Chí Cao Ngự Linh Sự

Chương 29: 2 Thiên — Vạn Bảng

Nội Công Thiên:

Các công pháp, linh quyết, pháp quyết, võ học,… liên quan đến việc tu luyện linh lực, thường được Đường Môn gọi chung là nội công tâm pháp, hay người đời sau này còn biết và gọi chúng dưới cái tên linh quyết.

Từng đời từng đời, từng người từng người trong Đường Môn, đều cất công, ra sức để tìm kiếm và sưu tập các loại nội công tâm pháp này.

Sau đó, các môn chủ sẽ phân loại, kiểm tra và đánh giá các loại công pháp này. Qua đó tìm kiếm ra được các loại nội công bá đạo, mạnh mẽ, đặc sắc và thực dụng nhất thế giới.

Các loại nội công tâm pháp này, không phải chỉ để chưng cho vui, cho đẹp và rồi sẽ được bỏ vào quyển sách này không thôi.

Mà chúng còn dùng để bù đắp các thiếu xót, yếu điểm của nội công tâm pháp chính của Đường Môn.

Cô lang lấy thiên hạ vì kẻ thù, nên phải lấy địch nhân làm sư phụ.

Đường Môn coi thiên hạ vì hắc ám, nên lấy lợi ít của họ làm đèn.

Vì thế mà trong hằng hà vô số các nội công tâm pháp mà Đường Môn ghi chép và sư tập vào Nội Công Thiên. Thì dù nhìn từ góc độ, khía cạnh, lĩnh vực nào, nội công tâm pháp của Đường Môn đều luôn là thứ chói lọi và thực dụng nhất.

Do nội công tâm pháp của Đường Môn kiêm tu, lấy giữ quá nhiều ưu điểm từ các nội công tâm pháp khác. Nên cũng giữ lại không ít tai họa ngầm, khuyết điểm của các công pháp trên.

Đồng thời, do có quá nhiều sự thay đổi, biến hóa trong đó. Mà một người bình thường, thậm chí là một thiên tài có dùng cả đời cũng không thể học, hay kiêm tu hết được chúng.

Vì thế mà Đường Môn đã dựa trên hình tượng của Mộc Chủ, vận dụng phương pháp phân nhánh của cây cối để sắp xếp, phân chia lại nội công tâm pháp, thậm chí là sở học của bản thân.

Tùy vào đặc điểm, sở thích, thiên phú người luyện mà người luyện sẽ thay đổi và biến hóa ít nhiều theo thời gian.

Rồi tổng kết lại trong toàn bộ cái cây to lớn ấy, các nội công tâm pháp này có thể được chia thành 4 nhánh lớn.

[Đại diện cho độc dược và y dược: Vạn Vật Sinh Luân Điển.

Công dụng: Người tu luyện chi nhánh này không chỉ bách độc bất xâm, linh khí tinh thuần, tinh thần lực mạnh gấp 4 lần thường nhân.

Mà còn có thể hiểu được bách thảo, giải được vạn độc, trở thành một thế hệ yêu nghiệt trong luyện đan giới.]

[Đại diện cho ám sát và biến hóa: Linh Lung Kinh Thiên Giám.

Công dụng: Khiến cơ thể người luyện nhẹ nhàng tựa lông vũ, có thể di chuyển nhanh chóng. Đồng thời có các công dụng kỳ dị, bí ẩn khác.

Ngoài ra, nội công này còn có thể dùng phương thức đặc thù giúp người luyện mô phỏng linh lực, tính cách của một người trong một khoảng thời gian nhất định.

Luyện đến cao cấp có thể mô phỏng, sao chép cả võ học của đối tượng cho mình dùng.]

[Đại diện cho sự thao túng và bố trí: Hãm Cung Bách Diễn Đồ.

Công dụng: Tăng cao sự tập trung và tinh thần cho người luyện, cũng như gia tăng sự mẫn cảm của người luyện đối với thiên nhiên đại thế trong một khu vực, qua đó điều chỉnh, lợi dụng nó để bày trận, bố trí bẩy rập.

Nội công tâm pháp này còn khiến người dùng miễn dịch với công kích hệ tinh thần, phần nào đọc được ý nghĩa của người khác, qua đó thao túng và dẫn dắt kẻ đó theo ý mình muốn.

Lưu ý: Đây cũng là thứ để tầm huyệt, tìm mộ thần khí. Nên thận trọng sử dụng.]

Cuối cùng là đại diện cho ám khí và cho toàn bộ trên dưới Đường Môn.

Nội công tâm pháp căn cơ, khởi đầu của Đường Môn, là thứ đã chứng kiến lấy bao đời hưng suy, vong diệt của Đường Môn.

[Huyền Hoàng Luân Thiên Lục

Phẩm cấp: Không đánh giá.

Công dụng: Tai tinh, mắt lẹ. Thân thể vừa cững trãi, bền vững, vừa uyển chuyển, linh hoạt. Linh lực luyện ra có thể không là linh lực tinh thuần nhất, nhưng chắc chắn là linh lực hùng hồn và bền vững nhất.

(Là thiên lâu xông thanh thiên, là địa cung áp hoàng địa, đều từ nền đất mà xây thành.)]

Mỗi một nội công đều có các khuyết điểm, ưu điểm của riêng mình. Luyện càng cao sự thay đổi càng nhiều, hiệu quả cũng càng lớn lao không tưởng.

Thật không hổ là tâm huyết, là tinh túy của biết bao đời Đường Môn.

Thứ 7 thiên, Võ Học Thiên:

Bách Nhân Thiên có thể dạy ngươi đủ loại phong cách, đủ loại võ học, vũ kỹ trên đời, hằng hà các loại kỹ thuật kỳ dị, mạnh mẽ nhất thế giới.

Nhưng nó không thể chỉ dạy ngươi cái võ học tinh hoa của Đường Môn, như.

Thất Tinh Ngọc Thủ: Biến hóa ngàn vạn, hư thật không ngừng. Công có thể dùng tận các loại kỹ thuật phóng ám khí, thủ có thể chặn tận thiên hạ võ học.

Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ: Bộ pháp di chuyển linh hoạt, kỳ dị, biến ảo đa đoan không ngừng, trong hư có thật, trong thật có hư. Tấn lặng lẽ, lui im ắng.

Kinh Hồng Du Long Bước: Bước bước như rồng thăng thiên, tốc độ cực nhanh, lực bộc phát cực kỳ mạnh mẽ. Trực diện và đạp đổ tất cả mọi thứ cản đường.

Âm Dương Tử Cực Ma Đồng: Nhãn thuật hiếm thấy trên thế gian. Có thể khám phá và nắm bắt được tất cả sơ hở của địch nhân. Luyện cao hơn, có thể đề kháng và hoàn toàn miễn dịch với công kích hệ tinh thần.

Tiêu Dao 4 Quyết: Cô độc lang cuối cùng rồi cũng hướng về sự tự do, yên bình và hạnh phúc cho bản thân. Nên Đường Môn qua đó cũng sáng tạo nên một bộ võ học thể hiện lấy phong thái, ý chí đó của mình.

Rất tiết là ngoài tên gọi, trong đây cũng không đề cập tới phương pháp tu luyện. Có vẻ như chính lão già đó cũng là không sở hữu được 4 yếu quyết được cho là mạnh nhất Đường Môn này.

Hay rằng môn pháp quyết này đã thất truyền trong dòng sông lịch sử luôn rồi đi.

Thôi đành bỏ qua vậy.

(Mọi chuyện trên đời, đều lấy vũ lực làm căn bản để nói chuyện.)

Trang tiếp theo sau đó, là các loại bảng thống kê, xếp hạng.

Cái gì mà Ám Khí Bảng: Ghi lại Top 100 loại ám khí mạnh nhất thế giới.

Binh Khí Bảng: Thống kê Top 1000 loại binh khí mạnh mẽ và truyền kỳ nhất thế giới mà Đường Môn từng biết.

Anh hùng bảng, thiên tài bảng, đế hoàng bảng,…

Làm ơn, Đường Môn đã tồn tại không biết nhiều ít năm rồi. Mấy cái tên trên đây, một cái Tử Vũ, Y Nha cũng không biết, không nhớ.

Ám khí bảng gì gì đó, 10 cái hết 10 đều xếp hạng lấy ám khí của Đường Môn, có thằng khờ mới tin là thật.

Haizzzzzzzz

Đến tận bây giờ, Tử Vũ mới thật sự cảm thấy quyển sách này bất phàm ahhhh.

“Chủ nhân ngài đọc xong chưa?” Tiếng nói của Y Nha truyền vào đầu Tử Vũ.

“Uhm, xong rồi.” Tử Vũ gật đầu.

“Vậy ngài có thắt mắt gì cần nhân gia đáp nữa không???”

“À!!! Thì tại sao ta lật không biết bao nhiêu là trang, mà quyển sách này vẫn không hết vậy, thật sự là bất phàm ahhhhh.” Tử Vũ ngu ngơ hỏi.





“Chủ---Nhân-------” Y Nha gào thét lên, một lần nữa chấn ong ong trong đầu Tử Vũ.

“Đây là Đường Môn, Đường Môn đó.

Là siêu cấp thế lực đã từng thu phục và ký kết khế ước không ít hơn 3 vị Tiên Vương ahhh.

Nếu so về thực lực thì Tinh Hoàng gia chỉ đáng làm đệ tử nội môn cho bọn họ mà thôi a~~~~~.

Vậy mà ngươi chỉ quan tâm đến việc sách lật không hết, ngươi đậu nhân gia nha~~~~~” Y Nha bất mãn quát mắng.

“Được rồi, được rồi, là ta sai, ta sai được chưa.” Tử Vũ vội vàng xin lỗi, xoa dịu Y Nha.

“Dù gì bên trong cũng đã ghi rất tường tận rồi, cũng không có gì quá khó hiểu cả. Dùng Chí Tôn Nhãn phân tích được phần nào rồi.

Thứ ta khó hiểu chỉ là chất liệu giấy này nữa mà thôi, dù gì thì Chí Tôn Nhãn cũng không phải là toàn năng ahhh.”

“Haizzzzzz.” Y Nha cuối cùng không thể làm gì hơn là giải thích với Tử Vũ.

Đơn giản thì đây chỉ là một loại giấy được tinh chế và sử dụng thêm công nghệ không thời gian, khiến nó gần như là có vô hạn trang, và bền vững theo mọi năm tháng.

Nếu đi đến các vùng đất tân tiến và hiện đại hơn nơi này, cùng với sự phát triển khoa học kỹ thuật hiện nay, thì thứ này cũng còn là gì thiếu lạ đâu rồi.

Ổn định lại tâm tình, Tử Vũ mở ra cơ chế giám sát nhìn lấy đám người.

Huân Nhi vẫn vậy, Bá Thiên, Bạch Phát đều thế. Tinh Cung dường như sắp không chịu đựng nổi. Những người còn lại cũng đã từng tốp một đi ra nhiều ít người.

Nhưng đám người mới cũng thế mà càng ngày càng nhiều a.

Nhìn nhìn lấy thời gian, chỉ mới qua khoảng 1 ngày rưỡi mà thôi.

Khoảng cách trở về gia tộc còn hơn nữa tháng nữa, mà giới hạn của đám người Huân Nhi cũng phải ít nhất là 10- 20 ngày hơn.

Bây giờ đi ra ngoài, không chỉ không thể điệu thấp, ẩn dấu, tránh đi chút gió. Mà còn có thể sẽ bị đem ra làm trò cười, chế giễu, khinh thường nữa nha.

Nghĩ nghĩ một chút, Tử Vũ quyết định.

Thôi vậy, cứ ở đây tu luyện một chút cho rồi, dù gì thì linh khí nơi đây còn là đủ nồng đậm, không gian đủ thoải mái đâu.