Nụ cười của Grant rộng hơn khi anh bước lại gần họ. "Tôi đã nói các bạn là những kẻ hèn nhát, những người ăn bám chỉ được Rosenborg cho ăn ở Trondheim. Một trong số các bạn đã chơi một trò chơi và nghĩ rằng mình là ngôi sao của thế hệ. Nhưng, anh ta chỉ là một kẻ thất bại của mình." Anh cười toe toét với Zachary, người đã ở trên cầu thang.
Zachary thở dài thành tiếng. Anh không thể tin rằng một vận động viên chuyên nghiệp với suy nghĩ ngu ngốc như vậy lại tồn tại ở một trong những học viện quốc tế hàng đầu của một quốc gia phát triển.
Mặc dù Grant đã tốt nghiệp Học viện NF và gia nhập đội U19 Rosenborg, nhưng anh ấy vẫn cư xử như một đứa trẻ. Anh ấy đã bắt đầu có những lời nói chọc ngoáy Zachary khi nhận thấy anh ấy nói chuyện với Kristin trước trận đấu với Viking năm trước.
“Đi thôi,” Zachary nói, quay lưng lại với Grant và đồng bọn. "Chúng ta cần phải đến lớp." Zachary cũng thấy tức giận, nhưng anh biết mình phải phớt lờ kẻ ngốc đó. Anh ấy không có ý định gây nguy hiểm cho học bổng thể thao của mình.
"Tại sao bạn chịu đựng những lời lăng mạ của anh ấy?" Kasongo hỏi khi bước vào bên cạnh anh.
Zachary liếc nhìn Kasongo và lắc đầu. Cậu bé lùn vẫn chưa được tiếp xúc với những cách thức của thế giới. “Để tôi hỏi anh điều này,” anh nói. "Tôi sẽ được gì khi đánh nhau hay cãi nhau với anh ta?"
"Bạn có thể bảo vệ nhân phẩm và danh dự của mình," Paul trả lời khi họ rời khỏi cầu thang, qua hành lang và hướng tới lớp học của họ trên tầng hai.
Zachary mỉm cười. "Tôi không thể sống bằng một trong hai thứ đó." Anh dang hai tay ra để nhấn mạnh quan điểm của mình. Những người khác ngừng làm phiền anh ta sau khi anh ta trả lời họ. Họ giữ im lặng, dường như đang suy ngẫm—cho đến khi họ bước vào lớp học nhỏ nhưng ấm cúng của mình.
Những chiếc bàn đọc sách với những chiếc ghế đệm êm ái được đặt xung quanh một chiếc bục với một tấm bảng đen lớn chạy từ góc này sang góc khác của một trong những bức tường—sơn màu xanh lá cây nhạt.
Những bạn cùng lớp còn lại của Zachary đã đến. Họ đứng thành nhóm hai và ba người rải rác khắp lớp học.
"Các bạn cuối cùng cũng ở đây," một giọng nữ thì thầm, hơi ngọng nghịu, kéo dài các phụ âm và nguyên âm thành một giọng Ý kỳ lạ.
Zachary quay lại chỉ để dán mắt vào một phụ nữ trẻ tuyệt đẹp với mái tóc sẫm màu thắt bím dài xõa xuống bờ vai mảnh khảnh. Đôi mắt nâu của cô cháy âm ỉ với sự gợi cảm có thể dễ dàng chiếm được trái tim của những người đàn ông lạnh lùng nhất. Chiếc áo sơ mi lụa xếp nếp màu xanh đậm của cô ấy không thể che giấu những đường cong nở nang của khe ngực trong khi chiếc quần jean denim bó sát vào hông cô ấy, làm nổi bật những đường nét của cặp đùi cô ấy.
Paul, người tự cho mình là Casanova, chen vào giữa Zachary và cô gái và cúi chào cô một cách hào hiệp. "Chào buổi sáng, Marta." Phong cách của anh ấy phản ánh tinh thần hiệp sĩ của các hiệp sĩ trong các bộ phim thời trung cổ.
Marta Romano nhìn Paul với vẻ tò mò và nói: "Cúi chào của anh chẳng thú vị chút nào. Anh đang biến thành một ông già."
“Nhưng đó là một ông già đáng yêu,” một giọng nói thứ hai nói – và một người đẹp thứ hai, không thể phân biệt được với Marta ngoại trừ việc cô ấy cột tóc đuôi ngựa. Trông cô ấy như một siêu mẫu trong chiếc áo đấu vừa vặn của Rosenborg. Cô khoác một cánh tay qua vai Paul và nói thêm: "Chị gái tôi chỉ cáu kỉnh vì buổi tập dương cầm dài ngày hôm qua."
"Chào buổi sáng, Melissa," Paul thì thầm. "Trông em vẫn đáng yêu như mọi khi."
Miệng Melissa cong lên thành một nụ cười dịu dàng. “Cảm ơn,” cô nói. "Nhưng hôm nay hai người đến muộn."
“Chúng tôi có cuộc gặp với huấn luyện viên trưởng sau buổi tập buổi sáng,” Paul trả lời, nghe có vẻ sến sẩm. Vẻ đẹp của hai chị sinh đôi nhà Romano đã làm anh mê mẩn từ lâu.
"Zach! Buổi tập thế nào?" Marta nói bằng tiếng Ý . Cô ấy đã di chuyển xung quanh Paul và em gái để đứng bên cạnh Zachary một lần nữa.
"Cũng bình thường thôi," Zachary mỉm cười trả lời. "Việc luyện tập piano của bạn thế nào?"
Hai cô gái nằm trong số ít bạn học của Zachary. Cả hai đều là sinh viên của một trong những học viện âm nhạc ở Trondheim. Họ cũng tham gia các lớp học với các chương trình đặc biệt dành cho sinh viên bán thời gian tại TIS.
TIS là một trường quốc tế đáp ứng nhu cầu của sinh viên quốc tế theo học tại Trondheim. Học sinh tài năng từ mọi lĩnh vực có thể tham gia học tại trường để học trung học.
"Như thường lệ," Marta trả lời, một lần nữa nhìn chằm chằm vào Zachary. "Bạn vẫn chưa thực hiện lời hứa của mình," cô nói.
"Xin lỗi vì điều đó." Zachary cười bẽn lẽn. Anh ra hiệu cho cô gái đi theo anh cách xa những người khác. "Việc tập luyện đã chiếm phần lớn thời gian của tôi. Tôi không thể dành thời gian để làm bất cứ điều gì khác." nói thêm.
“Khi bạn đến gặp tôi để học , tôi cũng sẽ nói rằng mình đang bận luyện tập,” Marta lầm bầm.
"Tại sao chúng ta không điều chỉnh kế hoạch của mình cho đến kỳ nghỉ thu," Zachary nói. "Lúc đó chúng ta sẽ có rất nhiều thời gian rảnh."
"Đó là một lời hứa?" Marta hỏi, giọng nghiêm nghị.
"Vâng, đúng vậy." Zachary gật đầu dứt khoát.
"Hai người thì thầm cái gì bằng tiếng Ý vậy?" Melissa cắt ngang cuộc trò chuyện của họ khi cô ngồi cạnh chị gái mình. "Hai người là...?" Tuy nhiên, trước khi cô ấy có thể hoàn thành câu hỏi của mình, giảng viên đã bước qua cửa vào lớp học.
"Mọi người hãy ổn định chỗ ngồi - và hôm nay hãy học một ít tiếng Đức," nam giảng viên nói, nghe có vẻ kịch tính.
Zachary dành ba giờ tiếp theo để nhồi nhét những từ và câu tiếng Đức mà anh không thể hiểu được. Anh mong hệ thống về sau có gì giúp anh học ngôn ngữ nước khác, vì nó sẽ giúp ích anh cho tương lai. Bây giờ anh chỉ biết 3 tiếng Châu Phi , Ý , Anh, may mà quốc gia Na Uy hầu như ai cũng biết tiếng Anh nó giúp anh rất nhiều về cuộc sống và luyện tập. Lúc 1 giờ chiều, anh ấy ăn trưa nhẹ với bạn bè trước khi ngồi lại lớp học đại số. Hầu hết các sinh viên đã mất đi sự sôi nổi khi vài phút trôi qua. Cứ như thể họ đang tham gia một trận bóng đá căng thẳng kéo dài 90 phút hơn là một bài giảng.
Zachary luôn cảm thấy nhàm chán với những phương trình và phép tính trong giờ học toán. Anh ấy muốn dành toàn bộ thời gian trên sân hơn là trong lớp học. Nhưng, anh vẫn kiên trì duy trì học bổng của mình.
May mắn thay, lớp học chỉ kéo dài một giờ. Lúc ba giờ , Zachary đến sân tập của NF, nơi anh bắt đầu khóa huấn luyện trước trận đấu kéo dài một tuần với các đồng đội và huấn luyện viên của mình. Anh ấy dành cả buổi tối ở đó và chỉ trở lại Moholt lúc 8:30 tối sau bữa tối thịnh soạn tại học viện bóng đá.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, anh trở về phòng và mở giao diện hệ thống. Anh ấy đang lên kế hoạch thực hiện những giao dịch mua đầu tiên từ cửa hàng hệ thống sau khi tiết kiệm được một lượng điểm Juju đáng kể trong năm qua.