Phía sau cũng có mấy người thích chơi game, cảm thấy gương mặt Gun nhìn rất quen.
Nhưng mà sau khi liên tưởng, lại cảm thấy……….không có khả năng? Phạm vi kia chỉ có số ít người thôi, giới chuyên nghiệp cũng chỉ là số ít trong số ít, thỉnh thoảng xem tin tức cũng không nhiều lắm, bây giờ lại xuất hiện trong phòng này? Mấy nam sinh đang nghi hoặc lập tức bỏ qua giả thiết này, tiếp tục lật sách, cố gắng che mặt lại, không để bị thầy giáo chú ý tới.
Rất nhanh, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, mặt mũi nghiêm túc ôm sách từ từ bước vào, tầm mắt nhanh chóng dừng trên người Gun………….
Sinh viên ngồi ở hàng đầu rất ít, còn lại đều thích ngồi cách đó một hàng.
Mà hai người này đột nhiên lại sóng vai nhau ngồi ở đây.
Đồng Niên cẩn thận đẩy giáo trình của mình đế trước mặt anh, bên trên viết một hàng chữ: Tiết này học về đánh giá phim, mỗi người phải viết một bài luận tiếng Anh bình luận phim, nếu ai bị kêu trúng thì phải đứng dậy nói.
Anh quét mắt nhìn hàng chữ kia, không có biểu cảm gì đặc biệt.
Đồng Niên kéo vở về, lại viết thêm một dòng khác: Hay là anh bảo đi nhầm phòng rồi chạy ra ngoài………..
Gun nhíu mày.
Ngay lúc cô đang có hành động mờ ám, thầy giáo liền đi đến trước mặt hai người. Ông gập nón tay lại, gõ gõ trên mặt bàn Gun: “Bạn học này, hình như không phải sinh viên ở đây đúng không?
Gun thay đổi tư thế ngồi : “Hâm mộ đã lâu, hôm nay ngàn dặm xa xôi đế dự thính tiết của thầy.”
Thầy giáo nhíu mi, đánh giá anh: “Ồ? Nếu là hâm mộ đến dự thính, chắc là biết hôm nay học tiết bình luận điện ảnh và các tác phẩm truyền hình nhỉ?”
Gun cười trả lời: “Đương nhiên.”
Hai người này ngay từ đầu đã dùng tiếng Anh nói chuyện.
Đồng Niên ngồi không yên, nắm lấy bút, may quá tiếng Anh của anh không có vấn đề gì.
May quá may quá, đây là lớp tiếng Anh, sẽ không làm khó được anh.
“Tốt lắm, chúng ta cũng không nên nhiều lời nữa. Nói xem, gần đây nhất xem phim gì?” Thầy giáo chế nhạo, đem một chồng giáo án đặt trước mặt anh.
Trong phòng học yên tĩnh như không có người.
Bắt đầu tiết học tiếng Anh như bình thường.
Trong lúc đang học tiết tiếng Anh của thầy giáo này, tốt nhất là nên xem bản thân mình như không khí mới có thể sống qua hết tiết này đến tiết khác.
“Gần đây nhất?” Gun rất phối hợp, suy nghĩ chừng một phần mười giây, “Nhiều năm rồi không xem phim.”
Mọi người té xỉu.
Mau chóng dựng thẳng lỗ tai lên, nghe xem cái người đã cướp đi điện hạ dễ thương này có gì đặc biệt, đầu cúi rạp xuống bàn, toàn bộ đều nằm úp sấp hết. Anh trai à, anh cũng thật nhàm chán………..
Có thế thôi à? Vậy mà cũng dám cướp người của bọn tôi.
“Hử?” Thầy giáo nhíu mi, nhìn Đồng Niê: “Bạn gái cậu không cằn nhằn sao? Cậu nhàm chán như vậy làm sao mà hẹn hò yêu đương được?”
“Cằn nhằn?” Không có đâu,” anh quét mắt nhìn cô gái nhỏ đang nắm chặt hộp bút, “Cô ấy rất ngoan.”
Thầy giáo khoanh tay trước ngực, đứng đối diện Gun.
Lặng ngắt như tờ.
Mười mấy dãy sau có lác đác mấy nữ sinh ngồi đều im lặng, đổ mồ hôi dùm cho tương lai đen tối của soái ca.
Đồng Niên nhỏ bé thật đáng thương……….Lần đầu tiên đưa bạn trai đến lớp dự thính liền có thể bắt kịp với thầy giáo như thế này, bóng ma tâm lý lại phát sinh, dẫn đến không hiểu nhau, rồi chia tay gì gì đó?
Không giống tụi nam sinh, tất cả nữ sinh đều yên lặng cầu nguyện.
Đứa nhỏ Đồng Niên này ngoại trừ đọc sách thì làm gì cũng ngốc, lần đầu tiên đưa bạn trai tới, nếu như thất bại thì biết làm sao……….
Còn không phải là khóc đến chết.
Đồng Niên khẩn trương nắm chặt nắp bút trong tay, sợ thầy giáo nổi giận.
Nhiều môn như vậy, sao lại chọn đến dự thính đúng môn này vậy T^T……………..Nếu cứ im lặng mà nghe thì có khi thầy cũng chẳng nói gì.
Thầy giáo hơn năm mươi tuổi từ từ đứng thẳng người, ánh mắt hơi cong lên, nở nụ cười: “Nhìn cậu vẫn như xưa.”
Mọi người 0.0………
“Sư huynh cũng vẫn như xưa,” Gun thong dong nói, vừa cười: “Vẫn thích đùa giỡn.”
Thầy giáo mặt tươi cười: “Lâu rồi không đùa ai, từ hồi về nước tới giờ, mấy người xung quanh thật nhàm chán.”
Mọi người tiếp tục 0.0……………
“Nào, tôi giới thiệu một chút, đây được xem là sư đệ của tôi,” thầy giáo cười ha ha, “Còn nhớ buổi đầu tiên tôi có giới thiệu không? Nửa đời trước tôi học quá nhiều kỹ năng, trong đó có một cái chính là công nghiệp thiết kế. Mà người này, chính là vị sư đệ lúc đó của tôi, rất nổi tiếng, làm mưa làm gió một thời.
Thầy giáo hiển nhiên rất thích vị sư đệ này, giới thiệu giản lược một chút, lúc trước lúc thầy đang học thạc sĩ, anh vẫ đang học khoa chính quy. Rất có thiên phú, chỉ tiếc anh không muốn ở lại trường, tốt nghiệp xong liền rời đi.
…………….
Mọi người đều giật mình, hiểu ra.
Mẹ nó, hóa ra bạn trai của tiểu mỹ nữ của chúng ta lại là học đệ của lão ma đầu, nhất thời có cảm giác sảng khoái, kinh mạch được đã thông, học kỳ này đã có người nhà che chở, không cần sợ lão ma đầu này nữa!
“Chúng ta……….hình như năm sáu năm rồi không gặp?”
Gun: “Cũng cỡ đó.”
Thầy giáo lại cười, thích thú nhìn Đồng Niên, mắt nhìn của cô bé thật không tồi, rất được: “Lần này về nước làm gì vậy?”
Gun: “Công tác.”
“Nghe nói cậu lập nghiệp? Ngành gì mới à?”
Anh gật đầu: “Thi đấu thể thao điện tử, thành lập một câu lạc bộ.”
Mấy nam sinh hay chơi game phía sau đồng loạt dựng thẳng lưng, vẻ mặt khiếp sợ.
Thực sự là anh ấy sao?!
………..
Thầy giáo lúc này đã bắt đầu tiết học như bình thường.
Ông mở sổ điểm danh, bắt đầu đọc từng tên một, giữa mấy tiếng “Dạ có” của đám sinh viên, Đồng Niên dùng bút chọc chọc mu bàn tay anh. Gun nhìn sang, cô lập tức cúi đầu làm bộ đọc sách.
Kỳ thật, cô cũng không biết nên hỏi gì.
Vừa rồi thấy hai người họ nói chuyện cũng đã hiểu được, họ học cùng nhau ở nước ngoài…………
Lật lật lật tới hơn mười trang.
Tiếp tục lật, tiếp tục lật………
“Tay đâu?” Ngón tay anh lại bắt đầu lướt trên màn hình, tiếp tục xem mail.
Nga……..
Đồng Niên yên lặng vươn tay.
Đặt tay trên đùi anh………..
*thấy cưng quá, gato quá *
“Thi đấu thể thao điện tử là cái gì?” Cuối cùng một loạt nữ sinh ngồi bên cạnh Á Á nhẹ giọng hỏi.
Á Á nhe răng cười: “Là một nghề cực kỳ ngầu, chơi game giành chức quán quân, lấy huy Chương vàng, còn có tiền thưởng mấy chục vạn. Mà mà đúng rồi, toàn là đô la Mĩ.”
0.0………..Cô gái kia lập tức giữ chặt người bên cạnh, thì thầm.
Cứ như vậy, một truyền mười, mười truyền trăm.
Mấy hàng ghế sau đều nhiệt huyết sôi trào…….
Mấy người ngồi ở vị trí tốt đều lôi điện thoại ra, lấy giáo trình che chắn, điên cuồng chụp ảnh bóng lưng với nửa bên mặt của soái ca.
Trong vòng mười phút, weibo của các bạn học đều quay một vòng:
“Đẹp trai không đẹp trai không! Học đệ của thầy giáo tụi tui đó!”
“Nghe nói là người trong giới game! Có ai biết không? Có người nào chơi game khônggggggg?!”
“Các huynh đệ, không cần nửa đêm khóc than nữa, đóa hoa dịu dàng nhất được gả cho học đệ cùa thầy giáo rồi……….Ai nói xem vai vế như này thì sao, gọi là tiểu sư thẩm à………”
“Khó có dịp anh trai đi học sớm………….Gun thần từ trên trời rơi xuống, mấy người có tin không………..”
………….
Chỉ có hai cô gái lúc này làm khó dễ Đồng Niên đang ngồi trong góc phòng là sắc mặt không tốt lắm.
Vận cứt chó gì đây…..
“Đúng rồi, người này tự giới thiệu quá khiêm tốn rồi,” Á Á tiếp tục thần thần bí bí phổ cập cho người bên cạnh, “Anh ấy chính là truyền thuyết trong giới game hồi xưa đó, cấp bổn tọa lận nhé.”
Mấy người bên cạnh bắt đầu nhao nhao lên: “Cấp bổn tọa là cái gì…………”
“Chính là……….” Á Á không khỏi cảm khái, “Thôi quên đi, tui không kể nữa, khoa tụi mình cũng hiếm khi chơi game, đi search thử đi, G,u,n – Gun, tên này trên Baidu baike có.
Vì thế,
Mười phút sau.
Tất cả mọi người trong phòng học đều ngồi không yên………….
Tuy rằng đa số mọi người không hiểu hoàn toàn, nhưng chỉ gần đọc được đoạn giới thiệu kia, huyết áp cũng đã tăng cao rồi, hoàn toàn không thể khống chế được, nhiệt huyết sôi trào. Sau đó nhanh tay đi tìm weibo, nhìn thấy chỉ có vẻn vẹn một dòng trạng thái mà được tới mấy chục vạn comment, lại còn…………chẳng biết tại sao, rõ ràng là chẳng biết gì về game mà cũng đã cảm thấy hăng tiết vịt muốn bùng cháy rồi……….