trái của hắn còn có ba nghìn hai trăm đan phương. Cho dù Sở Vân có linh quang Đế cấp, trí tuệ không phải người bình thường so sánh được, lại có thân thể Tiên Thiên, tinh lực dư thừa, hầu như kéo dài không dứt. Nhưng dù vậy, sau khi đọc liên tục một trăm bảy mươi đan phương, cường đại như hắn cũng cảm thấy mệt mỏi.
Đây là mệt mỏi về mặt tinh thần.
Thân thể của Sở Vân là thân thể tiên thiên, linh quang là linh quang Đế cấp, nhưng hồn phách lại kém hơn một bậc.
Xem đan phương cường độ cao như vậy để tinh thần của hắn khó có thể gắn bó.
Kiên trì, kiên trì hơn nữa.
Cố sức nháy mắt mấy cái, Sở Vân lại cầm lấy một phần đan phương, tụ tập toàn bộ tinh thần, bắt đầu nghiên cứu. - Hai trăm đan phương!
Một buổi tối trôi qua như vậy, Sở Vân dựa vào lực lượng ý chí cường đại, hoàn thành công cuộc lý giải ba mươi phần loại đan phương.
Hắn mệt mỏi cực kỳ.
Loại mệt mỏi này không phải về mặt thân thể, mà là suy sụp về mặt tinh thần.
Hắn ngả đầu ngủ say.
Rốt cuộc vẫn là thân thể tiên thiên tiện nghi, chỉ sau một lúc, hắn hoàn toàn khôi phục lại. Tác dụng của thân thể Tiên Thiên đối với linh quang và hồn phách tương đối khả quan.
Khoảng cách hội tương thân qua đi đã bốn ngày rồi. Bốn ngày vừa qua, Sở Vân ban ngày tới sở nghiên cứu chế tạo làm việc, buổi tối thì vùi đầu vào các loại đan phương, mỗi khi nghiên cứu trong một loại, hắn triệt để hiểu rõ huyền bí và nguyên lý trong đó. Hiện nay đã nhìn xong hai trăm đan phương, bình quân mỗi ngày năm mươi đan phương.
Loại tốc độ này, nếu như công bố ra ngoài, chỉ sợ gây chấn động toàn bộ Đan Châu.
Thế nhưng Sở Vân vẫn còn ngại quá chậm.
Vừa nghĩ tới Nguyệt Sương Vương bị tâm bệnh dày vò, thương thế mỗi ngày đều phải phun ra một ngụm tâm huyết, Sở Vân lại nóng lòng như lửa đốt.
Hắn hận không thể trong vòng một ngày nhìn hết toàn bộ ba nghìn đan phương. Chỉ là hắn cũng biết, điều này là không tưởng, rất không thực tế.
Cũng may hắn phát hiện, sau khi tiêu hao toàn bộ tinh thần mỗi ngày, mệt mỏi nghỉ ngơi một đêm, hồi phục trở lại, độ cô động hồn phách đều có chút đề thăng với biên độ nhỏ.
Phát hiện này khiến hắn rất mừng rỡ. Phải biết rằng tới giai đoạn Đế cấp, tu vi rất khó đột nhiên tăng mạnh rồi. Mỗi một bước đều cần rất nhiều tĩch lũy, tuy rằng đề cao hồn phách với biên độ rất nhỏ, thế nhưng nhiều ngày như vậy cộng lại, tổng sản lượng rất khả quan.
Điều này phải quy công lao cho thân thể tiên thiên.
Thân thể tiên thiên chính là trạng thái huyết mạch cao cấp nhất, chỉ có Thánh nhân mới sở hữu. Bởi vì Sở Vân có Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền mới có thể tấn chức thành thân thể Tiên Thiên.
Thân thể, hồn phách, linh quang, ba phương diện quan hệ tương hỗ lẫn nhau, Sở Vân cực lực nghiền ép hồn phách và tinh thần của chính mình, nếu đổi lại thành cường giả Đế Hoàng cấp khác, chỉ có thể thông qua thời gian, chậm rãi khôi phục. Thế nhưng hắn lại có thể ỷ vào thân thể Tiên Thiên ảnh hưởng tới linh quang, khôi phục rất nhanh.
Nói cách khác, đây chính là con đường tắt Sở Vân rất nhanh có thể tấn chức chính mình. Những cường giả Đế Hoàng cấp khác không có thân thể Tiên Thiên. Mà cửu đại thánh nhân có thân thể Tiên Thiên thì hồn phách và linh quang đã đạt tới Thánh cấp, không thể sử dụng phương pháp đề cao như vậy.
Điều này coi như là phát hiện ngoài ý muốn, khiến Sở Vân kinh hỷ.