Sáng ngày hôm sau, Tần Túc dậy rất sớm. Một là gã muốn thanh toán thêm 2 năm tiền phòng cho gã lẫn lão bộc. Hai là gã vào Hạp Cốc trước Di Thực trồng Hỏa Hoàng Thảo, đồng thời đặt trứng của Hắc Giáp Ma Hạt vào đó luôn.
lão Bộc đến rất đúng giờ còn mang theo đúng 1 tấn lương khô mà Tần Túc đã căn dặn.
“đên rồi đấy à?, vào phòng ta đi” Tần Túc hô
“đại nhân không biết…..AAAA truyền tống trận, sao lại sao lại?”
Quá bất ngờ lão bộc cũng chẳng biết phải nói gì.
“đóng chặt chóp cửa lại đi rồi theo ta.”
Lão Bộc lanh lẹ làm theo mọi thứ Tần Túc nói.
Xuyên qua truyền tống trận, nổi lên trước mặt lão Thụ là một hạp côc xanh tơi vô cùng.
“ở đây, Lão nô thấy cứ như là một thế giới khác vậy a!” Lão Bộc choáng ngợp trước vẽ đẹp nơi này.
“hahah…lần đầu ta đến cũng thế thôi!”Tần Túc hỏi.
“được rồi trước mắt theo ta…đến viếng Lão Sư một chút”
Gã hắng giọng bảo.
Tần Túc dẫn Lão Bộc đi qua một con đường nhỏ lợp bóng cây xanh, men theo con suối đi lên. Cuối cùng, đi đến thượng nguồn của con thác:
“hóa ra là một con thác ngầm!”
Lão Bộc lên tiếng bình phán.
“đến rồi”
âm thanh Tần Túc vang lên.
Bên trên giữa dòng chảy của con Thác một tòa miếu to lớn, xây bằng đá kiến trúc không rộng lớn cho lắm. Lão Bộc cũng kinh ngạc hồi lâu.
Nhìn ra nghi hoặc của Lão Bộc, Tần Túc liền giới thiệu:
"Nơi này là Tưởng Nguyện đường. Tất cả đệ tử khi vừa mới gia nhập dưới thế lực của ta thì đều phải ở chỗ này tuyên thệ nguyện trung thành đồng thời nó còn là nơi để tưởng nhớ sư tôn, cho nên nơi này còn gọi là Tưởng nguyện đường."
Vừa mới mở cánh cửa miếu ra, Ập vào mắt Lão là một khuôn mặt được khắc lên đá với những dòng nước từ thác đỏ xuống phía sau khuôn mặt.
“nơi này, mấy vạn năm trước là do sư tôn của ta hay có thể nói chính là người có khuôn mặt được khắc lên vách đá kia đã tọa nên nơi này.”
“Được rồi...!” Tân Túc giơ tay, nói: ‘Ta nói cho lão biết những tin tức này, cốt yếu là muốn nhắc không nên tự mãn, tự kiêu cố gắng nỗ lực. không nên làm yếu nhuệ khí cũng như là quá khứ huy hoàng của sư tôn”
Lão Bộc nhất thời an tĩnh lại. Ánh mắt của Tần Túc nói: “ nhập lễ đại điển chính thức bắt đầu, lão mau đến thắp hương đi.”
“dạ, đại nhân”
Lão Bộc vâng dạ răm rắp đáp.
Lão bộc vừa cầm nén hương lên Tần Túc liền hỏi:
“kể từ hôm nay Lão sẽ người của Hạp cốc này, sẽ là trợ thủ nô bộc của ta, lão có dám nguyện thề sẽ không bao giờ phản bội ta lẫn hạp cốc hay không?”
“Lão Nô xin nguyện thề sẽ không bao giờ phản bội Đại Nhân và hạp cốc. nếu có làm sai xin chịu phạt trước cửu cửu lôi kiếp”
Lão Bộc kiên quyết không cần suy nghĩ ngay lập tức thề.
“haha tốt tốt…được rồi từ nay Lão sẽ là trợ thủ đắc lực cánh phải của ta và cũng là thành viên đầu tiên của thế lực này” Tần Túc hứng chí nói.
Cắm xong nén hương xuống cái lư đồng to. Tần Túc lẫn Lão Bộc kính cẩn nghiêng người lạy một cái rồi rời đi.
“Lão Bộc, lão tự chọn một nơi để tu luyện đi..xong thì về báo cáo với ta”
Một lúc sau Lão Bộc quay lại thông báo lão đã chọn xong một động phủ phía trên một ngọn núi nhỏ. Nhằm xem xét sao đêm để mở mang kiến thức về Tinh Thần Lực lẫn dễ dàng tu luyện Tinh Thần Công hơn.
Điều phối xong mọi việc cuối cùng Tần Túc cũng có thể lặng lẽ một mình đi đến một tòa hang động khá lớn nơi mà lúc sáng gã đã DiThực Hỏa Hoàng Thảo.
Tiếp đến gã bắt đầu Khoét một lỗ hoảng cực lớn phía trên tòa hang động cho ánh nắng truyền vào.
Sau đó Tần Túc mới khắc một Trận Pháp hấp thụ linh khí lẫn Ánh sáng mà lúc trước phải tốn 50 viên linh thạch để thuyết phục Lão Thụ vẽ lên đó để tạo một môi trường thích hợp cho Hỏa Hoàng Thảo
Thực chất chỉ tốn 50 viên hạ phẩm linh thạch là vì Lão Thụ ra tay không cho Tần Túc xem lén lẫn không đưa khẩu quyết khắc.
“haizzzz….cảm giác thật tốt từ nay gọi nơi này là “Hỏa Hoàng Động” sau này không chứng sẽ là thánh địa cho tu sĩ hỏa hệ ha…, Cũng nên tu luyện Thực Dương Công thôi”
Suy nghĩ một chút, Tần Túc cầm cuốn điển tịch “Thực Dương Công” lên xem xét.
Học như cách cũ, Tần Túc cứ thế 1 lần đọc thuộc qua một lượt cả cuốn điển tịch cho đến khi đến chữ cuối cùng. Rồi gã bỏ cuốn điển tịch xuông đất.
Nhắm mắt ngẫm lại, xem xét tin tức trong đầu.
Vài khắc sau, gã mở mắt nhưng lại chạy tới chổ mặt trời chiếu sáng nhất là gần gốc Hỏa Hoàng Thảo ngồi xuống nhắm mắt một lần nữa.
Tần Túc bắt đầu hành công hấp thu hỏa linh khí hút ít của Hỏa Hoàng Thảo lẫn ánh sáng chiếu xuống như theo “Thực Dương công”, trui rèn kinh mạch, xương cốt, gã bây giờ mới cảm nhận được đan điền của bản thân tựa như một cái động trống rỗng.
Chân khí, linh lực cơ thể đều bắt nguồn từ đan điền, khi ánh sáng lẫn hỏa linh khí đã chuyển hóa thành linh khí đã đổ dồn cơ thể, đan điền.
Tần Túc ngay lập tức bắt đầu dẫn dắt linh khí đi qua vị trítrọng yếu, loại bỏ tạp chất lúc trước tu luyện còn dư. Linh khí cũng từ đó tràn qua kinh mạch, tràn qua da thịt, trông gã lúc này cứ như rắn lột xác. Khác hoàn toàn với mọi khi.
Trong quá trình này Tần Túc méo mó mặt mày, mồ hôi rơi từng giọt.
Sỡ dĩ gã đau như vậy là vì công pháp này khi hấp thụ ánh sáng mặt trời đi vào trong cơ thể khi chuyển hóa thì sẽ gây ra những chấn động rất kinh khủng. nhưng cũng rất có ích cường thân kiện tráng cho gã.
1 tháng sau, Tần Túc mới tu luyện thành công Nhất Trọng cảnh giới tiến độ tồn tại và tạo linh lực gấp 2 lần bình thường, tốc độ như vậy theo gã thấy cũng không tính là nhanh. Dựa vào tình tình trạng linh lực xung mãn gã liền thử đột phá Định Khí cửu Tầng
Quá trình đột phá này Tần Túc dẫn động linh khí xoáy tròn như cơn lốc, tốc độ xoáy càng ngày càng lớn. Trên người gã tóc tai quần áo bay phần phật.