« Đến rồi sao? » mẹ và ba anh đi ra miệng tóm tém cười
« Cháu chào hai bác » cô cầm váy cúi nhẹ chào hỏi theo kiểu phương Tây.
« Được rồi ngoan lắm » mẹ anh xoa đầu cô rồi quay sang giơ hai nhìn mọi người « Bây giờ bữa tiệc xin được bắt đầu »
Tiếng nhạc bắt đầu nổi lên mọi người đều đều bắt đầu nhảy anh tiến tới mời mẹ mình nhảy còn ba anh thì mời cô nhảy họ nói chuyện với nhau rất vui vẻ.
« Tiểu hài tử con cũng biết nhìn người chứ nhỉ » mẹ anh
« Chứ sao con mẹ mà » anh đắc ý cười trừ
Còn bên cô và ba anh
« Rất vui được gặp bác » cô mỉm cười thân thiện
« Thật may vì bảo bối nhà ta chọn được một người vừa đẹp mà ăn nói cũng khéo như cháu sau này phải phiền cháu rồi »
« Bác quá khen cháu sẽ cố gắng »
Rồi đến đoạn xoay một cái cô trở về với anh còn mẹ anh trở về với ba anh đó là một cú xoay đẹp mà nhưng có vẻ hơi chóng mặt à.
« Ba tớ đã nói gì với cậu mà cậu có vẻ vui vậy? » anh ôm eo cô nhấc lên cao cô xoè hai chân ra nhìn rất đẹp rồi đặt cô xuống nhảy tiếp
« Không có gì chỉ là bảo tớ phải dạy dỗ cậu thật tốt »
« Thật không? Ba mình đã nói vậy sao? »
« Đúng vậy »
Còn ai đó đứng nhìn không chịu nổi liền lấy điện thoại ra chay đến một nơi kín đáo gọi cho đám người kia.
« Mấy người làm ăn kiểu gì vậy hả không phải nói là đem cô ta tránh xa nơi này sao?... »
« Ý của cô là sao? Chúng tôi đã làm theo yêu cầu »
« Chết tiệt...vậy tại sao cô ta lại đang nhảy với Lộc Hàm »
« Chúng tôi không biết có lẽ là có ai đó cứu cô ta...vậy chúng tôi có được... »
« Làm việc không tốt một đồng cũng đừng mơ »
* tút tút * cô ta tắt máy dậm chân tức giận « Linh Nhi hôm nay cô thoát được nhưng lần sau sẽ không có chuyện đó đâu »
Buổi tiệc kết thúc anh dẫn cô ra sau vườn nhà chơi ở đó rất đẹp cô cùng anh bước lên một chiếc cầu nhỏ được trang trí bằng hoa anh cùng cô đứng ngắm cảnh ban đêm sao hôm nay bầu trời bỗng nhiều hơn những hôm khác anh và cô nói chuyện rất nhiều rất lâu lâu đến nỗi cô đã thiếp đi lúc nào không hay.
Anh ẵm cô về phòng kêu vú thay cho cô bộ quần áo thoải mái rồi đắp mền cho cô khỏi lạnh cuối cùng anh chao cho cô nụ hôn