Chí Tôn

Chương 633: Tinh Thánh di thư


- Gần đủ? Vậy là còn thiếu một chút. Nói đi, có lẽ ta có thể giúp ngươi.

Sở Vân nói.

- Cái này không thể nói ra là làm được.

Nhị Lang Thiên Quân cười khẽ một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn nói ra.

- Ta vẫn chưa có manh mối về loại hạt giống Thảo Đầu Thần Tướng thứ một trăm lẻ tám. Đó là Kinh Khủng Liêm Đao Thảo. Nó là một loại Yêu Thực cận chiến, đã sớm bị diệt sạch. Khi Bích Mộc Vương còn trẻ tuổi đã may mắn có được một ít. Nó cũng được coi là trung tâm, dần dần phát triển ra chiến trận Thảo Đầu Thần Tương.

- Kinh Khủng Liêm Đao Thảo?

Sở Vân sửng sốt, chợt sắc mặt có phần cổ quái.

Nhị Lang Thiên Quân thấy biểu tình hắn như vậy, cũng ngạc nhiên, trong mắt hiện lên chút hy vọng:

- Không phải ngươi có manh mối về loại Yêu thực này?

- Đâu chỉ là manh mối, ta biết ở đâu có loại Yêu thực này, hơn nữa là đầy một núi, nghìn vạn cây.

Sở Vân cười ha hả. Hắn không nói giấu diếm Nhị Lang Thiên Quân, nói thẳng ra địa điểm, chính là ở Dao Sơn Quốc trong Khu rừng vô tận. Năm đó Sở Vân nhờ địa thế thuận lợi ở núi cỏ này, đối kháng được cường địch.

- Thì ra là thế, ta sẽ tức khắc khởi hành, tới Khu rừng vô tận.

Nhị Lang Thiên Quân vội vàng đứng dậy, có vẻ cấp bách không nhịn nổi.

- Có cần gấp như vậy không?

Đây vẫn là lần đầu tiên Sở Vân thấy vẻ mặt hắn như vậy.

- Đại Hoang quốc sớm hay muộn cũng bị Long Đế nhất thống. Đến lúc đó, hắn nhất định sẽ tấn công Dao Sơn Quốc đầu tiên. Bởi vì Dao Sơn Quốc có ưu thế về địa lý vượt trội. Sẽ trở thành một ván cầu quan trọng để hắn tấn công các quốc đảo khác. Ta chắc chắn phải sớm qua lấy. Nếu không sợ là sẽ quá muộn.

Tuy rằng Nhị Lang Thiên Quân ẩn dật không ra ngoài, nhưng lại nhìn thấu tình thế Tinh Châu.

Sở Vân liền cười:

- Ta cũng đã dự đoán được điều đó. Trước đây rất lâu, Thư Gia chúng ta cũng đã đã đặt một bảo thạch mật môn lớn ở Khu rừng vô tận. Hơn nữa lại đúng vào chỗ bí cảnh này, để tiến hành khai thác tài nguyên. Ngươi có thể thông qua bảo thạch mật môn, trực tiếp vào Khu rừng vô tận, thực hiện được mục đích của mình. Cho nên người không nên gấp gáp. Hay là theo ta đi nói chuyện với Tửu Hào Vương một chút. Xem thương thế
của hắn đã đỡ hơn chưa?

Nhị Lang Thiên Quân gật đầu, lại lắc đầu:

- Lạc Anh Vương tài tình vô song. Tửu Hào Vương tiền bối trúng một đòn Phương Thảo Thê Thê Anh Vũ Châu của hắn. Tuy rằng thương thế trên thân thể đã khỏi hẳn, nhưng nội tâm lại trúng đạo pháp tâm hệ, khó có thể ngưng tụ ý chí chiến đấu. Cả ngày đều là cảm xúc chán chường, đau thương. Trong thời gian ngắn khó có thể giải quyết được hết.

Sát chiêu cuối cùng của Lạc Anh Vương thật sự là sự suy nghĩ trù tính cuối cùng, không thể tưởng tượng được. Với Kiếp Yêu trăm vạn năm, tạm thời tổ hợp lên, hình thành chiến lực Kiếp yêu nghìn vạn năm.

Tuy rằng Tửu Hào Vương có được đạo pháp thần thông, nhưng dù sao không có khế ước minh hữu như của Sở Vân, cũng không có đạo pháp Phách Binh, bởi vậy yêu vật trong tay chỉ có sức chiến đấu cấp số trăm vạn năm. Tuy rằng cuối cùng dựa vào đạo pháp thần thông chiến thắng được Lạc Anh Vương, khiến hắn bỏ chạy, nhưng bản thân cũng bị thương nặng.

Vết thương này, tác dụng trực tiếp ở sâu trong nội tâm, phá hủy nghiêm trọng tâm tình hắn.

Hiện tại, hắn khó có thể tập trung ý chí chiến đấu, thậm chí mất hết can đảm. Tất cả đều là cảm xúc trống rỗng bi quan khiến người có thể quá kích động mà tự sát.

Đây cũng nguyên nhân vì sao lúc trước Tửu Hào Vương cứu Nhị Lang Thiên Quân xong, không kịp thời chi viện cho Sở Vân.

Loại thương thế này vô cùng phiền phức. Đan dược của Sở Vân cũng khó giải quyết được. Muốn dựa vào Lục Dục Tâm Ma Hạt, cũng không dám tự tiện "lấy độc trị độc".

Để an toàn cũng chỉ đành dựa vào bản thân Tửu Hào Vương chống lại vết thương tâm linh này.

Dưới sự dẫn đường của Nhị Lang Thiên Quân, Sở Vân lại gặp được Tửu Hào Vương.

Lão tiền bối hào hùng vô song ngày xưa, luôn cười ha ha, phong thái lỗi lạc, lúc này lại tiều tụy, nằm ở trên giường, nhìn ra ngoài cửa sổ, thần sắc u ám. Nguồn truyện: Trà Truyện

- Tửu Hào Vương tiền bối.

Sở Vân chắp tay về hướng hắn.

Tửu Hào Vương thấy Sở Vân, trong mắt hiện lên chút tươi sáng:

- Hiện nay ngươi đã tấn chức tới Vương giả, không cần gọi ta là tiền bối, trực tiếp gọi ta là Tửu Hào Vương cũng được. Ha ha, ta thế này, khiến ngươi chê cười. Tuy nhiên diệu chiêu của Lạc Anh Vương thật sự là khiến người ta tán thưởng không thôi.

Một chiêu này, vốn là do Lạc Anh Vương tập trung nghiên cứu ra dùng để chống lại Sở Bá Vương.

Sở Bá Vương không chỉ là Vương giả đỉnh phong, còn là Vương trong Vương. Với thành tựu của Tửu Hào Vương hiện nay, cũng không có chiến lực hùng thị thiên hạ.

- Ngươi không cần quá lo lắng. Ta có một dự cảm, nếu ta có thể đủ kiên trì, chiến thắng đau thương thê lương vô tận trong lòng, chắc chắn tôi luyện tâm tình, khiến mức độ cô đọng hồn phách của bản thân trực tiếp tăng vọt. Nói cách khác, ta còn phải cảm ơn Lạc Anh Vương. Lần trước nghe ngươi nói, Lạc Anh Vương thực sự đã bị Dạ Đế sát hại. Thật sự đáng tiếc.

Giọng điệu Tửu Hào Vương mang chút cảm khái.

Sở Vân nghe hắn nói vậy, lo lắng trong lòng đã tan biến hơn nửa.

Sự hăng hái của Tửu Hào Vương đã dần dần khôi phục lại, trí tuệ quảng đại, thậm chí không keo kiệt lời tán thưởng đối với cả đối thủ của mình. Đúng như lời hắn nói, đau khổ lần này cũng một lần kỳ ngộ lớn.

Tiếp theo, Sở Vân với với hắn về quyết định của mình. Tửu Hào Vương giao tiếp rộng rãi, nếu có thể đến trợ giúp cho hắn, quả thực chính là làm ít công to.

- Ngươi muốn liên hợp chư Vương, chống lại Song Đế?

Tửu Hào Vương khẽ nhíu mày.

- Thẳng thắn mà nói, ta cũng không thấy kế hoạch này thực sự khả quan. Ta cũng biết hai ba vị Vương ẩn tu, nhưng bọn họ, một không theo đuổi danh, hai không theo đuổi lợi. Mỗi người đều có sở thích độc đáo, có tính tình kỳ quái, thật sự khó có thể khiến họ động tâm.

- Ta cũng biết việc này khó khăn. Nhưng là biện pháp duy nhất để chống lại song Đế. Còn mong Tửu Hào Vương dạy ta.

Sở Vân vội vàng thỉnh giáo.

Tửu Hào Vương tập trung suy nghĩ một hồi, lúc sau mới nói:

- Muốn làm bọn họ chấp nhận, vô cùng gian nan. Biện pháp duy nhất chính là lấy sức hàng phục. Ở đâu cũng tôn trọng cường giả. Về điểm này, ta lại không thể giúp được ngươi. Thương thế của ra rất nặng, cần thời gian an dưỡng. Căn bản không có ý chí chiến đấu, không thể ra tay. Ngươi chỉ có dựa vào sức mạnh của chính mình, đi thuyết phục bọn họ.

Sở Vân càng thêm buồn rầu, mở hai tay ra nói:

- Ta vừa tấn chức lên Vương, vẫn là nhờ gặp được kỳ ngộ. Tích lũy bản thân đều tiêu hết, cần rất nhiều thời gian mới có thể chậm rãi tích lũy lại. Với chiến lực hiện tại, muốn đánh bại bọn họ sẽ rất khó khăn. Mà thuyết phục những Vương giả, thì càng thêm không dễ dàng.

- Cũng không phải, cũng không phải.

Tửu Hào Vương lắc đầu, dựng thẳng ba ngón tay lên.

- Bản vương có ba phương pháp có thể khiến chiến lực của ngươi tăng lên. Thứ nhất, chính là quan hệ tới huyết mạch của ngươi. Ta biết của phụ mẫu ngươi đều là cường giả Vương cấp. Nếu ngươi có thể thức tỉnh huyết mạch trên người, thực lực có thể tăng vọt. Phương pháp thứ hai, là Yêu vật Tiên Thiên. Ngươi có khế ước minh hữu, hoàn toàn có thể khống chế Yêu vật Tiên Thiên. Nhận được một con, chiến lực có thể tăng vọt. Thứ ba, là Tinh Thánh di thư.

Thật ra Sở Vân cũng sớm nghĩ tới phương pháp thứ nhất và thứ hai. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy về phương pháp thứ ba.

Thấy biểu tình nghi hoặc của hắn, Tửu Hào Vương giải thích tiếp:

- Sở Vân, ta biết ngươi vẫn thiếu một chiến thuật hoàn thiện. Không có chiến thuật này, không thể thống nhất yêu vật trong tay. Tinh Thánh di thư có thể lập tức giải quyết vấn đề này cho ngươi.

- Vạn Thú Vương quan sát Tinh Thánh di thư, lĩnh ngộ Bát Quái Chiến Trận, vì thế ngưng tụ được tám con Kiếp Yêu Bạo Động Viên thành một cỗ chiến lực. Giang Việt Vương quan sát Tinh Thánh di thư, lĩnh ngộ Thất Tinh Chiến Trận, hiện nay được lưu truyền rộng rãi trong Giang Hán quốc. Nhất Nguyên Trận, Lưỡng Nghi Trận, Tam Tài Trận, Tứ Tương Trận, Ngũ Hành Trận, Lục Nguyên trận, Thất Tinh Trận, Bát Quái Trận, Cửu Cung Trận, Thập Phương Trận... Những chiến trận, đều là do cường giả Vương cấp, nhận được gợi ý trong Tinh Thánh di thư, ngộ đạo ra được.

- Những cái người nói, trước kia ta cũng từng nghe nói qua. Như vậy ta có thể đến đâu để thấy được Tinh Thánh di thư?

Sở Vân vội hỏi.

Tửu Hào Vương đưa ra ba đề nghị với Sở Vân. Trong ba đề nghị này, chỉ cần thực hiện được một cái trong đó, có thể khiến chiến lực của Sở Vân nhận được sự bay vọt.

Điều thứ nhất này, chính là muốn thức tỉnh huyết mạch Vương giả trong cơ thể Sở Vân. Nhưng Sở Vân đã biết điều này là không thể.

Bởi vì hắn cũng không phải là người sinh trưởng ở Tinh Châu. Phụ mẫu hắn đều là Vương giả trong Đan Châu, huyết mạch trên người hắn nhận áp chế này, căn bản không thể thức tỉnh.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao, kiếp trước hắn khốn khổ như thế, đến chết cũng không thức tỉnh sức mạnh của huyết mạch.

Mà điều thứ hai, là tìm đến Yêu vật Tiên Thiên. Điều này càng khó khăn hơn.

Có bao nhiêu Yêu vật Tiên Thiên? Cả kiếp trước và kiếp này của Sở Vân, những Yêu vật Tiên Thiên hắn gặp qua, nghe qua, cũng không quá mười con. Cho dù là trong thế giới Thần tàng cũng không có Yêu vật Tiên Thiên để đổi.

Tửu Hào Vương đưa ra ba phương pháp, quả thật khiến Sở Vân có cảm giác mới mẻ. Tinh Thánh di thư?

Nghe đồn là thiên thư của Tinh Thánh, bên trên viết tất cả huyền bí trên thế gian.

Trên lịch sử có rất nhiều Vương giả, nhận được loại kỳ ngộ này.

Trong sách sử có ghi lại - "Tinh Thánh di thư như Lưu Tinh, từ trên trời giáng xuống, đứng trong trời đêm, rơi xuống trước mắt Vương giả. Nó chậm rãi triển khai, Vương giả lập tức bị thu hút, liên tiếp ba ngày ba đêm tập trung toàn bộ tinh thần, liên tục không ngừng. Ngày thứ tư, khi ánh sáng mặt trời chiếu tới, Tinh Thánh di thư sẽ gặp ánh mặt trời, liền bay lên trời, khiến Vương giả buồn bã mất mát."

Tinh Thánh di thư là yêu binh vô cùng thần bí. Mỗi lần đều là nó chủ động xuống đất. Cho dù là người bình thường nhìn thấy, cũng gây ra náo nhiệt. Nội dung trên Tinh thư không phải có người có linh quang Vương cấp mới có thể cảm ngộ.

Cũng không ai biết, những Vương giả trong lịch sử may mắn nhận nhìn thấy tinh thư có phải cùng một bản hay không. Bởi vì mỗi Vương giả lĩnh ngộ được điều gì đó trong tinh thư đều không hề giống nhau.

Điều duy nhất giống nhau đó là sau khi bọn họ quan sát tinh thư, cảnh giới tăng nhiều, lĩnh ngộ các loại chiến trận. Mà đến nay, những chiến trận này đều được lưu truyền rộng rãi, tạo phúc cho không biết bao nhiêu Ngự yêu sư.

Vậy làm thế nào có thể nhận được Tinh Thánh di thư?
Đối mặt với nghi vấn của Sở Vân, Tửu Hào Vương cũng cười khổ:

- Sao ta có thể biết được tung tích Tinh Thánh di thư? Nếu biết, ta đã sớm theo đuổi. Trên lịch sử có đủ Vương giả, tốn sức theo đuổi tinh thư. Nhưng kết quả, mọi người đều không bệnh mà chết. Rất nhiều hao phí rất nhiều quang âm, cũng không thể đoạt được. Tinh
Thánh di thư, thật sự là rất mờ ảo.

- Thì ra Tửu Hào Vương người cũng không biết...

Sở Vân thất vọng thở dài.

- Tuy rằng không biết, nhưng ta lại cảm thấy ngươi có thiên tư cực cao, khí vận lại nồng hậu như vậy, chắc chắn sẽ được ông trời coi trọng. Khả năng Tinh Thánh di thư xuất hiện trước mặt ngươi là vô cùng to lớn. Bởi vì trên lịch sử, những Vương giả nhận được ưu ái của tinh thư đều là người có thiên tư xuất sắc.

Tửu Hào Vương đáp.

- Ta không thích điều gì quá mờ ảo, ký thác tương lai cho vận khí cũng không phải là tác phong của ta.

Sở Vân lắc đầu, đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên có thị vệ vào bẩm báo.

- Hả? Ngươi là nói một vị cường giả Vương cấp đến từ Khổ Đà Tự, nói đặc biệt tới thăm hỏi ta?

Sở Vân rướn mày.

- Đúng vậy, Thiếu quốc chủ. Người này tự xưng là Cù Mộc Vương, tuổi già sức yếu, mặt mũi hiền lành, muốn trao đổi thương nghị với Thiếu chủ.

Thị vệ bẩm báo nói.

- Nếu nói như vậy, ta cáo từ trước.

Sở Vân đánh tiếng chào Tửu Hào Vương, lại nói rõ vị trí cụ thể của gò Kinh Khủng Liêm Đao Thảo cho Nhị Lang Thiên Quân biết.

- Khi còn ở cấp số Hào Hùng đã từng gặp qua Cù mộc Vương một lần. Không ngờ hắn vẫn còn sống. Ngươi đi nhanh đi. Ta ở trong này dưỡng thương là được rồi.

Sau khi Tửu Hào Vương gật đầu với Sở Vân, liền nhắm mắt lại, thân tựa vào đầu giường, bắt đầu dưỡng thần.

Nói chuyện với Sở Vân nhiều như vậy, khiến hắn có chút mệt mỏi không chịu nổi.

Cù Mộc Vương, chính là vị lão Vương gia trong Khổ Đà Tự.

Hắn ăn mặc cực kỳ mộc mạc, toàn thân chỉ mặc áo bào màu nâu, có vẻ rộng thùng thình, đi một đôi giày cỏ. Dáng người hắn gầy yếu, giống như củi khô. Làn da có khắc đầy dấu vết năm tháng. Trên mặt lại xuất hiện một hai mảng da đồi mồi.

Điểm thu hút người khác nhất chính là ánh mắt hắn. Tràn ngập trí tuệ, lóe sáng giống như kim cương. Đây là một loại cảnh giới tinh thần "duyệt hết hồng trần, bất cứ việc gì cũng hiểu rõ, yên tĩnh không màng danh lợi". Đây là lần đầu tiên Sở Vân thấy hắn, trong lòng không khỏi tán thưởng.