Tác Giả: Tà Lão Quái Tần Túc bắt đầu lên núi, dựa theo tin tức tìm được thì cứ đi phương hướng này sẽ gặp được một ít yêu thú, vậy nên gã càng sải bước nhanh hơn.
khi mặt trời đã lên cao, Tần Túc đến được sâu hơn ở lớp ngoài của sâm lâm, từ đó cũng bắt đầu có một số yêu thú cấp một xuất hiện
Ngay khi vô tình tìm thấy một con Tử Điện Lang nhất phẩm thực lực tương đương với tu sĩ luyện khí tầng 4 đi riêng lẻ.
Gã ẩn thân từ phía trên Thân cây gần đó chờ lúc con Tử Điện Lang đã vào liền:
“Liệt Hỏa Quyền! Diệt”
Con yêu thú nhanh nhẹn tốc độ như thiểm điện né qua một bên. Ánh mắt sắc lạnh, gầm gừm nhìn Tần Túc sau đó:
Lao thửng tới như muốn đớp Tần Túc một phát cho chết ai ngờ lại bị Liệt Hỏa Quyền Đại thành của gã đánh thẳng vào hai bên khiếu huyệt.
Con yêu thú bị đánh đến mưc chưa kịp rên rỉ đã chết. nằm bất động, vẫn còn trừng măt nhìn gã.
Lắc đầu vài cái xong gã liền xách xác nó lên đen quăng vào trong Tu Di túi rồi tiếp tục lên đường.
Cả quãng đường sau đó, Tần Túc lại chẳng hề gặp được một con yêu thú nào quá cao cấp, thỉnh thoảng có xuất hiện một con yêu thú cấp hai thực lực tương đối cao thì cũng chỉ là mấy con Kim Sắc Ưng nhưng vì hiện tại gã vẫn chưa thể ngự không phi hành nên cũng đảnh bỏ qua.
Đi một đoạn đường nữa, chém giết vài con yêu thú cấp thấp, Tần Túc đột nhiên dừng bước chân, truyền chân khí vào hai tai.
- Có tiếng đánh nhau!
Thân hình gã bỗng di chuyển núp sau lưng một cây đại thụ, hắn hít sâu một ngụm không khí rồi hơi nghiêng đầu vừa lắng nghe vừa quan sát cái gì đó.
“Đại Địa Kim Hùng?” gã hơi ngạc nhiên
Đại Địa Kim Hùng thực lực Luyện Khí Cảnh tầng thứ 9, thân thể cực kỳ mạnh mẽ, nhưng săc bén nhất vẫn phải kể đến bộ móng vuốt kinh khủng kia. Bộ vuốt đó đi tới đâu, đất đá chổ đó đều để lại dấu ấn rất sâu và kinh khủng.
“Xích Diệm Môn!”
Để ý gần đó Tần Túc mới nhận thấy hóa ra là tu sĩ của Xích Diệm Môn một môn phái nhỏ nằm địa phận quản hạt của Hỏa Vân Tông và Thiên Âm Các.
Chưởng môn của môn phái này là một tên có tu vi Trúc Cơ sơ Kỳ. Và cũng là Mục tiêu lớn đầu tiên mà Tần Túc muốn giết nhất
Nếu như Tần Túc đoán không nhầm, thì vị thanh niên xích bào này hẳn là tu sĩ Định Khí Cảnh Tầng 9.
Cả hai một người một yêu giao chiến vô cùng kịch liệt.
Thế nhưng, Dần dần con Đại Địa Kim Hùng cũng đã bắt đầu rơi vào thế yếu, nó dường như có dấu hiệu kiệt sức.
Phía bên kia chiến tuyến, Tên tu sĩ xích bào cũng không hơn là bao. 4 vết cào xước trước ngực, đầm đìa máu chảy, một cánh tay cũng hầu như bị phế hoàn toàn.
Trước tình thế cực kỳ bất lợi gã tu sĩ cắn răng lấy ra 1 chiếc lá sơ cấp phù
Gã nắm nó về phía con Kim Hùng:
“nghiệt súc…..chết đi cho ta……..ầm ầm” con Kim Hùng bị nổ cháy đen, một cái lổ lớn xuyên qua ngực. nó rống lên giận dữ vài tiếng rồi từ từ ngã xuống.
Tên tu sĩ xích bào bị mất quá nhiều linh lực, thân thể mỏi mệt bèn ngồi bệch xuống.
Đúng lúc này, từ trên người của Tần Túc, phát ra một cỗ khí thế khủng bố, cùng lúc đó tay gã cầm thanh kiếm lập tức chém một kiếm rồi kêu một tiếng:
"Tiêu Dao Nhất Kiếm!"
"Oanh" "Oanh" "Oanh"
Một đạo kiếm Quang vừa thô vừa to như liêm đao vun vút bay thẳng tới hướng của gã tu sĩ xích bào.
Cảm nhận được một cổ khí thế nào đó phía sau bản thân, tên tu sĩ liền vung tay lấy một cái khiên đen hình tròn măt quỷ ra chắn. nhưng xui xẻo thay, chiếc khiên chỉ có thể một đạo kiếm ảnh, hai đạo còn lại vượt tầm của nó liền lão tới cắt đứt hai cánh tay đang cầm khiên:
Máu phun ra như thác đổ, còn gã thì gào lên đau đớn, nước mắt đầm đìa:
“AAAAAAAA…..đau, đau quá, đau chết ta mất…AAAA”
Tần Túc thì như ma thần giáng thế, tay cầm kiếm mắt lạnh lùng, cực kỳ máu lạnh, đi tới chổ tên tu sĩ.
Thấy tần túc đến gần gã biến sắc, rên rỉ cầu xin:
“Đại hiệp tha cho ta, tha cho ta. Ngài cần gì ta cũng cho cả”
“hư hư! Thứ ta cần chỉ có một mà thôi……đó là đầu của ngươi” Tần Túc nghiến răng nghiến lợi, cười trừ nhẹ nhàng lên tiếng.
“cha ta là tông chủ của Xích Diệm Môn,…ngươi..ngươi dám giết ta? ông ấy nhất định sẽ……” chưa kịp nói xong thì đầu của gã đã lìa khỏi cổ, lăn lăn lóc lóc trên nền đất.
Gã nhếch mém, lạnh lùng nói:
“vậy thì càng phải giết…..không lâu nữa đâu phụ thân đáng kính của ngươi cũng sẽ theo ngươi đến nơi chín suối”