Ca Ca Xuất Giá

Chương 2

Gì chứ?! Hoàng Thượng thế nhưng không phải là một lão nhân mà là một cái siêu cấp vô địch đại soái ca ( anh đẹp trai )! Miệng ta vì ngạc nhiên mà có thể nhét đủ hai cái trứng vịt nha. Hỏi trời xanh vì cái gì mà thế giới này có như thế nhiều anh đẹp trai siêu cấp dễ nhìn, tuy rằng hai ca ca còn lại của ta không có giống của ta mĩ mĩ tiểu thụ ca ca (em nó đang nói anh Vân Thư ạ =_=|| ) như vậy tuấn mĩ, như vậy câu nhân, như vậy khí chất, như vậy….. [ xin tỉnh lược 100 từ ‘như vậy…..’ ], nhưng là, nhưng là bọn họ cũng tính là nhân trung chi long đi. Nhưng mà cái này hoàng đế, cư nhiên có thể như thế soái, hơn nữa, tối trọng yếu là, hắn không phải là một phúc hắc công sao!!!!

Cảm giác được tiểu tâm can của ta nhảy ‘bùm bùm’, hảo hạnh phúc nga~ kế bên vạn niên tiểu thụ lại phát hiện này một cái siêu cấp dễ nhìn đại soái ca. Ân, ân, xem hoàng đế đối ca ca ta cười như vậy ngọt, như vậy tỏa sáng, chẳng lẽ bọn họ có ‘gian tình’??!

Ta vì phát hiện này của mình mà kích động không thôi, ha ha, của ta đam mỹ…..

“Khanh nhi, ngươi là xảy ra chuyện gì?”

Ở tại thời điểm mà ta đang mộng tưởng đến chảy nước miếng thì bị người nào đó lay tỉnh, ta có chút hờn giận quắc mắt nhìn hắn, nguyên lai là của ta nhị ca a, ta có chút ngượng ngùng cười cười … Kia hoàng đế cư nhiên thực không có hình tượng cười to thành tiếng, ta thực khó chịu trừng mắt liếc hắn một cái, lại bị nhị ca trừng mắt trở về. Ô ô ô, tiểu thụ nhị ca nổi bão thật khủng bố a……

“Ha ha, Vân Thư, muội muội này của ngươi thật thú vị! Trẫm chỉ nhớ rõ bộ dáng nàng khi nhỏ, lớn lên thật đúng là …. mạnh mẽ a, ha ha!”

Ta khó chịu, rất khó chịu, siêu cấp khó chịu, này đại soái ca như vậy dễ nhìn mà thật không có thường thức nha, nữ nhân vì cái gì cứ phải là thục nữ a! Ai, thời đại này cũng có nơi không tốt đi, làm ta còn tưởng đâu khắp nơi đều là thiên đường.

“Vậy ngươi nói xem, vì cái gì muốn đào hôn?” Hoàng đế lên tiếng hỏi.

Ta ở trong lòng mắng hắn một câu, mở miệng nói: “Ta sao có khả năng tùy tiện gả mình cho một nam nhân xa lạ a!” …huống hồ ta còn không có ngoạn đủ đâu! Những lời này ta chỉ có thể nghẹn ở trong lòng mà không dám nói. “Hơn nữa, ta muốn theo bồi ca ca ta!” Nói rồi còn thị uy túm chặt cánh tay của nhị ca, chính đại quang minh trừng mắt nhìn hắn vài cái. Hừ, tức chết ngươi! Cho dù sau này ngươi muốn theo đuổi nhị ca ta cũng không cho ngươi quá!

Quả nhiên, hoàng đế sắc mặt lập tức tái mét, ho khan vài tiếng, thật vất vả mới điều chỉnh được thanh âm của chính mình: “Ngươi cũng không còn nhỏ, không có khả năng cả đời quấn lấy nhị ca ngươi.”

“Ta mặc kệ, dù sao ta chính là có luyến ca tình kết!” ( = brother complex ). Đáng giận, ta đem ngươi khí (chọc giận) đến chết luôn, ha ha. Không ngoài sở liệu, cái này hoàng đế mặt đã muốn đen hoàn toàn “Luyến ca tình kết??!” – Chỉ kém không có ngã đổ ghế dựa mà thôi. Ta ở trong lòng cười đến là đắc ý a!

“Khanh nhi, không được nháo. Đó là Hoàng Thượng, không được phép vô lễ!” Nhị ca hình như cũng bị dọa đến quát ta. Ta bĩu môi, thực không vui, cổ hủ.

“Phải không? Vậy ngươi thật đúng là nên sớm một chút gả đi mới được!” Thanh âm của hoàng đế lạnh lẽo như vọng lên từ địa ngục đem ta đóng thành đá luôn. Nguy rồi, ta đã quên hắn là Hoàng đế, là Hoàng đế a~ là người không dễ chọc đến a. Ta kéo kéo ống tay áo nhị ca, khóc không ra nước mắt.

“Hoàng Thượng, trước người cũng đáp ứng rồi, Khanh nhi….”

“…Còn trẻ không hiểu chuyện. Nàng cũng ngoạn hơi quá rồi, cư nhiên dám trêu đùa trẫm, huynh muội các ngươi đều cùng một giuộc với nhau!” Hoàng đế thực hiểu biết nói tiếp câu.

Cái gì? Ta lại hóa đá. Nói như vậy nhị ca hắn cũng…. Tiểu bạch thố (con thỏ trắng = ngây thơ) nguyên lai không phải tiểu bạch thố, ta khóc!

“Thẩm Hiên!” Nhị ca mở miệng, “Kia chuyện này liền phiền toái ngươi.”

Di? Ta không có nghe lầm đi? Nhị ca cư nhiên gọi thẳng tục danh của hoàng đế, khả nghi, thực sự là khả nghi! Chẳng lẽ bọn họ không chỉ đơn giản là nhận thức nhau?



“Ai, đau! Ca, ngươi sao lại đánh đầu ta a!” Vừa ra khỏi cửa cung đã bị đánh, ta hôm nay tuyệt không may nha! Ta ủy khuất nhìn ‘tiểu bạch thố’.

“Ngươi a, ngay cả hoàng đế cũng dám đùa giỡn, thật là không có phép tắc! Cho dù nghịch ngợm cũng không được như vậy. Ai, ngươi mất trí nhớ nên cái gì cũng quên, trước kia trước mặt người khác còn nhớ giả bộ ngoan hiền!”

Ác? Nguyên lai vị thiên kim tiểu thư này cá tính so với ta còn bất hảo rất nhiều, ta ở thế giới kia vẫn là theo khuôn phép cũ, chỉ có ở trước mặt bạn thân hay người nhà mới hiển thị bản sắc, ha ha, có thời gian nhất định phải cùng nàng trò chuyện một chút. Ai, nhưng là nàng đi nơi nào đâu? Nếu ta là ở trong thân thể nàng, kia nàng thực sự là đã chết?

“Ai nha~!” Lại bị đánh một cái “Ca, ngươi cũng là không đúng, ngươi cùng hoàng đế tốt như vậy, ta sao lại không biết, ngươi cũng là không nói cho ta hay. Chẳng lẽ các ngươi không hề có thích nhau?”

“Không được nói lung tung, chúng ta chính là bạn tốt, là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên!” Không có nghe đến đáp án đúng như dự đoán, ta có chút thất vọng. Xem biểu tình của ca ca cũng không giống như là đang nói dối.

“Vậy ngươi sao gọi hắn ‘Thẩm Hiên’ a? Danh tự của hoàng đế há có thể gọi bừa sao?” Ta cố gắng giãy dụa.

“Ngươi đã quên, nương chúng ta là muội muội Thái hậu a! Hơn nữa ta lại là thư đồng của hắn, mỗi khi ở cùng nhau đều có thể gọi.”

Nguyên lai thật sự cái gì cũng đều không có a, hảo thất vọng.

“Kia, cái kia, Hoàng Thượng năm nay bao nhiêu tuổi a?” Vì thu thập tình báo, ta không ngại học hỏi. Ân, ta đã quyết định, ta muốn hợp tác Hoàng Thượng cùng mĩ nhân nhị ca.

“Hai mươi tư. Ngươi sẽ không phải là thích Thẩm Hiên đi?” Nhị ca dường như có điểm lo lắng “Từ xưa đế vương vốn vô tình, Khanh nhi, ngươi không được nhất thời xúc động a!”

“Sao có thể, ta chỉ là giúp người nào đó thu thập tình báo a! Yên tâm đi, ta thích nhất chính là ca ca.” Ta vội khoác lên bộ mặt tươi cười hướng ca ca.

Xem ra cái kia Thẩm Hiên vẫn là thích hợp với ca ca ta nhất. Ta ở trong lòng làm cái tính toán nho nhỏ, đem ca ca giao cho Hoàng Thượng vẫn là không sai đi. Ta đây cũng có thể dùng ca ca để áp chế Hoàng Thượng a.

Ha ha, Hoàng Thượng, tiếp chiêu đi!