Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2362: Ác của ác thủ

Mặc Dương với Đạo Thập Nhị đưa mắt nhìn nhau, Liễu Phương cũng vô cùng hoạng mang, đoàn quân sắp đánh đến, mà Hàn Tam Thiên lại thong thả đếm mười chín tám...ba hai một.

Nếu như không tin tưởng hắn, thì lập tức sẽ chửi hắn là tên thần kinh rôi.

Huống hồ lúc này Hàn Tam Thiên mới chú ý lấy lại sự nghiêm túc.

“Thời gian, vừa đủ.” Đột nhiên, một người bất động như Hàn Tam Thiên, trong ánh mắt hiện lên tia vui mừng.

Ba người không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đột nhiên mặt đất truyền đến một tiếng nổ lớn.

Sau đó.

Ầm!!!

Mặt đất vang lên một tiếng nổ kinh thiên động địa, tầng tầng lớp lớp đất đá cuồn cuộn nhô lên, nếu như trận động đất lúc nảy, mặt đất chỉ giống như những con sóng biển, thì mặt đất lúc này giống như những con sóng thần, cuộn cao đất đã lên mười mấy mét, không có lời lẽ nào có thể diễn tả được.

Mặt đất chuyển biến kịch liệt như vậy, cho dù là tất cả những người đang đứng trên không trung cũng bị ảnh hưởng. Mặt đất rung chuyển kịch liệt, thậm chí khiến cho không khí xung quanh run rẩy theo, các tầng đất dâng lên cao khiến cho khắp nơi chìm trong khói bụi mịt mù.

Càng quan trọng hơn chính là, một luồng sức mạnh to lớn đang chui lên từ mặt đất, tất cả mọi người đứng trên không trung dường như cảm thấy cơ thể bị thứ gì đó nâng lên, khi nhìn xuống mới thấy chỉ là không khí cuộn lên tạo thành mà thôi.

Nhưng chính trong lúc này...

Hừm!!!

Dưới mặt đất, một tiếng gầm kì quái vang lên, giống như một tiếng chuông lớn vang lên giữa trời đất.

Mặt đất cuồn cuộn, đột nhiên xuất hiện những khe nứt, một thứ kì lạ gì đó từ trong những khe nứt chui ra, sau đó mặt đất toàn những khe nứt, mà ở chính giữa phát ra Lục quang khi nảy, mặt đất bị vỡ vụn rồi lún xuống.

Hừm!!!

Lại là một tiếng gầm rú vang lên, đất không ngừng bị vở nát và lún xuống, thứ gì đó theo tiếng gầm từ trong mặt đất chui lên.

“Đó... đó là thứ gì vậy?”

Lục Nhược Hiên vô cùng kinh ngạc chỉ xuống mặt đất.

Toàn bộ mặt đất, có thể nói, tất cả diện tích của Khốn tiên Cốc lúc này đều là đất cát vở vụ, biến thành một quái vật khổng lồ.

Diện tích Khốn Tiên Cốc rất lớn, cho dù đứng trên không trung cũng có thể cảm nhận được toàn cảnh, nhưng cho dù to lớn như vậy, nhưng lại chỉ bằng một con quái vật đó thôi.

“Trời ơi, Con quái thú quả thật to lớn.” Một người điềm đạm như Lục Nhược Hiện lúc này cũng không thể kìm chế nổi mà thốt lên.

Trước mắt là một con quái thú khổng lồ chưa từng nhìn thấy qua bao giờ, chưa quan tâm đến sức mạnh nó như thế nào, nhưng với cơ thể to lớn như vậy quả thật khiến người khác khiếp hồn.

“Đây rốt cuộc là thứ gì vậy?”Ở dưới mặt đất sao lại có một con quái thù to lớn đến như vậy?”



Tất cả mọi người đều mặt mày trắng bệt, hai mắt nhìn chằm chằm con quái thú dưới mặt đất.

Lúc này cuối cùng mọi người cũng hiểu rằng, nơi phóng ra Lục quang lúc nảy rốt cuộc là nơi như thế nào?

Đó chính là trái tim của quái thú.

Lúc này, quái thú đã được thức tỉnh, lục quang bắt đầu lóe lên rực rỡ, giống như nhịp đập của trái tim con người, từng đợt từng đợt lóe lên, sau đó biến mất trên da của nó.

Phù!!!

Đồng thời, một cái đuôi khổng lồ nhấc lên, vừa vặn đặt cách năm mét sau lưng Hàn Tam Thiên, những người của Dược Thần Các và Hải Vực Dũng Sinh vui mừng mà xông tới, nhưng không biết được cái đuôi đó cử động, không ít người bị nó đánh trúng, rồi lập tức ngã xuống mặt đất.

Nhưng khi vừa rớt xuống đất, một chuyện kì lạ liền xảy ra...

Bộ da của quái vật màu nâu đất trông có vẻ vững chắc đó, giống như những chiếc gai nhọn, lại nhữ không gây ra bất cứ tổn hại nào cho người khác, nhưng một khi có gì đó rơi vào thì biến thành cát rồi biến mát.

Đến một chút xương cốt cũng không còn.

Nhìn thấy cảnh này, bất luận là người đứng xem như đỉnh lam sớn, hãy là kẻ tấn công như Hải Vực Dũng Sinh và Dược Thần Các, ngay cả bốn người Hàn Tam Thiên, hay là đám người môn phái khác bay từ xa đến đều nhìn đến ngây ngốc.

Đây là quái thù gì vậy?

Cử động rồi.

Quái thú nằm dưới mặt đất đột nhiên cử động mãnh liệt.

Ầm!!!

Nó cử động khiến cả mặt đất sụt lún điên cuồng.

Sau đó, nó nhấc cơ thể to lớn nặng nề của mình đứng dậy.

Những người ở trên không trung, tận mắt chứng kiến cảnh nó đứng dậy, bề mặt đất xung quanh nó vì thế mà sụt lún vài mét, cơ thể to lớn, có thể nhìn thấy được.

Hừm!!!

Sau khi đứng lên, nó gầm lẫn một tiếng vang vọng cả trời đất.

Thân hình con dê, một bộ lông nâu phủ dài trên lưng, lông dài như những chiếc gai nhọn đung đưa theo gió, phần bụng là lớp lông dài màu tím, mặc dù bao phủ toàn thân, nhưng những cơ bắp cuồn cuộn cường tráng đều lộ ra ngoài.

Đầu giống đầu dê, mặc dù hai sừng dễ vô cùng lớn, nhưng mặt lại giống con sói, không hề có mắt.

Phần thân có một cái miệng lớn, những chiếc răng nanh đang xen lẫn nhau trông vô cùng hung tợn.



Cái kì lạ nhất chính là, mặc dù thân hình giống như con dê nhưng lại có thể dừng lên giống như con người, có thể nhấc hại tay trước lên, dưới đó có con mắt tròn xoe, trông vô cùng đáng sợ.

“Ác thủ, đây chính là ác thú.”

Có người liền nhận thấy đây là một quái thú hung ác, đột nhiên bị dọa đến hoảng hốt, run sợ mà hét lên.

“Đây là quái tú thiên cổ, sao lại có thể xuất hiện ở Khốn Tiên Cốc chứ?”

“Trời ơi, Chúng ta ở đây lâu như vậy, đều là đang sống trên cơ thể nó sao?”

Nghĩ đến đây, không ít người cảm thấy vô cùng kinh hoàng, điều này có khác gì so với việc sống chung với hổ?

Thậm chí có người không khỏi rùng mình, toàn thân bất giác run lên bước lùi về phía sau.

Sống chung với một mãnh thú như vậy, có ai dám chứ.

Bao gồm cả Lục Vô Thần và Áo Thế, ngay cả Hàn Tam Thiên cũng như vậy.

“Không đúng, không đúng, ác thú

bình thường không thể nào có kích thước to lớn như vậy, hơn nữa cơ thể hắn còn có hào quang bao bọc, đây không phải là ác thú bình thường, mà là...”

“Ác thú của ác thú, là hóa thân của Vưu Xuy trong truyền thuyết.”

Tâm trí của mọi người đột nhiên xôn xao lên.

Ác thú của ác thú, đây mới chính là một trong những hung thủ cấp cao

nhất, yêu thú cấp độ này vô cùng hung tợn, cho dù chân thần có đánh

nó, cũng chưa chắc nắm được phần thắng.

“Thứ này không phải đã bị tiêu diệt thành tro bụi trong đại chiến thần | ma thời cổ đại rồi sao? Làm sao.. làm sao có thể xuất hiện ở đây chứ?”

“Làm sao nó lại được thức tỉnh như vậy?”

| Áo Thế chau mày thốt lên.

“Tất cả đều lùi về đằng sau, ngàn

vạn lần không để nó ăn thịt, sẽ | khiến sức mạnh nó tăng lên.” Lục | Vô Thần bên này dứt dạt ra lệnh.

Nhưng lúc này, ác thú chỉ đưa mắt | nhìn chằm chằm nhìn về Hàn Tam | Thiên.

- -----------------