Khi Dịch Vân ra khỏi đại môn của Thiên Phong học viện thì đã là lúc hoàng hôn.
"Thật không nghĩ tới, vẻn vẹn chỉ là muốn cho ma lực tại khí hải chuyển động, vậy mà lại gặp khó khăn trùng trùng như vậy." Dịch Vân nhìn ánh hoàng hôn nơi chân trời, vừa cười vừa nói.
Ban đầu cho rằng cũng không khó, không nghĩ tới chỉ là ở bước đầu tiên, khi muốn cho ma lực di động theo một phương hướng đồng nhất, mặc kệ hắn lôi kéo, điều khiển thế nào đi nữa thì ma lực trong cơ thể đều không nghe hắn sai khiến, cũng đã có di động, nhưng là tán loạn theo bốn phương tám hướng, làm cho Dịch Vân hao tổn rất nhiều tâm trí.
Muốn đem đại khí nguyên tố hóa thành ma lực cũng không khó, mỗi một ma pháp sư đều có khả năng làm được dễ dàng, nhưng nếu là muốn đi điều khiển ma lực trong khí hải, làm cho nó lưu động y theo tâm ý chính mình, lại là rất khó.
Ma lực chỉ tồn tại trong khí hải, chúng giống như là một cái ao, mà ý niệm cá nhân giống như là cơn gió nhẹ, muốn làm cho mặt nước gợn sóng, chỉ cần gió thổi mạnh một chút là được, nhưng nếu là muốn làm cho cả cái ao xoay chuyển và tiếp tục xoay chuyển cho đến khi hình thành vòng nước xoáy, để làm được điều này thì sức gió cần thiết tưởng tượng sẽ phải lớn đến cỡ nào.
Đối mặt với vũng nước ma lực sâu thẳm này, mặc cho Dịch Vân dùng hết phương pháp, cũng chỉ có thể có vài mảnh gợn sóng lăn tăn ở trên mặt, muốn tiến thêm một bước nữa, hắn cũng không thể thực hiện được.
May mắn là, hắn còn có một lão sư là pháp tôn lĩnh vực-Mễ Nặc. Mễ Nặc đem một tia ma lực đưa vào bên trong khí hải của Dịch Vân, lập tức ở bên trong tự động xoay chuyển lên, cũng kéo ma lực của Dịch Vân biến đổi theo, càng xoay càng lớn, cho đến khi hình thành một vòng nước xoáy khổng lồ, theo quán tính của xoáy nước, chuyển động chậm rãi sinh sôi không ngừng.
Hiện tại Dịch Vân chỉ cần làm cho xoáy nước duy trì liên tục không dừng lại, như vậy, trong một tháng tới đây, thậm chí là trong nửa tháng, ma lực chi luân(vòng xoáy ma lực) của hắn cũng sẽ theo đó mà dần dần tăng cường lớn mạnh lên.
"Thật phải đa tạ Mễ Nặc lão sư a. Không chỉ cho ta biết cái pháp môn tuyệt diệu này, mà còn trợ giúp ta xoay chuyển ma lực trong cơ thể, nếu không, chỉ dựa vào một mình ta thì thực sự không biết phải làm như thế nào nữa." Dịch Vân trong lòng rất vui, mừng rỡ nói.
Môn La lúc này cũng xuất hiện bên cạnh Dịch Vân, đồng dạng cười nói: "Tác dụng của ma lực chi luân này, cùng với sự ân cần nuôi dưỡng kinh mạch, đúng là có đôi chút giống nhau, khi đó ngươi không phải mất một đoạn thời gian mới hiểu được làm thế nào vận dụng đấu khí để ngưng luyện kinh mạch đó sao? Nói vậy Đạo lý chuyển động ma lực này cũng phải đồng dạng, chỉ cần thuần thục là sẽ không còn khó khăn nữa."
Hay làm khéo tay, bất cứ vấn đề gì cũng đều là như vậy, chẳng qua Dịch Vân nếu muốn làm được việc khống chế ma lực một cách tự nhiên, thì cũng không phải trong khoảng thời gian ngắn là có thể làm được.
"Hôm nay, ta tại trong lĩnh vực ma pháp, mở ra cánh cửa hoàn toàn mới, thu hoạch to lớn như thế này đến bây giờ ta còn có chút khổng thể tin nỗi!" Dịch Vân cười nói.
Môn La gật đầu, nói tiếp: "Mễ Nặc vị lão sư này ngươi thực sự là nhận không lầm, đây mới chính là ma pháp giáo thụ đệ nhất, đã mang đến cho ngươi tác dụng lớn như vậy, vận khí của ngươi thực sự là không tệ."
"Được rồi!" Dịch Vân đột nhiên nhớ tới: "Để Cầu Cầu ở lại phường rèn cả ngày rồi, sẽ không làm cho nó buồn chán chứ? Chúng ta mau trở về thôi." Bạn đang đọc chuyện tại Trà Truyện
Ngày hôm qua khi tham gia khảo hạch nhập học của Thiên Phong học viện, Dịch Vân mang theo Cầu Cầu đã khiến cho rất nhiều người chú ý đến, hôm nay chính là ngày nhập học đầu tiên của hắn, Dịch Vân cũng không muốn mắc vào rắc rối thêm, do đó đã để Cầu Cầu ở lại trong phường rèn.
Dịch Vân hướng phía Thiên Phong thành đi đến, đồng thời cũng nghĩ đến lời của Ny Khả, buổi tối Ngạc Đa Đồ muốn tới tìm mình.
Hắn đã đợi ở Thiên Phong thành một tháng, trong khoảng thời gian này, Ngạc Đa Đồ cũng đã mấy lần tìm đến hắn, phần lớn thời gian chỉ là đến gặp hắn để nói chuyện phiếm mà thôi, nhưng không biết lần này sẽ là chuyện gì nhĩ.
Buổi tối, nơi ở của Dịch Vân.
"Tê tê tê!"
Dịch Vân vừa vào phường rèn thì Cầu Cầu liền cao giọng hí lên hướng phía hắn xông đến, lại lập tức đem thân thể cuộn thành hình cầu, sôi nổi lăn xung quanh Dịch Vân, xem bộ dáng mừng rỡ của nó, phản phất như Dịch Vân đã ly khai cả một năm mà không phải làm một ngày vậy.
"Ha ha ha, lần này mới chỉ để ngươi lại một ngày thôi mà ngươi đã buồn chán rồi ư?" Dịch Vân ôm lấy Cầu Cầu, trêu chọc cười nói.
Tiện tay xuất ra hai khối thủy phách tinh thạch ném vào trong miệng Cầu Cầu, Cầu Cầu cũng không khách khí một ngụm nuốt vào, vừa hưng phấn hí lên vài tiếng, sau khi một phen liếm mặt Dịch Vân, liền tiến vào trong lòng hắn.
"Ai, thật không biết con rắn phá sản này là mừng ngươi trở về, hay là nó vui mừng vì rốt cuộc có được thức ăn nữa?" Môn La lắc đầu than thở.
"Dù sao Cầu Cầu đã một mình buồn chán ở chỗ này một ngày rồi, ta cũng có chút áy náy, nên cho nó thêm một khối thủy phách tinh thạch nữa." Dịch Vân cười nói.
Cả ngày trời học ma pháp ở Thiên Phong học viện, Dịch Vân cũng có chút mệt mỏi, khi đang muốn cởi bỏ áo khoát trên người xuống, thoải mái nghỉ ngơi tạm một chút, chợt nghe ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa.
Mở cửa ra, đúng là Ngạc Đa Đồ tới.
"Ngạc Đa Đồ, mặc dù sớm nghe Ny Khả nói, nhưng không nghĩ tới ngươi lại tới sớm như vậy, mời vào." Dịch Vân cười nói.
Ngạc Đa Đồ tới đích xác là có hơi sớm, lúc này trời mới vừa tối, chính là thời gian mà một người bình thường đang hưởng thụ bữa cơm, Dịch Vân vốn dự liệu xong bữa cơm tối thì hắn mới tới.
"Ha ha, hôm qua tới ba lần đều tìm không được ngươi, sợ tới trễ thì ngươi sẽ đi ra ngoài, cho nên mới đến lúc này, không có làm phiên ngươi chứ?" Ngạc Đa Đồ có chút xấu hổ cười nói.
Dịch Vân lắc đầu, thản nhiên cười nói: "Ngươi muốn tới lúc nào đều được cả, ta thì không sao, lúc này đang là thời gian dùng cơm, mà nơi này của ta lại không có một cái gì để chiêu đãi ngươi cả, ngươi không để bụng là tốt lắm rồi."
Dịch Vân nói xong, cùng với Ngạc Đa Đồ cả hai người đi vào phường rèn, bên trong ngoại trừ bếp lò ống bễ ra, thì cũng chỉ có một cái ghế, một cái giường, phía góc phòng là môt đống to các loại sắt thép tài liệu, thật sự như lời Dịch Vân nói, đúng là không một có cái gì để chiêu đãi người khác.
Nơi ở đơn sơ như vậy, cũng khó trách Ny Khả chỉ ghé qua một lần rồi không muốn trở lại nữa.
"Không sao, không sao." Ngạc Đa Đồ gượng cười nói.
Ngạc Đa Đồ không chỉ một lần đề nghị với Dịch Vân, muốn Dịch Vân dọn đến ở trong một khu trạch viện tư nhân, trạch viện này là do hắn chọn lựa tỉ mỉ ra ở bên trong Thiên Phong thành, nhưng Dịch Vân thủy chung lại không đồng ý, nhiều lần đề nghị không có hiêu quả, Ngạc Đa Đồ cũng vì thế mà không khuyên nữa.
"Nghe Ny Khả nói ngươi ngày hôm qua từng đến đây ba lần để tìm ta? Có chuyện quan trọng gì sao?" Dịch Vân hiếu kỳ hỏi.
"Là có một việc quan trọng cùng ngươi thương lượng, bất quá trước tiên phải chúc mừng ngươi đã." Ngạc Đa Đồ nói đến đây thì dừng lại một chút, liền lập tức cười to nói tiếp: "Chúc mừng ngươi thuận lợi thi đậu vào Thiên Phong học viện, hơn nữa tinh thần lực được đánh giá là siêu phẩm!"
Dịch Vân nghe xong liền thoáng kinh ngạc, chuyện mới ngày hôm qua, tin tức này thế nào lại truyền đi nhanh như vậy, mà ngay cả người bên ngoài học viện đều đã biết rồi?
Ngạc Đa Đồ vẻ mặt đầy tươi cười, nói tiếp: "Ngươi hẳn là còn chưa biết đó, người có siêu phẩm tinh thần lực, ở trong toàn bộ mấy vạn gã đệ tử ma pháp hệ của Thiên Phong học viện, cũng chỉ có hai người mà thôi, hiện tại có thêm một người nữa, cũng mới ba người, ngươi có thể sở hữu thiên phú cực phẩm như vậy, quả thực khiến cho người ta rất giật mình, lúc trước ta cùng Ny Khả đúng là có mắt như mù rồi."
Việc này Dịch Vân đã nghe Ny Khả nói qua, hai người cũng sở hữu thiên phú siêu phẩm, đó là một người chủ tu lôi hệ ma pháp, người kia là quang minh hệ, hiện tại hai người trong lĩnh vực của mình đều đã đạt tới lục tinh pháp cuồng.
"Ngạc Đa Đồ ngươi vì chuyện này mà đến chúc mừng ta, Dịch Vân rất là cảm kích, nhưng mà, ngươi không phải là người của Thiên Phong học việc, làm thế nào mà biết được?" Dịch Vân đầu tiên là nhẹ gật đầu, hướng Ngạc Đa Đồ đáp lễ, sau đó liền hỏi.
Ngạc Đa Đồ ngày hôm qua đi tìm hắn, cũng tức là cùng ngày hắn cũng thu được tin tức về khảo hạch, nếu không bởi vì hắn có quan hệ với Ny Khả mới biết được, dù cho tin tức sớm đã truyền ra ngoài học viện, tốc độ truyền đi vì sao lại nhanh như vậy, điều này khiến cho Dịch Vân không thể giải thích được.
Ngạc Đa Đồ nghe xong, đầu tiên là hơi ngạc nhiên, sau đó liền cười nói: "Dịch Vân ngươi hỏi về vấn đề này, chứng tỏ ngươi đối với chuyện tình ngoài rìa của việc khảo hạch ở trong học viên cũng không biết. Ta có thể biết là điều bình thường, không biết trái lại mới là chuyện lạ a."
"Vì sao?"
"Hàng năm bên trong đế quốc, khảo hạch nhập học của các cao cấp học viện lớn, đều là đại sự bậc nhất trong đế quốc. Phàm là người có thể thuận lợn tiến vào cao cấp học viện, chí ít đều phải có thực lực ma vũ tứ tinh mới được, những người này đều sẽ là rường cột mai sau của đế quốc, cũng là nhân tài trong mắt của các đại thế gia quý tộc…"
Ngạc Đa Đồ dừng một chút rồi tiếp tục nói: "Mà nhân tài đương nhiên là phải mời chào. Bởi vậy, ở mỗi một lần cao cấp học viện tiến hành khảo hạch, các đại thế gia, các tổ chức thế lực lớn, cũng đều sẽ phái người tham dự. Đối với những đệ tử như ngươi mà nói, chỉ là cuộc thi nhập học, nhưng đối với những thế lực tổ chức này mà nói, cũng sẽ là nơi để cướp giật nhân tài, sự cạnh tranh kịch liệt này ngươi cũng không tưởng tượng ra đâu, mà Kiệt Nặc Tư gia tộc ta đương nhiên cũng là một trong số đó rồi."
những đệ tử như ngươi mà nói, chỉ là cuộc thi nhập học, nhưng đối với những thế lực tổ chức này mà nói, cũng sẽ là nơi để cướp giật nhân tài, sự cạnh tranh kịch liệt này ngươi cũng không tưởng tượng ra đâu, mà Kiệt Nặc Tư gia tộc ta đương nhiên cũng là một trong số đó rồi."