- Cẩm nang diệu kế? Thiết Ngao vội vàng tiếp nhận ba túi gấm. - Không sai! Cẩm nang diệu kế, bắt nguồn từ sư tổ toán gia Bạch Quang Hậu, nó là Tiểu Yêu binh đặc thù, có thể căn cứ vào hiện thực diễn sinh ra lương mưu diệu kế. Nếu lúc nào ngươi cảm thấy khó khăn, có thể thử mở ra xem. Nguồn: http://Trà Truyện Quái Tiên giải thích xong, không để ý Thiết Ngao cực lực giữ lại, rời khỏi Thiết gia đảo. - Một phần khí vận Trấn Yêu Tháp, đúng là vẫn còn quá ít. Vừa phải chiếu cố đến thực lực cá nhân của Thiết Ngao, lại phải chú ý đến cả thế lực Thiết gia. Nếu đối phó với người khác còn đỡ. Đối phó với Sở Vân... Trong bóng đêm, Quái Tiên nhìn về phía vùng biển Thiết gia , nhưng lại nghĩ đến khí vận của Sở Vân. - Cái chén bên trong Long Nguyện Thụ kia, nếu ta đoán không sai, có lẽ chính là của Tinh Thánh. Tuy rằng số lượng Yêu vật khí vận của Tinh Thánh không ít, nhưng nếu là khí vận ai lại chê nhiều. Sao lại để cái chén này rơi xuống thế tục. Chẳng lẽ lại là bố cục của Thánh nhân. Tốt nhất là ta không nên dính vào vẫn hơn! Thở dài một cái, Quái Tiên dưới bầu trời đầy sao, đạp sóng mà đi. Thiết gia chiến bại, sự kiện trọng đại bực này căn bản là không thể giấu được lâu. Chỉ ba ngày sau, Thiết gia kỳ tập Thư gia chủ đảo, thảm bại quay về, hơn mười vị tướng tử nạn. Tin tức mưu sĩ Long Đạo Chi vì vậy mà chết, đã lan truyền khắp toàn bộ Chư Tinh Quần Đảo. Trong lúc nhất thời, thế nhân khiếp sợ vạn phần, dư luận giống như là Cửu Thiên Ngân Hà trút xuống, nhấc lên vô số cơn sóng dữ ngập trời. - Không ngờ lại xảy ra đại sự bậc này, quả thực là khiến cho ta không thể tin được. - Thực sự! Lại nói tiếp, lần đầu tiên ta nghe thấy, còn tưởng đây là bịa đặt! - Quả thực là không thể tưởng tượng nổi, đội hình Thiết gia như thế, không ngờ còn đại bại. Thư gia Đảo đến tột cùng là có được bao nhiêu chiến lực? - Giả trư ăn thịt hổ, Thư gia Đảo chính là giả trư ăn thịt hổ. Trong cuộc chiến giữa Thư gia cùng Viêm gia, nguyên bản nhận định của ta nghiêng về phía Viêm gia. Nhưng hiện giờ xem ra, ngay Thiết gia còn không phải là đối thủ, chỉ sợ lần này Viêm gia sẽ gặp phải phiền phức lớn. - Long Đạo Chi chết rồi? Nghe được tin tức này, Sở Vân lặng người trọn vẹn mười hơi thở. Hắn vốn vẫn coi Long Đạo Chi như đại địch, không ngờ lại cứ như thế chết đi. Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng bất ngờ. - Chẳng lẽ là tình báo giả sao? Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, đã bị hắn lập tức bác bỏ. Hiện tại, Long Đạo Chi còn chưa dương danh. Biết hắn lợi hại chỉ có Sở Vân, căn bản không cần phải giả chết.
Như vậy thực sự là chết rồi sao? - Long Đạo Chi....Ai... Sở Vân thở dài một tiếng, có chút tiếc nuối lại có chút vui mừng. Hắn đôi khi cũng từng nghĩ qua việc chiêu hàng Long Đạo Chi. Bất quá với tính cách ngu trung của hắn, Sở Vân lập tức bỏ qua ý nghĩ này. Đây là chuyện không có khả năng xảy ra. Chiêu hàng Long Đạo Chi còn không bằng nghĩ cách chiêu hàng "Ba thần tướng"!
Nghĩ đến "Ba thần tướng", nội tâm Sở Vân khẽ động: - Thư gia đảo chúng ta không thiếu binh mã, thiếu chính là tướng lãnh. Mấy người Hồng Thương gia gia đều đã già cả rồi, chỉ còn có thể trụ vững trong một thời gian ngắn nữa. Vũ Đại Đầu tuy dũng mãnh, nhưng lại hữu dũng vô mưu. Tương lai ta sẽ phải rời khỏi Thư gia Đảo, lưu lạc một mình. Nhan Khuyết là văn thần. Du Nha đại sư là luyện binh, Thạch Gia Minh cuối cùng vẫn phải trở về Đôn Hoàng Quốc. Như vậy tính ra, Thư gia Đảo thực sự thiếu khuyết tướng lãnh! Ba thần tướng hiện giờ còn chưa quật khởi, ta phải nhân cơ hội này sớm mời chào bọn hắn.
Trước kia, lực chú ý của Sở Vân đều tập trung vào việc đề tăng thực lực cá nhân của bản thân. Nhưng sau khi nghe xong chiến lược của Nhan Khuyết lại khiến hắn thấy được hy vọng mở rộng thế lực ra bốn phương. Thế lực Thư gia Đảo càng lớn, đối với Sở Vân lại càng có lợi.
Đơn cử đơn giản nhất, nếu như yêu vật cùng nhiều năm tích lũy của hắn đều hóa thành hư ảo. Đến lúc này Thư gia Đảo sẽ là nơi ẩn náu tốt nhất của hắn, không chỉ có cơ hội dưỡng sức phục hồi, còn có cả cơ hội quật khởi trở lại. Nói thực thế hơn một chút, hiện tại Thư gia Đảo đang không ngừng chu cấp cho hắn đại lượng đan dược, Địa Sát Thạch, Thiên Cương Thạch và vô số tài nguyên khác. Hắn dùng những thứ này bồi dưỡng ra yêu vật làm thủ hạ. Không giống như kiếp trước, chỉ một chút tài nguyên đã khiến hắn chạy động chạy tây, lãng phí rất nhiều thời gian tìm kiếm. Nếu ngày sau đụng phải phiền toái, hoặc là tiên phủ mật tàng xuất thế. Lúc này đối thủ phải nhìn Sở Vân dưới địa vị Thiếu đảo chủ của Thư gia Đảo! Chỉ bằng vào thân phận này, đã có thể dọa lui rất nhiều người cạnh tranh.
Thế lực chính là một cái ô, nếu không có thế lực Thư gia Đảo, Sở Vân vì Thiên Hồ đã sớm bị quần công rồi. Không có khả năng tự do tự tại như bây giờ. Nếu không có Thư gia Đảo, cũng không có khả năng hấp dẫn nhân tài như Du Nha đại sự. Túy Tuyết Đao của Sở Vân bị hư hỏng cũng không có khả năng lập tức tìm Du Nha đại sư tới trợ giúp sửa chữa.
Suy xét cẩn thận một hồi, trong nội tâm Sở Vân lập tức vạch ra một bản kế hoạch.
Nguyên bản vốn định sau khi đánh bại Viêm Gia, sẽ rời khỏi Thư gia Đảo. Nhưng hiện tại xem ra, trợ giúp phụ thân khuếch trương thế lực, so với việc bản thân đơn độc hành động còn đạt được hiệu quả cùng lợi ích lớn hơn nhiều. Theo như trí nhớ kiếp trước, trong khoảng thời gian này chưa có bảo tàng nào được mở ra. Về phần ba thần tướng... Điều kiện mời chào cũng phải tìm đúng thời cơ chín muồi. Cuối năm nay, nếu nhớ không nhầm, ta có thể tiếp xúc với một vị trong đó.
Khi Sở Vân còn đang mải miết vạch ra kế hoạch, Hoa gia đảo. Phụ tử Hoa gia đảo chủ vẫn đang bàn về chiến báo Thiết gia kỳ tập thất bại. - Quá kinh người. Thiết Ngao tự mình xuất lĩnh, mang theo một đội hình như vậy, không ngờ lại bị đánh cho tan tác. Thư gia Đảo đến cùng là có bao nhiêu chiến lực? Hoa Anh cau mày, ngữ khí trầm trọng. - Hoa Anh, chuyện này đã không còn quan trong nữa, chuyện quan trọng cần bàn bây giờ chính là tìm ra phương pháp làm như thế nào mới đạt được lợi ích từ việc này. Hoa gia đảo chủ ôn hòa nói.
Hoa Anh trầm ngâm một lát, mở miệng nói: - Có lẽ phải tăng cường hợp tác rồi, nếu là minh hữu, Thư gia lại cùng Viêm Gia đại chiến, không bằng chúng ta xuất binh tương trợ. Chỉ có trả giá mới có thể đạt được lợi nhuận.