Chương 10: Ông càng ngày càng lạ đó Kiệt!
-M... mình đi thôi cho sớm! - Nó nhanh chóng leo lên xe đạp, Linh Anh cũng leo lên xe nhưng hơi khó khăn vì chiếc váy quá ngắn.
-Để tao giúp cho! - Nó nhanh chóng xuống xe, chỉnh lại độ cao cho yên xe. Hắn thì đang kìm chế để ko đòi đi cùng nó.
Sau khi bóng cả hai khuất, hắn cùng bình thản về nhà mình.
Sau buổi chiều chơi thoả thích, nó và Linh Anh cũng đã về nhà. Hắn đã chờ trong nhà Linh Anh từ bao giờ. Nó và hắn chào tạm biệt rồi cùng nhau về nhà.
-Nè Chi, bà đưa cho tao sđt đi! - Hắn nói.
-Chi? - Nó.
-Thì... đêm bà nt về cuộc đi chơi của hai ng.
-Uh - Nó lôi đt ra - 0167...
-Đc rồi! Hehe, thanh kíu bà! - Hắn cười nhởn nhơ. Càng lúc nó thấy hắn rõ kì lạ.
~~~Đêm~~~
-Ê, bà thích đi đâu nhất? - K (hắn)
-Tui tưởng ông phải hỏi câu đấy với Linh Anh chứ? - C (nó)
-Thì tui hỏi nó, xì! - K
-Nó thích vô siêu thị nhất - C
-Còn bà? - K
-Ừm, chắc là công viên - C
-Tại sao? - K
-Nó có nhiều trò chơi hay, ông ko thấy vậy hả? - C
-À, chắc vậy - K
Sau khi nt xong, hắn ngửa ng ra, miệng lẩm bẩm:
-Công viên à?!