- Ha ha, Thiết Ngao huynh vừa đến, người này đã không nói được cái gì, biến thành rùa đen rụt đầu rồi. Có người chợt phát ra tiếng cười đầy khinh thường. Rất nhiều người nhìn về phía Sở Vân, nháy mắt ra hiệu, châm chọc khiêu khích, bộ dáng có chút hả hê. - Ah? Rõ ràng lại có người dám bất kính với Hồng Thường Tiên Tử? Là ai? Thiết Ngao nhíu mày, trầm giọng quát.
Không ai nói một câu nào, nhưng ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lại trên người Sở Vân, khiến cho người khác liếc qua một cái đã lập tức hiểu rõ. - Thiếu chủ, không ngờ Sở Vân lại có mặt ở nơi này. Thanh âm Long Đạo Chi vô cùng nhỏ, nói. - Gì? Lúc này Thiết Ngao mới đem ánh mắt từ chỗ Hồng Thường Tiên Tử, đầy lưu luyến chuyển dời về phía khác, rơi vào trên người Sở Vân.
Sắc mặt Sở Vân lạnh nhạt, ánh mắt sáng như tuyết nhìn thẳng về phía trước.
Bốn mắt nhìn nhau.
Không khí lập tức trở nên ngưng trọng, trong lúc nhất thời rất nhiều người đều cảm thấy dường như là không thở nổi.
Một người gần đây thanh danh bạo trướng, như một vị tân tú tỏa ra ánh sáng chói mắt.
Một người là gia đại nghiệp đại, được công nhận là đệ nhất nhân trong lớp thanh niên đồng lứa.
Đối với Sở Vân, Thiết Ngao không phải là lần đầu tiên gặp mặt.
Đồng dạng, đối với Thiết Ngao, kiếp trước Sở Vân cũng từng đứng xa xa ở bên trong đám đông, nhìn lướt qua vài lần. Nhưng đây là lần đầu tiên hắn cùng Thiết Ngao tiếp xúc ở một khoảng cách gần như vậy. - Quả nhiên là một đại địch! Trong nội tâm Sở Vân, vang lên một thanh âm, sau đó lập tức tiếp lời: - Đáng tiếc, anh hùng khó qua ải mỹ nhân, so với Trữ Thiên Vương vẫn còn kém hơn một bậc.
Trong trí nhớ kiếp trước, Trữ Thiên Vương sau khi bị sao băng đụng chúng, lập tức giống như ánh mặt trời giữa buổi ban trưa, khí vận liên miên bất tuyệt, thế không thể đỡ. Đơn giản đã áp chế Thiết Ngao vào thế hạ phong. Trữ Thiên Vương không từ bất cứ thủ đoạn nào, nhiều lúc, còn lợi dụng sự si tình của hắn đối với Hồng Thường Tiên Tử, thiết hạ bẫy rập. Mà Thiết Ngao bởi chuyện này nhiều lần gặp phải đủ loại trọng thương, nhưng vẫn không hề thay đổi tâm ý. Bởi vậy, Trữ Thiên Vương quật khởi, cuối cùng nhất thống phía bắc Chư Tinh Quần Đảo. Còn Thiết Ngao thống nhất phía nam, hình thành cục diện nam bắc phân tranh. Đương nhiên tổng thể mà nói, Trữ Thiên Vương chiếm cứ thượng phong.
Người khác kiêng kỵ Thiết Ngao, Sở Vân đương nhiên sẽ không.
Trữ Thiên Vương còn bị hắn chém chết, huống chi chỉ là Thiết Ngao?
Bất quá Sở Vân cũng không dám khinh thường: Trữ Thiên Vương còn chưa quật khởi, đã bị ta chém chết. Nhưng Thiết Ngao trước mắt, chính là giống như mặt trời lúc ban trưa, nhất định đã phát triển đến trình độ đỉnh phong. Với tình hình trước mắt, trong người của hắn có chiến lực Linh Yêu, trước khi chữa trị Túy Tuyết Đao hoàn thành, bản thân vẫn phải cẩn thận. - Sở Vân học đệ, dạo này danh tiếng của ngươi được truyền tụng khắp nơi. Quả thực là không tệ, không có khiến cho Thiên Ca Thư Viện mất mặt. Đối mặt một hồi, Thiết Ngao mở miệng trước. Hắn khẽ gật đầu, có đủ tư thái của một vị đàn anh đi trước.
Sở Vân chính là hội trưởng Học Lý Hội. Mà, Thiết Ngao chính là tiền hội trưởng của Học Lý Hội ba năm trước, hai phương đều là lực áp đồng niên, là nhân vật sáng chói bao phủ toàn bộ thư viện. - Bất quá, Sở Vân học đệ. Trên chiếc thuyền này, vẫn là có quy củ. Chỉ có thể thông qua được ba cửa ải, mới có thể vào được bên trong đại sảnh này. Nếu không có quy củ, sẽ không còn quy tắc nữa. Sở Vân học đệ, ngươi đã thông qua chưa? Thiết Ngao tiếp lời lập tức chuyển đề tài của câu chuyện. Lời nói của hắn đường hoàng, khiến cho không có bất cứ người nào có thể phản bác được, lấy thế đè người, bức bách Sở Vân trả lời.
Kỳ thực, ba cửa ải, chỉ là một loại hình thức mà thôi. Đại bộ phận những người có mặt bên trong đại sảnh, cũng chưa từng thông qua khảo thí.
Thiết Ngao chuyên môn gây khó dễ cho Sở Vân, chính là muốn bức Sở Vân ở trước mặt tất cả mọi người phải rời đi. - Đang muốn lãnh giáo Thiết Ngao ngươi đây. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện Sở Vân khinh thường chuyện đấu khẩu, trực tiếp đáp trả lại Thiết Ngao. - Mẹ nó, cái thái độ gì thế này? Ít ra cũng phải hô một tiếng sư huynh hiểu không? - Không ngờ lại muốn hướng Thiết Ngao khiêu chiến, đầu óc có vấn đề rồi sao? - Thiết Ngao huynh, mau hung hăng giáo huấn cho tên tiểu tử này một trận đi!
Mọi người nhất thời trở nên ầm ĩ, bộ dáng đê mê, trầm mặc lập tức biến mất sạch sẽ, thay vào đó là vô cùng hưng phấn, trong ánh mắt còn mang theo một tia khát máu.
Thiết Ngao đưa tay, ngăn thanh âm ầm ĩ của mọi người lại. Mặt hắn luôn mỉm cười, giống như là luôn khống chế được tất cả mọi chuyện trong lòng bàn tay, bộ dáng thong dong nói: - Ta cũng không muốn khi dễ lớp hậu bối. Trong ba cửa ải, cửa thứ hai thử võ, cửa thứ ba thử văn. Ta sẽ đại diện đứng ra khảo hạch ngươi.
Phong độ hắn nhẹ nhàng, anh tuấn tiêu sái, trong mắt thần quang lấp lánh, bộ dáng nghiễm nhiên giống như là một vị nửa chủ nhân. Hắn không muốn động thủ trước mặt người hắn ái mộ, nếu ra tay đánh đấm quả thực là vô cùng mất phong phạm, cho nên mới nghĩ ra cái chủ ý này, muốn nhục mạ Sở Vân, sau đó bức hắn rơi vào tay Lão Tổ Viêm Gia.
Sở Vân đứng dậy rất dứt khoát nói: - Vậy thì bắt đầu đi.
Vẻ mặt mọi người đều vô cùng phấn khích, kích động, thậm chí còn tưởng tượng ra bộ dáng bẽ bàng của Sở Vân khi thất bại. - Tốt! Rất sảng khoái! Thiết Ngao gật gật đầu, chắp hai tay sau lưng nói: - Ta cũng không khi dễ ngươi, nghe nói ngươi am hiểu Lưu Tinh tiễn thuật. Cửa thứ hai thử võ, liền so tiễn thuật đi. Chúng ta lên bong thuyền, xem trong thời gian một nén nhang, ai có thể bắn rớt được số chim biển nhiều hơn. - Quả nhiên không ngoài dự liệu. Sở Vân trong nội tâm cười lạnh. Thiết Ngao có lẽ đoán rằng Túy Tuyết Đao mà bản thân mình có được đã vượt qua Linh Yêu kiếp. Bởi vậy lựa chọn tối ưu nhất chính là tiễn thuật. Tiễn thuật của hắn đã đạt đến cảnh giới đại thành, hoàn toàn áp chế Sở Vân mới chỉ có cảnh giới tiểu thành. - Cứ để cho chúng ta làm công chứng viên đi! - Đã từng nghe nói qua vô số truyền kỳ của Lưu Tinh Tiễn Thuật, hôm nay chính là muốn hảo hảo nhìn qua một chút. - Thiết Ngao huynh, không cần giành cơ hội cho tiểu tử này.
Đám đông người này tiếp lời người kia, vẫn như cũ không quên châm chọc khiêu khích Sở Vân.
Hai người dừng lại. Thiết Ngao xuất thủ trước, hướng về phía một con chim biển bắn một nhát, mũi tên nhanh như tia chớp.
Sở Vân cười lạnh, giơ Cụ Phong cung lên, bắn ra một mũi Lưu Tinh Tiễn. Lưu Tinh Tiễn nhanh hơn, phát ra sau mà lại đến trước, đánh thẳng lên mũi tên của Thiết Ngao, cả hai lập tức nổ tung.