Nếu đã quyết định, Dịch Vân lập tức bắt đầu chỉnh đốn hành lý, phân biệt đem hai khối Thủy Hỏa tinh thạch thật lớn chuyển vào trong Hồng Liên, sau khi xác định không bỏ quên bất kỳ thứ gì liền mang theo Cầu Cầu đang ngủ say rời khỏi mật thất trong nhà tổ đã ở hơn nửa năm qua.
Hắn một lần nữa đi tới dưới tàng cây bạch dương của trang viên nhà mình, đứng yên lặng trước mộ phần của ba người Phổ Tu Tư, sau đó trong ngày liền rời khỏi Yêu Đạt trấn.
Hai tháng sau...
Trong Lạc Nhật sơn mạch ở trung ương của Kỳ Võ đế quốc.
Một đội ngũ dong binh hơn trăm người đang cẩn thận trước sau đi trong rừng thông rậm rạp nguyên thủy này.
Trong một khu đất hoang vắng vẻ của rừng núi, bốn phía là những cây đại thụ cao vút, hơn một trăm dong binh hình thành một đội ngũ dài chừng trăm mét, nhưng không có bất luận tiếng nói chuyện nào truyền ra, đội nhân mã chỉ yên lặng mà đi, ánh mắt đầy vẻ đề phòng không ngừng quan sát xung quanh, không bỏ sót bất cứ động tĩnh gì. Truyện được copy tại Trà Truyện
Đi đầu của đội ngũ là một nam tử chừng ba mươi tuổi, vóc người cường tráng phù hợp với tiêu chuẩn của người luyện võ, bên hông lộ ra tua của một thanh trường kiếm.
Mà đi ngay phía sau nam tử là một nữ tử chừng hai sáu, hai bảy tuổi, mái đầu tóc ngắn màu hạt dẻ, một thân khinh giáp màu vàng nhạt, về hình dáng mà nói đúng là rất xinh xắn, duy chỉ có cánh tay cường tráng hữu lực là không giống với nữ tử bình thường, bên hông cũng mang theo một thanh trường kiếm, vừa nhìn đã biết là một nữ võ sĩ, hơn nữa thực lực cũng không kém.
Một nam một nữ này chính là đầu lĩnh của đội ngũ dong binh, nam chính là đoàn trưởng của dong binh đoàn tên là Nạp Đa, còn nữ tử lại là phó đoàn trưởng, tên là Lỵ Á. Hai người cùng chỉ huy dong binh đoàn tên là Bạo Tẩu, vào nơi ma thú thường lui tới trong Lạc Nhật sơn mạch để làm nhiện vụ.
Mà lúc này đi ở giữa đội ngũ có một gã ma pháp sư khoác trên người bộ pháp bào màu đen rộng thùng thình, hắn đứng trong đội ngũ còn thấp hơn một cái đầu so với những người xung quanh, đứng lẫn trong đội ngũ không ai để ý, lúc này hắn đang dùng thanh âm mà những người khác không thể nghe thấy thấp giọng lẩm bẩm:
- Lão Đại, chúng ta đi theo dong binh đoàn này cũng đã hơn một tháng rồi, nhưng ngay cả một cái mỏ quặng cũng không tìm thấy, lúc trước tại Thản La Tư thành nghe nói ở đây khả năng sẽ có mỏ quặng tử tinh chúng ta mới theo tới, người nói tin tức kia đúng hay sai?
Một thanh âm ở trong đầu hắn đáp lại:
- Việc này không thể nào nói chính xác được! Tìm mỏ quặng thường là nhờ vào may mắn, chỉ cần một chỗ nào đó chưa bị người nào tìm qua đều có khả năng tìm được mỏ quặng mới. Mà Bạo Tẩu dong binh đoàn nếu đã cẩn thận tìm tòi ở khu vực này, như vậy tin tức có mỏ quặng tử tinh hẳn là có thể tin được.
Hai người nói chuyện chính là Dịch Vân và Môn La.
Lúc trước mười ngày sau khi bọn họ rời khỏi Yêu Đạt trấn, liền đi tới một thành lớn cách Yêu Đạt trấn hơn sáu trăm dặm về phía nam- Thản La Tư thành.
Mà khi bọn họ mua đồ ăn ở trong thành thì ngẫu nhiên nhìn thấy mấy dong binh đoàn đang cùng chiêu mộ nhân thủ, nói bọn họ nắm giữ tin tức chính xác có mỏ quặng tử tinh khả năng còn chưa bị khai thác ở một nơi nào đó trong Lạc Nhật sơn mạch. Môn La vừa nghe liền yêu cầu Dịch Vân gia nhập một dong binh đoàn theo đến nơi đây.
Lạc Nhật sơn mạch là một dãy núi lớn kéo dài hơn sáu nghìn dặm ở bên trong Kỳ Võ đế quốc, bắt đầu từ phía Tây của đế quốc kéo dài đến biên giới phía Đông, trải dài toàn bộ lãnh thổ Kỳ Võ đế quốc.
Mà sơn mạch lại chia làm hai tầng nội ngoại, ngoại tầng là địa hình rừng rậm và ao đầm và vô số cổ thụ cao ngút trời, nội tầng lại có vô số vực thẳm và vách đá dựng đứng, người bình thường rất khó đặt chân đến nơi đây.
Nơi mà con người không thể sinh tồn và đặt chân đến đương nhiên sẽ là sào huyệt của ma thú, trong Lạc Nhật sơn mạch có các loại ma thú thường lui tới. Bình thường đến nơi đây ngoại trừ dong binh đoàn và cường giả căn bản là không có người lui tới nơi này.
Lời nói của Môn La hiển nhiên không thể thuyết phục được Dịch Vân, chỉ nghe hắn lại ca thán:
- Mỏ quặng tử tinh tuy rằng được coi là quý hiếm, nhưng chẳng qua cũng chỉ có giá gấp mười lần quặng sắt mà thôi, bằng vào số tiền tiết kiệm trong vài năm qua của ta cũng có thể mua được, thật không đáng cùng dong binh đoàn đến đây thử vận khí, hơn nữa ở đây có hơn trăm người, cho dù là tìm được rồi ta cũng không được chia bao nhiêu!
- Hắc, hắc, hắc, chuyện này đương nhiên ta biết! Nếu như chỉ vì mỏ quặng tử tinh, ta cũng không cho ngươi đến nơi này lãng phí thời gian, mục tiêu của ta là một ít các loại mỏ quặng tài nguyên quý hiếm như: Mặc Văn Cương, Vẫn Thần Thiết, Bí Ngân...
Môn La dừng một chút lại nói tiếp:
- Ngươi phải biết rằng, nếu chỉ bằng vào một loại mỏ quặng, cho dù tu vi Phần Kiếp Tử Diễm của ngươi cao đến đâu tối đa cũng chỉ có thể luyện ra ma pháp binh khí nhị phẩm trung giai, cho dù thêm vào Hỏa Phách Tinh Thạch cũng chỉ luyện ra tam phẩm đỉnh phong là tối đa. Nếu như ngươi muốn luyện chế ra ma pháp binh khí phẩm chất càng cao thì tài liệu luyện chế phải có phẩm chất càng cao mới được!
Dịch Vân suy nghĩ một chút, có vẻ nghi hoặc hỏi:
- Không phải Phần Kiếp Tử Diễm tu luyện càng cao thì càng có thể luyện ra ma pháp binh khí phẩm chất càng cao sao, làm sao cho thêm cả dị bảo Hỏa Phách Tinh Thạch như vậy lại chỉ có thể luyện ra ma pháp binh khí tam phẩm đỉnh phong mà thôi?
Môn La lắc đầu, giải thích:
- Phần Kiếp Tử Diễm chỉ có tác dụng làm tăng phẩm chất của tài liệu luyện chế, phát huy hết đặc tính của bản thân nó mà thôi, nhưng cũng chỉ tăng lên có giới hạn nhất định, ngươi không thể làm cho một loại tài liệu luyện chế vượt qua giới hạn vốn có của nó. Mà Hỏa Phách Tinh Thạch rốt cuộc cũng không phải quặng mỏ, một mình nó không thể dùng để luyện khí, nó chỉ có thể dùng để phụ trợ tăng phúc mà thôi. Giống như Phổ Tu Tư lúc trước đã dùng nó để tăng phúc Nguyệt Nha đao vốn là ma pháp binh khí nhất phẩm cao giai thành tam phẩm sơ giai. Mà hiệu quả tăng phúc của tinh thạch tối đa cũng chỉ có thể tăng phúc đến tứ phẩm ma binh, đây là giới hạn cao nhất của tinh thạch rồi.
Dịch Vân suy nghĩ một chút, dường như đã hiểu, nói:
- Nói như vậy... Nếu như dưới điều kiện ta không dùng Hỏa Phách hoặc Thủy Phách Tinh Thạch, mà chỉ dùng một loại tài nguyên quặng sắt đơn thuần thì tối đa cũng chỉ có thể luyện ra nhị phẩm trung giai ma binh?
- Không sai!
Môn La gật đầu cười nói:
- Nếu như ngươi dùng quặng mỏ cao cấp nhất như tử tinh để luyện khí thì có thể luyện ra tam phẩm ma binh, như vậy suy ra ma binh có phẩm chất càng cao thì tài nguyên dùng để luyện chế cũng cần phải cao... Nhưng bắt đầu từ ngũ phẩm ma pháp binh khí thì cần hỗn hợp ba loại quặng mỏ quý trở lên luyện ra, lục phẩm ma binh lại cần đến sáu loại quặng mỏ quý mới được.
Dịch Vân nghe vậy không khỏi líu lưỡi:
- Phải dùng đồng thời nhiều quặng quý như thế? Nói như vậy, ngày sau nếu ta muốn luyện ra ma binh ngoài ngũ phẩm, không chỉ có yêu cầu về tu vi đấu khí còn cần có đủ những quặng quý này mới được sao?
- Đương nhiên là như vậy rồi! Tu vi đấu khí của ngươi chỉ cần có đủ thời gian cuối cùng cũng sẽ tăng lên, thế nhưng những quặng quý này quả thực khó mà thu thập nổi, dùng tiền khẳng định là không mua được... Ở thời đại của ta, cửu tinh Võ Tôn trở lên trong gia tộc có hơn mười người, nhưng ma binh ngoài lục phẩm lại chỉ có ba món, chính bởi vì không tìm đủ tài liệu luyện chế. Cũng bởi vì như vậy ta mới bảo ngươi đến nơi này thử thời vận.
Môn La nói.
Dịch Vân giật mình, nhưng sau đó hắn lại cười khổ nói:
- Lão Đại, ngươi nói ta hiểu được, nhưng đến nay cũng được một tháng rồi, ma thú chúng ta gặp cũng không ít, nhưng ngay cả một cái mỏ quặng cũng không tìm thấy... Bốn tháng sau chính là lúc các cao đẳng học viện chiêu sinh, ta cuối cùng cũng không thể đợi ở đây thử thời vận với dong binh đoàn.
Môn La dường như đã định liệu trước, cười nói:
- Ta đã vì ngươi mà lên kế hoạch rồi! Từ nơi này của Lạc Nhật sơn mạch đến được Kỳ Võ thành, chẳng qua cũng chỉ là hai tháng lộ trình, mặc kệ có tìm được mỏ quặng hay không ngươi tối đa cũng chỉ đợi ở đây một tháng liền rời khỏi thì được rồi. Hơn nữa, ta lại rất tự tin, ngươi đã quên ngươi còn có chuyên gia tìm bảo Cầu Cầu rồi sao?
Dịch Vân nghe vậy nhất thời lặng thinh, thì ra Môn La đã tính cả Cầu Cầu vào trong đó!
- Ngay cả mật thất trong nhà tổ Cầu Cầu còn có thể tìm ra, huống chi là trong rừng núi không có gì che đậy này? Nếu như ở đây thật sự tồn tại quặng quý thì làm sao có thể thoát được khẩu vị của Cầu Cầu chứ? Đừng quên, chỉ cần là quặng quý thì bản thân nhiều ít gì cũng có phản ứng của thuộc tính năng lượng, chỉ cần là thứ Cầu Cầu thích ăn nhất thì có khả năng tìm được rồi, tất cả cũng thuộc về chúng ta, những người khác đừng mong có phần, hắc hắc hắc!
Môn La nhếch miệng cười nói.
Dịch Vân đột nhiên hiểu được tất cả, cũng cười theo nói:
- Thì ra lão Đại ngươi tính toán cả rồi, cho nên ngươi mới lựa chọn đi theo Bạo Tẩu dong binh đoàn đến nơi đây sao?
- Ta lựa chọn gia nhập dong binh đoàn này, ngoại trừ lợi dụng bọn họ hỗ trợ đối phó ma thú, còn có nguyên nhân khác là ôn lại chuyện cũ của ta, trước đây rất lâu ta cũng từng gia nhập dong binh đoàn, đó thực sự là khoảng thời gian thật là sáng lạn!
Môn La không khỏi thổn thức.
- Cái gì? Lão Đại ngươi từng làm dong binh? Cũng nhận nhiệm vụ giống như bây giờ sao?
Dịch Vân có chút hiếu kỳ hỏi.
Môn La lắc lắc đầu nhớ lại:
- Không giống lắm, đội ngũ dong binh của ta năm đó chủ yếu là sưu tập các loại quặng quý và tinh thạch các hệ, mấy thứ này cùng cấp với dị bảo không phải nói muốn tìm là có thể tìm được, cho nên mục tiêu chúng ta nhắm vào chính là những vật phẩm này của các thế lực lớn và quý tộc thế gia, cái này không phải là trộm cắp hay đánh cướp, thành quả rất là khả quan, trong các món ma binh ngoài ngũ phẩm mà gia tộc có thể luyện ra sau này đều có một phần công lao của ta!
Hai mắt Môn La mơ màng, những năm tháng quá khứ tuyệt vời làm hắn khó quên.
-... Lão Đại, ngươi xác định khi đó ngươi gia nhập chính là dong binh đoàn chứ không phải đạo tặc đoàn sao?