Cấm Huyết Hồng Liên

Chương 46: Kỳ ngộ

Ba ngày sau …

- Lão Đại, vì sao ngươi lại muốn chạy thật xa đến nơi này?

Dịch Vân nhìn cảnh tượng quen thuộc trước mắt, trong mắt tràn đầy khó hiểu nhìn Môn La hỏi.

Cảnh trước mắt là vách đá, vực sâu đen ngòm, xung quanh sơn cốc đầy mây mù … Đây rõ ràng là sơn cốc nơi hắn ở một năm về trước, lại còn thăng cấp lên nhất tinh Chiến Sĩ thành công!

Chậm rãi đi đến trước vách núi, Môn La nhìn ngọn núi đối diện cao ngất chìm khuất trong mây, thần bí nói:

- Bởi vì nơi này có một cỗ năng lượng thần bí ta cũng không thể diễn tả, rất thích hợp làm chỗ cho ngươi tấn cấp!

Dịch Vân nghe vậy hơi khựng lại, ngạc nhiên nói:

- Nơi này so với những nơi núi rừng hoang dã khác không có gì khác biệt, hàm lượng của thiên địa nguyên tố cũng rất bình thường, ta cũng cảm nhận không có năng lượng gì tồn tại cả!

Môn La lắc lắc đầu, dừng một lát, nói:

- Nơi này quả thật có một cỗ dao động kỳ dị bao phủ, tuy rằng rất mỏng manh nhưng ta vẫn có thể cảm thụ được … Ngươi không phát hiện ra chuyện gì khác thường cũng là đương nhiên, với tu vi Tinh Vực đỉnh phong của ta, cũng chỉ có thể bằng vào cảm giác mới có thể hơi cảm thụ được, những người khác làm sao có thể phát hiện ra …

…Nếu như ta không đoán sai, nơi này lúc trước hẳn là một bãi chiến trường, không biết đã bao nhiêu năm trước, từng có hai vị cường giả Tinh Vực trở lên quyết đấu tại đây … Lúc này trong không gian có dao động phiêu đãng kỳ dị, hẳn là dó lúc ấy hai cỗ năng lượng thật lớn va chạm mà sinh ra!

- Chiến trường? Không biết bao nhiêu năm trước? Sao lại có thể như thế? Cho dù là năng lượng cường đại đến mức nào đi nữa, cũng không thể nào tồn tại trong không khí một thời gian dài như vậy được, đây là kiến thức phổ thông về ma pháp! nguồn Trà Truyện

Dịch Vân rất kinh ngạc, cúi đầu suy nghĩ, chợt loại trừ khả năng này.

Chỉ nghe Môn La hừ một tiếng, cười nhạo nói:

- Kiến thức phổ thông? Cái gọi là phổ thông đó chỉ có thể áp dụng cho người bình thường mà thôi! Sau khi ngươi đạt tới cảnh giới Tinh Vực, tất cả những quy luật bình thường đều bị phủ định, ngươi lấy lực lượng tuyệt đối mà làm nên chuyện, cũng không nằm trong phạm trù thông thường!

- Chẳng qua …

Môn La dừng lại một chút rồi nói tiếp, chỉ là lần này lộ ra vẻ nghi hoặc:

- Ngươi vẫn có nói đúng một chút, năng lượng quả thật là không thể tồn tại trong không khí trong một thời gian quá dài, cũng chính là ta nghĩ không ra điểm ấy … nhưng ngoại trừ khả năng ta vừa nói, còn có nguyên nhân gì có thể tạo thành trường năng lượng kỳ dị ở đây?

Môn La hơi trầm ngâm một hồi, lập tức xua tay lắc đầu nói:

- Quên đi! Nếu như nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa! Dù sao với trình độ đấu khí hiện giờ của ngươi, chọn nơi đây để tấn cấp nhị tinh Chiến Sĩ, xác suất thất bại gần như là không có!

Dịch Vân thấy Môn La lập tức đem tâm trạng nghi hoặc trong nháy mắt vứt đi, không hề làm chuyện suy tính vô ích, mà lại tập trung toàn bộ tâm lực vào mục tiêu trước mắt, không khỏi âm thầm bội phục hắn. Đây cũng là ưu điểm của Môn La, thẳng thắn cắt đứt, vĩnh viễn sẽ không bị bất cứ chuyện gì làm cho phiền não.

- Thì ra nguyên nhân chính là vì hắn là người như vậy, cho nên mới vào lúc chưa đến ba mươi tuổi mà có thể đạt tới cường giả Tinh Vực!

Dịch Vân trong lòng thầm nghĩ.

Dịch Vân tìm được tảng đá lớn mà một năm trước hắn đã ngồi, thân mình nhẹ nhàng bay lên, lập tức đáp xuống trên tảng đá, không chút do dự đặt mông ngồi xuống, lấy ra một viên Hoả Phách Tinh Thạch đã chuẩn bị sẵn cầm trên tay, hít thật sâu một hơi rồi vận chuyển đấu khí trong cơ thể, tiến nhập vào trong cảnh giới tấn thăng tinh cấp kỳ diệu.

Dịch Vân lúc trước đã trải qua kinh nghiệm tấn cấp một lần, hơn nữa hắn lại tu luyện đấu khí rất là căn bản, so với người thường thì thâm hậu hơn rất nhiều. Vì thế, chuyện tấn cấp này làm cho phần lớn võ giả đều kinh sợ, chỉ có thể lấy tâm tình vô cùng cẩn thận mà đối mặt, thế nhưng đối với hắn lại rất thành thạo.

Mỗi khi tấn lên một cấp, đối với tất cả ma pháp sư và võ giả đều là chuyện hệ trọng, bởi vì có thể cơ hội thành công không đến năm thành, chỉ cần thăng cấp thất bại, đấu khí và ma lực toàn thân rất là hao tổn, chỉ có thể tốn thêm một, hai tháng nữa, chậm rãi tu luyện trở lại sau đó mới có thể thử tấn cấp lại một lần nữa.

Bởi vậy những người vì muốn tấn cấp mà phải mất tới hai năm, trên Khung Võ đại lục có rất nhiều, và càng làm cho không ai chịu được chính là tinh cấp càng cao thì tấn cấp cũng theo đó mà lại càng khó khăn hơn nhiều. Có rất nhiều người cả đời chỉ có thể dừng tại nhất tinh đỉnh phong, thủy chung không thể vượt qua cửa ải kia mà đạt tới cấp bậc cao hơn.

Dịch Vân lúc này căn bản là không có phiền não như vậy, dưới sự chỉ đạo của Môn La, với một nền tảng vững vàng, cơ sở không có gì phải lo lắng cũng đủ cho hắn có thể dễ dàng vượt qua cửa ải trước mặt mà tiến vào một cảnh giới cao hơn.

Dịch Vân tiến vào trạng thái ngưng luyện đấu khí, chung quanh thân thể được bao bọc bởi một tầng ánh sáng tím nhạt, theo đấu khí trong cơ thể lưu chuyển mà chậm rãi toả ra ánh sáng này.

Cảm thụ được đấu khí trong cơ thể chảy xuôi theo đúng quy luật, tâm niệm lập tức chuyển, mạnh mẽ thu hồi đấu khí trong kinh mạch, tạo thành một dòng xoáy tụ vào giữa Khí Hải, hình thành một luồng xoáy thật lớn. Sau khi lưu chuyển dần thu nhỏ lại bằng nắm tay, thời gian trôi qua, rốt cục đấu khí đã ngưng tụ lại thành khí toàn (khí xoáy tụ), thu lại thành công chỉ còn một điểm nhỏ.

Khi đấu khí trong cơ thể trải qua ngưng luyện đã được vận chuyển tới sáu mươi vòng, cũng chính là sáu mươi lần ngưng luyện, đã đạt tới giới hạn mà khả năng Dịch Vân có thể thừa nhận được, hắn không hề tham lam muốn cho mau chóng, làm cho đấu khí vận chuyển chậm dần rồi ngừng lại.

Lúc này thân hình Dịch Vân khẽ run lên, vầng sáng tím nhạt lưu chuyển bên ngoài cơ thể lại càng đậm hơn một chút, đến lúc này, hắn rốt cục đã tấn cấp nhị tinh Chiến Sĩ thành công!

Dịch Vân trong lòng vui sướng vô cùng, hắn ổn định lại tinh thần, đem đấu khí đang ngưng tụ trong Khí Hải một lần nữa chảy đều khắp các kinh mạch, làm cho đấu khí cường đại mới vừa tấn cấp chậm rãi lưu chuyển giao hội trong kinh mạch.

Phần lớn võ giả sau khi tấn cấp thuận lợi, liền lập tức ngừng vận chuyển đấu khí trong kinh mạch. Bọn họ không biết rằng, trong thời gian vừa thăng cấp không lâu, mà một trong những thời cơ hiếm hoi có thể dùng để cường hoá mở rộng kinh mạch.

Sự cường đại của kinh mạch trực tiếp quyết định cường độ lưu chuyển và sử dụng đấu khí sau này, bởi vậy, Môn La mới coi trọng kinh mạch như vậy.

Dịch Vân đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội có thể cường hoá kinh mạch cho mình!

Sau ba canh giờ …

- Phù!

Chậm rãi thở ra một hơi trọc khí, Dịch Vân từ trong trạng thái tu luyện tỉnh lại.

Môn La một thân áo đen đứng bên cạnh hắn, trên mặt có một vẻ như cười mà không cười, nói:

- Tiểu tử, ngươi dùng gần năm năm mới tấn cấp lên nhị tinh Chiến Sĩ, tốc độ như vậy tuy rằng không chậm, nhưng so với toàn Khung Võ đại lục, như vậy cũng không gọi là mau … Nhưng trên thực tế, ngươi đã mất hết bốn năm để xây dựng nền tảng cơ sở, coi như là chỉ dùng không đến hai năm để tấn lên nhị tinh, tốc độ như vậy có thể nói là đáng sợ, ha ha ha!

Dừng một chút, Dịch Vân ngẩng đầu lên cười theo:

- Về phương diện đấu khí như thế này cũng được! Nhưng về ma pháp lại không được thuận lợi như vậy … Ta lúc này Hoả hệ ma pháp mới vừa đạt tới nhất tinh cao giai, mà Thuỷ hệ ma pháp thì chậm hơn rất nhiều, vẫn dừng ở trình độ nhất tinh sơ giai, còn phải đi qua cả một quãng đường rất dài!

- Đây là đương nhiên! Ngươi mấy năm trước chỉ lo tu luyện Hoả nguyên tố, còn Thuỷ nguyên tố thì chỉ mới tu luyện gần một năm nay mà thôi, làm sao có thể so sánh với nhau được?

- Hắc hắc, lão Đại ngươi nói đúng, là ta rất nóng vội!

Dịch Vân giật mình cười nói.

- Soạt soạt soạt…

Trong khi hai người đang nói chuyện, một trận tiếng vang như là có vật gì đang cọ xát truyền đến từ vách đá trước mặt, Dịch Vân kinh ngạc quay đầu nhìn về phía ấy, đột nhiên thấy một cái bóng trắng từ dưới vực sâu theo vách núi mà lên.

Dịch Vân cả kinh, lập tức đứng lên.

Chỉ thấy vật thể màu trắng xuất hiện đột ngột ấy, thân trước mới vừa từ bên vách đá lộ ra, chuyển động một vòng quanh tứ phía, dường như phát hiện ra có người đang nhìn nó chăm chú, đã lấy thân thể trơn nhẵn tiến lên trên mặt đất, chậm rãi bò về phía Dịch Vân.

Dịch Vân lúc này đã có thể khẳng định, vật thể dài dài này là một sinh vật nào đó, cẩn thận nhìn chăm chú nó đang bò tới gần, lại nghe tiếng kinh hô của Môn La vang lên bên tai:

- Là Cương Giáp Xà? Nhưng trên đầu sao lại có sừng nhọn, xem ra không giống a …!