- Loại thiên tư này, cộng thêm số mệnh kéo dài không dứt, hắn mới mười lăm tuổi đã cao thâm như vậy. Tuyệt đối không thể để hắn trưởng thành! Ta muốn bóp chết thiên tài này! Nhất thời Sở Vân chịu áp lực khổng lồ. Để đối phó với hắn, Cuồng Nho Tướng Quân điều động hơn một ngàn chiến hạm, gần mười vị tướng lĩnh, thậm chí trong đó còn còn có tinh binh và ba Nộ Lôi lâu thuyền còn sót lại. Loại đội hình này, cho dù hắn có đao pháp xuất thần nhập hóa cũng không thể nào chống đỡ nổi. Lực lượng của một cá nhân, đối đầu với đại quân có hơn vạn người, quả thực quá nhỏ bé. - Thiếu chủ chớ hoảng, có lão Hồng Thương tới trợ giúp người! Nguy hiểm trước mắt, lão Hồng Thương liền thống lĩnh một hạm đội xông tới, ngăn cản một đạo tinh binh và hai vị thượng tướng. - Ngươi lấy nhiều nạt ít, thật quá hèn mọn! Lão Ngư Vương thống lĩnh một đội kỵ binh Hải Tri Chu, lao về đến ngăn cản một đội tinh binh khác và một viên đại tướng của địch. - Muốn vây công thiếu chủ Thư gia ta, trước hết hãy vượt qua xác của Kiều lão Hầu Tử ta! Ba vị lão tướng Thư gia xông tới, chia sẻ áp lực của Sở Vân. - Lôi Đình Liệt Ngục, mau đánh Tiểu Bá Vương biến thành tro bụi! Trên ba Nộ Lôi lâu thuyền, liên tục vang lên tiếng gào thét.
Thế nhưng, từng khóm từng khóm mọc lan tràn trên ba chiến thuyền, thoáng chốc cành lá sum xuê, giống như một chiếc ***g giam đặc biết, vây khốn ba Nộ Lôi lâu thuyền trong đó. - Phía sau thiếu chủ, đã có Nhan Khuyết ta bảo vệ! Toàn thân Nhan Khuyết bao phủ bởi một màu xanh, đầu đội Thanh Tâm Quan, đứng sừng sừng trên Tấn Lôi Đằng. Gió biển khiến cho vạt áo của hắn bay phấp phới, tự nhiên giống như cây lớn đứng trước gió. - Chỉ dựa vào Tấn Lôi Đằng cấp Linh Yêu, là có thể vây khốn chúng ta sao? Đúng là không biết lượng sức mình, ngươi thật quá coi thường uy lực của Nộ Lôi lâu thuyền! Các tướng sĩ trên thuyền gào thét. - Chỉ có như vậy thôi sao? Trong ánh mắt của Nhan Khuyết hiện lên vẻ coi thường, hắn nhẹ nhàng vỗ vào Tiên Nang bên hông, ầm một tiếng, Điện Lôi Mao Thụ từ trên trời giáng xuống. Cây Điện Lôi Mao Thụ này chính là dựa vào bảo thạch mật môn lấy từ Vô Tận Chi Sâm. Nó đã là Linh Yêu có tu vi đỉnh phong, có hy vọng nhất sau này có thể đạt tới cấp Kiếp Yêu.
Kiếp trước Nhan Khuyết có Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, thế nhưng tại kiếp này, Sở Vân nhanh hơn một bước chiếm được. Không để tài hoa luyện đan của Nhan Khuyết bị mai một, Sở Vân tiện thể chuyển yêu thụ này cho Nhan Khuyết.
Nhan Khuyết sở hữu Tấn Lôi Đằng, vốn am hiểu đạo pháp lôi hệ. Cây Điện Lôi Mao Thụ này, không chỉ có thuộc tính lôi, hơn nữa còn có thể dùng để luyện đan. Vật này so với Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ còn thích hợp với Nhan Khuyết hơn rất nhiều. - Tuy rằng ta không được như thiếu chủ, dễ dàng tiêu diệt các ngươi. Thế nhưng ta cũng có thể vây khốn các ngươi. Trong lúc đó, Nhan Khuyết đứng hiên ngang nói. - Thật đáng ghét a! Rõ ràng bọn chúng đã nhằm vào chúng ta! Ba Nộ Lôi lâu thuyền to lớn bị Tấn Lôi Đằng và Điện Lôi Mao Thụ liên thủ trấn áp.
Đạo pháp Lôi Điện của chúng phát sinh, ngược lại trở thành thành dinh dưỡng tẩm bổ cho hai yêu thực. - Mọi người... Sở Vân ngẩn người, bỗng nhiên trong lòng hắn dâng lên một dòng nước ấm áp. Cảm thấy chính mình không hề cô đơn, còn có rất nhiều chiến hữu đang kề vai chiến đấu cùng chính mình! - Trận chiến này, tất thắng! Hắn hét lớn một tiếng, huy động Túy Tuyết Đao trong tay, trút xuống phía dưới một mảnh lưu quang đủ loại màu sắc. Hắn giẫm lên Tật Phong Kính Thảo Hài, nhanh chóng đầu nhập vào chiến trường. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Sở Vân dốc toàn bộ hỏa lực. Đao phong điên cuồng, Thiên Hồ rít gào, Cụ Phong Tiễn bay như mưa, Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi bắn ra tua tủa, đại sát khắp nơi, khiến đối phương không thể kháng cự!
Một cái, hai cái, ba cái... Mới đầu còn có thể nhớ rõ, thế nhưng dần dần ai cũng không thể đếm được. Vô số địch nhân ngục gã dưới chân hắn.
Toàn thân hắn đẫm máu, mãnh liệt chém giết phá vòng vây, mạnh mẽ như hổ, khí thế như lửa, không ai địch nổi. - Theo sau thiếu chủ, xung phong liều chết xông lên! Xung phong liều chết xông lên! Tướng sĩ Thư gia càng lúc càng rống to hơn.
Sở Vân chân chính trở thành thống soái, vận dùng chiến lực hùng hậu phá tan trận địa của địch, làm giảm bớt áp lực lên đại quân Thư gia.
Hắn giống như chiến thần bất bại, càng giết càng mạnh mẽ, tung hoành trong trận địa địch, đánh đâu thắng đó, không gì có thể cản nổi! - Lẽ nào chiến thuật lấy đông hiếp yếu của ta lại không thể sử dụng! Sắc mặt Cuồng Nho Tướng Quân trầm như nước, trông thấy Sở Vân như Giao Long tùy ý phun mưa, khiến khuôn mặt hắn rung lên, căm phẫn tới cực điểm. Hắn rất muốn tự mình xuất thủ, thế nhưng không thể được, áp lực của Hoàng Hiếu tạo ra không thể khinh xuất. Hắn lại có ý định phóng ra Kiếp Yêu của bản thân, thế nhưng lại thiếu sự bảo vệ đợt tấn công của đối phương. Nguyên bản hắn có rất nhiều Linh Yêu, thế nhưng chỉ có bút này vượt qua Kiếp Yêu kiếp. Huống hồ có Kiếp Yêu trong tay, linh quang trong cơ thể hao tổn rất nhiều. Bởi vậy trong tay hắn chỉ lưu trữ có hai đầu Linh Yêu và ba đầu Đại Yêu.
Trên thực tế, chiến thuật lấy đông hiếp ít không phải không thể dùng.
Mà là Sở Vân không chỉ có một mình, mỗi giây mỗi mỗi khắc đều có chiến hữu bên cạnh hắn trợ giúp. Khi địch nhân vây công hắn, rốt cục sẽ có người xuất thủ, chia sẻ áp lực cùng hắn. Khi yêu nguyên hắn thiếu thốn, cần thời gian hồi phục thể lực, rốt cục sẽ có người tạm thời thay hắn, để hắn được nghỉ ngơi.
Trong lúc đó có Hoa Anh, Nhan Khuyết, Vũ Đại Đầu, Vương Trạch Long... Thậm chí còn có cả Thiết Ngao. - Thật không ngờ chúng ta lại có một ngày sát vai chiến đấu. Thiết Ngao đứng trên Trấn Yêu Tháp, giúp Sở Vân ngăn cản hai viên đại tướng địch, nói. - Hôm nay đắc thắng, cũng là chuyện mừng! Sau khi Sở Vân nghỉ ngơi hồi phục sức lực, hắn lại vung đao lên nói.
Tràng cảnh dần dần trở nên hỗn loạn, Hoàng Hiếu và Cuồng Nho Tướng Quân đều phải liên tục chỉ huy. Hầu như trên chiến trường, bất cứ phiến hải vực nào cũng có chiến tranh.
Chỉ huy song phương đều là thiên tài xuất chúng, đánh nhau sống chết như vậy cũng không phân thắng bại, cuối cục cục diện trở thành một cuộc hỗn chiến. Thủy gia có tinh binh Băng Oa, liên quân dùng Sở Vân làm mũi nhọn công kích, thật giống như hai thanh đoản kiếm trong tay hai người to lớn, đang đâm về phía đối phương.
Mấu chốt chính là ai sẽ chết trước! - Thật không ngờ, trên Chư Tinh Quần Đảo lại ẩn giấu một đầu Giao Long! Cuồng Nho Tướng Quân cuồng ngạo như vậy, cũng phải thừa nhận tài năng của Hoàng Hiếu.
Bàn về tài năng chỉ huy trên chiến trường, thậm chí Hoàng Hiếu còn cao hơn hắn một bậc. Quân lực của chính mình đông gấp đôi đối phương, thế nhưng cục diễn trận chiến vẫn trở thành hỗn chiến. - Bất quá, giờ phút quyết định đã tới. Cấm vệ quân xuất trận!
Cuồng Nho Tướng Quân phô ra con ắt chủ bài của chính mình, ý đồ muốn quyết phân thắng bại.
Ba mươi cấm vệ quân có chiến lực cấp Linh Yêu, mỗi một người đều tương đương với một viên đại tướng. Lực lượng lớn như vậy, đầu nhập vào chiến trường, lập tức làm thay đổi trạng thái cân bằng. - Quả thực có lực lượng ẩn giấu. May mà thiếu chủ có được sự giúp đỡ của Hồng Thường Tiên Tử. Xuất chiến!
Mười tám vị tiên phi xinh đẹp như hoa như ngọc, dung mạo như tiên nữ dáng trần, khiến quang cảnh chiến trường trở lên rất đặc biệt. - Cái gì? Quả nhiên vẫn còn con bài chưa lật.
Cuồng Nho Tướng Quân cảm thấy kinh hãi, thế nhưng sắc mặt bỗng nhiên lộ ra vẻ tươi cười. - Vô ích thôi! Chẳng qua cũng chỉ là mười tám người. Bây giờ vùng vẫy, cũng kéo dài thêm một chút thời gian thất bại mà thôi. - Để ngươi làm càn tới bây giờ, tiểu tử ngươi nên biết thỏa mãn! Quy Lưu Đàn!
Một vị cấm vệ quân gào thét, chém giết xông tới. Hai tay hắn giơ một kiện yêu binh lên, hình như là thâm đàn bạch ngọc, từ miệng đàn phụt ra đạo pháp thủy hành, giống như sông lớn tuôn chảy. - Chúng ta vừa ra tay, chắc chắn ngươi sẽ thất bại. Phi Lai Phong!
Lại có một vị cấm vệ quân, bỗng nhiên vung tay lên, quăng ra một kiện yêu binh giống như ngọn núi. Vốn Phi Lai Phong chỉ nhỏ bằng lòng bàn tay, thế nhưng thúc dục loại đạo pháp đặc biệt, gắp gió cuốn gió, rất nhanh bành trướng thành ngọn núi nhỏ, đập tan vô số yêu vật cản đường, tiếp đến bao phủ hướng về phía Sở Vân. - Bây giờ đầu hàng, ta sẽ cho ngươi được toàn thây! Đào Nguyên Thụ!
Vị cấm vệ quân thứ ba, cầm một gốc cây cổ thụ rậm rạp trong tay. Lá cây rậm rạp, tỏa ra huyền quang, kỳ hoa lưu chuyển. Thân cây từ từ xoay tròn, các loại đạo pháp mộc hành sáng lạn như pháo hoa, cuốn sạch tất cả xông về phía Sở Vân.
Quy Lưu Đàn, Phi Lai Phong và Đào Nguyên Thụ chính là yêu vật số mệnh của Thủy gia, Sơn gia và Sâm gia, lần lượt là biểu tượng cho thủy, thổ, mộc. Toàn bộ đều có tư chất tuyệt phẩm, sở hữu huyền cơ vô cùng ảo diệu.
Ba vị cấm vệ quân này đều là thủ lĩnh trong quân, người nào cũng trên trăm tuổi, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú. Mỗi người trong bọn họ đều có chiến lực ngang bằng với Sở Vân. Lúc này vây công, thế không thể đỡ, khiến Sở Vân cảm thấy áp lực tăng lên gấp bội!
Sở Vân muốn hợp thành bát quái trận, thế nhưng ba vị cấm vệ quân đã sớm biết hắn có con bài chưa lật này, cho nên không để cho hắn có cơ hội. Luôn luôn có một, hai vị Linh Yêu thay nhau hành động. - Bất Tận Mộc!
Sở Vân không biết làm gì hơn, đành phải lấy ra đầu Linh Yêu đỉnh phong thứ chín.
Đây chính là yêu thực sinh trưởng trong lòng hỏa động, cũng từng bị thiên kiếp tàn phá, hiện tại chỉ là Linh Yêu đỉnh phong. Lúc này Sở Vân vận dụng đạo pháp hành hỏa, dùng công thay thủ.
Quả thực một mình Sở Vân địch ba, ngay lập tức phải rơi vào khổ chiến. - Ai dám ăn hiếp con ta!
Một tiếng long rống vang lên, Thư Thiên Hào cưỡi Thương Lam Hải Long, từ trên trời giáng xuống, xông vào chiến trận. - Lão đa!
Tinh thần chiến đấu của Sở Vân tăng lên, liền mạnh mẽ vung Túy Tuyết Đao lên, kề vai chiến đấu cùng Thư Thiên Hào.
Đúng là đánh hổ, phụ tử cùng ra trận!
Ba vị thủ lĩnh cấm vệ quân liên tiếp đánh cho tơi bời, chỉ còn cách tháo chạy. - Vì sao lại vậy? Bọn chúng có hai đao xuất thần nhập hóa!
Một vị thủ lĩnh khiếp sợ rống lớn. - Cái gì? Ngay cả ba vị thống lĩnh cấm vệ quân cũng không đánh lại phụ tử Thư gia sao? - Rõ ràng ba vị đều có yêu vật số mệnh của các vị Vương giả truyền lại, cũng không thể chống đỡ nổi hai thanh chiến đao! Này...
Tướng sĩ Thủy gia trố mắt đứng nhìn, không thể tin nổi tràng cảnh trên chiến trường, thân thể liền mềm nhũn ra. - Tên này thật khó chơi! - Một khi bọn họ liên thủ với nhau, hoàn toàn không tầm thường...
Trên khuôn mặt ba thống lĩnh cấm vệ quân, nguyên bản thần tình lạnh lùng kiêu ngạo, bây giờ trở nên ngưng trọng và kinh hãi!
Đối mặt với phụ tử Thư Thiên Hào và Sở Vân, bọn họ giống như hàng rào gỗ gầy yếu, trong hàng rào là hai đầu mãnh thú mạnh mẽ đánh ra.
Cha hổ con rồng!
Hai chiến đao xuất thần nhập hóa, phối hợp chặt chẽ, mỗi một chiêu xuất ra đều huyền ảo khó lường, lạnh lùng sắc bén, tung hoành khắp nơi! - Sắp không chống đỡ được rồi...
Sắc mặt ba vị thống lĩnh tối sầm, mồ hôi lạnh chảy thành từng ròng. - Ai nói Thư Thiên Hào ta là người cụt tay? Hãy xem! Cánh tay trái của ta đã lớn lên theo thời gian, bây giờ đã trở thành như thế này!
Trông thấy tư thế chiến đấu oai hùng của Sở Vân, trong lòng Thư Thiên Hào tràn ngập niềm vui, tim đập thình thịch giống như ngọn sóng bị kích động. - Sở Vân, mau trùng kích về phía trước! Hãy để nghĩa phụ mở đường, san bằng tất cả!
Bỗng nhiên Thư Thiên Hào hét lớn một tiếng, mạnh mẽ lao ra, chiến đao hung hăng bổ về phía một vị thống lĩnh cấm vệ quân.
Dùng cương đối cương, trong tiếng nổ kinh thiên động địa bộc phát, hai bên đều lảo đảo chạy ra. - Đây chính là cơ hội tốt!
Đột nhiên trong mắt Sở Vân lóe ra quang mang, tiếp tục thúc dục Túy Tuyết Đao, đao mang rực rỡ dường như đã được tích tụ từ lâu, từ trên trời giáng xuống.
Ầm!
Ánh đao trực tiếp oanh phá lớp phòng ngự mỏng manh của vị thống lĩnh cấm vệ quân. Trong nháy mắt đao khí đã xé hắn thành từng mảnh nhỏ! - Chết tiệt!
Hai vị thống lĩnh còn lại, đột nhiên biến sắc, sát khí dâng trào, hướng về phía Sở Vân vây công. - Dám động tới con ta!
Thư Thiên Hào gào thét như mãnh hổ, mạnh mẽ xuất thủ, đẩy lùi hai người. Hắn tiếp tục xuất ra một chiêu nữa, điên cuồng chém về phía vị thống lĩnh cấm vệ quân. - Lão già này điên rồi sao?
Vị thống lĩnh cấm vệ quân bị chém, liên tục phải lùi về phía sau. Đối với loại đấu pháp điên cuồng này, quả thực không có cách nào cản nổi. - Hãy tiếp thêm một chiêu nữa của ta!
Thư Thiên Hào lại xuất ra đại chiêu, lấy thương đổi thương.
Lập tức lực phòng ngự của vị thống lĩnh kia bị giảm xuống. Trong khi hắn còn chưa kịp nghỉ ngơi lấy lại sức, bỗng nhiên tuyết quang sáng ngời hiện ra trước mắt hắn!
Thân ảnh của Sở Vân lập lòe trong tầm mắt hắn, hai mắt căng hắn căng ra cố nhìn rõ Sở Vân. Thế nhưng càng nhìn lại càng cảm thấy mờ mờ ảo ảo.
Chỉ trong chốc lát, Sở Vân chém chết hai vị đại tướng! Thoáng chốc, ba vị thống lĩnh cấm vệ quân, hiện tại chỉ còn lại một người.