Cả nhóm quyết định dùng lại tên cũ trong trò Ngụy Tấn
Phong Lưu: NP1 Những Nữ Vương Của Trời Xanh, nhìn đám con trai như Lão Đại và
Hồng Hạnh mang cái tên này trên đầu, Tô Liễu không phải phì cười.
Kể cũng lạ, gia tộc có rất nhiều các đôi vợ chồng đồng
thời là vợ chồng thực của nhau, ví như Lão Đại và Minh Yểm tỉ tỉ hay Ngẫu Nhĩ
Bà Tường Xuy Xuy Phong và Đôn Đại Tường Giác Đằng Hồng Hạnh. Do vậy các anh
chàng râu quặp đành gạt lệ vứt bỏ cái tên “Tam Cung Lục Viện Thất Thập Nhị Phi”
để đội lên đầu “NP ¹ Những
Nữ Vương Của Trời Xanh”.
Tô Liễu cười sảng khoái và vội vàng nhắn tin cho Vô
Liêu Sát Sát Yêu khi thấy anh online : “Sát Sát, mau đăng ký nhập gia tộc trước
kia của muội, họ điều là người tốt”.
Cô và Doanh Vũ cùng cả nhóm Lão Đại, Minh Yểm tỉ tỉ
quen nhau đã lâu nên chỉ cần Sát Sát đồng ý là có thể tham gia vào gia tộc
ngay.
“Cám ơn Tiểu Ngược. Ta xưa nay quen cách đơn
thương độc mã, không thích gia nhập các tổ chức hành hội.” Phía dưới màn hình
lập tức có tin nhắn trả lời.
“Ồ.” Tô Liễu ngẩn người, khẽ gửi lại một từ, trong
lòng tràn ngập cảm giác thất vọng..
Trên UT đột
nhiên có tiếng của Doanh Vũ: “Sát Sát online đấy, Lão Đại, thêm anh ta vào hội
đi.”
“Không cần đâu, mình vừa hỏi rồi, anh ấy không thích.”
Tô Liễu buồn bã đáp.
“Không sao, không nhập hội vẫn có thể chơi cùng nhau.
Tô Tô gọi cậu ta đến đây cùng tham gia, chị muốn mục sở thị bậc cao thủ mà em
và tiểu thích vẫn hằng ca ngợi.” Minh Yểm tò mò.
“Uhm, để em hỏi xem anh ấy có rỗi không?” Tô
Liễu nói xong liền nhanh tay nhắn tin cho Sát Sát: “LênUT đi,
phòng 433577, mật mã 5466, phòng chat của gia tộc.”
Đối phương im lặng hồi lâu, rồi trả lời…
“xin lỗi, ta không thích chat voice.”
Tô Liễu chán nản thực sự, sao sát sát lại còn
thần bí hơn cả cô kia chứ? Trước kia cô không chat voice không webcam là vì sợ
bị lộ, sao anh phải e thẹn như các cô gái thế nhỉ!!
Hay “chàng” là con gái, Tô Liễu thở dài, tự đau khổ
với suy nghỉ của mình.
Chụp ảnh xong cả gia tộc rầm rộ kéo nhau đi đánh BOSS
Xem Ta Có 72 Phép Thần Thông. BOSS 72 là đám thạch nhân rải rác trong thế giới
Hoan Huyết, chỉ lộ diện khi bị công kích lúc hóa thành đàn ông, lúc biến thành
thiếu nữ lúc lại là quái vật… Đương nhiên, việc biến hóa do hệ thống tự động
cài đặt. Giết BOSS 72 không được thêm điểm kinh nghiệm, nhưng sẽ có các vật
phẩm thú vị, ví như nến lễ hội nhấp nháy, pháo hoa rực rỡ, bong bóng xanh ăn
vào giúp biến hình, váy áo mặc vào sẽ tự động múa bụng.
Cơ hội nhận quà không cao, lại không có điểm kinh
nghiệm, nên rất ít người đánh BOSS 72. Chỉ có các thành viên của hiệp hội
thương nhân thi thoảng rủ nhau đến thu thập ít vậy phẩm về trưng bày trong gian
hàng.
Sát Sát tuy không chat voice cũng không muốn nhập gia
tộc, nhưng cũng thấy thích trò chơi tập thể này, bèn dùng Quyển Trục bay thẳng
tới đó.
BOSS 72 không cố định đẳng cấp, nên gia tộc sắp xếp
từng nhóm năm người lần lượt đấu tay đôi và thi xem trong vòng nữa tiếng đội
nào nhặt nhiều vật phẩm nhất.
Tiểu Ngược, Doanh Vũ, Sát Sát và một nữ cung thủ có
tên Quả Táo Bạch Tuyết được xếp vào một nhóm. Cô bé này đang học cấp ba, là đệ
tử mới thu nạp của Minh Yểm tỉ tỉ, lần đầu chơi game nên rất hay hỏi những câu
kiểu như vì sao thế này, vì sao thế kia, lần chuyển server này, cô bé cũng rất
nghĩa khí chuyển theo.
Tô Liễu xung phong mở hàng và lập tức xuất hiện ngay
một BOSS đẳng cấp 125 đuổi bốn
người chạy thở không ra hơi.
[Tổ Đội] Doanh Vũ: Đi vệ sinh chưa rửa tay à, thối quá
đi mất.
[Tổ Đội] Bỗng Dưng Muốn Chêt: Đồ Nhân Yêu đáng ghét có
cậu không rửa tay ấy!
[Tổ Đội] Quả Táo Bạch Tuyết: Nhân Yêu? Chị Tiểu Ngược,
làm thế nào để phân biệt được người chơi nam trong game liệu có phải là Nhân
Yêu không hả chị?
[Tổ Đội] Bỗng Dưng Muốn Chết: Tí nữa có cơ hội, chị
mách cho!
[Tổ Đội] Quả Táo Bạch Tuyết: Được ạ, được ạ, Chị Tiểu
Ngược thật lợi hại quá!
[Tổ Đội] Doanh Vũ: Được lắm, Tô Tô nếu cậu chỉ được ra
chiêu thức đó, mình sẽ cho cậu nhát đao…
[Tổ đội] bỗng dưng muốn chết: cậu định dùng đao để
tịnh thân à?
[Tổ Đội] Doanh Vũ: Dùng đao chém đứt mọi nỗi tơ vương
của các tiểu muội thầm thương trộm nhớ mình. Tấm thân này riêng dành cho cậu mà
thôi!
[Tổ Đội] Bỗng Dưng Muốn Chết: Chém cái ấy để
tịnh thân thì dễ hơn!
…
Vất vả chừng mười phút, cả nhóm mới xử lí xong BOSS
72, được ba quả bong bóng xanh.
[Tổ Đội] Vô Liêu Sát Sát Yêu: Ta có việc ra ngoài
chút, cả nhóm cẩn thận nhá, ta sẽ quay lại ngay.
[Tổ Đội] Bỗng Dưng Muốn Chết: Huynh đi đi!
Sát Sát quả thật chỉ đi có một phút là quay lại ngay,
BOSS 72 do Quả Táo Bạch Tuyết tìm thấy có đẳng cấp 60, nên loáng một cái đã bị
bốn người diệt gọn, thu được bốn chùm pháo hoa.
Nhân lúc rảnh rỗi, Tô Liễu cười giảo hoạt, nhắn tin
cho Sát Sát.
[Tổ Đội] Bỗng Dưng Muốn Chết: Sát Sát là con trai,
đúng không? Muội đoán huynh là con trai!
[Tổ Đội] Quả Táo Bạch Tuyết: Chị Tiểu Ngược sao chị có
thể đoán được?
[Tổ Đội] Bỗng Dưng Muốn Chết: Rất đơn giản, huynh đi
vệ sinh chỉ mất một phút bảy giây, chỉ có con trai mới đi nhanh như thế!
Tô Liễu nín thở nhìn chuỗi tin nhắn. Thật ra… là sao
cơ?
Thật ra anh là con trai hay thật ra anh là con gái?
[Tổ Đội] Vô Liêu Sát Sát Yêu: Thật ra ta chỉ đi rót
cộc trà. Tiểu Ngược, muội… tưởng tượng giỏi quá đấy.
Tô Liễu rớt nước mắt!
Sát Sát thật kín tiếng. Cô trước sau cũng chỉ muốn
biết “chàng” là nam hay nữ thôi mà. Tại sao không chat voice, không muốn nhập
gia tộc?
[Tổ Đội] Doanh Vũ: Bạch Tuyết, sự thật đã chứng minh
cách thức của Tiểu Ngược đã sai, hãy nhìn huynh đây. Sát Sát, hãy nói đệ nghe,
huynh có cái ấy không?
[Tổ Đội] Vô Liêu Sát Sát Yêu: !!!!!! Có.
[Tổ Đội] Doanh Vũ: Nhìn thấy cả rồi chứ, huynh ấy là
đàn ông, đàn ông đích thực.
[Tổ Đội] Bỗng Dưng Muốn Chết: Đồ bậy bạ.
Nữa tiếng đồng hồ nhanh chóng trôi qua, đội của Tô
Liễu xếp thứ nhất từ dưới lên, bị phạt, tất cả bốn người bị quây vào giữa và
phải khiêu vũ.
“Ăn một trái bóng đi, biến hình rồi làm gì cũng không
thấy xấu hổ.” Doanh Vũ đề nghị và cả ba ngườicòn lại đồng tình ngửa đầu nuốt
chửng vào trong.
Thế nhưng cả ba người kia điều biến thành nam thanh nữ
tú, chỉ có Tô Liễu đen đủi biến thành một con quái vật dạng nhuyển thể màu
xanh, toàn thân nhầy nhụa. tiếp đó, tình huống kịch tính xuất hiện, không biết
từ đâu xuất hiện một nhóm thủ vệ, nhanh chóng và mẫn cán, giết chết quái vật
Tiểu Ngược bằng những đòn sấm sét chói tai.
Sau một hồi kinh ngạc, cả đám phá lên cười ngất, khiến
Tô Liễu một lần nữa ấm ức nước mắt tuôn rơi.
Bãi cát phẳng lặng, cả nhóm tụm năm tụm ba, kẻ đứng
người ngồi dưới ánh sáng của những ngọn nến màu đỏ cam. Gió biển mơn man thổi,
bập bùng những tia lửa, còn phía chân trời xa là màn pháo hoa rực rỡ.
“Cạn chén chúc mừng ngày hội ngộ!”
“Cạn chén!”
“Cạn chén!”
Ánh lửa hồng cùng những nụ cười tuơi khiến bầu không
khí càng trở nên ấm áp, say đắm lòng người.
Tô Liễu
dõi mắt quan sát chàng lãng tử điển trai đang lặng lẽ uống rượu một mình rồi
gửi tin nhắn cho anh: “Sát Sát, nghe nói sắp update phiên bản mới, các cặp vợ
chồng có thể đánh bại Hắc Sơn Lão Yêu và giải cứu đám trẻ con ở đó. Chúng ta
nhận nuôi một đứa nhé!”
“Không cần đâu, khà khà. Ta rất ít online!” Sát Sát
nói xong, lại gửi tiếp một icon mặt cười cho cô.
Tựa như bị bóp nghẹt con tim, Tô Liễu gửi lại cho anh
một icon mặt khóc rồi không nói gì thêm nữa.
Thế giới mạng mà, cô nghỉ mình không chạnh lòng vì bị
từ chối… Chỉ có điều hơi thất vọng chút thôi.
Một chút một chút, tựa như những hạt cát, những hạt
bụi mà thôi.
Trong khoản tám đến mười giờ tối thứ ba, server Thanh
Long đã update dữ liệu mới. Tô Liễu không nén nổi cảm giác vui mừng, đã ngồi
chờ trước máy tính từ sớm.
Tô Liễu thích xem kiểu đánh nhau kĩ thuật, rất ít khi
vào diễn đàn. Nhưng hôm nay rảnh rỗi, các kiểu kĩ thuật đã xem hết và luyện
luyện lại nhiều lần, nên cô quyết định vào diễn đàn ngó nghiên mấy thứ lá cải.
Bảng xếp hạng mỹ nữ vẫn được đặt ở vị trí bắt mắt.
Lần trước, Tô Liễu vừa nhìn thấy mấy tấm ảnh chụp
cosplay của chính mình, chưa kịp ngắm kỹ đã vội vàng đi tìm Doanh Vũ. Hôm nay
có thời gian, cô lật ngắm từng bức ảnh một.
Bảng mỹ nữ không chia từng khu, và nói một cách nghiêm
túc thì, server Thanh Long chỉ có ba mỹ nữ được xếp hạng. Đó là Doanh Vũ, Yêu
Tinh Áo Choàng và Hồng Trần Nhất Kị Phi Tử Tiếu.
Khâu Kiều Nhan xếp hạng 7 với tấm ảnh chụp tự nhiên.
Theo đánh giá của Tô Liễu, cô ta khá duyên dáng thanh tú tuy không xứng danh
đại mỹ nữ nhưng bù lại có nụ cười ngọt ngào pha chút thơ ngây. Trông không có
vẻ hai lăm, hai sáu tuổi như Tiểu Triệt nói.
Còn bức ảnh của Hồng Trần, là một bức ảnh chu miệng
rất đáng yêu.
Lại nhìn đến bức ảnh ngây thơ như lolita của mình,
thật sự Tô Liễu không hiểu sao có thể lên tới
hạng 3. Kéo sang mấy trang sau , thì ra là được bỏ phiếu, đọc tiếp vì lí do bầu
chọn, cô càng dở khóc dở cười hơn.
“Oa. Làm dáng giống loli² đáng
yêu quá! Một phiếu cho Doanh Vũ.”
“Nữ vương! Tuyệt, rất có khí phách, tôi thích Doanh
Vũ.”
“Em từng chơi trò ngụy tần, BOSS Sơn Âm đẹp mê hồn… em
Doanh Vũ đó.”
“Loli tôi cũng thích, ngự tỉ ³ tôi
cũng yêu, nhưng khi không thể dung hòa giữa yêu và thích, tôi đành phải chọn
một bầu Doanh Vũ.”
Giở tiếp, giở tiếp chợt cô nhìn thấy mấy cái tên quen
thuộc trong cùng một trang.
“Hiếm khi thấy người con gái nào xinh đẹp duyên dáng
kiểu cổ điển nhường này, bầu một phiếu cho Doanh Vũ.” Kieu Dương Tự Hỏa.
“Bị ai đó bắt bỏ phiếu, cho Doanh Vũ.” Thịnh Thế Hoan
Đằng.
“Đúng đấy, thật sự biết xấu đẹp thế nào. Thôi được,
giống như anh Thịnh Hoan, chọn Doanh Vũ.” Chiến Ngự Lâm Lâm.
Hóa ra là thế, Tô Liễu phì cười trước các lí do bầu
chọn.
Tài khoản đăng nhập diễn đàn không giống ID trong trò
chơi, tuyệt đối không được dùng nick ảo, tránh người ngoài trà trộn vào gây rối
trong diễn đàn. Và bảng xếp hạng cũng không tự động thống kê số phiếu, buộc
người chơi click thẳng vào ảnh và ghi rõ lí do.
Tô Liễu càng nhìn càng toát mồ hôi, vì số người cô
quen trong game không nhiều mà mấy kẻ “đầu sỏ” điều xuất hiện cả ở đây.
Xem ra, tuy số người chơi trò này không đông, nhưng
rất gắn kết trong mọi hoạt động.
Giở tiếp hai trang thấy thời gian sắp hết, Tô Liễu
đang định đóng giao diện chợt một tin nhắn đập ngay vào mắt.
“Nếu lấy được nàng kiều, ta sẽ giữ nàng trong tòa kim
ốc, bầu chọn cho Yêu Tinh Áo Choàng.” Thiên Địa Bất Nhân.
Trời ơi, đất ơi… si tình quá đi mất!
Tô Liễu cảm thấy có chút hoa mắt chóng mặt.
Theo kinh nghiệm thu lượm từ mớ tiểu thuyết tình cảm
mà cô và ngô yên thường đọc, đây chắc chắn là một câu chuyện tình bi đát: Quốc
vương nước Triệu đem lòng say đắm công chúa nước Tề thù địch. Nhưng nàng lại bị
gả cho một kẻ vô danh tiểu tốt. Thế là, quốc vương nước Triệu sinh lòng oán
hận, thương tiếc hồng nhan, phát động chiến tranh hòng dành lại công chúa. Nào
ngờ bại trận, mất luôn cả giang sơn.
Tô Liễu vui sướng nghĩ miên man, chợt nghỉ đén một
việc. Nếu Thiên Địa Bất Nhân thích bà cô Yêu Tinh, vậy thì Tiểu Triệt chẳng
phải là… chướng ngại vật hay sao? Cái tên Thiên
Địa Bất Nhân đó thoáng nhìn đã có thấy không phải người tốt, liệu Tiểu Triệt có
bị hắn ra tay hạ thủ không nhỉ? Tô Liễu chống cầm suy nghĩ.
Trong lòng rối bời, lúc thì cô cảm thấy như thế cũng
thật tốt, tên xấu xa Tiểu Triệt, dám bỏ rơi cô! Lúc sau lại thấy như thế không
ổn, dù sao cũng lớn lên cùng nhau, mình có thể bắt nạt cậu ta nhưng không thể
để người ngoài ra tay được.
Cân nhắc đắn đo mãi, thời gian cứ thế trôi qua, cuối
cùng, khi nhận được tin nhắn hỏi thăm của Sở Thịnh Hoan, cô mới không cảm thấy
buồn vì việc đó nữa.
Việc Thiên Địa Bất Nhân thích Yêu Tinh Áo Choàng chắc
mọi người điều biết cả, nhưng chẳng ai để ý, vậy thì vì cớ gì cô phải lo lắng
hão huyền? Hơn nữa còn có anh Thịnh Hoan kia mà, anh Thịnh Hoan bất khả chiến
bại!
Mười giờ ba phút, Tô Liễu hân hoan đăng nhập trò chơi,
đi thẳng đến thương khố. Quả nhiên, tấm thẻ Kiến Quốc lệnh chạm trổ bằng gỗ tử
đàn đã được đặt ngay ngắn trong ngăn để đồ và đang tỏa mùi hương trầm ấm.
Lúc mới đưa ra thị trường, game anh hùng có rất nhiều
mặc định thú vị mà người chơi cần tự mình khám phá. Nhưng sau một thời gian
kinh doanh, những sáng kiến này điều bị coi là BUG và bất ngờ xóa hết. Ví như
trận PK giữa Tô Liễu và Kiêu Dương Tự Hỏa trong khoản không gian bí mật lần đầu
gặp. sau khi xảy ra sự việc, Khâu Kiêu Dương đã gọi điện khiếu nại công ty sản
xuất game về tình huống bất công nảy sinh trong khi thi đấu (người chơi đẳng
cấp càng cao thì càng khó luyện lại chỗ kinh nghiệm đã mất). Do đó, công ty đã
kịp thời sửa chữa lập trình, và khi Tô Liễu định dùng cách này định đối phó với
Tạc Dạ Tinh Thần thì đã không thành công.
Đương nhiên, Tô Liễu không biết điều này và cô cũng
không biết, số điểm kinh nghiệm mà Kiêu Dương Tự Hỏa mất đã được khôi phục ngay
vào ngày hôm sau. Cô chỉ biết rằng, những mặc định mang tính sáng tạo ngày càng
ít đi, game anh hùng dần không có nhiều khác biệt so với các game khác, ví dụ
như trên diễn đàn sẽ giới thiệu các cách đánh đơn giản để hoàn thành các nhiệm
vụ lớn.
Ba tấm Kiến Quốc lệnh điều đã xuất hiện trước khi hệ
thống update, còn tấm tần lệnh này, bên sản xuất game đã tuyên bố là sẽ vô tình
xuất hiện khi người chơi đánh quái.
Kiến Quốc lệnh nếu chưa sử dụng có thể đem ra giao
dịch. Còn khi đã dùng rồi sẽ bị cố định vĩnh viễn và sẽ xuất hiện nhiệm vụ liên
hoàn di nhất: Lá cờ quốc gia.
Căn cứ vào hướng dẫn, ba người chơi sử dụng Kiến Quốc
lệnh sẽ làm nhiệm vụ và sau mỗi công đoạn sẽ nhận được một số lượng cờ khác
nhau. Thời gian giới hạn là bốn tiếng. Trong khoản thời gian này, nếu người
chơi office để tìm hiểu hướng dẫn thì vẫn bị trừ thời gian. Có nghĩa là liên
tiếp bốn tiếng trong trò chơi, nếu nhà ai lỗi mạng hoặc mất điện thì coi như
người đó xui xẻo.
Trong thời gian làm nhiệm vụ, nước nào càng được nhiều
cờ thì sau này sẽ có càng nhiều NPC chủ thành, lực lượng quân sự càng mạnh,
nguồn trợ lực trong quốc chiến càng lớn. Xét thấy tình hình bốn nước hiện giờ
không đơn giản, công ty trò chơi đã đưa ra một quyết sách công bằng: Trước khi
tuyển chọn quốc vương cho nhiệm kỳ này, họ công bố rằng, Kiến Quốc lệnh cũng sẽ
được phát cho bốn vị quốc vương đương nhiệm. Điều này khiến cho việc lựa chọn
quốc vương vào thứ năm tuần trước thêm phần quyết liệt.
Cầm Kiến Quốc lệnh trên tay, Tô Liễu định đi tìm Lão
Đại và Minh Yểm tỉ tỉ chợt có tiếng Doanh Vũ gọi lớn: “Tô Tô, mau tới chỗ Tần
quốc của chúng ta, bản đồ xuất hiện rồi.”
Cô giở xem bản đồ, quả nhiên thấy bốn quốc gia khi
trước nay lại chia thành bảy quốc gia. Bản đồ các nước giống hệt nhau, nhưng
cho dù giống nhau thì người chơi vẫn phải chạy vòng quanh và mua Quyển Trục thì
mới chạy nhanh được.
Nước tần ở phía bắc nước ngụy.
Tô Liễu thở dốc chạy tới biên giới, thấy cả gia tộc đã
đứng chờ ở đó. “Lão Đại, Kiến Quốc lệnh đây ạ.” Cô click nút tiến hành giao
dịch. “Dùng xong là bị cố định luôn đấy ạ!”
“Haizz, Tô Tô, em cầm được rồi, đưa cho anh ấy làm
gì?” Minh Yểm ngơ ngác hỏi.
“Có chí làm quan mà!” Tô Liễu add một cái mặt cười.
“Chị Minh Yểm, chị không nghĩ là em làm nữ vương đấy
chứ?”
[Hiện Thời] Minh Yểm: Tại sao không?
[Hiện Thời] Ngẫu Nhĩ Bà Xuy Xuy Phong: Tô Tô em không
làm nữ vương, thì liệu có xứng với danh hiệu gia tộc chúng ta không?
[Hiện Thời] Sắc Như Xuân Hiểu: Chính xác, chúng ta
không những làm nữ vương, mà còn thống nhất sáu nước, mở rộng hậu cung, xây
dựng trường thành ha ha ha…
[Hiện Thời] Minh Yểm: Đồng ý với Xuân Xuân, chị sẽ làm
thái hậu.
[Hiện Thời] Lão Đại: Vậy anh làm thái thượng hoàng
nhé.
[Hiện Thời] Doanh Vũ: Lão gia muốn làm đại tướng quân.
Đợi thống nhất sáu nước, đợi quốc thái dân an, ta sẽ bế cung rồi cưới luôn nữ
vương, ha ha ha…
[Hiện Thời] Sắc Như Xuân Hiểu: Có chí khí, chị ủng hộ
em.
[Hiện Thời] Quả Táo Bạch Tuyết: Em cũng muốn làm nữ
vương. Chị tiểu ngược không muốn làm thì nhường cho em.
[Hiện Thời] Lão Đại: Bạch Tuyết, lệnh bài do Tiểu
Ngược nhặt được, để em ấy làm nữ vương là hợp lí nhất. Hết bốn tháng bảo hộ tân
quốc, chúng ta sẽ lại tiến hành bình chọn quốc vương hàng tuần. Rồi em cũng sẽ
có cơ hội thôi.
[Hiện Thời] Quả Táo Bạch Tuyết: Hi hi, là em cũng chỉ
nói vậy thôi. Em cũng nghĩ chị Tiểu Ngược làm nữ vương là thích hợp nhất!
Vậy là Tô Liễu bị đăt vào thế đã rồi! Cho dù cô không
có kinh nghiệm, đẳng cấp thấp, còn ít tuổi…
Buổi tối hôm đó, Tô Liễu vui tới mức quên cả sử dụng
Kiến Quốc lệnh. Cô cùng cả gia tộc tung tăng đạp địa đồ, thỉnh thoảng gặp quái,
tất cả cùng quần sát. Những tiếng cười vang lên không ngớt, lại thỉnh thoảng có
vài câu pha trò. Tô Liễu như thấy mình được quay lại ba năm về trước, mọi nỗi
ưu phiền lúc bắt đầu tham gia trò chơi phút chốc tan biến. Cho đến khi cô gặp
Hồng Trần Nhất Kỵ Phi Tử Tiếu – mỹ nhân xếp hàng thứ 8 trong bảng xếp hạng,
đồng thời là người cuối cùng trong top 10 của server Thanh Long được đưa vào
bảng.
Ban đầu do hiểu nhầm.
Cách thức chơi của gia tộc lần này là hễ gặp quái thì
tất cả mọi người sẽ xông lên chém giết. Không cần kĩ thuật hay dở, chỉ cần tổng
hợp mọi loại kĩ năng cũng đủ náo nhiệt, vui mắt. Nào ngờ con BOSS mà Hồng Trần
dẫn lại xông vào giữa gia tộc của Tô Liễu, khi trong mình chỉ còn một giọt máu
cuối cùng.
Quả Táo Bạch Tuyết là một cô bé thật thà, ngây thơ,
nhiệm vụ chủ yếu là nhặt trang bị.Cô bé cặm cụi chăm chỉ, tìm từng gốc cây ngọn
cỏ, gặp gì nhặt nấy. Sau đó đem bán ở chỗ NPC thương nhân trong thị trấn nhỏ
rồi sung sướng khoe với cả gia tộc về số nguyên bảo kiếm được. Nhìn đâu cũng
thấy lấp la lấp lánh, cô bé phớt lờ mọi lời nhắc nhở của mọi người trên kênh
gia tộc, thế nào lại nhặt được một chiếc áo da loại dành cho nữ cung thủ, khi
mặc vào liền cố định ngay. Thấy đẳng cấp giới hạn của trang phục cao mà thuộc
tính lại không rõ ràng, trong con mắt của Bạch Tuyết thì chỉ có cách nộp NPC,
liền gõ tên trang bị lên kênh chat gia tộc, xung sướng nói: “Hôm nay thật may
mắn, quái cấp thấp mà lại rơi trang bị cấp cao, mặc dù thuộc tính không rõ nên
không dùng được nhưng bán cho NPC cũng kiếm được rất nhiều tiền.”
Cả nhóm nghe xong liền trợn tròn mắt.
[Gia Tộc] Minh Yểm: Bạch Tuyết, em nhặt phải trang bị
của người ta rồi.
[Gia Tộc] Lão Đại: Thực ra cũng không có gì to tát. Vì
trang bị chưa bị cố định, ta trực tiếp trả lại cho họ là xong.
Tô Liễu cũng cảm thấy việc này rất dễ giải quyết. Để
hạn chế mâu thuẩn, trò anh hùng quy định rất nghiêm về việc phân phối các vật
phẩm rơi ra. Tiểu quái ai giết được là của người ấy, đánh BOSS rơi vật phẩm,
trong vòng một phút đầu tiên thì chỉ người đánh được phép nhặt, một phút kế
tiếp thì ai nhặt cũng được, còn quá hai phút vật phẩm sẽ tự biến
mất.
Chắc vừa rồi đông người, hỗn loạn, khi mọi người cong
lưng nhặt vật phẩm nên quá nên chắn mắt tầm nhìn của đám Hồng Trần, lại nghỉ
rằng có những hai phút nên thong thả tìm. Nào ngờ chưa đầy một phút, đã bị nàng
Bạch Tuyết nhặt mất. Cũng may là
trang bị chưa bị cố định, đem trả lại là xong.
Nào ngờ, Hồng Trần Phi Tử nhất mực cho rằng vật phẩm
rơi ra từ BOSS không phải là chiếc áo da có thuộc tính rất kém kia, mà là một
bộ khôi giáp mang tên Kim Lữ Chiến Y đã bị Bạch Tuyết nhặt mất. Vậy là đôi bên
lời qua tiếng lại rồi một trận kịch chiến xảy ra.
Thật tình cờ, Tô Liễu đã gia nhập Ngụy quốc sau khi
rời bỏ Tề quốc, mà đám Hồng Trần cũng là người nước Ngụy. Người trong một nước
nếu PK và giết nhau, danh tự sẽ chuyển sang màu đỏ và bị rơi trang bị.
Cả đám say sưa chém giết, chẳng nhớ gì đến Kiến Quốc
lệnh, mãi đến khi Tô Liễu nhận được tin nhắn nói thầm.
[Nói Thầm] Vô Liêu Sát Sát Yêu: Lấy được Kiến Quốc
lệnh chưa?
Tô Liễu giật mình giở túi ra xem thì không thấy đâu
nữa.
[Nói Thầm] với Vô Liêu Sát Sát Yêu: !!!!!! Sát Sát, vị
trí 92:73, tới đây mau!
[Nói Thầm] Vô Liêu Sát Sát Yêu: ?
[Nói Thầm] với Vô Liêu Sát Sát Yêu: sát sát, Kiến Quốc
lệnh vừa lấy được, nhưng quên không cố định. Bây giờ PK với người ta nên bị rơi
mất rồi. Huynh tới đây mau, nick mọi người vẫn đang còn đỏ, đừng cho bọn họ rời
đi.
Viết xong, Tô Liễu lại copy một lần nữa lên kênh hành
hội. Khỏi phải nói, cả hội đang mê mải đánh nhau chợt ngưng hết cả lại.
Cùng lúc, một cô gái có nick Đôrêmi xung sướng reo:
“Kiến Quốc lệnh, em nhặt được Kiến Quốc lệnh!” Lời vửa dứt, toàn thân đã đổ
nhào.
Hệ thống không cho phép hồng danh được về thành chủ
hồi sinh an toàn, họ chỉ được phép hồi sinh ngay tại chỗ hoặc tại điểm hồi sinh
ngay gần đó. Vậy nên hai phe lập tức cắt cử người canh giữ điểm hồi sinh. Người
chật như nêm, chẳng thể nào thấy được cảnh báo nhấp nháy của vật phẩm bị rơi.
Lão Đại bắt đầu lo lắng, vội vàng lên kênh gia tộc
nói: “ Không thể chậm trễ được nữa, đợi chúng gọi thêm người tới là hỏng việc.
Tô Tô, Doanh Vũ, Bạch Tuyết, ba em hãy thêm máu rồi đi tìm đồ. Những người khác
có nhiệm vụ gây nhiễu loạn, càng loạn càng tốt, không được để kẻ nào chạy
thoát. Bạn của anh đang trên đường tới đây.”
Tin nhắn vừa post lên kênh chat, một đám bụi đã từ xa
cuộn tới.
Chàng kị sĩ lao với tốc độ rất nhanh, trong chớp mắt
đã phóng tới trước mặt bọn họ. Chàng xuống ngựa rồi xong thẳng vào giữa đám
đông, không phân biệt trắng đen chém giết một hơi. Kị sĩ đẳng cấp cao, trang bị
tốt, thao tác gọn gàng, nên chẳng mấy chốc xác người chất đống.
Thông thả giết người, thông thả nhặt trang bị, từ đầu
tới cuối, chưa đầy một phút. Sau đó, chàng đứng tựa vào con Hãn Huyết Bão Mã
duy nhất trong toàn server, quan sát xung quanh. Giữa một đám nick đỏ quạch,
cái nick thịnh thế hoan đằng của chàng xanh biết màu trăng lạnh.
Anh Thịnh Hoan? Ha ha ha! Tô Liễu cười xung sướng. Tấm
lệnh bài này chắc chắn về tay cô. Tình huống xấu nhất là tiết lộ thân phận của
mình, nhưng tình hình lại phát triển theo một hướng khác.
[Thế Giới] Pila: Thịnh Thế Hoan Đằng, ta xưa nay xem
ngươi là bậc anh hùng. Mau giải thích ta nghe ngươi vì sao giết hại mọi người,
cướp trang bị của bọn ta?
[Thế Giới] Thịnh Thế Hoan Đằng: Thích giết thì giết,
thích cướp thì cướp, không phục thì qua đây cướp lại.
[Thế Giới] Hồng Trần Nhất Kị Phi Tử Tiếu: Những trang
bị đó bọn ta không cần, chỉ cần ngươi trả lại Kiến Quốc lệnh.
[Thế Giới] Minh Yểm: Đồ mặt dày, đòi trả lại thứ không
phải của mình. Nói cho nguơi biết, Kiến Quốc lệnh là của Tiểu Ngược nhà ta.
[Thế Giới] Bối Bối Sơn: Kiến Quốc lệnh ư? Kiến Quốc
lệnh nào thế?
[Thế Giới] Thiên Địa Bất Nhân: Thịnh Hoan, Phi Tử Tiếu
là em gái của bạn ta, chắc có hiểu lầm gì đây? Chúng ta nói chuyện riêng nhé!
[Thế Giới] Kiêu Dương Tự Hỏa: Tiểu Hoan báo cho ta vị
trí rồi ở yên đó. Tiểu Ngược là phu nhân của ta, là đại tẩu của ngươi, hãy trả
đồ lại cho nàng.
[Thế Giới] Yêu Tinh Áo Choàng: Bỗng Dưng Muốn Chết, có
giỏi thì ra đây, đứng nấp sau lưng đàn ông còn ra cái thá gì nữa? sư huynh, nếu
huynh lấy cô ta, muội cùng huynh chấm dứt tình anh em. Phi Tử, ta tin muội, ủng
hộ muội, quyết không khuất phục trước mọi thế lực.
[Thế Giới] Thiên Địa Bất Nhân: Yêu Yêu, nước Triệu
luôn rộng cửa đón nàng.
[Thế Giới] Tiểu Bố: Nhàn rỗi quá nhỉ, còn lên thế giới
bày tỏ tình cảm.
[Thế Giới] Bảo Khí Giang Hồ: Mùa đông đến rồi, mùa
xuân cũng không còn xa nữa.
“Tiểu Ngược, Kiến Quốc lệnh trả lại nàng.” Sở Thịnh
Hoan rít một hơi thuốc, mỉm cười. Anh điều khiển chàng kị sĩ bước lại gần thiếu
nữ đang tròn mắt kinh ngạc.
“Vậy, huynh tin muội??” Tô Liễu nhận lại Kiến Quốc
lệnh, nhấn vào nút sử dụng và hỏi.
“Ồ, ta tin Kiêu Dương.” Anh đáp lại một cách khôn
khéo. “Ta có việc phải đi đây, mọi việc xin trao trả Kiêu Dương. Tạm biệt!”
“Tạm biệt.” Tô Liễu nheo mắt cười.
Một luồn bạch quang lóe sáng, chiến binh cao lớn vụt
biến mất. Phía chân trời xa, một đám người ngựa ùn ùn kéo đến.
[Nói Thầm] Vô Liêu Sát Sát Yêu: Tiểu Ngược, ta không
mua được Quyển Trục ở nơi này nên giờ mới chạy tới được, tình hình thế nào rồi?
[Nói Thầm] Với Vô Liêu Sát Sát Yêu: ổn cả rồi, ở hiền
gặp lành.
Tô Liễu cười định tìm cơ hội báo đáp anh Thịnh Hoan
nghĩa hiệp thì kênh chat PM dã lại lóe sáng.
[Nói Thầm] Kiêu Dương Tự Hỏa: Tiểu Ngược, nàng
làm ơn ngoan ngoãn một chút, ai lại cứ dăm ba ngày lại chạy lên kênh thế giới
một lần như thế.
[Nói Thầm] Bỗng Dưng Muốn Chết: Tại ta vốn là người
của công chúng mà.
[Nói Thầm] Bỗng Dưng Muốn Chết: Tử Hỏa…
[Nói Thầm] Kiêu Dương Tự Hỏa: Gì cơ?
[Nói Thầm] Bỗng Dưng Muốn Chết: Cảm ơn sự giúp đỡ lâu
nay của ngươi.
[Nói Thầm] Kiêu Dương Tự Hỏa: Nàng khách sáo quá! Nếu
nàng ấy nấy thì có thể… đem thân báo đáp.
_____________________________________
¹ NP:
là một từ viết tắt thường được sử dụng trong các truyện đam mỹ, N là chỉ một số
không xác định, P viết tắt của “people”. Có thể hiểu đơn giản, NP có
nghĩa là một vợ nhiều chồng hoặc một chồng nhiều vợ. Gia tộc của Tô Liễu trong
trò Ngụy Tấn Phong Lưu là một gia tộc nữ vương nên tác giả sử dụng hai từ này
trong cách đặt tên gia tộc để tăng độ “biến thái” của truyện.
² Loli:
Là một tên gọi khác của lolita trong tác phẩm cùng tên của nhà văn Vladimir
Vladimirovich Nabokov.
³ Ngự
tỉ: Là từ thường để dùng chỉ những cô gái có diện mạo xinh đẹp.