Sau lại Tàn Lang bị Sở Vân ngoài ý muốn chém chết, hắn lại được Trữ gia chủ phó thác, tụ tập đám hải tặc ở hải vực Thư gia để làm xằng làm bậy, đốt sát đánh cướp. Kết quả lại bị Thư Thiên Hào đánh một đòn rất mạnh, đánh tan đoàn hải tặc. Bản thân chịu trọng thương, chạy trở về. - Ngươi có kế sách gì? Trữ Gia chủ biết Bạch Bái là người rất mưu trí, cảm thấy hứng thú hỏi. - Tống tử. Bạch Bái nở nụ cười cười, lúc này nói toạc ra mưu kế của mình. - Đúng là khổ nhục kế! - Cái này kế sách quá nhiều sơ hở. Liên tiếp ngấm ngầm mưu tính Thiết gia, Thư gia, có thể được sao? - Không hẳn, Thư gia đảo quật khởi, xây dựng hải quân, trực tiếp uy hiếp đến địa vị bá chủ của Thiết Gia. Lý do gì cũng không quan trọng, chỉ cần đứng được là được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://Trà Truyện
Các Tộc lão thảo luận một trận kịch liệt, cuối cùng chấp nhận kế này. - Một khi đã như vậy, chỉ đành hy sinh ngươi. Chẳng qua diễn phải thật, ta giúp đỡ ngươi số lượng lớn tiền tài, ngươi kéo một đoàn hải tặc hoàn toàn mới đến.
Cuối cùng, Trữ gia chủ cũng gật đầu. Hai mắt hắn lóe ra ánh mắt lạnh lùng. - Nếu kế hoạch này thành, chắc chắn sẽ khiến Thư Thiên Hào và tiểu súc sinh Sở Vân kia chết cũng không có chỗ chôn!
Âm mưu giao nhau thành một tấm lưới, đã lặng lẽ tiến đến, bao phủ Thư gia đảo.
Thiên Ca Thư Viện, Tạp Vụ đường. - Tinh Thánh đại xạ lễ. Đứng ở phía trước ngọc bích, nhìn nhiệm vụ trước mặt, Sở Vân kinh ngạc thốt lên một tiếng.
Đây là nhiệm vụ đoàn thể. Cần hai mươi người tạo thành một nhóm, giao đấu Tiễn thuật, lấy kết quả cuối cùng để tính thắng thua.
Nhận thấy vẻ kinh ngạc của Sở Vân, Nhan Khuyết thoáng cười, đứng ở một bên giải thích: - Tinh Thánh đại xạ lễ, là nghi thức truyền thống kỷ niệm Tinh Thánh. Cuối mỗi năm học, Thư Viện đều phải tổ chức hoạt động lớn này.
Tinh Thánh là từng người lưu danh Thánh bảng trên Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng, được rất nhiều người truyền tụng, lưu truyền thiên cổ. Tương truyền, cách đây rất lâu, hắn cầm Yêu Cung trong tay, bắn rơi chư thiên tinh thần. Tinh thần rơi vào biển sâu, hình thành Tinh Châu hôm nay.
Tinh Thánh đại xạ lễ, chính là hoạt động hiến tế được tổ chức kỷ niệm Tinh Thánh. Các địa phương Ở Tinh Châu, đều tổ chức hoạt động Tinh Thánh đại xạ lễ.
Khi mọi người khai trương cửa hàng, sẽ tổ chức đại xạ lễ. Ai có thể ở phía trước cửa hàng hướng không trung bắn ra mũi tên cao nhất, biểu thị công trạng tiếp theo của cửa hàng sẽ phát triển cao, người đó có thể giành được phần thưởng của chủ cửa hàng đó.
Sau khi sinh con, nhất là con trai. Mọi người cũng tổ chức Tinh Thánh đại xạ lễ. Đứng ở trước cửa bắn mũi tên ra bốn phía, biểu thị đứa trẻ này, tương lai có thể làm nên sự nghiệp, chinh phục bốn phương tám hướng. Mà ở Thiên Ca Thư Viện, mỗi thư sinh có ba năm sống miệt mài trong sách vở và học tập. Sau ba năm, sẽ rời khỏi Thư Viện, khai sáng sự nghiệp của chính mình. Tổ chức Tinh Thánh đại xạ lễ, cũng là dự báo trước sau này bọn họ có thể đạt được mục tiêu của mình, giống như mũi tên quyết chí tiến lên, giành được công lao và thành tích. - Nói như vậy, mở hoạt động Tinh Thánh đại xạ lễ là nhằm vào lão sinh các ngươi? Sở Vân hỏi. - Tân sinh cũng có thể tham gia, cảm thụ một chút không khí. Quan trọng nhất là ở trong Tinh Thánh đại xạ lễ sẽ có quốc chủ các quốc gia phụ cận đích thân tới quan sát, chọn lựa người có đức có tài mới. Cơ hội này đối với đám thư sinh xuất thân bình dân chúng ta, có lực hấp dẫn rất lớn. Nhan Khuyết đáp. - Thì ra là thế. Sở Vân gật đầu, nghĩ đến Kim Bích Hàm. - Phần thưởng học phần tương đối nhiều, chúng ta cũng tới tham gia. - Tinh Thánh đại xạ lễ? Đoàn đội đứng đầu, mỗi người được thưởng tám mươi học phần? Kim Bích Hàm lắc đầu, sắc mặt ảm đạm không quan tâm, nhẹ giọng nói. - Ta muốn tám mươi học phân, nhưng có ích lợi gì đâu? Cho dù là tập được Chấn Cửu Tiêu thì có ích lợi gì đâu? Ta không có quyền có thế, chỉ có một người, sao có thể xoay chuyển thế cục của Đôn Hoàng quốc?
Vẻ mặt nàng đầy lạc long. Từ đó đến nay, mỗi ngày đều nhìn Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng xem thông tin về Đôn Hoàng quốc.
Trong lòng Kim Bích Hàm đã trầm trọng đến tột đỉnh. Bỗng nhiên nàng phát hiện, bảo vệ ngai vàng là một chuyện hoàn toàn không có khả năng. Kẻ địch chắn ở trước mặt nàng, có người nào không phải trọng thần, đại tướng, thân vương, trong tay nắm giữ hơn mười vạn binh mã?
Chỉ dựa vào một cuốn sách pháp môn Ngự yêu Chấn Cửu Tiêu sao? - Thạch huynh, phấn chấn lên. Nếu bố trí cho huynh nhiệm vụ Chấn Cửu Tiêu, tất nhiên hoàng thất có dụng ý. Không thể đánh mất ý chí chiến đấu được. Sở Vân khuyên giải.
Kim Bích Hàm thâm thở dài một hơi: - Tập được Chấn Cửu Tiêu, giống như tăng thêm một phần chắc chắn mở ra mật tàng Hoàng Lăng. Nhưng cho dù trong mật tàng có vô số bảo tàng, một mình ta thân đơn chiếc bóng, có năng lực cũng có ích lợi gì đâu?
Sở Vân nhíu mày, hắn phát giác tình hình có chút nghiêm trọng. Kim Bích Hàm đã đánh mất ý chí chiến đấu. Một người không có ý chí chiến đấu, cho dù có nắm trong tay tuyệt thế thần binh, có năng lực thì có ích lợi gì?
Chẳng qua, hắn cũng hiểu Kim Bích Hàm.
Dù sao đối phương cũng chỉ là một hài tử mười ba tuổi, về mặt tâm lý sao có thể so sánh với mình được? Biểu hiện như vậy, chống được đến bây giờ đã vô cùng giỏi. Ít nhất sới với mình ở kiếp trước còn chưa bằng nàng.
Gần đây, hắn cũng nhìn thấy sự thay đổi của Kim Bích Hàm, nhưng lại không có cách nào. Vấn đề tâm lý, vẫn phải do chính mình giải quyết. - Mặc kệ nói như thế nào, ta đã thay huynh báo danh. Cũng tập trung đủ hai mươi người, cùng nhau nỗ lực. Sở Vân nói.
Kim Bích Hàm chậm rãi lắc đầu: - Ta rời khỏi đội. Ta căn bản là không có tài bắn cung, không muốn liên lụy tới mọi người. - Một thành viên hoàng thất, Tiễn thuật là yêu cầu cơ bản. Sao có thể không được? Sở Vân khẽ cười, vỗ vỗ bả vai Kim Bích Hàm. - Cứ quyết định như vậy.
Sao Kim Bích Hàm có thể không biết Tiễn thuật? Chính là trong trí nhớ quá mức tốt đẹp, thường xuyên cùng hoàng huynh, phụ hoàng bắn tên ở bãi bắn tên. Lúc này, ký ức tốt đẹp này lại thành một nỗi đau tàn khốc. Chỉ cần cầm lấy Cung Tiễn, nàng không thể không nhớ đến phụ hoàng cùng huynh trưởng. Trong lòng đau đớn, khiến nàng bất lực không thể đối diện với hiện thực này.
Phòng riêng tại Đông Sơn. - Sở Vân tụ tập một đội ngũ, quyết chí trở thành đội đứng đầu Tinh Thánh đại xạ lễ? Ha hả. Nhận được tin tức này, Hoa Anh cười cười. Đôi mắt phong lưu cũng sáng như ánh sao.
Từ sau khi bị Sở Vân đánh bại, Hoa Anh quyết chí vươn lên, biết sỉ mà dũng, đã luyện Tiễn pháp tới cảnh giới đại thành.