Kim Nắng lủi thủi mang dụng cụ trực nhật vào nhà kho sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ "lao động công ích". Lúc mở cửa ra, Kim Nắng giật mình khi thấy có ai đằng kia, cô vội để đồ trực sang một bên rồi núp vào một góc để xem người con trai kia là ai.
Không khó để Kim Nắng nhận ra chàng trai ấy là Jr, và có vẻ cậu ta đang tập nhảy.
" Sao cậu ta lại không về phòng tập mà lại chui vào đây chứ!?" – Ý Kim Nắng là sao Jr lại tập nhảy trong nhà kho chật chọi tối tăm này, trong khi phòng tập ở công ty tốt hơn nhiều.
Lén mắt nhìn lên, Kim Nắng mới biết Jr đang tập nhảy bằng những bức tranh minh họa được dán sơ xài trên một cái bảng xanh đã cũ. Thật thì nhìn thế này Kim Nắng mới biết rằng Jr đúng là như mọi người nói, cậu ấy nhảy thật đẹp, và cách cậu ấy luyện tập với những bức ảnh cũng thật đặc biệt.
Tiếng chuông điện thoại của Jr reo lên làm Kim Nắng một phen hú vía, vì đang trong tình trạng lén lúc này mà điện thoại reo lên thì như có tật đó là điện thoại của mình, suýt lọt tim ra ngoài chứ chẳng chơi.
- À! Luyện tập ấy hả?
Chắc đầu dây bên kia đang hỏi Jr là đang luyện tập phải không? – Kim Nắng đoán vậy.
- Tôi xong từ sớm rồi, đang chuẩn bị ngủ nghỉ đây!
Trả lời xong thì Jr cũng ngắt máy. Đến đây thì Kim Nắng mới hiểu ra cơ sự, rằng vì muốn luyện tập thêm và không muốn mọi người lo lắng vì làm việc quá sức nên Jr mới trốn trong nhà kho này! Nghĩ được vậy, Kim Nắng vừa thấy thương mà vừa ngưỡng mộ Jr, vì cậu ấy biết nghĩ cho người khác mà không ngừng cố gắng. Và đó chính là lí do vì sao, Kim Nắng lại thích Jr đến như thế!
Trở về với hiện tại, Kim Nắng giờ đang say đứ đừ trước nhan sắc tuyệt trần của Jr, cô như kẻ mơ lạc vào cọi mộng tưởng và không thể nào thoát ra. Một cái vỗ vai từ ai đó phía sau, nó khá mạnh nên đủ sức kéo Kim Nắng quay về thực tế.
Quay lại thì đó không ai khác chính là bốn tên ôn thần được Kim Nắng gán cho cái mác "Những kẻ không nên vây vào". Cô khá khó chịu với bốn người họ nên mày cau mày có mà gắt gỏng:
- Đừng theo tôi nữa có được không? Cứ xem tôi là không khí đi và đừng để tâm đến tôi nữa! Xin các cậu đấy!
Khác với vẻ bực dộc của Kim Nắng, bốn chàng trai của chúng ta vẫn bình thường và vui vẻ, à mà là ba mới chính xác, vì có vẻ như JB không mấy là vui.
- Thích không?
Ý JB là Kim Nắng nhìn Jr có thích không? Từ lúc xuất hiện, Jackson và Joungjea đã bàn sẵn cái gì rồi đấy, nên giữa lúc Kim Nắng định nói thêm câu gì thì đã bị hai người họ xô ngã bật về sau.
- Á…Á…Á…Á!!!!!
Đó không phải là tiếng hét của Kim Nắng mà là tiếng hét của fan hậm mộ xung quanh. Vì chuyện gì à? Đây là chuyện động trời chứ chẳng đùa, không biết là lúc ngã Kim Nắng vô tình hay cố ý mà cô thúc chỏ vào "hồng tâm" của Jr, đó là hình ảnh 19+.
Ngay lập tức, Kim Nắng ngồi dậy và hiểu ra mọi chuyện, cô lính quýnh quay sang Jr xem cậu có sao không. Không sao mới là lạ đó, cậu đang quằng quại ôm "của quý" của mình kia kìa, chưa vô sinh là may cho ba đời dòng họ nhà Jr nhé!
Mà là fan của GOT để làm gì, sao mà bỏ qua thủ phạm đã làm idol của mình ra nông nỗi thế kia. Cho nên, chưa đầy 3 phút thì hình ảnh của Kim Nắng đã được chụp lại và chia sẽ rộng rãi, rộng đến một cách chóng mặt, rãi đến tất cả những trang mạng xã hội thông dụng đều đã "lưu tên" Mai Kim Nắng.
Vì "sự cố" này, mà Kim Nắng chính thức trở thành "kẻ thù quốc dân", với những từ khóa liên quan về cô như "Cô gái khủng bố Jr là ai?", "Kẻ dám lấy đi sự "trong trắng" của Jr", vân vân và vân vân. Người ta mất cả đời còn chưa được nổi tiếng, Kim Nắng chỉ cần 1 phút thôi là nổi đình nổi đám trên mạng xã hội, và bảo đảm với các bạn rằng, hình ảnh của Kim Nắng sẽ được lên mặt đầu của báo, và chương trình thời sự quốc gia tối nay sẽ có HD "bản mặt" của Kim Nắng trên đó.
………………..
Trong thế giới của fan, người ta chia làm nhiều loại, nếu idol sợ seesang fan*, thì những người khác lại sợ fan cuồng. Dù fan cuồng được đánh giá là "tốt hơn" seesang fan, nhưng xét về độ nguy hiểm thì là như nhau. Nếu chẳng may bạn rơi vào trường hợp như Kim Nắng, thì không chỉ có fan thường chỉ trích bạn trên những trang mạng xã hội, những bình luận dưới bài báo, mà fan cuồng sẽ tấn công bạn bằng cách khủng bố trang cá nhân, hay tin nhắn rác vào điện thoại của bạn. Thật sự rất kinh khủng và đáng sợ.
(Seesang fan*: Fan cuồng thần tượng đến mức sẵn sàng làm những trò biến thái với thần tượng)
Ngồi trên "giường", Kim Nắng đang đau đầu với mớ tin nhắn mà cứ hễ 1 giây là có chừng 3-5 tin nhắn tới điện thoại của cô. Những tin nhắn đó không của ai khác mà là đám fan của GOT, họ sỉ vả cô, lang mạ cô, và thậm chí là còn dọa dẫm cô nữa! Bực mình, Kim Nắng tháo văng pin điện thoại ra để tránh bị làm phiền thêm.
- Bây giờ mình phạm nhân đang bị cả thế giới này truy đổi sao? – Kim Nắng khóc ròng cho số phận.
Rồi cô ngã phịch xuống "giường", trong đầu cô hiện lên khuôn mặt của bốn tên chết tiệt kia, những kẻ đã hại cô ra nông nỗi này. Nhưng Kim Nắng à, chỉ có Jackson và Joungjea thôi, JB với Mark đâu có liên quan đâu!
- Chết tiệt!
Kim Nắng lăn người qua lại mấy cái rồi nằm ngửa lên, cô đưa đôi mắt to tròn của mình mà nhìn sao đêm. Thiên nhiên này thật kì diệu, có những thứ rất đẹp mà con người không thể nào tạo ra được chúng, giống như bầu trời và những ngôi sao đây. Bầu trời về đêm như một mảng vải đen trải dài vô tận, dù không biết điểm dừng của nó là đâu, nhưng những ngôi sao cũng sẽ theo chân mảng vải đó đến tận cùng để điểm lên sự lấp lánh của bản thân mình vào màu đen ấy! Con người phải cảm ơn tạo hóa của vạn vật, vì đã tạo ra những thứ đẹp đẽ như thế này!
…………………….
Một ngày trôi qua không mấy là tốt đẹp của Kim Nắng, nhưng thôi, dù sao cũng là ngày hôm qua rồi, là quá khứ rồi, và bây giờ cô phải đối diện với hôm nay, đối diện thực tại.
Bên dòng sông của một thành phố sa hoa, có một chiếc xe bus hỏng bị người ta bỏ hoang ngay cạnh dòng sông. Những thứ đã bỏ đi thì có nghĩa là không dùng tới nữa, mà đã gọi là "bỏ" tức không phải là "đặt", vậy những thứ "bỏ" dĩ nhiên là không đẹp ở chỗ vị trí rồi. Nhưng chiếc xe bus này thật may mắn khi người vứt nó ở đâu lại vứt cạnh dòng sông và với vị trí thật lí tưởng thế này.
Chỗ chiếc xe bus "đỗ" có thể nhìn ra toàn cảnh cây cầu dài nối liền hai bên bờ gần đó. Cây cầu bê tông sắt thép kia quá lớn, quá hùng vĩ so chiếc xe bus, dù to lớn, nhưng cây cầu ấy cô đơn lắm, đến khi chiếc xe bus xuất hiện ở đây, thì cây cầu cảm thấy mình như có thêm một người bạn, lâu dài và trường tồn. Một vật không ý thức, không tri giác như chiếc xe bus hay cây cầu kia mà có cảm xúc thì thật nực cười, nhưng bạn đã từng nghe câu "Hòn đá cũng biết đau" chưa? Vì người nói câu đó là người có cảm xúc rộng lớn và bao trọn cả thế giới này, để đến một hòn đá mà họ cũng đồng cảm và chia sẽ cảm xúc cho nó nữa! Nó tùy thuộc vào cách mà bạn cảm nhận!
Nếu một vật đang tồn tại trên thế giới này thì ắt là nó sẽ có cảm xúc và có linh hồn, như một con búp bê chẳng hạn!
Có ai mà biết bên trong chiếc xe bus "bỏ hoang" ấy là một không gian thật ấp áp và khá tiện nghi. Bên ngoài chiếc xe bus được trang trí như một buổi cắm trại, và cạnh đó là một khoảng trống khá rộng. Trên cái nền bê tông chừng 10m vuông đó được bố trí một chiếc "giường" với đầu nằm sát vào thân xe bus, quanh đó có một cái bàn vài cái ghế đẩu, thêm một cái dù màu đỏ, thật là "không khí" hết ý. Đã vậy trên lang cang bờ đê còn được trồng mấy chậu cây nhỏ nhỏ xinh xinh nữa, đáng yêu quá đi mà!
Vậy bạn có biết, ai là người biến chiếc xe bus bỏ hoang này thành một chỗ "trú ẩn" đẹp đẽ vậy không? Là một cô gái vừa nghe tên thôi đã làm bạn thấy chói chang mà ấm áp – Mai Kim Nắng. Nơi đây mà nơi mà Kim Nắng bảo với Jenny là cắm trại đấy, ừ mà đúng là "cấm trại" nhỉ, đùa thôi, chứ đây là "nhà" của Kim Nắng ở hiện tại.
Cô gái nhỏ của chúng ta thích Jr đến mức sáng rồi mà vẫn chưa tỉnh mơ. Cô vẫn đang nằm trên "giường" với giấc mơ về Jr. À mà nói là "giường" thì chưa đúng lắm, mà đó là những chiếc bánh xe tải được xếp lại thành hình chữ nhật của một chiếc giường. Chúng được chồng lên hai tầng để cho "giường" cao cao một chút. Bên trên được phủ một lớp nệm khá dày, trải lên đó là một lớp ga trắng phủ bít xuống, tạo cho người nhìn cảm giác đó là một chiếc giường thật sự.
- Jr…Jr…! – Kim Nắng lầm bầm trong cơn mơ.
Cô lăn người rồi quàng tay ôm "Jr" của mình. Kim Nắng đã thức rồi, chỉ là cô không muốn mở mắt ra để tưởng tượng về Jr chút nữa, và cô cũng biết "Jr" mà mình đang ôm chắc chắn là con gấu hường phấn của mình. Nhưng mà, Kim Nắng cảm thấy có chút gì đó khác hơn thường người, vì cô cảm thấy thân người con gấu này ấm lắm, như thân nhiệt của con người vậy. Nghĩ là mình còn mơ, Kim Nắng chưa vội mở mắt mà ôm siết con gấu hơn chút nữa, lần này thì cô thật sự giật mình đó, vì con gấu hôm nay đã "đột biến" sao mà nó còn biết thở nữa!
Âm thanh của tiếng thở cứ đều đều phát ra từ con gấu. Kim Nắng biết có điều gì đó không ổn, cô dần mở mắt ra, và cái gì đang xuất hiện trước mắt cô đây. Một đôi môi ươn ướt màu đỏ máu, nối từ môi lên mũi là nhân trung sâu hút, cả cái mũi đó, nhỏ nhỏ mà cao cao thẳng tấp. Dù dôi mắt đang nhấm lại thì hàng mi kia cũng chẳng lộ rõ mấy, nó vừa ngắn lại vừa thưa, nhưng như thế càng làm tăng thêm sự quyến rũ cho đường viền mí của cặp mắt kia. Mái tóc đen, khô và cứng không làm sao giảm đi sự thanh tú trên khuôn mặt của chàng trai trước mắt Kim Nắng.
"Ôi, da….trắng quá…đẹp quá!"
Đó là những suy nghĩ trước 3 giây mà chàng trai ấy mở mắt và cất giọng:
- Nhìn gì vậy!?
Như một cơ chế tự động, Kim Nắng hoảng người bật dậy như cái lò xo, cô hét ầm lên: