Khi ăn mừng cùng đồng đội, Zachary cảm thấy những làn sóng hạnh phúc tràn ngập người anh như những làn sóng biển ấm áp, cuốn trôi mọi mệt mỏi. Anh cảm thấy sảng khoái - cả trong lẫn ngoài, mặc dù anh đã chạy khắp sân.
Anh hưởng ứng ký ức khi anh ghi bàn thắng. Cảm giác trào dâng trong anh giống như một sự hồi tưởng về hạnh phúc về khoảnh khắc khắc khoải khi anh quả bóng bay vào lưới nhìn từ khoảng cách 80 mét. Anh khao khát có thêm nhiều khoảnh khắc như vậy.
Anh khao khát ghi được nhiều bàn quyết định hơn và trải nghiệm niềm vui tương tự khi sự nghiệp của anh thăng tiến. Anh có thể dễ dàng bị nghiện niềm vui như vậy. Anh đã học được rằng nếu không có hạnh phúc thì cuộc sống là vô nghĩa.
Toàn đội, bao gồm cả các cầu thủ dự bị, đã tham gia vào lễ kỷ niệm. Zachary ôm chặt đồng đội của mình, tạo nên một nhóm hỗn loạn, hát một cách hào hứng. Họ không quan tâm chút nào đến trọng tài - những người đang cố gắng hết sức để đưa họ trở lại sân cỏ. Học viện NF đã dẫn trước hai bàn ở phút thứ 98, đã qua thời gian bù giờ được chỉ định. Họ đã 'chắc chắn' chiến thắng trận chung kết Riga Cup.
Trong tài nhìn đồng hồ rồi nhìn các cầu đang ăn mừng, ông cũng không nhắc nhở hay phạt thẻ vì ông biết trận đấu đã kết thúc rồi.
“Các bạn,” Kendrick hét lên, cố gắng phá vỡ tâm trạng vui vẻ của các đồng đội. "Vui lòng quay lại và hoàn thành công việc này. Chúng ta sẽ ăn mừng sau tiếng cấm của cuộc họp."
Zachary lấy lại bình tĩnh sau khi nghe thấy giọng nói của Kendrick. "Các bạn," anh ấy cũng hét lên khi nhận ra rằng không ai trong số các đồng đội của mình đang cố gắng thoát khỏi cuộc hỗn chiến. "Hãy trở lại sân cỏ và chơi những giây cuối cùng của trận đấu. Chúng ta có cả ngày cuối tuần để ăn mừng sau trận chung kết này." Anh ấy nói thêm vào đỉnh của mình.
Khi đồng đội của anh ấy nghe thấy giọng nói của anh ấy, họ đã không làm ngơ. Họ ngay lập tức trở lại vị trí của mình trên sân, chờ trận đấu tiếp tục. Tuy nhiên, không ai trong số họ có thể che giấu niềm vui của họ. Tất cả đều cười toe toét như những kẻ ngang tàng tìm thấy chính mình trong một quả chuối chín.
*FWEEEEEEEE*
Trọng tài thổi còi và trận đấu bắt đầu lại với phần bắt đầu của VfB Stuttgart. Felix Lohkemper, tiền đạo của VfB Stuttgart, giơ chân và sút bóng về phía cánh trái, nơi hậu vệ trái Phillipp Mwene đang đợi sẵn.
Zachary cảm thấy khâm phục các cầu thủ VfB Stuttgart khi chứng kiến toàn đội của họ lao lên tấn công một lần nữa. Họ đã không bỏ cuộc ngay cả vào phút cuối. Họ tràn về phần sân của NF Academy như một cơn cuồng phong như thể muốn ghi bàn ngay giây phút đó. Zachary chắc chắn rằng họ sẽ ghi bàn nếu được phép có thêm một phút trong thời gian trận đấu.
Tuy nhiên-
*FWEEEEEEEE*
Trọng tài đã thổi còi trước khi họ có thể tiếp cận hộp của NF Academy. Trận chung kết Riga Cup cuối cùng đã kết thúc ở phút thứ 99.
Các cầu thủ của Học viện NF lại bắt đầu ăn mừng lần nữa.
**** ****
HLV Johansen không nén được cười khi chứng kiến các học trò ăn mừng chiến thắng sau tiếng còi mãn cuộc. Xem trận đấu từ bên ngoài giống như đi tàu lượn siêu tốc. Trái tim của anh ấy đã nhảy lên tận cổ họng khi VfB Stuttgart suýt ghi bàn ở quả phạt góc cuối cùng của họ. Tuy nhiên, Zachary đã đi trước và làm những gì anh ấy làm tốt nhất. Anh đã xoay chuyển cục diện trận đấu chỉ trong vòng vài giây.
Với Riga Cup trong tay, anh ấy có cơ hội mong manh để xin thành công một vị trí tốt hơn tại Rosenborg. Anh ấy đã nghe nói rằng câu lạc bộ sắp bắt đầu Dự án Back-to-the-Roots-Roots nhằm giành lại vị trí dẫn đầu giải đấu.
Ban lãnh đạo không hài lòng với màn trình diễn của câu lạc bộ sau sự ra đi của Huấn luyện viên Nils Eggen vào năm 2010. Rosenborg chỉ cán đích ở vị trí thứ ba trong mùa giải trước dưới thời huấn luyện viên trưởng mới, Jan Jönsson. Cả chủ tịch và giám đốc thể thao đều tích cực tìm kiếm một huấn luyện viên hiểu rõ câu lạc bộ và các cầu thủ của họ. Họ muốn một huấn luyện viên có thể làm việc tốt với đội hình hiện tại gồm những tài năng được phát triển tại địa phương để đưa câu lạc bộ trở lại đỉnh cao. Huấn luyện viên Johansen quyết tâm tranh giành vị trí đó.
Anh ấy không muốn ngồi lại và trở thành huấn luyện viên cho đội dự bị vào năm sau. Thay vào đó, anh ấy muốn được tham gia vào các trấn đấu của giải đấu hàng đầu. Mục tiêu của anh ấy luôn là cạnh tranh với những tên tuổi lớn trong ngành bóng đá. Với một thần đồng tài năng như Zachary, anh ấy cảm thấy mình có cơ hội đưa Rosenborg trở lại đỉnh cao ngay trong năm đầu tiên làm huấn luyện viên. Đó là nếu anh ta có thể có được công việc thành công.
"Huấn luyện viên, anh không tham gia tiệc mừng sao?" một giọng nói từ phía sau anh ta.
Huấn luyện viên Johansen nghiêng đầu và nhận thấy rằng Zachary đã có lúc lén lút theo sau anh ta. "Bạn sẽ không tham gia cùng những người còn lại chứ?" Anh vặn lại, vỗ nhẹ vào vai người đội trưởng.
Zachary mỉm cười, lắc đầu. "Tôi đang dành thời gian để thư giãn. Nhưng chủ yếu là tôi đang trốn những phóng viên quá khích đó. Họ đã đuổi theo tôi khắp sân kể từ khi trận đấu kết thúc." Anh thở dài.
Huấn luyện viên Johansen gật đầu. "Nhưng bạn sẽ phải làm quen với báo chí nếu bạn có ý định trở thành một người chuyên nghiệp."
"Tôi biết," Zachary ngâm nga, gật đầu. "Tôi cảm thấy thật kỳ lạ khi giành được chiếc cúp. Nhưng tôi tin rằng chiến thắng này mới chỉ là bước khởi đầu đối với tôi. Tôi hy vọng sẽ giành được nhiều giải đấu hơn nữa trong sự nghiệp của mình."
Huấn luyện viên Johansen nở một nụ cười với anh. "Đừng lo lắng. Chúng ta vẫn còn SIA và Cúp trẻ Na Uy vào mùa hè. Bạn có thể có cơ hội giành lấy một chiếc cúp khác sớm hơn bạn mong đợi. Đó là nếu bạn duy trì phong độ hiện tại của mình."
Zachary lắc đầu. "Tôi không nghĩ mình vẫn có thể trải nghiệm cảm giác phấn khích như vậy trước các đội học viện. Tôi thấy đối đầu với các cầu thủ học viện quá dễ dàng. Và tôi lo mình sẽ sa sút nếu không nhận được thử thách lớn hơn. Tôi nóng lòng đợi tháng 12 đến để tôi có thể tham gia giải đấu cấp 1."
"Đừng vội vàng, nếu không bạn sẽ vấp ngã," Huấn luyện viên Johansen cười nửa miệng. "Bạn vẫn đang ở giai đoạn phát triển nhanh. Bạn có thể sử dụng vài tháng còn lại để trau dồi kỹ năng của mình. Bạn sẽ không có nhiều thời gian cho việc đó khi trở thành chuyên nghiệp."
"Đó là kế hoạch của tôi," Zachary trả lời, giọng anh chắc nịch.
**** ****
Trên khán đài, Emily mỉm cười khi nhận được đoạn băng ghi lại trận đấu của Zachary từ người quay phim thuê của cô. Đoạn phim về màn trình diễn phi thường của Zachary trong trận chung kết Riga Cup sẽ giúp cô ấy có nhiều khả năng thương lượng trong khi đàm phán các thỏa thuận.
Cô có cảm giác như mình đã là người đại diện của Zachary hơn một năm nhưng cô mới biết anh ta được một tuần. Khi họ gặp nhau lần đầu tiên ở quán cà phê, họ đã đồng ý với tư cách là người đại diện và khách hàng ngay lập tức. Cô gần như không thể tin được mình đã thành công khi là người đầu tiên lấy được chữ ký của Zachary. Cô đã quyết tâm làm hết sức mình cho khách hàng của mình.
Khi người quay phim rời đi, cô ấy quay lại chú ý đến sân cỏ. Ban tổ chức đã bắt đầu dựng bục tạm thời. Trong khi chờ đợi, các cầu thủ của Học viện NF chạy quanh sân, hát, nhảy và biểu diễn những điệu nhảy kỳ lạ—để ăn mừng chiến thắng của họ. Một trong những người chơi thậm chí còn lộn nhào.
Emily tự hỏi họ có thể lấy thêm thể lực ở đâu sau khi chơi hơn 90 phút trong một trận chung kết căng thẳng. Họ trông rất sung sức mặc dù hành động như những con dê ốm—mệt mỏi chỉ vài phút trước—trước khi tiếng còi mãn cuộc vang lên. Nếu thể hiện được thể lực như thế ở những phút cuối trận, họ đã có thể giành chiến thắng chung cuộc một cách dễ dàng mà không cần phải bon chen.
Cô căng mắt tìm kiếm Zachary. Nhưng cô không thể tìm thấy anh trong nhóm ăn mừng. Cô ấy nhìn quanh sân, lướt qua các cầu thủ VfB Stuttgart—những người đang có tâm trạng buồn bã sau khi thua trận chung kết. Đôi mắt của cô ấy tiếp tục quét qua cánh đồng cho đến khi cô ấy nhìn thấy anh ta đứng gần huấn luyện viên của mình trong hầm đào.
[Anh ấy định làm gì khi các đồng đội còn lại đang ăn mừng?] Cô ấy không thể không tự hỏi. Anh ấy dường như đang nói chuyện nghiêm túc với huấn luyện viên của mình—như thể họ đang chuẩn bị cho một trận đấu khác. Đó là hành vi 'thực sự' bất thường ngay sau khi giành chiến thắng trong trận chung kết.
**** ****
Zachary tiếp tục nói chuyện nhỏ với Huấn luyện viên Johansen, trốn tránh các phóng viên, cho đến khi các đồng đội của anh ấy kéo anh ấy đi để tham gia lễ kỷ niệm vài phút sau đó. Anh miễn cưỡng hòa vào nhóm các cầu thủ đang hân hoan, chạy quanh sân để chia sẻ niềm vui chiến thắng của họ.
Tuy nhiên, ban tổ chức giải đấu đã cắt ngắn màn ăn mừng của họ ngay sau đó. Cuối cùng họ đã hoàn thành việc thiết lập bục phát biểu. Lễ trao giải sẽ bắt đầu ngay lập tức.
Một ban nhạc diễu hành đã chơi một số giai điệu hấp dẫn của Nga hoặc Latvia khi các cầu thủ Tottenham, mặc bộ đồ thể thao màu trắng, bước ra sân để nhận huy chương của họ. Họ đã nhận được huy chương đồng đầu tiên kể từ khi về thứ ba trong giải đấu.
Không lãng phí nhiều thời gian, các cầu thủ VfB Stuttgart đã tiếp bước và nhận huy chương bạc. Họ là một nhóm buồn bã, có lẽ vẫn còn trong tâm trạng chua chát sau khi thua trận chung kết chỉ ba mươi phút trước. Zachary đồng cảm với họ. Anh ấy sẽ ở trong tình trạng tồi tệ hơn nhiều nếu anh ấy thua trận chung kết.
“Thưa quý vị,” Zachary nghe thấy một trong những bình luận viên thông báo, giọng nói đến với anh từ một trong những chiếc loa phóng thanh—được đặt trên sân sau trận đấu. "Hãy chào mừng Nhà vô địch Riga Cup U18 năm 2012. Xin hãy chung tay vì Học viện NF đến từ Na Uy." Giọng nói thêm vào, lè nhè bằng giọng Tây Ban Nha nặng nề. Nó đã trở nên kịch tính về cuối.
Sân vận động nổ ra những tràng pháo tay như sấm khi các cầu thủ của Học viện NF tiến lên bục nhận huy chương vàng. Zachary và các đồng đội của anh ấy đều vô cùng phấn khích và vui sướng. Nụ cười toe toét của họ kéo dài đến tận mang tai khi nhận giải thưởng từ chủ tịch Riga Cup. Một tâm trạng vui mừng đã ở trong không khí. Ngay cả Huấn luyện viên Johansen lúc nào cũng ủ rũ cũng rạng rỡ như một cô bé gặp ông già Noel.
Zachary bước lên bục cuối cùng và lần đầu tiên nhận được huy chương của mình trước khi nhận được tấm séc giả trị giá 50.000 Euro từ tổng thống.
Sau đó, đó là khoảnh khắc—cao trào của Giải đấu Riga Cup. Cuối cùng cũng đến lúc đội trưởng của Học viện NF nhận cúp vô địch.
Zachary cảm thấy mắt mình bắt đầu ươn ướt khi giơ cao chiếc cúp bằng cả hai tay. Đó là chiến thắng giải đấu đầu tiên của anh kể từ khi vô địch giải đấu dưới 14 tuổi ở kiếp trước. Nó có ý nghĩa rất lớn với anh. Đó là bằng chứng đầu tiên cho thấy anh đang trên đường trở thành một cầu thủ bóng đá vĩ đại.
Nhưng chiến thắng không dành cho một mình anh. Anh đã không thể giành chiến thắng nếu không có sự đóng góp của các đồng đội. Vì vậy, anh quay lại và trao chiếc cúp cho Magnus, đội phó.
Magnus cười toe toét và nhảy xung quanh như một đứa trẻ khi anh giơ cao chiếc cúp giữa những tiếng reo hò như sấm. Sau đó, anh ấy bước xuống bục và chạy đi với chiếc cúp để ăn mừng cùng các cầu thủ khác của Học viện NF.
"Đinh"
Zachary định đi theo nhưng rồi đột ngột dừng lại. Giao diện hệ thống đột ngột xuất hiện trước mặt anh sau khi thông báo quen thuộc vang lên trong đầu anh.
Zachary không thể cưỡng lại sự cám dỗ để liếc nhìn màn hình mờ xanh lam.
****
# 1 tin nhắn mới
----
-> Bạn đã chơi hầu hết các trận trong một giải đấu có tính cạnh tranh cao với số tiền thưởng được đặt cược. Hệ thống đã thu thập đủ dữ liệu trong trò chơi để chấm điểm nhân tố X của bạn tương ứng. Vui lòng nhấp vào thông báo để biết thêm chi tiết.
****
[Cuối cùng.] Zachary mỉm cười nghĩ. Anh đã đợi chỉ số X-factor của mình thay đổi từ điểm F mãi mãi. Anh háo hức muốn xem tài năng của mình sẽ thay đổi như thế nào sau khi tham gia X-factor.
Tuy nhiên, anh muốn giao diện hệ thống đóng lại vì anh vẫn đang đứng giữa đám đông trên mái. Anh sẽ khám phá những thay đổi đối với giao diện hệ thống trong giới hạn của phòng khách sạn của mình.