Càng Độc Càng Ngọt Ngào

Chương 3

Ngày hôm sau……..

“ Bốp!” Bạch ngọc thần chưởng không chút nể tình tỷ đệ, hung hăng giáng xuống ‘tử thi’ đang nằm dang người ở trên giường.

“ Nên tỉnh, còn ngủ cái gì nữa!” Quần áo hình thức đơn giản, nhưng từ chất liệu may mặc vẫn nhìn ra được thân phận tôn quý, Nguyệt Nha Nhi không lưu tình chút nào thống thoái hạ độc thủ.

Lọt vào công kích của ‘ Bạch ngọc thần chưởng’, Nguyệt Tinh Hồn chẳng qua là ngọa nguậy vài cái, cặp mắt tinh ranh từ trước đến giờ luôn lộ ra vẻ giảo hoạt giờ phút này nửa mở nửa khép, có vẻ ảm đạm vô thần.

“ Tỷ……. tỷ, tỷ thật là nham hiểm, đệ đệ của tỷ đang bị thương ở trong người, tâm mạch bị hao tổn…….” Muốn sống không được muốn chết không xong rên khẽ một tiếng, phảng phất như là hắn đã mất đi nửa cái mạng.

“ Thôi đệ đi!” Nguyệt Nha Nhi cười duyên, giờ phút này nàng trừ bỏ hơn một cỗ phong vận thành thục mê người ra, vẫn cùng với bộ dạng thiếu nữ kiều nghiên xinh đẹp giống nhau, phảng phất như năm tháng chưa từng trút xuống trên người nàng. “Vì tỷ cũng không phải không biết bản lĩnh của đệ, một chưởng kia cùng lắm thì làm cho khí huyết ứ ở ngực, với thân hình bằng sắt giống như đệ, chỉ cần điều tức một canh giờ là được rồi, làm gì có bộ dáng sống dở chết dở thế kia, chỉ có đứa con quá mức thẳng tính của tỷ mới bị mắc mưu, chứ tính lừa tỷ tỷ của đệ, mơ đi!”

Hồn tiểu tử này khẳng định là chứng làm biếng tái phát, mượn một chưởng của ai đó làm ra vẻ bị thương muốn chết để cho Tuyền tiểu tử cõng hắn về, thật sự là nửa điểm phong phạm làm cậu cũng không có.

“ Hắc hắc….. vẫn là người của Nguyệt gia hiểu biết người của Nguyệt gia nha….” Qủy kế bị vạch trần, Nguyệt Tinh Hồn không có một chút xấu hổ nào, bỗng nhiên xoay người ngồi dậy, lười biếng duỗi thẳng thắt lưng.

“ Nào, nói cho tỷ tỷ biết, đệ cùng với ai kết oán, làm gì mà người ta lại đánh đệ như vậy?”

Nếu muốn hỏi nàng tại sao đối xử với thân đệ đệ lại giống như đối xử với con, lỗi cũng tại nguyên nhân này đây, khoảng cách tuổi tác của hai người cách biệt quá lớn, đến ngay cả con của nàng cũng ra đời sớm hơn hắn hai tháng, có đoạn thời gian Tuyền nhi bị đưa đến Huyền Yên Cốc đi học võ, nàng cùng trượng phu cùng nhau đến nhà mẹ đẻ ở một đoạn thời gian, hai đứa bé trai chơi chung với nhau, mấy chuyện xấu chuyện ác lại làm không ít, nàng giáo huấn con sẵn tiện cũng giáo huấn đệ đệ luôn, yêu thương đương nhiên cũng chiều chuộng cả hai đứa luôn, cảm giác kia tựa như nàng có thêm một đứa con trai, mà đệ đệ thì giống như có thêm một người mẫu thân thích quản đông quản tây và yêu thương hắn, cảm tình của hai người này đây có thể nói là đúng tiêu chuẩn ‘ Trưởng tỷ như mẹ’.

“ Đệ nói tỷ nha….” Nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, Nguyệt Tinh Hồn ôm phấn vai mảnh khảnh của tỷ tỷ, vẻ mặt tươi cười thần bí.

“ Nương tử muốn độc chết đệ đã xuất hiện”.

“ Vậy nên cẩn thận…..” Thuận miệng trả lời, nhưng ngay sau đó nàng lại hoàn hồn kinh hô. “ A, vậy đệ…………” Biểu tình quái dị, không biết nên lo lắng hay là hưng phấn?

“ Đệ tính độc nàng chết trước, đáng tiếc sư phụ của người ta tới rồi, ngược lại còn bị đánh cho một chưởng.” Nhún nhún vai, tiếp lời thay nàng, Nguyệt Tinh Hồn tỏ vẻ rất là tiếc hận.

“ Đệ………” Thật sự không biết nên nói cái gì, Nguyệt Nha Nhi vừa bực mình vừa buồn cười, không khỏi lải nhải vài câu. “ Đệ nha đệ nha… còn chưa có bỏ cái nguyện vọng buồn cười đó a? ta nói ngại……”

Vừa thấy nàng có khả năng sẽ lải nhải không ngớt, Nguyệt Tinh Hồn mặt cũng tái luôn rồi, đang muốn tìm lý lo chạy lấy người, trùng hợp ở bên ngoài lại truyền đến tiếng kêu khẩn trương của tỳ nữ, điều này cắt ngang tiếng nói của Nguyệt Nha Nhi, cũng làm cho Nguyệt Tinh Hồn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“ Phu nhân! Phu nhân………” Tiếng gõ cửa không ngừng, kêu một tiếng so với một tiếng càng ngày càng gấp.

“ Tỷ, ở trong phủ có việc, tỷ ra nhìn cái quan trọng hơn”. Nghiêng đầu nhìn ra ngoài, cười đến rất là sáng lạn.

Cười cười nhìn hắn một cái, Nguyệt Nha Nhi thế này mới dời đi mục tiêu. “ Vào đi! Có việc gì gấp đến như vậy?”

Một khi được cho phép, tiểu tỳ nữ mới dám mở cửa mà vào, vừa thấy đến người liền khẩn trương hoang mang rối loạn gấp giọng nói “ Phu nhân, thị vệ ngoài cửa báo lại, có hai người bộ dạng quái dị đòi xông vào vương phủ, yêu cầu muốn gặp phu nhân, hiện đang cùng với bọn thị vệ bên ngoài đánh nhau…..”

“ Có chuyện này?” Nguyệt Nha Nhi ngạc nhiên, cảm thấy buồn bực, chính mình gần đây rất là an phận thủ thường, làm sao có thể có người chỉ tên nói họ muốn tìm nàng? suy nghĩ trong chốc lát, nàng đưa tay bắt lấy kẻ tính chơi xấu định nằm suốt một ngày trên giường lôi xuống dưới, cười tủm tỉm nói “ Đi, đệ theo ta đi nhìn một cái”.

Trợn to mắt chỉ vào chính mình, Nguyệt Tinh Hồn ngoài cười nhưng trong không cười “ Đệ? Tỷ không có nhầm lẫn đi? Người ta là tới tìm tỷ, đệ đi làm gì?”

“ Tuyền nhi theo cha hắn đi Từ Ân Tự rồi, tỷ tỷ ta tự nhận võ công không bằng đệ, nếu như người ta tới muốn chém muốn giết ta, tốt xấu đệ cũng có thể che ở phía trước, để cho ta chạy trước a!” Tự nhận lý do rất đầy đủ.

Thì ra là đi làm đệm thịt, Nguyệt Tinh Hồn cười khổ, nào dám nói tiếng không, để nàng dẫn đường đi ở phía trước, chính mình hối hận không thôi theo đuôi ở phía sau, nào biết mới đi đến trước đình, thì bốn đạo nhân ảnh theo từ ngoài cửa lớn ngã vào đây, sống dở chết dở ngã trước gót chân của hai tỷ đệ Nguyệt Nha Nhi và Nguyệt Tinh Hồn.

Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, lúc này càng nhiều thị vệ không biết từ đâu toát ra đến bao vây một nam một nữ đứng ở cửa lớn.

Nguyệt Tinh Hồn theo khe hở nhìn coi, này nhìn lên khiến cho vẻ mặt hắn biến hóa, tươi cười kỳ lạ nói: “ Tỷ, nói với tỷ một chuyện này………..”

“ Chuyện gì?” Tiểu tử này ra vẻ thần bí gì? Không thấy nàng đang vội coi thương thế của đám thị vệ sao? Nguyệt Nha Nhi mơ hồ kiểm tra thủ vệ bị hôn mê, phát hiện trừ bỏ một ít nội thương ra thì cũng không có gì trở ngại, có thể thấy được người xuống tay không nặng, cũng không có ác ý.

Sau khi nàng ngoắc tay để cho hạ nhân khác nâng người đem đi trị thương, Nguyệt Tinh Hồn lại dán lại đây, cười tủm tỉm nói nhỏ ở bên tai nàng “ Cái vị mặc y phục màu đỏ kia chính là cô nương thứ nhất đối với đệ hạ độc”.

Nguyệt Nha Nhi sửng sốt, kích động tìm mục tiêu, đáng tiếc một đống thị vệ đông nghìn nghịt đem người bao vây, làm cho thân hình kiều nhỏ như nàng hoàn toàn không tìm ra khe hở xem người.

“ Mọi người dừng tay” Cái này nàng thật đúng là nóng nảy, em dâu tương lai nên trăm ngàn lần không thể có thương tổn a!

“ Phu nhân!” Bọn thị vệ khó hiểu, nghi hoặc nhìn chủ tử bước nhanh vọt tới đây.

Đẩy ra tầng tầng tường người, nàng còn không quên quay đầu cảnh cáo vừa nhìn đã biết luôn có chủ ý xấu Nguyệt Tinh Hồn. “ Ta cảnh cáo đệ, mau mau đánh mất ý nguyện vĩ đại buồn cười kia của đệ, tỷ tỷ đệ còn muốn có cái em dâu, đừng nghĩ ở tại đây biểu diễn tiết mục chém giết lẫn nhau cho ta xem, ta cũng không thích xem”.

Nha? Nàng, nàng nói cái gì? Mặt Nguyệt Tinh Hồn tái hơn phân nửa rồi! tại sao mọi người đều biết nói muốn có con dâu, em dâu, như thế nào không có ai biết nói hắn sẽ chết dưới tay nữ nhân ác độc kia? chẳng lẽ tiên hạ thủ vi cường cũng có sai sao?

Mặc kệ biểu tình của hắn trong nháy mắt liền suy sụp rất là buồn cười, Nguyệt Nha Nhi chui vào trong vòng vây của bọn thủ vệ, lớn tiếng một phen nắm lấy tay của Dương Diễm Ca, hướng về phía Dương Diễm Ca thân thiết cười không ngừng. “ Ha ha……. Cô nương, nên xưng hô cô nương như thế nào? Mới vừa rồi có bị thương không…….”

Dương Diễm Ca há hốc mồm, không biết vị phu nhân thoạt nhìn thân phận có phần quý khí này làm gì đối với nàng nhiệt tình như vậy? Theo đạo lý nàng cùng sư phụ đánh thị vệ của người ta nên bị xem thường không chào đón, sao ngược lại còn được nhiệt tình hoan nghênh?

Nàng không biết làm sao hướng về phía sư phụ cầu cứu, nào biết Dương Tuyết Thiên nhưng lại mang vẻ mặt ngây ngốc trừng mắt nhìn chằm chằm Nguyệt Nha Nhi, thon dài ngón tay hơi sử lực vươn ra ngoài……..

“ Chậm đã! Chậm đã!” Tiếng nói hàm chứa ý cười cùng với ẩn hàm cảnh cáo đột nhiên vang lên, thân hình Nguyệt Tinh Hồn chợt lóe che ở trước người thân tỷ tỷ, đồng thời cũng làm Dương Tuyết Thiên ngừng lại động tác, cũng xua tan sương mù trong đáy mắt ông. “ Phi lễ chớ động, có nghe qua hay không?”

Hoàn hồn, Dương Tuyết Thiên tự nhiên nở nụ cười, nhẹ giọng tạ lỗi: “ Là ta thất lễ” Nói xong, lời nói vừa chuyển “ Tiểu tử, chúng ta lại gặp mặt”.

“ Đúng vậy”. Haiz, nghiệt duyên a! không muốn gặp cũng không được đâu! Bất quá nhìn bọn họ cũng không có vẻ gì là ác ý, hẳn là có thể yên tâm.

“ Ngươi…ngươi …. Ngươi như thế nào ở đây?” Dương Diễm Ca cũng nhìn thấy, kinh sợ đến nói lắp bắp.

“ Ta… ta…. Ta ở trong này không được a?” Ác liệt bắt chước theo kiểu nói của người ta.

Nhìn bộ dáng hắn vẫn ti bỉ như trước, vẫn rất thích học theo khẩu khí của nàng, Dương Diễm Ca không khỏi nhớ tới chuyện xấu hổ ở Bạch Phát Sơn ngày đó, khuôn mặt xinh đẹp trong nháy mắt nhiễm hồng, không biết là vì bị chọc tức đến hồng hay là tại vì cái gì mà hồng?

Nhìn nàng hai má phiếm hồng, với cái dạng tâm tư quỷ quái như Nguyệt Tinh Hồn, ánh mắt vừa chuyển liền biết ngay tâm tư của nàng, cho nên cố ý giả bộ cười tà, lưu manh ở trên người nàng quét mắt vài lần…..

“ Ngươi…….. ngươi nhìn cái gì?” Phảng phất như bị người ta cởi sạch quần áo nhìn kỹ, Dương Diễm Ca theo tính phản xạ đưa hai tay ôm ngực, buồn bực hỏi.

“ Không có gì………” Thấy động tác không tự giác của nàng, Nguyệt Tinh Hồn âm thầm buồn cười, lòng trêu cợt nhất thời tăng lên, quay đầu đối với Nguyệt Nha Nhi sang sảng cười nói “ Tỷ, tỷ biết không, lần trước đệ ở Bạch Phát Sơn……..”

“ Oa, ngươi im miệng!” Hoảng hốt cho rằng hắn sẽ khai ra chuyện làm hỏng danh tiết của mình, Dương Diễm Ca mặc kệ đây là địa bàn của người ta, tức đến phác đi qua “ Ta giết ngươi!”

“ Ha ha ha………” Sớm đoán được nàng trong lúc tức giận sẽ hành động thế này, Nguyệt Tinh Hồn lắc mình tránh đi công kích của nàng, cười đến thật đáng đánh đòn, dụ dỗ nàng “ Đến a! đến a! đuổi kịp ta mới tính a!”

“ Ta giết ngươi!” Nuốt trôi không được cơn tức này, thân ảnh màu hồng tung mình đuổi theo.

“ Loại này khinh công rất tệ nha……” Kẻ bị đuổi giết ở đằng trước vừa chạy vừa không ngừng lắc đầu, cố tình muốn chọc người ta tức chết.

Cứ như vậy chỉ thấy hai cái bóng người một trước một sau lủi về hướng nội viện của Vương phủ, chỉ chốc lát sau liền biến mất ở trước mặt của mọi người.

“ Hai người trẻ tuổi này là chuyện gì xảy ra?” Cái này đến ngay cả Dương Tuyết Thiên cũng cảm thấy đầu đầy mờ mịt.

“ Chuyện của người trẻ tuổi từ chính bọn họ giải quyết”. Nguyệt Nha Nhi cười ha ha, tò mò nhìn vào nam tử hạc phác đồng nhan ( tóc bạc mà mặt mày vẫn trẻ măng), âm mĩ dị thường. “ Tiền bối, không biết ngài đến đây có gì chỉ giáo?” Thật sự là đoán không ra tuổi, nhìn xem phân thượng ở một đầu tóc bạc của ông nên xưng hô một tiếng tiền bối đi!

“ Ngươi là Nguyệt Nha Nhi?” Nhìn vào lông mày, mũi và môi kia cơ hồ có thể khẳng định, hỏi thêm một câu chỉ là để càng thêm xác định.

Gật gật đầu, Nguyệt Nha Nhi khó hiểu ông tìm mình có chuyện gì? Dù sao bọn họ chưa từng gặp mặt, hai người không quen biết nhau mới đúng.

“ Cha ngươi là Nguyệt Ngân Lam, mẹ ngươi là Thu Nhược Thủy?”

Kỳ lạ! ngay cả cha mẹ nàng tên là gì cũng biết nhất thanh nhị sở. Nguyệt Nha Nhi đành phải lại gật đầu.

“ Như vậy……” Khóe môi xinh đẹp của Dương Tuyết Thiên nở nụ cười tươi như hoa. “ Con nên gọi ta một tiếng sư thúc hoặc là biểu cữu mới đúng. Ta là Dương Tuyết Thiên, là sư đệ của cha con, cũng là biểu ca của mẹ con”.

“ Thật ngại quá, bởi vì tại hạ ăn chay, làm liên lụy các vị cũng phải ăn đồ ăn chay”. Ban đêm, trên bàn tiệc tẩy trần, Nam Thần Hạo tiếng nói luôn mười năm như một mang vẻ bình thản, ấm áp, như gió mộc xuân phong làm cho người ta cảm thấy thoải mái.

“ Sanh tế ( cháu rể) nói quá lời! ngẫu nhiên ăn chay có thể làm sạch dạ dày, cũng là một việc tốt.” Dương Tuyết Thiên ôn nhã cười khẽ, liếc mắt nhìn sang bên cạnh, thấy đồ nhi mang một bụng tức giận, đang cúi đầu công kích thức ăn trong chén, giống như có ý vô tình trêu chọc “ Nhìn xem! Đồ nhi của ta rất là thích ăn”.

“ Sư phụ” Dương Diễm Ca khẽ gọi, âm thầm trách cứ ông. Biết rõ lòng của nàng hiện tại vô cùng không được tự nhiên, còn muốn đem chuyện thôi tới trên người nàng.

“ Vậy thì thật là tốt quá! Tinh Hồn, còn không mau gắp thức ăn cho Diễm Ca. Nói sao hai người cũng coi như là đồng môn sư huynh muội, càng nên chiếu cố lẫn nhau mới đúng”.Che miệng cười khẽ, Nguyệt Nha Nhi phiên cái ánh mắt khiến cho đệ đệ mang vẻ mặt đại gia không muốn kia mau ngoan ngoãn nghe mà làm theo.

Haiz, mẹ thật đúng là gà mẹ a! Nam Tĩnh Tuyền đồng tình nhìn Nguyệt Tinh Hồn liếc mắt một cái, làm cho này không phẩm tính cậu không có đường sống.

Mẹ của ta ơi! Vì sao loại chuyện thảm hại này lại rơi xuống đầu hắn? lão tỷ cũng thật là,biết rõ bọn họ có khúc mắc, còn riêng an bài cho bọn họ ngồi cạnh nhau, khiến cho cả người hắn không được tự nhiên. Nguyệt Tinh Hồn rất là ai oán, nhưng mà cũng không thể ngay tại nơi này bùng nổ, đành tùy tiện gắp một đũa đồ ăn, nhìn cũng không thèm nhìn liền hướng chén của nàng mà ném vào.

“ Ba!” Lực đạo quá lớn, nước từ thức ăn vẫy ra, ngay tại chỗ liền đem gương mặt đang cúi xuống của Dương Diễm Ca thành một trong những diễn viên hát hí khúc. ( ý là a này làm cho mặt chị này tèm lem tùm lum).

Một trận xấu hổ trầm mặc, không ai dám lên tiếng đầu tiên phá đi cục diện bế tắc này, ngay cả Nguyệt Tinh Hồn cũng không dự đoán được mình lại chuẩn như vậy, lực đạo nắm vững tốt như vậy, bây giờ chỉ có thể chột dạ không tiếng động ngây ngô cười, ngay cả rắm cũng không dám phóng một tiếng.

Hắn, là cố ý! Là cố ý! Là cố ý…….. “ Cố ý” hai chữ này không ngừng quanh quẩn trong lòng Dương Diễm Ca, tay tức giận đến phát run cơ hồ sắp đem đũa ngọc ngà voi bẻ gẫy…….

“ Ách…. Hạo ca ca, tối nay muội đặc biệt tưởng nhớ muốn nghe huynh giảng kinh, đi! Chúng ta đi Phật đường nhanh lên……” Kẻ thứ nhất trốn trước dĩ nhiên là người khởi xướng sự việc Nguyệt Nha Nhi. Chỉ thấy nàng một tay lôi kéo Nam Thần Hạo vẻ mặt còn đang mê hoặc, vẫn không rõ ràng lắm tình huống chạy như bay ra khỏi nhà ăn.

“ Nha Nhi, nàng đợi một chút a! chúng ta còn có khách…….” Nam Thần Hạo tiếng nói ôn hòa đầy vẻ nghi hoặc bị kéo càng ngày càng xa, cuối cùng biến mất trong bóng đêm.

“ Ân, biểu cữu công………” Như vậy kêu hẳn là đúng đi! “ Đêm nay bóng đêm đặc biệt đẹp, vãn bối theo giúp ngài đi dạo đi!” Nam Tĩnh Tuyền chậm rãi đứng dậy cũng thỉnh Dương Tuyết Thiên đang cố nén cười khổ đi ra ngoài.

Trước khi đi, hắn bảo bốn hạ nhân đi hết, còn riêng đem cửa đóng lại, rất là có lòng tốt để dành không gian riêng cho hai người ‘ Tận tình’ giải quyết ‘ Ân oán tình cừu’.

Quả nhiên, cửa vừa mới đóng lại, bên trong liền như trâu trở mình, trong tiếng hỗn loạn binh binh bang bang xen lẫn tiếng nữ tử kiều gầm lên mắng cùng với tiếng giải thích chột dạ của nam tử…..

“ Uy uy uy, cô nghe ta giải thích cái đã…..” Nguyệt Tinh Hồn chạy trối chết, bên trốn bên tránh, chật vật tránh né chén sành chén sứ bị ra sức ném tới……

“ Ngươi, tên hỗn đản này, vương bát đản, sắc lang……..” Thế công trên tay không ngừng, hai mắt Dương Diễm Ca phun hỏa, tức giận đến hận không thể hủy đi xương cốt toàn thân của hắn. “ Từ lần đầu tiên gặp mặt, ngươi liền khi dễ ta, nhìn lén thân thể người ta, bây giờ còn ở trước mặt mọi người làm cho ta xấu mặt, ngươi đáng giận!”

Binh lang! Nguyệt Tinh Hồn rụt đầu lại, nhìn thấy thức ăn dính trên tường hình dáng không thay đổi chứa đầy nước, hắn vỗ vỗ ngực, thầm kêu một tiếng nguy hiểm thật. Thiếu chút nữa liền dính trên mặt hắn nha!

“ Ngươi còn trốn!” Mắt thấy liên tục công kích mà không trúng, Dương Diễm Ca tức đến muốn sùi bọt mép, rõ ràng là muốn dùng đến tuyệt chiêu, đem độc phấn trên người toàn bộ đào đi ra ngoài hướng trên người hắn mà tát, cũng không thèm để ý hậu quả sẽ như thế nào.

“ Uy! Cô lại hạ độc!” Mắt thấy trên người dính đầy độc phấn, Nguyệt Tinh Hồn thay đổi sắc mặt, cũng không lập tức chạy thoát, quyết tâm xoay người nhào về phía nàng.

“ Oa……..” Trong tiếng kêu sợ hãi, Dương Diễm Ca bị áp đảo trên mặt đất, bị kiềm chế dưới khí lực cường kiện của hắn. “ Ngươi, ngươi, ngươi muốn làm sao?” Lần đầu tiên trong cuộc đời gần sát nam nhân như thế, nàng cả kinh trong giọng nói nhịn không được khẽ run.

“ Làm chi?” Ác độc cười một tiếng, âm thầm vận khí quanh thân, xác định độc tính đã xâm nhập, hắn không hề có nửa điểm thương hương tiếc ngọc nữa, từ trong lòng lấy ra một bình ngọc màu xanh, cắn mở nắp bình rớt xuống, không nói hai lời liền cạy môi đỏ mọng phấn nộn của nàng ra, đem độc phấn hướng vào trong miệng nàng trút xuống.

“ Ô….. ô…..” Miệng đầy bột phấn, ngay cả nói cũng nói không rõ.

“ Ô cái gì mà ô?” Sau khi xác định nàng đã nuốt vào bột phấn, Nguyệt Tinh Hồn thế này mới lùi lại ngã ngồi ở một bên, thở hồng hộc cười mắng: “ Mẹ nó! Thiếu gia ta không tin cô có thể độc ta chết trước! cái này xem coi ai chết yểu, đến Tô Châu bán hột vịt muối trước?”

“ Khụ khụ……..khụ….” Hắn vừa lùi lại, nàng liền lập tức xoay người ngồi dậy, chật vật khụ không ngừng, một bàn tay còn không ngừng chỉ thẳng vào hắn “ Ngươi.. ngươi cho ta ăn cái gì thế?”

Liếc mắt thấy nàng tóc mây rũ rượi, sắc mặt trắng bệch, bộ dáng rất là thê thảm, tâm tình của Nguyệt Tinh Hồn lúc này còn có thể đánh rắm ( ý nói là a vui qua trời) “ Ha ha……. Cô mới vừa rồi ở trên người ta tát cái gì, thì ta cho cô ăn cái đó!”

Độc!

Dương Diễm Ca mau chóng điểm mấy đại huyệt quanh mình để tránh cho độc tính lan tràn, thế này mới lảo đảo đứng lên, trước khi mở cửa rời đi, nàng quay đầu đối với nam nhân đang ngồi dưới đất trông có vẻ rất là thảnh thơi kia hạ chiến thư “ Ngày mai chúng ta lại tiếp tục!”

Dù sao nàng không thể không bội phục nam nhân này cúng khá là giỏi, ngay cả ở trong Bạch Phát Sơn bị hạ độc‘ Hóa thân Thanh Long’ do nàng đặc chế mà cũng có thể bình yên vô sự, hôm nay mấy thứ tài mọn độc phấn này, tin rằng hắn cũng không để vào mắt, nhưng cũng đủ để cho hắn bận rộn cả một đêm, tối nay tạm thời áng binh, ngày mai tái chiến cũng không muộn.

Phất phất tay, cười tiễn nàng rời đi, Nguyệt Tinh Hồn cũng tin tưởng bản lĩnh của nàng không nhỏ, độc phấn do mình ép buộc nàng ăn vào chắc là cũng không làm khó được nàng. Tối nay hai người đều có thương tổn, cũng nên trở về điều dưỡng một phen, bất quá…….

Nữ nhân này thật đúng là không tệ, rất lợi hại! ăn vào độc ‘ Ba bước đổ’ của hắn, vậy mà cũng có thể thanh tỉnh chống đỡ lâu như vậy, xem ra ‘ Ba bước đổ’ của hắn không danh phù kỳ thực ( đúng với tên gọi) tí nào, nên đổi thành tên ‘ Mấy chục bước không ngã”………. Ha ha……. Không biết tiếp theo nàng sẽ dùng đến thủ đoạn gì?

Khóe môi gợi lên bướng bỉnh tươi cười, không biết vì sao, hắn lại bắt đầu mong chờ ngày mai mau đến……..

Phía chân trời tối đen làm nổi bật một vòng trăng sáng, dưới ánh trắng màu bạc có một bóng người đi dạo một mình, bao phủ trên một tầng hào quang màu bạc xinh đẹp, rực rỡ…….

“ Con bà nó, nữ nhân kia thật đúng là độc ác, thế nhưng lại ở trên người của bổn thiếu gia hạ gần mười loại độc, cổ nhân nói ‘ Độc nhất phụ nhân tâm’ quả nhiên không sai! Từ trên người nàng là có thể được đến xác minh tốt nhất…….” Giọng nam lẩm bẩm nguyền rủa làm phá hủy tất cả không khí lãng mạn do ánh trăng xinh đẹp xây dựng lên, Nguyệt Tinh Hồn một bên chọn dược nhét vào trong họng, một bên mắng người khác độc ác.

Mặc dù những độc này ở trên người khoảng một thời gian là trong cơ thể có thể tự giải quyết hết, nhưng nếu có thể sớm một khắc giải quyết xong thì sớm một khắc được nhẹ nhàng khoan khoái, cho nên hắn vẫn quyết định đem ngọc bích đan gia truyền nuốt vào trong bụng, mong sớm một chút có thể giải độc.

Cằn nhằn oán giận liên miên, bất tri bất giác hắn đã trở lại ‘ Thủy Nguyệt Các’, nơi chỉ dành riêng cho nhà họ Nguyệt của bọn họ ở mỗi khi đến Vương phủ thăm người thân, ai ngờ còn chưa có đi vào, đã thấy đèn đuốc bên trong sáng trưng.

“ Đây là có chuyện gì?” Trừng mắt nhìn bóng người hơi chớp lên ở bên trong, hắn vô cùng khó hiểu. Chiếu theo đạo lý mà nói, đêm đã khuya, hiện tại ở loại thời khắc này, tất cả nô bộc tỳ nữ đã sớm đi ngủ nghỉ ngơi, không có khả năng còn ở Thủy Nguyệt Các la cà, trừ khi là đạo tặc……. bất quá, có tên trộm nào ngốc như vậy sao? trộm này nọ còn như vậy quang minh chính đại đi thắp nến?

Mặc kệ, bắt người trước rồi nói sau!

Đã có chủ ý, liền đá cửa mà vào, “ Lớn mật tặc tử, dám tới đây ăn cắp…… hả! như thế nào lại là cô?” Nguyệt Tinh Hồn sửng sốt, nghĩ đến chính mình chắc là đi nhầm chỗ, lập tức nhảy đi ra ngoài, nhìn kỹ lại tấm biển,……….. là ‘ Thủy Nguyệt Các’ đúng vậy a!

Người này là đang diễn cái tuồng gì thế kia! đầu tiên là không hiểu ra sao phá cửa xông vào rồi lại quái dị nhảy đi ra ngoài, sau đó ngửa đầu đứng ở chỗ đó, rốt cuộc ở trên đỉnh cửa có cái gì đẹp sao?

Dương Diễm Ca mặc dù thấy hắn quỷ dị, nhưng cũng mặc kệ hắn. Đều đã nói rõ ngày mai mới cùng hắn tái chiến, tối nay cũng không muốn cùng hắn dây dưa, cho nên nàng đứng dậy định tiến lên chuẩn bị đóng cửa…….

Chậm đã!”Tay lớn nhanh chóng đè lại cánh cửa đang được đóng một nửa.

“ Làm cái gì?” Cẩn thận giương mắt nhìn hắn, đáy mắt đầy vẻ đề phòng.

Đó là ánh mắt gì? coi như hắn đối với nàng không có ý tốt, tùy thời có thể nhào tới! làm ơn! Khẩu vị của hắn cũng không có được tốt như vậy, ngay cả nữ nhân khắp người toàn là độc mà cũng hứng thú, được không! ( a nói câu này quá sớm!)

“ Ta nói Dương đại cô nương, cô chạy nhầm chỗ!”

Nàng hẳn là nên ở lại chỗ chuyên môn dành để tiếp khách ‘ Túy Phong Lầu’, tỷ tỷ hẳn là có dặn dò nô tỳ dẫn đường mới đúng, như thế nào lại chạy nhầm chỗ đâu? Nên sẽ không chính nàng lời cũng không hiểu được, chạy loạn tùm lum nên giờ không tìm thấy đường trở về, đành phải tùy tiện tiến vào một sân nào đó liền nhận định nó là chỗ ở của mình đi! Đáng thương nha!

“ Ngươi mới vào nhầm phòng thì có!” Hung dữ đáp lại, Dương Diễm Ca giễu cợt. “ Nơi này là Nam phu nhân đích thân dẫn ta đến, chính ngươi nên sẽ không vì không tìm được đường trở về, nên mới chạy đến chỗ ta hồ nháo!”

Lại là lão tỷ làm chuyện ngu xuẩn! lão tỷ sẽ không phải là nhận nữ nhân ác độc này làm em dâu tương lai nên đưa nàng tới ‘ Thủy Nguyệt Các’ chuyên dành cho người của Nguyệt gia ở? Sắc mặt Nguyệt Tinh Hồn xanh lè xanh lét, lần đầu tiên muốn động thủ bóp chết thân tỷ tỷ.

“ Ta nghĩ đây hết thảy đều là do lão tỷ của ta giở trò, thật ra phòng của ta ở tại nơi này”. Không thể trách người ta đi nhầm chỗ, đành phải thẳng thắn nói có người giở trò quỷ.

“ Không có khả năng”. Lắc đầu, Dương Diễm Ca không tin Nguyệt Nha Nhi lại sắp xếp cho một vị hoàng hoa khuê nữ cùng một nam tử độc thân ở tại trong một lầu, đây chính là chuyện tổn hại danh dự của nữ tử, không thể đùa được.

“ Cố tình nó lại xảy ra”. Mới mặc kệ nàng có tin hay không, bàn tay to đẩy người ra, bước chân thong thả đi qua phòng khách, trở về hành lang mở cửa một gian phòng đi vào, đem chính mình vùi vào trong đệm giường ấm áp.

“ Uy, ngươi đứng lên a!” Một đường theo sát hắn,Dương Diễm Ca hổn hển đem nam tử đang nằm vô cùng yên ổn ở trên giường kéo lên “ Cô nam quả nữ ở cùng một chỗ còn ra thể thống gì, Dương Diễm Ca ta cũng không phải nữ tử tùy tiện………”

“ Trong ‘ Thủy Nguyệt Các’ này còn có vài gian khách phòng, cô tùy tiện chọn một gian ở thì được rồi, chúng ta lại không ở cùng phòng, thì có quan hệ gì chứ?” Miễn cưỡng xoay người đem khuôn mặt tuấn tú vùi ở trong gối, nói hết lời chính là không ngồi dậy nổi.

“ Ngươi ngươi ngươi……..?” Người ở đâu ra thế này, có hiểu thế tục lễ giáo hay không a? tức giận đến nói không ra lời, nàng lấy hành động để tỏ rõ bất mãn, nắm lấy đệm chăn dùng sức kéo……

Phanh!

Kinh thiên động địa tiếng nổ rơi xuống đất cùng với tiếng kêu thảm thiết vang vọng giữa bầu trời đêm………

“ Oa….. ngươi mưu sát chồng a!” Nằm úp sấp ngã xuống, đau đến Nguyệt Tinh Hồn không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp thốt ra tiếng.

“ Ngươi không biết xấu hổ! ai là nương tử của ngươi chứ?” Trực giác chính mình bị chiếm tiện nghi, Dương Diễm Ca xấu hổ buồn bực không thôi, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng, hận không thể nâng lên gót hài không ngừng đá mạnh vào nam nhân này….

Bị đá đến toàn thân cao thấp đều là dấu chân, đau đến đầu choáng mắt hoa, hắn xoay người nhảy dựng lên, bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh.

“ Hắc hắc…….. nói nhầm! nói nhầm! cô đừng tưởng thật……” Hắn không muốn nhận mệnh một chút nào, vội vàng nhanh chóng giải thích phủ nhận, chỉ sợ nàng tưởng thật, thật sự coi trọng hắn, thế không phải là ứng với quẻ tượng của thân cha sao? không cần a! thế thì hắn rất đáng thương nha!

“ Ai tưởng thật đâu!” Nghe hắn mở miệng đầy vẻ cảnh giác sợ hãi mà liên tục phủ định, Dương Diễm Ca lại càng thêm buồn bực. Nói cứ giống như là người ta sẽ bám lấy hắn không buông vậy, hắn nghĩ hắn là ai a?

Càng nghĩ càng hỏa đại, không chút khách khí bổ thêm một cước…..

Cũng may Nguyệt Tinh Hồn nhanh tay lẹ mắt ‘ Tiểu giày vô ảnh cước’ bị hắn đúng lúc bắt lấy. “ Uy, còn đá nữa a!”

“ Buông tay!” hắn rốt cuộc có hiểu nam nữ thụ thụ bất thân hay không? Quan trọng nhất là loại tư thế Kim kê độc lập ( gà một chân) này cũng không dễ chịu tý nào nha!

“ Không, buông!” Đùa giỡn lôi kéo chân nhỏ một trước một sau đung đưa, phát hiện thân thể nàng lảo đảo vô cùng khó khăn để duy trì cân bằng, Nguyệt Tinh Hồn cảm thấy buồn cười không thôi, cái này càng ngày càng làm thêm kịch liệt.

Dương Diễm Ca cáu giận, trong lòng biết rõ bộ dáng mình lúc này thật sự buồn cười, nhưng lại không thể làm gì được hắn, không khỏi cắn môi thầm nghĩ………

“ Uy, không phải nói tối nay đình chiến sao, ngày mai mới tiếp tục mà? Ngươi muốn vi phạm ước định sao?” Tròng mắt đen vừa chuyển, liền toát ra được chủ ý.

A! là nàng động cước trước nha, nay lại trách ngược lại hắn! quên đi! Không cùng nữ nhân so đo, để tránh người ta cười hắn không độ lượng. ( Ta thấy a này có độ lượng tý nào đâu @)

“ Ta nói trước nha, buông tay nhưng không cho động thủ động cước nữa! còn nữa, gian phòng này ta ở chắc rồi, không được đến đây quấy rối nữa!”

“ Nhưng mà……..”

“ Ta mặc kệ! tùy cô muốn đi kêu lão tỷ đến đây, muốn lão tỷ cho cô một cái công đạo hay vẫn là ở ‘ Thủy Nguyệt Các’ tùy tiện chọn một gian phòng để ở……..” Ngắt lời đánh gãy nàng, Nguyệt Tinh Hồn cười hì hì nói xong, thậm chí còn mang chút ác ý khích tướng nói: “ Bất quá, ta nghĩ cô chắc là không dám đâu!”

“ Ta có gì không dám!” Qủa nhiên có người bị lừa tức đến thở phì phì.

“ Cô không dám cùng ta ở ‘ Thủy Nguyệt Các’ vì sợ ta thừa lúc cô không chuẩn bị mà độc chết cô.”

“ Ai nói ta sợ? ta liền ở nơi này với ngươi, xem ai chỉnh ai chết trước?” Vừa nói ra miệng, nàng liền hối hận không thể che miệng mình lại, này là cố tình nói khích nàng thôi! Bất quá, đã lỡ nói ra khỏi miệng, thì dù bốn ngựa cũng không thể đuổi trở lại.

“ Hảo khí phách!” Nguyệt Tinh Hồn cười gian, lập tức buông ra nàng, hai tay bày ra tư thế tiễn khách. “ Như vậy xin cứ tự nhiên, không tiễn”.

Người này đúng là cùng nàng có thù oán, cho nên hai người mới không vừa mắt nhau như thế! Giận trừng liếc mắt một cái, Dương Diễm Ca xoay mình chạy lấy người, trước khi đi còn không quên tặng cho một tiếng đá cửa thật lớn.

“ Một hung bà nương!” Nguyệt Tinh Hồn lẩm bẩm nói nhỏ, lại ngã nằm lại trên giường, lúc này hắn cũng có chút hối hận làm chi cố ý khích tướng nàng, ôm cái độc hoa bên người tìm phiền toái, cái này đúng là ngay cả ngủ cũng phải lo lắng đề phòng.

“ Haiz…. Hy vọng còn có thể nhìn thấy ánh mặt trời ngày mai……” Tiếng nói vô cùng đáng thương uể oải buồn bực từ trong gối vang lên………