Luyện dược nói riêng, và cả 9 đại ngành nghề khác nói chung, đều có thêm ra hai phẩm cấp riêng biệt khác, là hắc phẩm và phàm phẩm.
Với hắc phẩm, thì đây là phẩm cấp được phân ra, nhằm mục đích liệt kê, đánh dấu các loại vật phẩm, đan dược bị nghiêm cấm sử dụng trên thế giới, hoặc như có tác dụng phụ cực kỳ là cực đoan, nguy hiểm.
Đó có thể là những loại thuốc gây nghiện, những loại xuân dược, hay các vật phẩm sử dụng căn cơ, tiềm lực, linh hồn máu huyết của sinh linh khác, của người dùng làm đại giá, để tăng cường sức mạnh, tu vi trong một khoảng thời gian ngắn.
Tất cả những thứ đại loại như vậy, đều được thống kê, tập trung và liệt hết vào phẩm cấp này.
Còn về phàm phẩm.
Như đã nói lúc trước, con người từ thuở mới bắt đầu, lấy đâu ra một hệ thống phẩm cấp, tu luyện hoàn thiện như bây giờ.
Nên bằng các phép thử, những cuộc thí nghiệm, lâu dần mọi người mới có thể xây dựng, tạo lập lên những thứ như ngày hồm nay.
Trong quá trình đó, tổ tiên nhân tộc, đã vô tình sáng tạo ra, một vài vật phẩm, đan dược, vượt qua khỏi mọi định luật tồn tại, phá tan mọi sự hiểu biết và phân chia.
Trong tay kẻ mạnh, người cần, vào đúng thời gian, địa điểm, đấy có thể trở thành một truyền thế bảo vật, một thanh thần binh tiên khí, thậm chí không thua gì loại đan dược 12 phẩm.
Nhưng trong tay người yếu, người không biết dùng, thiên thời địa lợi không có, nó chỉ là sắc vụn, không khác gì mấy thứ đường đậu để ăn, để trưng cho đẹp nhà mà thôi.
Và bởi nguyên lý chế tạo, cấu thành ra chúng quá mức rườm rà, nếu không nói là làm bậy, khi bỏ qua tất cả các quy luật về luyện chế, lý luận thông thường, mà pha trộn đủ loại tài liệu trên đời lại với nhau. Đồng thời, dựa dẫm phần nhiều vào sự may rủi, tính xác xuất.
Nên rồi như người phàm tục ngước nhìn thần ma tiên đạo, để rồi một mai hiển thánh hóa rồng.
Những vật phẩm, đan dược như thế này, đều được gộp chung lại vào một phẩm riêng, mang tên phàm phẩm.
Vĩnh Luân Tinh Vân Đan, Tử Vũ đang muốn luyện, chính là một loại đan dược rất nổi tiếng, trong vô vàng các loại phàm phẩm.
Đan dược này được chế tạo, vồn chỉ từ các cuộc thí nghiệm giải trí nhất thời, giữa hai vị lão tổ.
Bằng cách điên cuồng bỏ trộn tất cả các loại dược liệu vào một nồi lớn, dựa theo 9 đại thuộc tính căn bản của tự nhiên làm cơ sở phân biệt, rồi dùng thủ pháp luyện đan đặc thù của bản thân để dung hợp tất cả.
Hai người đã thành công, luyện ra Vĩnh Luân Tinh Vân Đan.
Đan dược này lúc luyện thành, công dụng chủ yếu chỉ là để bồi bổ thân thể, ích cốt dưỡng mạch.
Nhưng qua nhiều cuộc thí nghiệm, sử dụng càng nhiều loại dược liệu, loại bỏ càng triệt để tạp chất, khiến đan dược càng hấp thu nhiều linh khí đất trời hơn trong quá trình luyện chế.
Thì tác dụng của Vĩnh Luân Tinh Vân Đan, cũng vì thế mà càng mạnh mẽ, bá đạo, ổn dịnh đến mức không tưởng.
Từ tẩy gân cường mạch, nâng cao tiềm lực, thức tỉnh thiên phú, cho đến việc gia tăng bản mệnh linh lực, tụ hợp khí vận, thay đổi mệnh số, khiến thiên phú biến dị, làm cho người dùng rơi vào trạng thái đốn ngộ,… Viên đan dược này, hầu như đều có thể làm tới.
Và đặc biệt hơn nữa, là ngoài điều kiện người dùng đan phải ở Địa Linh Sĩ chi cảnh, và chỉ có thể sử dụng một lần trong đời ra, viên đan dược này, không hề có bất kỳ hạn chế, hay tác dụng phụ nào khác cả.
Càng bất ngờ hơn nữa.
Là thứ đan dược tồn tại từ Tiên Cổ kỷ nguyên, lại có xác suất thành công thấp này, đã không bị thời gian loại bỏ, thất truyền đi, hay bị các thế lực, tổ chức ẩn dấu, trở thành cơ mật nội bộ.
Mà còn được người người truyền tụng, quảng bá khắp nơi, nhất là trong giới luyện dược sư.
Nguyên nhân âu cũng do phương pháp chế tác, cùng nguyên vật liệu luyện chế quá mức là đơn giản, phổ thông.
Chỉ cần dựa theo nguyên lý thuộc tính, là đã phần nào thành công chế tạo ra.
Nhưng đó không có nghĩa là, tất cả các luyện dược sư đều có thể luyện chế được Vĩnh Luân Tinh Vân Đan.
Bởi muốn đào ra được hết hiệu quả của Vĩnh Luân Tinh Vân Đan, không chỉ dược liệu càng cao cấp, quý hiếm, là có thể thành công luyện chế đi ra.
Đó còn cần một vài điều kiện hà khắc khác tồn tại theo cùng.
Đơn cử như việc loại bỏ hoàn toàn tạp chất trong dược dịch.
Ngay cả cửu phẩm luyện dược sư, cũng chẳng dám vỗ ngực, tự tin nói mình có khả năng loại bỏ hoàn toàn tạp chất có trong nhất phẩm dược liệu, nếu không sử dụng các loại trận pháp, hỏa diễm bổ trợ thêm.
Tử Vũ có thể phần nào triệt để hoàn thành bước này, công lao lớn nhất chính là nhờ vào Huyền Linh.
Nếu không có nàng, hắn có thể loại bỏ được năm bảy phần tạp cặn, đã là cực kỳ may mắn, mừng đến cảm tạ cả trời đất mất thôi.
Rồi việc cung cấp đầy đủ linh khí cho Vĩnh Luân Tinh Vân Đan hấp thu.
Đừng nhìn đại trận bao,vây nơi này hoành tráng đến vậy.
Thật ra, đó cũng chỉ là một phần yếu tố quan trọng mà thôi.
Dưới cái đài này, trong cả tòa Kim Tước Thành kia, kể từ ba năm về trước, đã được Kha lão cùng Y Nha, âm thầm bay bố, sắp xếp đi ra một tòa thất phẩm Tụ Linh Trận, dùng toàn là thất phẩm loại linh thạch, để đạt công xuất tối đa nhất.
Nếu không vì thế, tòa đại trận mặt trên, lấy đâu ra nhiều linh khí cung cấp cho dược đỉnh như vậy.
Đồng thời, cũng chính vì sự kiện này, mà trong ba năm gần đây, Kim Tước Thành mới linh khí tràn trề, thu hút được nhiều người tìm đến, và cũng tạo ra rất nhiều tiểu thiên tài, khiến các thế lực trên đại lục thi nhau lôi kéo về làm việc dưới trướng.
Rồi thì vô hình chung, Tử Vũ vì vậy mà đã tạo ra, không biết bao nhiêu là tai mắt, kẻ thù cho mình, cho khí vận chi tử trong thành.
Trở về với bước tiếp theo để luyện chế Vĩnh Luân Tinh Vân Đan, ngưng đan.
Với ký ức luyện dược, có được từ đời thứ chín.
Thì Tử Vũ đã nhận ra được rằng.
Nhờ sự hỗ trợ, hậu thuẫn của Kha lão, và Y Nha đám người, lô đan dược này, mười phần chắc tám là đã có thể luyện chế ra Vĩnh Luân Tinh Vân Đan loại cao cấp.
Nhưng để có thể trăm phần trăm, đạt được đến yêu cầu sử dụng của Tử Vũ, thì tất cả, sẽ phải nhìn coi những biểu hiện sau cùng của chính bản thân hắn, có thể làm tốt đến đâu.
Tử Vũ cũng đã từng thử suy diễn về vấn đề này.
Như sử dụng Cửu Chuyển Quán Thế Pháp, trừ phi hắn bù đắp được hết khuyết điểm, luyện đến trên mức viên mãn loại dược kỹ này, từ đó sáng tạo ra chuyển thứ mười, thì bằng không, xác suất đạt tới hạn mức kia sẽ thực sự gian nan và khó khăn rất nhiều.
Trong hoàn cảnh, điều kiện lúc này, dù cho Tử Vũ có nhiều thời gian hơn, thật sự là không đủ, để hắn có thể đạt tới cái trình độ ấy.
Nhưng rất may mắn là, sau khi đột phá Địa Linh Sĩ, ký kết bản mệnh khế ước với Huyền Linh đám người.
Tử Vũ nhờ vậy, mà đã một lần nữa thức tỉnh được các ký ức bị phong ấn khi trước.
Không chỉ thức tỉnh thêm một phần trí nhớ của đời thứ chín, khiến Cửu Chuyển Quán Thế Pháp đạt đến cảnh giới viên mãn, học ngộ được thêm vài loại dược kỹ, đan phương.
Mà Tử Vũ nhờ đó, còn thành công khai thông được, một phần ký ức của đời thứ sáu, đó là một vị yêu nghiệt, từng quang huy nổi tiếng về linh vực rèn đúc, chế tạo.
Nghe có vẻ như không bất ngờ, hay quan trọng là mấy.
Nhưng nhờ dựa vào kinh nghiệm trải qua của hai con người này, Tử Vũ đã lâm thời, đột xuất nghĩ ra một ý tưởng, cực kỳ táo bạo.