Cao Duy Xâm Lấn

Chương 25

Edit: jena

Xe vận chuyển của công ty là xe thiết giáp hạng nặng, mỗi tầng cao 5 mét, không có bánh xe, lơ lửng giữa không trung, giống một con cự thú với bộ giáp sắt kiên cố.

Vì xuất thân có hạn, Tư Thần chỉ mới nhìn thấy loại xe này trên TV.

Vì các tiến hóa giả có cấp bậc khác nhau nên đã chia ra làm ba đội: cấp Một đến cấp Ba; cấp Bốn; cấp Bốn trở lên.

Đội của Tư Thần có nhiều người nhất, ước chừng có hơn 30 người, là nhóm người cuối cùng lên xe.

Vừa lên xe, những người cải tạo cơ giới đều ngay ngắn trật tự ngồi vào chốt nạp điện của mình.

Giống như xăng không phải xăng, "điện" cũng không phải hoàn toàn là điện, mà đây là nguồn năng lượng mới, được khai thác từ Vùng Thiên tai; thế nhưng vẫn được gọi là "điện" như cũ.

Tư Thần phát hiện ra rằng những người cải tạo cơ giới không phải ai cũng có chốt nạp điện ở phần đùi trong.

Chốt nạp điện của họ có ở gáy, trên cánh tay, trên eo,... đa dạng và phong phú.

Tân Tiểu Thảo lấy dây kết nối với chốt nạp điện trên cánh tay mình, quay đầu nhìn Tư Thần, ngữ khí thập phần tò mò: "Cậu không nạp điện hả?"

Trong nhận thức của Tân Tiểu Thảo, càng là thiết bị máy móc cường đại thì càng cần nhiều năng lượng hơn. Nếu Tư Thần có thế xếp hạng 12 thì tất nhiên phải có nguồn năng lượng trung tâm rất khủng b0.

Trên người Tư Thần, thứ duy nhất được tính là cải tạo cơ giới chính là con mắt nhân tạo có thể tháo ra lắp vào bất cứ lúc nào. Hơn nữa mắt nhân tạo không cần nhiều năng lượng để điều khiển.

Cậu ngước mắt, trước mắt hiện lên số liệu của Tân Tiểu Thảo. Giá trị năng lượng đang dao động khoảng 270. Đây là trạng thái chưa chiến đấu của hắn, ở giai đoạn khẩn cấp, trị số này có thể lên đến 2000.

Năng lượng của người thường chỉ dao động từ 0 đến 20.

Đây là quyền hạn sau khi kỹ sư cơ giới cấp cho cậu.

Cậu vẫn còn đang xem xét, trạng thái của chính mình chỉ dao động khoảng 60, khó trách ban nãy Tân Tiểu Thảo còn tưởng cậu là nhân viên lễ tân.

Tư Thần lễ phép trả lời: "Tôi nạp trước ở nhà rồi."

Tân Tiểu Thảo cũng không ép buộc.

Không gian gấp khúc này ở vùng ngoại thành của khu Giang Xuyên, nhưng trên thực tế khi đã là ngoại thành thì chính là tiệm cận với vùng hoang dã vô hạn.

Nhân viên công tác bắt đầu đeo trang bị lên người. Có máy lọc khí dưới nước, đồng phục bảo hộ, đèn pin phát sáng, rương thu nạp vật phẩm cao duy.

Máy lọc không khí dưới nước được đeo trên đầu, bên cạnh còn có một màn hình nhỏ để theo dõi các số liệu sinh mạng.

Tư Thần cầm máy lọc khí lên trước mặt, hình dạng này có chút giống với cái rọ mõm chó.

Tư liệu chi tiết của nhiệm vụ đã được thông báo đến thiết bị của mỗi người.

【 Nhiệm vụ đánh số HD4163 】

【 Sở thuộc: Nền văn minh Hỗn Độn 】

【 Mức độ nguy hiểm: 5A 】

【 Sau khi phát sinh cao duy xâm lấn, vũ trụ cao duy đã mất. Nhưng vẫn còn cường độ phóng xạ của những sinh vật cao duy cấp thấp từ chiều không gian thứ 8, có sinh vật còn sống và có sinh vật đã chết. Xin chú ý an toàn, luôn giữ vững lý trí. 】

【 Tư liệu của những sinh vật cao duy đã phát hiện trong không gian gấp khúc này - 】

【 Ca Giả (đánh số 321) 】

Chú ý: Không biết hình thái của Ca Giả, sinh vật có thể nghe thấy tiếng hát của nó đã tử vong toàn bộ. Khi nghe thấy âm thanh kỳ lạ ở dưới nước, xin hãy đóng hệ thống thính giác hoặc lấp kín hai tai, đồng thời rời khỏi khu vực nguy hiểm.

【 Huyết Trì (đánh số 1039) 】

Chú ý: Hình thái của sinh vật cao duy này là một dạng chất lỏng màu đỏ có thể lưu động. Không có thị giác và khứu giác. Phương thức công kích là bao vây chết đuối. Khi nhiệm vụ giả ở trong không gian gấp khúc nhìn thấy một chất lỏng màu đỏ sền sệt kỳ quái, xin hãy im lặng và cách xa sinh vật.

【 Trường Sinh Uyên (đánh số 13) 】

Chú ý: (trước mắt chỉ phát hiện được vài thi thể của Trường Sinh Uyên, chưa phát hiện thấy cơ thể sống)

【 Sinh vật chưa xác định (tạm thời không đánh số) 】

Chú ý: Nhân viên của bộ sản xuất đã phát hiện một giống loài mới ở dưới nước, bề ngoài đỏ như máu, có một tròng mắt dài. Tạm thời chưa rõ đặc tính. Không có độc.

...

...

【 Ghi chú còn lại: Các triệu chứng, số liệu sinh mạng nếu dưới 45 xin hãy từ bỏ nhiệm vụ, lập tức trở về. 】

【 Nhiệm vụ (chọn làm): 1, hai người một tổ, thăm dò không gian gấp khúc; 2, nghĩ cách cứu viện, tìm kiếm đồng nghiệp mất tích, công ty sẽ cung cấp khả năng chi viện, xin hãy thuận lợi trở về. 】

Tư Thần nghiêm túc đọc xong tư liệu, chắc chắn sinh vật chưa biết kia là "Nhãn Trùng", thức ăn gia súc yêu thích của Trường Sinh Uyên.

Tân Tiểu Thảo hít một hơi: "Còn có cả Trường Sinh Uyên, gặp phải sinh vật này trưởng thành chỉ có nước bỏ mạng tại chỗ. Trường Sinh Uyên chết rồi thì đỡ quá, nếu nó còn sống thì khu vực này chỉ có thể niêm phong lại thôi."

Người bên cạnh hắn cũng nói: "Đúng vậy. Phải kiểm tra xem Trường Sinh Uyên còn sống không. 70 năm trước, vì giải quyết một Trường Sinh Uyên còn sống mà liên minh chỉ có thể cắt đi một khu vực thuộc khu Bạch Đế."

"May là Trường Sinh Uyên ở chiều không gian thứ 8 đã bị diệt sạch rồi!"

"Đúng thật, vũ trụ đi đến hồi kết, bắt đầu suy biến. Không còn nhiều thứ cho Trường Sinh Uyên ăn nên cơ bản đã chết đói hết rồi, chỉ có thể tự mình ăn chính mình."

Nghe thật đáng thương.

Tư Thần hỏi: "Thật hả?"

Trường Sinh Uyên: "Chi, chi chít!"

Tư Thần cảm thấy rằng Trường Sinh Uyên tuy lớn lên có hơi xấu, nhưng tính cách lại rất đáng yêu, khiến cho người nuôi dưỡng rất có cảm giác thành tựu.

Nếu nó không gọi cậu là "mẹ" nữa thì càng tốt hơn.

Xe chạy suốt 2 giờ, cuối cùng đã đến nơi.

Đã có dự đoán trước nhưng khi tận mắt nhìn thấy nước hồ đen ngòm, mọi người vẫn có chút không thể khống chế chấn động trong lòng.

Lần ngoài cao duy xâm lấn xảy ra ở ngoại thành vùng Giang Xuyên. Khi không gian gấp khúc kết thúc đã để lại đây một vùng nước có diện tích khổng lồ, gần như không thấy điểm kết thúc.

Cái hồ này có đường kính là 47 km. Sâu không thấy đáy.

Từ hình ảnh được cung cấp từ vệ tinh, hồ nước này có những chỗ sâu cạn không đồng nhất, gập ghềnh lên xuống như một con mắt hẹp dài.

Chỉ huy ở bên bờ hồ, tay của Tống Thanh Ngọc đang thăm dò dưới nước. Hắn mặc chế phục tối màu giống mọi người, suốt quá trình luôn cau mày.

Chỗ chỉ huy có treo vài nhãn hiệu hiển nhiên, đây là không gian gấp khúc, sẽ có nhiều tập đoàn đến để khai phá.

Tống Thanh Ngọc nhìn sang nhóm tiến hóa giả mới đến, chỉ nói một câu: "Sống sót trở về thì sẽ tăng lương."

Khu vực họ thăm dò là dưới nước, sâu từ 0 đến 500 mét, cũng không cần mang theo quá nhiều thiết bị.

Từng đội ngũ theo thứ tự đi xuống nước.

Tư Thần còn chú ý Tân Tiểu Thao không đeo máy lọc khí dưới nước. Thế nhưng lại đeo máy kiểm tra đo lường các triệu chứng và số liệu sinh mạng.

Tân Tiểu Thảo nhìn thấy nghi hoặc của cậu: "Tôi đã cải tạo phổi, có thể hô hấp dưới nước."

Tân Tiểu Thảo nắm lấy cổ tay cậu, thấp giọng nói: "Tiểu Thần à, để anh nói cho cậu nghe, đi làm không nên quá nghiêm túc đâu, nghiêm túc sẽ chuốc lấy khổ đau đó. Đi làm chỉ để được nhận lương. Đợi lát nữa chúng ta tìm một chỗ tốt tốt rồi cùng nhau ngồi chờ, ở dưới nước phân ranh giới đánh hai ba cái là được. Dù sao máy theo dõi cũng không theo tới nổi, cậu hiểu không?"

Tư Thần ngoan ngoãn gật đầu, vô cùng nghe lời đáp: "Đã hiểu, thưa anh."

Tân Tiểu Thảo vô cùng vui vẻ.

***

Hồ nước đen ngòm lạnh đến thấu xương.

Vừa xuống, Tư Thần nhịn không nổi mà run lập cập.

Cậu phải bơi. Nhưng áp lực dưới nước vô cùng kỳ quái, Tư Thần đi theo sau Tân Tiểu Thảo, cảm giác như có một lực hút luôn kéo mình xuống dưới vực sâu.

Tầm nhìn dưới nước rất hạn chế, vì vậy con mắt nhân tạo của cậu tự động mở ra chức năng rà quét, còn tiến hành phân tích nhiệt học, quang học và các yếu tố bổ sung.

Thế nhưng vừa mới mở ra, Tư Thần cảm thấy chức năng này cũng giống như lúc không mở.

Vì cách họ vài mét là một đám người vì ngâm dưới nước quá lâu nên cơ thể trương phình lên, đang trôi nổi giữa hồ nước đen.

Ngũ quan của họ đã biến đổi, quần áo trên người hoặc bị nước cuốn đi, hoặc đã bị thứ gì đó gặm c4n chỉ còn vài miếng vải, khoang bụng sưng lớn, cả người trắng bệch, như thể tăng lên mấy chục kg.

Xương cốt của một người trắng mập mạp bị lòi ra đụng phải một người trắng mập mạp khác.

Chịu va chạm, trong khoang miệng của người trắng mập mạp kia phun ra một con cá đen thon dài.

Con cá đó đẻ trứng ở trong thi thể của con người.

Bây giờ, trong nước có rất nhiều trứng cá nửa trong suốt trôi nổi, giống như là mưa đang rơi.

Năng lượng của con cá dao động khoảng 50, cũng không phải sinh vật cao duy, chỉ là "dị chủng" hoặc "sinh vật nhiễu sóng" sau khi chịu ảnh hưởng. Nó giống với con thiêu thân mà Tư Thần gặp lúc trước.

Trong nước không chỉ có thi thể mà còn có một ít đồ vật của nền văn minh Nhân Loại như xe buýt, chai nhựa, Tư Thần còn nhìn thấy một cái chốt nạp điện.

Tư Thần chậm rãi thu hồi tầm mắt.

Những cái đó cũng chỉ là phần tàn. Trước khi cao duy xâm lấn xảy ra, ở đây là khu vực sinh sống của nhân loại.

Chính phủ nói có hơn 600 người tử vong, nhưng số lượng còn nhiều hơn theo thống kê được thông báo.

Ở khu vực nước cạn, thiết bị máy móc có thể thu được một ít tín hiệu.

Ở dưới nước 10 phút, Tư Thần đã dẫm lên được mặt đất.

Mặt đất ở đây do ngâm trong nước nên dính nhớp vô cùng, giống như bột trộn quá nhiều nước. Ven đường còn có một số kiến trúc bị chôn vùi một nửa.

Tư Thần nhận được tin của Tân Tiểu Thảo: "Chúng ta khảo sát ở khu vực này đi, năng lượng dao động còn khá thấp. Cậu cứ từ từ nhé, tôi đi điều chỉnh lại vài dụng cụ."

Trường Sinh Uyên trong cơ thể cậu rất an tĩnh, thậm chí còn không kêu đói.

Nhưng Tư Thần cảm nhận được nó đang rất vui, thân thể nhẹ nhàng lay động theo dòng nước.

Vì hai người gộp thành một tổ, Tư Thần còn là người mới, Tân Tiểu Thảo đảm nhiệm nhiều việc hơn, vì vậy những thứ quan trọng cũng không cho Tư Thần lấy.

Tân Tiểu Thảo lấy ra một máy bay không người lái dưới nước và các loại camera.

Một bọt khí vẩn đục nhỏ bé từ khóe miệng của hắn vọt ra, từ từ nổi lên trên.

Con mắt nhân tạo của Tư Thần kiểm tra đo lường, nhìn thấy ở gần đây cũng có đồng nghiệp đang tiến hành khảo sát nhiệm vụ. Cậu không nhìn thấy người, con mắt chỉ biểu thị bằng cột sóng màu xanh.

Máy bay không người lái từ từ bay về phía trước, màn hình trong tay của Tân Tiểu Thảo cũng đang biểu thị hình ảnh tương quan.

Nơi bọn họ dừng lại là một con đường hầm dùng để nhập khẩu.

Bây giờ, sau khi trải qua không gian gấp khúc, mặt đường nứt vỡ, biển báo giao thông trên mặt đất đã mơ hồ không rõ, rong biển đỏ thẫm xuyên qua toàn bộ đường hầm như một loại xiềng xích.

Máy bay không người lái vẫn từ từ chuyển động một vòng, bỗng nhiên Trường Sinh Uyên trong người Tư Thần kích động: "Mẹ ơi, cơm cơm!"

Cơn đói mãnh liệt khiến cho Tư Thần không chịu nổi mà che bụng mình lại.

Trên vách tường của đường hầm vòng tròn mọc đầy những con Nhãn Trùng. Những con Nhãn Trùng đó hiển nhiên là còn sống, phát ra tiếng "òm ọp òm ọp". Xúc tu của chúng giao triền bên nhau, cấu tạo thành một đống thịt đỏ trên tường. Những tròng mắt hẹp dài đang tò mò nhìn những cục sắt đang xâm nhập vào đây.

Tân Tiểu Thảo chụp vài tấm ảnh, sẽ đăng lên cơ sở dữ liệu của công ty. Đồng thời có nhân viên công tác đến tiến hành xử lý.

Hắn thở hốc vì kinh ngạc: "Ôi trời, đây là sinh vật vẫn chưa xác định đúng không, quá ghê tởm."

Tư Thần chú ý tới khi hắn nói lời đó, năng lượng chỉ dao động từ 99 thành 94.

Tự Thần nhìn mình, vẫn là 100.

Máy bay không người lái xuyên qua một tầng rong biển, chạy sâu vào bên trong đường hầm.

Tân Tiểu Thảo nhíu mày: "Tín hiệu kém quá, nên trừ tiền lương của người bên bộ kĩ thuật đi thôi."

Hình ảnh trên màn hình đứt quãng.

"Loảng xoảng".

Trong tai nghe, âm thanh nháy mắt trở nên kin kít chói tai. Máy bay không người lái hình như đã tông vào vách tường.

Giây tiếp theo, trên màn hình hiện ra, thứ nó đụng vào không phải tường, mà là người.

Trên lưng người này có một cánh chim to dài, cả người đang ngâm trong một lớp máu đỏ. Lưng của người đó đang đưa về phía máy bay không người lái.

Cánh chim trắng tinh gần như quản quang.

Cái cánh đó có vẻ như chỉ vừa mới mọc ra từ trong người, vì vậy vẫn còn sót lại vài giọt máu và bắp thịt mơ hồ.

Vừa rồi, máy bay không người lái đụng vào sống lưng của đối phương.

Người đàn ông tóc dài chậm rãi quay đầu.

Thân thể của Tư Thần căng cứng, trong một khắc, thiếu chút nữa không thể nhịn nổi mà quăng màn hình trong tay đi.

Người đó không có ngũ quan, thay thế ngũ quan, không, là lấp kín, bằng những thân dây nho, chúng chen chúc nhau mọc ra từ tròng mắt.

Hình ảnh lại tối đen, không còn tín hiệu.

Không khí từ máy lọc khí bỗng nhiên xuất hiện một mùi hương kỳ lạ.

Trường Sinh Uyên lần đầu phát run, nhưng vẫn kiên định như cũ kêu: "... Đói, ực ực."

Chủng tiến hóa, Nhãn Trùng, thể trưởng thành.

Vị trí của con mồi và thợ săn nháy mắt thay đổi, nó từ đến để ăn trở thành món ăn.

Số liệu sinh mạng đột nhiên hạ thấp, phát ra tiếng cảnh báo.

Sắc mặt Tân Tiểu Thảo biến đổi lớn, rống to: "Tách ra, chạy mau!"

03.08.22

/một số mẫu xe thiết giáp hạng nặng/

/các thiết bị đeo trên đầu thường có thiết kế như thế này/

/đồng phục tác chiến kiểu cyberpunk/