- Không được! Ngọc thủ của Thần Huy lập tức tách ra, chân đạp hai đóa đăng lung hỏa đan, dáng người như vũ, uyển chuyển linh lung. Một đóa hồng liên từ từ hình thành trong tay nàng, còn chưa phát ra, uy lực khủng bố đã tản mát ra khắp phiến sơn mạch này. - Trời ạ! Uy lực như vậy! Sơn Tiêu phát ra tiếng kêu run như cầy sấy. Hắn hoảng sợ nhìn về phía đóa hồng liên này, nội tâm tràn đầy cảm giác khủng bố, không khác gì lần cửu tử nhất sinh khi bản thân phải độ Linh Yêu kiếp. Đây là một kích toàn lực của Thiên Hồ, Sơn Tiêu mắt thấy hồng liên, lập tức như kiến bò trên trong nóng, tốc độ độn thổ mạnh mẽ đề thăng gấp đôi. - Mà thôi, Thần Huy quay về đi! Sở Vân rốt cục cũng mở miệng. Coi như đóa hồng liên này đánh xuống, cũng chỉ khiến cho đầu Sơn Tiêu này bị trọng thương, chứ không thể ngăn cản được nó chạy trốn.
Đóa hồng liên đang xoay tròn trên ngón tay thiếu nữ một lần nữa hóa thành hỏa nguyên khí, sau đó thu vào bên trong thân thể nàng, như yến về tổ. Lực khống chế của Thần Huy đối với đạo pháp, đích xác khiến Sở Vân rất vừa ý. Những ngày khổ tu này cũng không uổng phí. Nếu như đổi lại là lúc trước, đạo pháp tuyệt phẩm như vậy, chỉ có thể phát không thể thu. - Đáng tiếc không có chân chính đánh bại nó. Thiếu nữ Thiên Hồ khẽ vểnh miệng lên, có chút không cam lòng.
Sở Vân cười, an ủi nàng vài câu. Tâm tư Thần Huy thuần khiết ngây thơ, lập tức bắt đầu vui vẻ trở lại. Kỳ thật Sở Vân cũng là bất đắc dĩ. Hôm nay tu vi của Thiên Hồ tịnh tiến, linh quang trong cơ thể tăng phúc rất nhanh, khiến cho trình độ khống chế của Sở Vân đã đạt đến cực hạn. Ngẫm lại, Sở Vân đã có trong tay hai đầu Linh Yêu Thiên Hồ cùng Túy Tuyết Đao, bốn đầu Đại Yêu Ly Sơn Long Nhãn Hoa Chi, Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ, Hồng Yêu không màu, Cụ Phong Cung, hơn nữa còn có tiểu yêu Nguyệt Thố.
Trừ những thứ đó ra, còn có các loại yêu vật khí vận, ba chiếc tiên nang, Đại Yêu binh Bạch tiểu thánh khí phổ thu về từ trong tay Du Nha đại sư... Khống chế Linh Yêu cùng những Đại Yêu này khiến cho Sở Vân có cảm giác linh quang của bản thân đã đạt đến cực hạn.
Yêu vật thủ hạ nếu còn tiếp tục tăng trưởng, linh quang tăng phúc, lực khống chế của Sở Vân sẽ càng thêm bạc nhược. Thậm chí sẽ có một vài yêu vật thoát ly khống chế, ly khai khỏi hắn.
Bởi vậy trong lộ trình này, Sở Vân mới huấn luyện Thiên Hồ khống chế các loại đạo pháp. Rất ít khi săn bắn yêu thú hoang dã, hấp thu yêu tinh, tăng trưởng tu vi của Thiên Hồ lên. - May mắn là lúc rời đi, ta mang theo bên mình một gốc Bất Tận Mộc. Nếu không loại tình huống này sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Bất Tận Mộc là do hắn mạo hiểm tính mạng bẻ xuống hai cành từ trên Bất Tận Mộc mẫu thụ trong thế giới dưới lòng đất Thư gia đảo. Hôm nay đã cấy ghép thành công, khi ly khai Thư gia đảo, Sở Vân mang theo một cây, cây còn lại giao cho Thư Thiên Hào.
Cực hạn linh quang, khiến cho Sở Vân lúc nào cũng cảm thấy áp lực trong lòng. May mắn Sở Vân chủ động buông tha cho một gốc Bất Tận Mộc. Hành động này cực kỳ sáng suốt, giống như là người sắp chết đuối vớ được một cọng rơm cứu mệnh. Bất quá nội tâm Sở Vân hiểu rõ, đây chỉ là biện pháp tạm thời, muốn chân chính giải quyết vấn đề này, chỉ có đột phá chính mình, để cho linh quang bản thân tăng trưởng một lần nữa.
Suy nghĩ thì dễ dàng như vậy, nhưng bắt tay vào làm lại cực kỳ khó khăn.
Thân thể tồn linh, hồn phách sinh linh. Bởi vì phục dụng Long Tinh Quả, tố chất thân thể của Sở Vân đã rất cao. Mấu chốt là hồn phách của hắn mặc dù bởi vì nguyên nhân trọng sinh mà hồn hậu cô đọng, gần như gấp đôi so với những người đồng trang lứa. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Bất quá tốc độ linh quang sinh ra vẫn không đủ nhu cầu phát triển của Sở Vân. Tuy mỗi giây mỗi phút linh quang của Sở Vân đều đang tăng trưởng. Nhưng loại tăng trưởng này so với tốc độ phát triển của yêu vật thủ hạ vẫn là tương đối chậm chạp.
- Lúc trước Thiết Ngao cũng gặp phải vấn đề này. Trong hai ba năm vẫn chỉ có một tòa Trấn Yêu Tháp cấp độ Linh Yêu. Về sau, Trữ gia dâng tặng một viên đan y, hắn mạo hiểm phục dụng mới giải quyết được vấn đề này, lúc đó mới có thể khống chế được đầu Linh Yêu thứ hai. Tuy ta có trong tay một viên Hoán Nhiên Tạo Hóa Đan, nhưng lại do Thủy Nhược Lan đưa đến. Với tạo nghệ luyện đan của ta, tuy rằng không nhìn ra vấn đề của viên đan dược này, nhưng vì an toàn vẫn không nên phục dụng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Sở Vân lại coi trọng truyền thừa của Vạn Thú Vương đến như vậy. Hắn tình nguyện bỏ qua thư viện giao lưu hội, cũng phải mưu đoạt phần truyền thừa vương giả này. Bởi vì Vạn Thú Vương được xưng là thống ngự vạn thú. Thế nhân tương truyền, trong tay hắn có được một phần bí quyết thúc dục linh quang trong cơ thể tăng trưởng. Cho nên đội hình yêu thú thuộc hạ của hắn so với những cường giả Vương cấp khác còn bàng đại hơn nhiều. - Nghe nói Vạn Thú Vương vẫy tay một cái, bách điểu tề phi, nghìn thú bôn đằng, ngàn vạn yêu thú sẽ bôn tập mà đến, dùng đội hình khủng bố bao vây tất cả địch nhân. Có thể khống chế nhiều yêu thú như vậy, linh quang trong cơ thể hắn nhất định là có chỗ độc đáo. Nếu có thể đoạt được bí quyết này, quả thực là không gì tốt bằng! Nội tâm nghĩ như vậy, Sở Vân chợt quay đầu về phía sau, nhìn về phía một gốc đại thụ đối diện, mở miệng nói: - Xuất hiện đi, còn muốn trốn tới khi nào? - A! Ngươi phát hiện ra ta? Mảnh rừng cây phía trước xao động một hồi, một vị thiếu nữ mặc hồng y, mang theo biểu lộ kinh hoàng, rơi xuống mặt đất. - Ngươi là ai? Thần Huy đáng yêu chợt lộ răng nanh, đứng ở trước mặt Sở Vân, nhìn chằm chằm vào hồng y thiếu nữ. Đối phương có thể tiếp cận đến trình độ như vậy, khiến cho thiếu nữ Thiên Hồ mười phần cảnh giác. - Đừng, ngươi đừng tới đây! Vị thiếu nữ kia chỉ tầm mười một, mười hai tuổi, một đầu tóc dài màu mân côi, được cột theo kiểu đuôi ngưa. Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, hồng như một trái táo chín, đôi mắt to tròn long lanh lúc này đang tràn ngập bối rối cùng sợ hãi. Tay phải nàng nắm chặt một chiếc lá cây màu bích lục to bằng lòng bàn tay, hoa văn trên lá cây không ngờ tạo thành hình một đầu kỳ lân. Đây là Kỳ Lân Diệp, một loại yêu thực phụ trợ có khả năng ẩn thân. Thiếu nữ nhìn thấy bộ dáng Thần Huy dường như muốn bổ nhào về phía mình, lập tức hoảng sợ lùi về phía sau hai bước, phịch một tiếng, phía sau lưng đã chạm vào một gốc cây. - Sơn Tiêu là do Phi Yến nàng chọc giận? Không ngờ ngươi lại biến ta thành lá chắn.... Sở Vân khẽ cười, nhìn thiếu nữ trước mặt.