Vệ Khiếp cũng có kỳ ngộ. Ở lễ trưởng thành trung, cảm hóa được một quả trứng yêu thú thượng đẳng, thế nhưng lập tức giành được ba con Cương Vũ Ưng.
Ba con Cương Vũ Ưng này, một trứng sinh ra, giống như ba bào thai. Tiên thiên đã lĩnh ngộ được một loại đạo pháp, có thể đồng tâm hiệp lực, cùng nhau tác chiến.
Vệ Khiếp lần lượt đặt tên là: lão Đại, lão Nhị, lão Tam. Hiện giờ, lão Nhị tự nhiên bị một đao của Sở Vân giết chết. Ba con thiếu một, tương đương một bàn tay đầy đủ thiếu một ngón tay. Cái này bảo Vệ Khiếp làm sao không đau lòng?
Đau đến muốn nổi điên, muốn hộc máu! - A, ta phải giết ngươi! Hắn nổi giận, hai mắt lóe ra ánh sáng sắc bén, hung tợn nhìn chằm chằm vào Sở Vân, sát khí dày đặc kêu lên. - Lão Đại, Ưng Ba Khiếu Thương Vân! Hắn muốn thi triển đạo pháp thượng đẳng, dùng âm ba công kích đánh chết Sở Vân.
Vậy mà nói, ra lệnh một tiếng, Cương Vũ Ưng lại không hề phản ứng. - Hả? Vệ Khiếp đang muốn khiển trách, ánh mắt chợt sửng sốt. Bỗng nhiên, hắn phát hiện trên cổ lão Đại ưng, xuất hiện một vết máu.
Trong giây lát, hắn nhớ tới đến Túy Tuyết Đao bay qua, xẹt qua gò má mình hai vết...
Trong lòng, tâm nhất thời dao động, cảm thấy nguy hiểm thật lớn bao phủ toàn thân.
Sắc mặt Vệ Khiếp trắng bệch, trừng lớn hai mắt.
Tại giờ phút này, hắn cảm giác được thời gian như chậm lại. Vết máu chậm rãi mở rộng, máu ở cổ phun ra, đầu và thân hình hùng ưng dần dần chia lìa, khoảng cách càng lúc càng lớn.
Toàn bộ đều giống như pha quay chậm.
Tâm cũng theo càng ngày càng trầm xuống, cuối cùng loảng xoảng chìm vào đáy cốc.
Ầm!
Từ trên không trung, đột nhiên tuôn ra một đoàn máu. Thân Cương Vũ Ưng trở nên khác thường!
Vệ Khiếp rơi xuống dưới, ở trong không trung đành phải gọi lão Tam Cương Vũ Ưng. Lúc này mới chật vật không chịu nổi miễn cưỡng tránh không bị rơi xuống.
Mọi người lập tức phát ra tiếng kêu kinh ngạc đên rung trời. - Oa nhìn kìa! Một đao hai mạng, đó là chiêu đao gì vậy?
Phòng ngự của Cương Vũ Ưng cũng rất xuất chúng. Trong đó còn thêm vào Cương Y đạo pháp. Quan trọng chính là hai con Cương Vũ Ưng đều là cấp số Đại Yêu, đã qua năm trăm năm, tu vi thâm hậu.
Sở Vân bay ra một đao, tự nhiên thoáng cái đã giết chết hai con yêu thú cùng cấp số Đại Yêu.
Làm người khác không thể không khiếp sợ thất sắc. Trong lúc nhất thời, mọi người đều đoán xem cuối cùng đao pháp ngoài dự đoán của Sở Vân là đao pháp gì. - Lão Đại của ta! Hai mắt Vệ Khiếp đỏ đậm, khuôn mặt vặn vẹo, rớm lệ. Hắn trợn to hai mắt, nhìn lão Đại Cương Vũ Ưng nổ tung tạo thành những hào quang trong không trung. Đầu hóa thành một khối tiểu yêu tinh, thân hình hóa thành một khối Đại Yêu tinh, rơi xuống đấu trường, tạo thành một đám bụi nhỏ. - A ——! Sở Vân ta phải cho ngươi chết không được tử tế! Vệ Khiếp giận dữ, che ngực, điên cuồng hét lên. Đọc Truyện Online
Tổn thất quá lớn.
Hắn tuyệt đối không đoán được, chiến thuật tuyệt đối an toàn như thế, tự nhiên tổn thất hai con Cương Vũ Ưng của hắn.
Ba con Cương Vũ Ưng này do đã lớn dần lên cùng hắn. Là bảo bối tâm huyết của hắn. Là chiến lực cực mạnh hắn vẫn dựa vào.
Hiện giờ, bị Sở Vân một đao giết cả hai con, chỉ còn lại có một con lão Tam cuối cùng có tu vi yếu nhất, hơn ba trăm năm. - Hiện giờ ngươi đã mất đi Túy Tuyết Đao, xem ngươi lấy cái gì để chống cự với ta. Sở Vân, ta muốn ngươi chết thật khó coi! Vệ Khiếp ngồi ở trên lưng chim ưng, mặt co rúm, vô cùng giận dữ.
Túy Tuyết Đao cắm ở trên vách núi đá. Hai tay Sở Vân trống trơn, sắc mặt vẫn rất bình tĩnh: - Chẳng lẽ ngươi không biết Thư Viện luận bàn có đề cập tới sinh tử sao? Chẳng lẽ ngươi muốn vi phạm quy định Thư Viện? Nếu ngươi giết ta, chắc chắn một mạng đền một mạng. Ngươi còn muốn ra tay sao?
Vệ Khiếp nhịn không được ngẩn ngơ.
Đừng thấy trong đấu trường chỉ có thư sinh đang xem trận đấu. Trên thực tế có rất nhiều nhân viên công tác đang ẩn thân. Chính là vì phòng ngừa báo thù, nguy hiểm cho đến tính mạng của các thư sinh.
Vệ Khiếp không chút nghi ngờ, lúc này mình đang bị những người này theo dõi. Chỉ cần mình thật sự có hành động giết Sở Vân, kết cục nhất định sẽ kết cục rất đáng sợ.
Phát hiện này khiến hắn cả kinh. Sự bi thương phẫn nộ càng tràn ngập trong lòng. Rõ ràng kẻ địch chém chết Cương Vũ Ưng ở ngay trước mặt, hắn lại không thể giết chết kẻ địch! - A a a! Hắn tức giận đến nổi điên, tóc tai bù xù, xé rách quần áo của mình, dụng quyền đám vào ngực mình. - Dù ta không giết ngươi, cũng phải đánh cho ngươi nửa năm cũng không xuống giường được. Muốn ngươi phải cảm thấy hối hận và căm phẫn thật sâu! Cho ngươi biết được cảm giác của ta! Hắn la to, không còn chút phong độ lúc trước nữa.
Mọi người nhìn thấy, tim đập nhanh, đồng thời thổn thức. Không ít người cảm thấy có chút đồng tình.
Thoáng cái, chết hai con Yêu thú chủ chiến lực. Mọi cố gắng gian khổ bồi dưỡng đều tiêu tan.
Mặc kệ như thế nào, Vệ Khiếp chưa bao giờ trải qua một trận chiến như vậy... Hơn nữa hắn là một đầu sỏ của thế lực thư sinh gia tộc quyền thế. Không có thực lực, ai cũng không phục hắn. - Thật sự nghĩ biến ta trở thành gà con, có thể chà đạp tùy ý sao? Sở Vân lắc đầu, nhìn Vệ Khiếp kêu gào, cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Hắn đưa tay vào tiên nang bên hông, rút Định Tinh Cung ra, cầm ở trong tay.
Tiếp theo, hắn lại lấy mũi tên trong tiên nang, rút ra ba chiếc Lưu Tinh Tiến mô phỏng, đặt lên dây cung. Mũi tên này được thợ giỏi khảo cứu, đều là cấp số Ấu yêu do chính tay Du Nha đại sư làm ra.
Một khắc như vậy, toàn trường đều im ắng.
Mọi người bao gồm cả Vệ Khiếp, đều nhìn ngây người. - Ta, ta không có nhìn lầm đi? Yêu Cung, Yêu Cung cấp số Đại yêu! - Sở Vân giương cung cài tên, chẳng lẽ hắn đã có đao thuật cảnh giới đại thành, còn có tiễn thuật đại thành hay sao? - Yêu Cung không tầm thường, tư chất ít nhất là trung đẳng.
Sau một phúc yên lặng ngắn ngủi, toàn trường đều sôi động. - Thì ra Sở Vân còn có con bài chưa lật trong tay, khó trách được lại trấn định như thế. - Vệ Khiếp gặp nạn, Yêu Cung rất am hiểu đánh xa. Mưu kế của hắn đã thất bại.
Vệ Khiếp trợn tròn mắt, Sở Vân có một Yêu Cung từ khi nào?
Hắn hơi giật mình ngồi ở trên lưng chim ưng, cảm giác được trong lòng chợt từ chín tầng mây, rơi xuống đến vực sâu địa phủ.
Mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển quá lớn.
Sở Vân có một Yêu Cung khi nào?
Hồn thể của Yêu Cung xanh thẳm, giống như ngôi sao, chói sáng trong mắt hắn.
Nhiệt huyết tràn ngập ngưng trệ, nhìn đến ba mũi tên nhắm về phía mình, Vệ Khiếp đột nhiên cảm thấy một cơn gió lạnh, không biết từ chỗ nào thổi tới, khiến toàn thân hắn ớn lạnh.