Con trai cô chẳng mấy chốc khiến cho toàn bộ người chỗ san bay phải cảm thán.Thằng bé vừa đáng yêu lại vừa tạo cho ta thấy cảm giác ôn nhu, trưởng thành.Đôi mắt xinh đẹp không khác gì đôi mắt của mẹ nó.Đôi môi chúm chím lúc ấp lúc mở.Lại có bộ đồ mà thằng bé đang mặc trên người,chúng như được tạo ra cho mình nhóc con đó mặc vậy.Mặc dù chỉ mấy phút trôi qua nhưng thằng bé đã ôm về biết bao nhiêu trái tim nhỏ của các bà các chị.
Đi song song với người đàn ông nhỏ tuổi ấy là một người mẹ khoác trên mình một cái váy trăng tinh khiết.Đã vậy lại còn buộc tóc hai bên.
Ờ chắc là hai chị em nhà họ Dương mất.Một Dương Nhật Ánh,một Dương Nhật Thiên.
-"Thiên ca,sao mẹ có cảm giác đi cùng con như đi cùnh với người nổi tiếng thế nhỉ?"
Thằng bé bĩu môi,hạ thấp gọng kính:
-"Con nổi tiếng vì não con nhiều chất xám hơn mẹ!Ok"
Không biết tối hôm đó cô đụng chạm với nòi giống gì mà lai tạo ra được thằng con đáng sợ như thế này.Cô thầm nghĩ chắc anh ta cũng phải là giống "trội" nhất trong chỗ "trội".
Trăm phần trăm a.
Hai mẹ con cô đi được một lúc ngưng vẫn chưa thấy xe tới,cô bèn nói với Nhật Thiên:
-"Mẹ ra kia gọi xe,nhớ chờ mẹ!"_Nói xong cô chạy ngay ra đường quốc lộ.
Người tính khôn bằng trừi tính.Cái thân hình bé nhỏ ấy vô tình lướt qua cơ thể của Vương Gia Lâm.Cái sát khí nhè nhẹ mà quen quen đi qua làm cậu nhướng mắt nhìn theo.Cảm giác chẳng khác nào boss đi qua.
-"Này cậu nhóc...?"_Cậu quay đầu với gọi A Thiên._"Ơ....."
Một giây chết lặng.Ngũ quan A Thiên tương đối giống Boss chỉ khác mỗi đôi mắt nên khiến Vương Gia Lâm nhất thời choáng nặng.
-"ANH HAI!"_Cậu đỘt nhiên hét to lên khiến cho người xung quanh hoảng loạn._"Con trai
anh!"_Lúc này Vương Gia Lâm đã chắc chắn trăm phần trăm à không nghìn phần trăm.
Hét xong,cậu ôm chầm lấy người A Thiên không để cậu nhóc đi mất.A Thiên biết lần này gặp kẻ xấu thật liền cắn cậu một cái rồi bỏ chạy.
Lúc đó,Boss cũng kịp nắm bắt được vấn đề,liền sai người giữ A Thiên lại.Một cậu bé 6 tuổi chắc chắn không đánh lại một toán toàn vệ sĩ tinh nhuệ của nhà họ Vương được.một là dưng lại đi theo họ,hai là bỏ chạy rồi bị họ đuổi đánh.Thà đứng lại chứ cậu nhóc này tuyệt đối không hủy dung.Huống hồ gì cậu cũng nhận ra Boss trông cứ như em trai sinh đôi của cậu nên trong lòng cũng ngờ vực mà đứng lại.
Mặc cho Vương Gia Lâm hỏi tới hỏi lui Nhật Thiên vẫn cứ im lặng mặc kệ.Dù Vương Gia Lâm không tức giận nhưng người bên cạnh thì sát khí đằng đằng.
-"Vương Gia Lâm,cậu dẹp ra cho tôi!"_anh giận rồi,lần đầu tiên anh áp lực như thế này.Sáng thì bỏ mặc dối tác quan trọng giờ thì lại bị thằng nhóc này làm cho xì khói_"Nói!Mẹ con là ai!"_Boss thật sự không chờ được để biết người phụ nữ nằm dưới Boss là ai.Hận không thể đem cô ta đè ra lần nữa.
-"..."
Ờm.Xem gia lần này boss gặp khắc tinh rồi.
-"Khải à,con bình tĩnh đã chờ két quả DNA được không?"_Vương lão gia -Vương Quyền Quốc nói..
Ông nội à,người ta giống nhau thế kia thì chẳng cần nhìn cũng biết là con trai ruột rồi đấy.