Bốn Chàng Hoàng Tử Và Tứ Đại Mĩ Nhân

Chương 22: Bị thương

Sáng hôm sau cả bọn tập trung tại sảnh của khách sạn:

– Đi ăn sáng rồi đi đâu chơi đi. – Shi nêu ý kiến

– Tắm biển đê. – Yumi cũng hào hứng

– Duyệt, tắm biển đê. – Mi cũng đồng ý

– Thế giờ đi ăn rồi tắm biển sau. – Rain gật đầu

– Em đi nữa. – Kiều Linh từ đâu chạy tới lên tiếng

– Mơ đi nha. – Shi nhìn Kiều Linh khinh bỉ

– Thôi Shi, còn mấy cô muốn đi đâu không liên quan tới bọn này. – Rain quay sang nhìn Kiều Linh

– Nhưng mà bọn em muốn đi cùng anh. – Kiều Hà lúc này cũng lên tiếng

– Sao mặt dày thế hã trời? – Yumi bực bội

– Cái mặt trét cả kí phấn lên nên dày như mặt đường vậy đó. – Shi lên tiếng

Kiều Linh trừng mắt nhìn Shi:

– Nhìn cái gì? Có tin tôi móc mắt cô ra không hã? – Shi nhìn Kiều Linh lớn tiếng nói

– Cô dám .. đừng tưởng em anh Rain thì tôi không làm gì cô? – Kiều Linh tức giận mặt đỏ hết cả lên

– Thế làm gì tôi? Thách cô đó. – Shi gân cổ lên cãi lại

– Thôi được rồi, đi ăn. Tao đói rồi. – Mi lên tiếng rồi quay lưng đi

Cả bọn thấy vậy cũng đi theo, Shi cũng không cãi với Kiều Linh nữa:

– Chị, cái con nhỏ đó quá đáng quá rồi. – Kiều Linh bực tức quay sang nói với Kiều Hà

– Em cứ bình tĩnh đi. – Kiều Hà trấn an Kiều Linh

– Mà LyLy nè chị thấy con Su em anh Rain với anh Jun hình như có gì đó đó, em coi chừng đó. – Kiều Hà quay sang LyLy

– Em biết rồi. – LyLy gật đầu

Cả bọn ăn uống xong thì ra bãi biển:

– Mà khoan đã, cái thời tiết này mà xuống biển chắc có nước thành cá đông quá. – Vừa đi tới gần nước biển Mi đã nhăn mặt

– Ừ lạnh thiệt đó. – Shi chạm một chân xuống nước biển

– Thôi ngồi trên bờ thôi, tao không xuống đâu lạnh chết. – Su ngồi xuống bãi cát

– Mà đứng đây cũng lạnh quá trời. – Yumi rùng mình

– Lạnh lắm hã? – Rain quay sang hỏi Yumi

Yumi gật đầu:

– Thôi đi vào trong đi, đứng đây cũng lạnh mà. – Rain lên tiếng

Su gật đầu rồi nhanh chóng đi vào trong. Cả bọn vừa vào tới khách sạn thì gặp lớp trưởng:

– Thầy cô bảo lớp mình tối nay tập trung ở bãi biển đó nha, các cậu nhớ tới đúng giờ đó. – Lớp trưởng nhìn bọn nó

– Tập trung ở biển để tắm biển hã? – Shi ngạc nhiên

– Không có, chỉ bảo chơi trò chơi gì đấy. – Lớp trưởng xua tay

– Ừ biết rồi, tối tụi này sẽ xuống. – Rain trả lời

Lớp trưởng cũng gật đầu rồi quay đi.

Tối hôm đó, bọn nó tập trung xuống bãi biển như lời lớp trưởng dặn:

– Bây giờ sẽ chơi trò giải mật thư, sau khi phân đội các em sẽ vào rừng tìm mật thư. – Thầy phụ trách cầm loa nói

– Không chơi được không thầy. – Jun giờ tay ý kiến

– Không được tất cả phải chơi. Bây giờ các em tự tìm đội của mình đi, mỗi đội hai người.

– Haiz. – Mi thở dài mệt mõi

– Mày tính đi với ai? – Su bước tới hỏi Mi

– Không biết, tao tính trốn không chơi. – Mi cười

– Này hai đứa kia lại đây. – Shi đứng từ xa gọi Su với Mi

– Chuyện gì? – Mi hỏi

– Lại đây. – Shi hối

Mi với Su nhanh chóng đi lại chỗ Shi:

– Giờ chia đội. – Rain lên tiếng

– Ềii, chia cái gì, mọi người có couple thì đi chung với nhau đi. – Su phản bác

– Thế mày đi với Jun đúng khôg? – Shi lên tiếng trêu

– Liên quan đâu. – Su chối

– Chứ hôm qua ai cõng mày về tới tận cửa phòng thế. – Shi cười gian

– Cái gì, thiệt hã? – Yumi ngạc nhiên hết nhìn Shi rồi nhìn sang Su

– Đúng rồi chứ còn gì nữa. – Ken cũng góp phần

– Sao hai người biết? – Mi cũng ngạc nhiên không kém

– Chả là hôm qua tối đó đi ra ngoài mua đồ ăn. Vừa về thì thấy có hai người tình thương mến thương đi về, nên theo rình. – Shi cười gian

– Sao mày im re thế? – Ken quay sang Jun

– Thế mày muốn tao nói gì? – Jun hỏi ngược lại Ken

– Cũng phải thừa nhận chứ. – Justin cũng góp lới trêu

Su ấm ức không nói được tiếng nào:

– Thôi thế Su đi với Jun, còn Mi.. – Rain ngập ngừng nhìn Mi

– Không cần quan tâm tới em, em không chơi đâu. – Mi vẫn giữ vẻ lạnh lùng nói

– Sao được, lỡ thầy phát hiện rồi sao? – Justin hỏi

– Thì thôi, cùng lắm là bị mắng. – Mi vẫn lạnh lùng

– Không được. – Rain cũng lên tiếng

– Cô đi với tôi. – Justin nhìn Mi

– Rồi quyết định vậy đi. – Ken nói rồi nắm tay Shi đi trước

Cả bọn được phân chia thành từng đợt đi vào rừng, mỗi đội đều được phát một cây đèn pin để sử dụng:

– Một lác anh đi từ từ thôi. – Su thấy chuẩn bị tới lượt của mình thì quay sang nói với Jun

– Được rồi, một lác sẽ đi chậm đợi cô. – Jun gật đầu

Cuối cùng cũng tới lượt của Jun và Su. Vừa bắt đầu Su đã nắm chặt tay Jun đi vào rừng:

– Su à coi chừng ma nó bắt mày đó. – Shi đứng bên ngoài hét lên

– Nó mà bắt tao thì tao cũng quay lại bắt mày theo tao. – Su quay lại

Jun phì cười vì thái độ của Su:

– Thôi đi lẹ lên. – Jun hối

– Từ từ. – Su nhăn nhó

– Cô không muốn ra khỏi đây sớm đúng không? – Jun trêu

– Ai nói chứ. – Su vẫn bám chặt Jun mà nói. Khi đang đi được nửa đoạn đường thì Jun lên tiếng:

– Đứng lên khoan đi nữa.

– Sao vậy? – Su cảm nhận được có gì đó kì lạ

– Hình như có người đang theo dõi. – Jun kéo Su đứng sát lại

– Ai chứ? – Su hơi thắc mắc

– Không biết nữa? – Jun siết chặt tay Su

– Là ai đó? Ra mặt đi. – Jun hét lên

Trong bụi cây bắt đầu có tiếng động:

– Là .. là ai thế? – Su lên tiếng

Từ trong bụi cây có một tên mặc đồ đen cầm dao xông ra, Jun nhanh chóng kéo Su né qua một bên. Từ những bụi cây khác những tên mặc đồ đen khác cũng bắt đầu xông ra. Jun chật vật vừa đánh nhau vừa bảo vệ cho Su, Su cũng chật vật không kém vì đường đường là chị hai của Evil mà bây giờ chỉ có để người khác bảo vệ mà không đánh đấm được gì. Vì không chú ý nên có một tên mặc đồ đen cầm dao lẻn ra phía sau Su:

– Su cẩn thận phía sau. – Jun thấy được nên hét lên

Su vừa quay lại thì vừa đúng lúc hắn ta đâm tới:

– Su. – Jun nhanh chóng chạy lại

Su ngã xuống vừa đúng lúc Jun chạy tới, những tên mặc đồ đen khác thấy vậy thì định xông vào:

– Jun à. – Tiếng Rain vang lên

– Su ơi. Mày đâu rồi. – Tiếng Shi cũng từ xa vang tới

Những tên mặc đồ đen thấy vậy liền chạy mất:

– Có chuyện gì vậy? – Rain hoảng hốt chạy tới đỡ Su lên

– Sao tụi mày ở đây? – Jun ngạc nhiên khi Rain cùng những người còn lại xuất hiện ở đây

– Tao thấy tụi mày đi lâu quá nên đi tìm. Mà chuyện gì xảy ra vậy? – Rain hơi hoảng

– Đưa con Su ra khỏi đây trước đi rồi tính. – Mi bình tĩnh nói

Jun nhanh chóng bế Su đi khỏi khu rừng. Vừa ra khỏi rừng mọi người đều bu lấy xem có chuyện gì:

– Justin gọi xe cấp cứu. – Jun quay sang Justin

– Ờ. – Justin nhanh chóng lấy điện thoại ra

Chừng 10′ sau xe cấp cứu tới nơi, Jun đỡ Su lên xe rồi cùng di chuyển tới bệnh viện. Trong khi những người còn lại phải tìm xe riêng để tới bệnh viện. Trên xe, lúc này Jun cực kì lo lắng:

– Này mở mắt ra nhìn tôi này, đừng có nhắm mắt lại. – Jun nắm tay Su lo lắng

– Tôi … không sao. – Su thều thào trả lời

Cuối cùng cũng tới bệnh viện, Su nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu. Đúng lúc này những người kia cũng tới:

– Sao rồi? – Rain lo lắng chạy tới

– Không biết nữa, đang trong phòng cấp cứu. – Jun cũng lo lắng không kém Rain

– Mọi người đừng lo lắng quá. – Mi bình tĩnh lên tiếng

Đúng lúc này phòng cấp cứu mở cửa:

– Bác sĩ sao rồi? – Jun nhanh chóng níu vị bác sĩ vừa đi ra

– Hiện tại đang mất rất nhiều máu, cần phải truyền máu gấp. Ở đây ai là người nhà của bệnh nhân.

– Tôi. – Rain đứng lên

– Anh đi theo tôi để truyền máu cho bệnh nhân. – Bác sĩ nhanh chóng bước đi, Rain cũng nhanh chân đi theo

Chừng 15′ sau, Rain quay lại trên tay có dán một miếng băng gạc:

– Sao rồi anh? – Yumi lên tiếng hỏi

– Ổn rồi, không sao đâu. – Rain xoa đầu an ủi Yumi

– Mà bọn nào làm chuyện này thế? – Ken nhìn Jun lên tiếng hỏi

– Hình như là Black Dragon. – Jun vò đầu bứt tóc

Yumi và Shi hơi giật mình:

– Lại là bọn nó. – Justin đấm vào tường

– Cho người điều tra đi. – Jun lạnh lùng lên tiếng

– Ừ. – Ken gật đầu rồi lấy điện thoại ra nhắn tin cho ai đó

Đúng lúc này cửa phòng cấp cứu lại mở ra:

– Bệnh nhân đã ổn, bây giờ sẽ được chuyển vào phòng hồi sức. – Bác sĩ đi ra lên tiếng

– Cảm ơn bác sĩ. – Cả bọn cúi đầu rồi đi về phía phòng hồi sức

Vào trong phòng, lúc này Su vẫn chưa tỉnh:

– Có tin rồi này. – Ken cầm điện thoại nhìn mọi người

– Sao? – Jun quay sang hỏi Ken

– Là bọn Black Dragon, nghe nói lần này không phải nhắm vào bọn mình. Mà là đi cướp hàng hình như là của Evil sau đó vô tình gặp bọn mình nên bọn nó chuyển hướng. – Ken chậm rãi đọc tin nhắn từ chiếc điện thoại

Shi, Mi, Yum hơi giật mình nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh:

– Cướp hàng của Evil thật hã? – Justin hơi ngạc nhiên

– Ừ hình như là vũ khí, tối ngày hôm qua thì phải. – Ken gật đầu

– Con mẹ nó. – Rain bực bội

– Thôi, cũng tối rồi bọn mình nên quay về. – Justin lên tiếng

– Lỡ bọn chúng mò tới đây rồi sao? – Rain quay sang Justin

– Cử một người ở lại. – Ken nêu ý kiến

– Tao ở lại. – Rain/Jun đồng thanh

– Tao biết mày lo cho em gái mày, nhưng mà còn Yumi nên để thằng Jun ở lại đi. – Justin nhìn Rain

– Được rồi. – Rain cũng gật đầu

– Vậy đi về. – Ken đứng lên nắm tay Shi đi ra khỏi cửa

Cả bọn cũng nhanh chóng đi về chỉ còn mình Jun ở lại.

_________________________________

~ End Chap ~

Sau đây là đôi lời au muốn nói với các bạn:

1. Chap này hơi ngắn phải không T.T au biết mà nên mấy bạn thông cảm nha

2. Fic này là fic đầu tay của au nên mấy bạn đừng có đem đi đâu mà không xin phép au được không? Máy bạn muốn edit hay up ở đâu thì mấy bạn inb au đi, au rep hết mà, mà mấy bạn có up thì cũng đừng có làm như đây là fic của mấy bạn viết chứ. Mấy bạn cũng phải ghi tên author dùm au.

3. Bạn gì mà có up fic của au có đọc được mấy dòng này làm ơn sửa truyện của bạn lại được không? Fic này của au không biết khi nào nó full, tại au viết một chap rồi mới nghĩ tới tình tiết của chap khác mà T.T . Bạn ít nhất cũng phải ghi tên author dùm nha T.T