Cha Tôi Là Đại Ca Xã Hội Đen (Ngã Đích Lão Ba Thị Lão Đại )

Chương 15

“Ba của ngươi muốn tới trường học?”

“Đúng vậy.” Ta thực không biết ở đâu ra đống đồ ăn tiện lợi này, là phụ thân gọi thẩm mạch gia đưa tới cho ta, ai, người ta hảo hảo là một sát thủ cao cấp bị biến thành một chân chạy bàn, thật là kỳ quái hắn vậy mà không hề một câu oán hận, không bằng hắn cứ phản bội lão đại rồi bay nhảy là được rồi.”Ngươi nói làm sao bây giờ? Tối hôm qua ta nhìn vẻ mặt hắn như muốn giết người, huyết tinh cực kỳ.”

“Hôm nay là thứ ba, cách thứ bảy còn có chút thời gian, việc cấp bách, là phải theo đuổi cho được Hàn Mỹ Tang.” A Hun cơm nước xong xuôi, ưu nhã lấy ra khăn tay lau lau khóe miệng, ta mơ hồ nghe được một đám nữ sinh thét lên.

Hừ, hắn nói nghe thật nhẹ nhõm, “Hàn Mỹ Tang kia có bạn trai, ngươi không phải không biết chứ?”

“Biết rõ.”

“Biết rõ ngươi còn gọi ta truy?” Ta sinh khí!

“Cũng là bởi vì biết, ta mới bảo ngươi truy.”

Sự tình có chút kỳ quặc…”Ngươi đây là ý gì?”

Nét mặt của hắn đột nhiên biến thành có chút kỳ quái, một bộ dạng xem kịch vui.”Ha ha, trước đừng nói cái này, phiền phức của ngươi đã đến.”

Phiền toái?

Không đợi ta hiểu ý của hắn một đạo âm thanh khủng bố liền vang lên bên tai ta.

“Ah! Kỳ Kỳ! Nguyên lai ngươi ở nơi này ăn cơm trưa ah.”

Nói nhảm, không tại căn tin ăn cơm chẳng lẻ muốn ta đi WC toa-lét ăn ah.

Ta xoay người đối (với) người tới lễ phép cười: “Hiệu trưởng.” Ai, hành động của ta cũng không tinh xảo như là bé Heo a … A.

“Không ngại ta ngồi ở đây chứ?” Hắn bưng một bàn đồ ăn nịnh nọt cười với ta. Trong trường học ta đương nhiên không thể xem hắn như vô hình, chỉ có thể nhu thuận gật đầu:

“Đương nhiên có thể.”

Vì cái gì thanh âm ta phát ra nghe như là đang nghiến răng?

Sau đó hắn nhìn ta ôn nhu rồi cười cười đặt mông xuống ngồi.

“Kỳ Kỳ ngươi…”

“Ah, a Hun, ta đột nhiên nhớ tới ta còn chưa có phát bài tập toán, nếu không phát Ngô lão… Sư  sẽ mắng a…(nột-nói chậm!!!), chúng ta đi trước a. Ha ha, hiệu trưởng chậm rãi ăn a ~~~ ”

“Kỳ…”

“Hiệu trưởng tái kiến!”

“Kỳ Kỳ, ngươi như vậy rất không có lễ phép nha.”

“Ta cảm thấy được ta đã rất có lễ phép rồi.” Không kiên nhẫn kéo kéo cà vạt, tâm lý bực bội vô cùng. Không biết vì cái gì, hiện tại nhìn thấy Tưởng Vĩ, trong nội tâm sẽ có một cổ oán khí không lý giải được. Tại sao phải như vậy, tự bản thân mình cũng nghĩ không ra.

“Chào Học trưởng.”

“Chào Học trưởng.”

Gặp phải niên đệ: đám bọn họ gật đầu cười cười với chúng ta ba người chúng ta người ( kể cả bé Heo) ở trường học tiếng tăm rất cao, rất nhiều tiểu bối sùng bái chúng ta cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai, mặc dù đối với loại hiện tượng này sớm thành thói quen, nhưng a Hun ánh mắt đột nhiên biến thành rất bén nhọn.

Hiếu kỳ nhìn theo tầm mắt của hắn, liền nhìn thấy Hàn Mỹ Tang cùng một nam sinh cao ráo cười cười nói nói đứng ở phía trước cửa phòng học.

Nam sinh kia ta biết, là hội trưởng của hội thể dục, ta rất hâm mộ làn da màu đồng cổ của hắn, tóc ngẳn phất phới bay lên, người đầy sức sống, đối với người bình thường đều là sảng khoải hào phóng, là bảo vật khó có thể bỏ qua. Đứng vị trí thứ ba trong trường học.

Nhưng là ta không rõ, a Hun vì cái gì lại hận hắn như vậy? Chẳng lẽ là bởi vì hắn uy hiếp vị trí đứng đầu trường học của mình sao?

“A hun, bạn trai của nàng… gọi là Thuyết Lang.” đó là bí mật toàn bộ trường đều biết.

“Đoạt lấy.”

“Vì cái gì?”

“Vì chứng minh ngươi so với hắn đẹp trai hơn.”

“… …” =_=||

“Ah, đợi… Vân…vân, a Hun, đừng kéo ta đừng kéo ta à ~~~~~~ ”

Kháng nghị không có hiệu quả, hoa hậu giảng đường nhìn thấy chúng ta tiếp cận liền lập tức ngừng nói chuyện phiếm, tiện đà nhao nhao quay đầu nhìn chúng ta.

“Ơ, chào hai vị học trường.” ←  đám học đệ.

“Chào học trưởng.”  khom người chào. ←  hoa hậu giảng đường.

“Kỳ Kỳ.” A Hun lôi kéo tay áo của ta, còn vụng trộm trừng mắt liếc ta.

Kỳ thật đại khái sự tình ta đã hiểu. người tên Thuyết Lang này là đối tượng khi dễ bé Heo. Mà a Hun sở dĩ căm thù hắn, là vì hắn đẹp trai, nghe nói… a Hun muốn trả thù cho bé Heo. Cho nên không may người vô tội ta đây, đã thanh công cụ trả thù của hắn.

Ta thật phiền muộn cùng bất đắc dĩ.

Bất quá hắc đạo chú trọng nhất nghĩa khí, vi bằng hữu không tiếc cả mạng sống là nguyên tắc cơ bản nhất. Cho nên ta cũng không sợ hành đông kế tiếp có hay không ảnh hưởng tới hình ảnh đệ tử tốt của ta, ta ôm ngực bước thật nhanh đi tới chỗ hoa khôi giảng đường, cũng hoàn toàn không để ý người tên Thuyết Lang cùng những người xung quanh nhìn ta với ánh mắt tò mò, ta nhìn nàng sau đó liền phô ra nụ cười vô hại: “Học muội, ngươi không biết là khí chất cao quý cùng bề ngoài hoàn mỹ của ngươi, cũng không thể nào tương xứng với tên thô lỗ này? Ta biết rõ ngươi đang chờ đợi vương tử của ngươi, nhưng ta tin tưởng, vương tử lý tưởng của ngươi, hẳn cũng phải là người giống như ngươi cao quý văn nhã, thông minh ôn nhu. Nhưng lại có thể có một đôi tay cường trán vi ngươi vật che chắn hết thảy mưa gió. Trên cái thế giới này người mà theo đủ yêu cầu của ngươi không gần mà cũng không xa, cũng ngay tại lúc này đứng ở trước mặt ngươi  —— ta.”

Sau khi nói xong những lời này, đã có rất nhiều nữ sinh chịu không nổi nhao nhao té xỉu, rất nhiều nam sinh giống như xem kịch vui xông tới, mà cái tên Thuyết Lang kia giờ này rốt cuộc đã không còn cười nỗi. Ta nghĩ người giống như hắn vậy, đại khái cả đời này sẽ không thể gặp loại tình huống này a. Dưới ban ngày ban mặt công khai cùng hắn cướp người yêu, ha ha ~~~ thật mất mặt.

Nhưng mà càng mất mặt chính là, người yêu của hắn, cái hoa hậu giảng đường đã hoàn toàn bị ta mê đảo, toàn bộ ánh mắt đều hiện lên mơ ước cùng mộng ảo của thiếu nữ.

Hai người suất mỹ trợn mắt nhìn nhau cũng là vì nàng, cảm giác hư vinh cùng lòng tự trọng lập tức được nâng lên rõ cao, có nữ sinh nào lại chịu được hấp dẫn như vậy a.

“Long Kỳ, ngươi muốn thế nào?” Thuyết Lang bình thường luôn mang khuôn mặt tươi cười kia lúc này đã không còn phong thái của ngày xưa.

Ta nhìn a Hun ôm ngực lười biếng tựa vào tường, ta bất đắc dĩ nhún vai: “Không muốn thế nào, chỉ là, ta coi trọng bạn gái của ngươi mà thôi.”

Nói xong lời này bộ dạng tràn đầy sát khí của phụ thân ngày hôm qua lại hiện ra trong đầu ta, ta không khỏi có chút lộ vẻ do dự.

Ta làm như vậy… Ai ~~ dù sao trời cao hoàng đế xa, hắn lại sẽ không biết, quản hắn khỉ gió.

“Hơn nữa người ngươi thích, không phải Mỹ Tang học muội, mà là một người khác hoàn toàn a?” Ha ha ~~ ta lại đem ra một quả bom, thoả mãn nhìn thấy biểu lộ khiếp sợ của hắn cùng hoa hậu giảng đường mặt mũi tràn ngập không thể tin.

“Thuyết Lang… Ngươi… Ngươi lại dám gạt ta?” Xem nàng lã chã – bộ dạng chực khóc, ta biết rõ hiện tại đúng là cơ hội tốt, lập tức tiến lên đem nàng ôm vào trong ngực của mình.

“Học muội đừng khóc, loại người không có lương tâm này sớm nhìn rõ bộ mặt thật của hắn cũng tốt, về sau có ta ở đây, không còn ai có thể tổn thương ngươi rồi.” Nàng thút thít nỉ non bộ dạng kỳ thật vẫn còn đầy đáng yêu, có lẽ ta thực nên thử cùng nàng kết giao xem, bởi như vậy, nói không chừng có thể đem dục vọng ta đối với phụ thân chuyển lên trên người nàng.

“Ta hiểu rồi.” Thuyết Lang nói chuyện không rõ ràng lạnh lùng cười cười, “Ngươi nói không sai, ta chính là thích người khác. Cho nên nếu ngươi thích nàng, thì cứ đem đi là được rồi.”

“A Lang!” Ta giữ chặt lấy hàn Mỹ Tang đang gấp rút chạy lên, đối với những người chung quanh đang xem trò vui ấm áp cười, “Các vị, sắp đi học a.”

Khi đó bắt đầu, bạn trai của hoa hậu giảng đường, từ Thuyết Lang biến thành Long Kỳ. Ta nguyên lai tưởng rằng đây chẳng qua chỉ là một việc nhỏ trong sân trường, lại không thể tưởng được, bị chủ nhiệm chuyên làm chuyện tốt truyền đến tai cha ta.