Bố Y Quan Đạo

Chương 1278: Quan hệ nam nữ của Trương Thanh Vân

Mã Hóa Long có tôn nghiêm của Mã Hóa Long, dù là người nào gặp mặt hắn ở thủ đô thì cũng phải có tư cách.

Thực tế thì quan lớn cấp phó bộ, hơn nữa lại nhận chức ở thủ đô, như vậy địa vị là không thấp. Dù hắn chỉ là một chức vụ phó chủ nhiệm nhưng tuyệt đối là người có uy tín và danh dự ở thủ đô.

Nếu xét từ góc độ này thì thủ đô thật sự không có người nào dám khinh thường sự tồn tại của Mã Hóa Long, nhưng nếu nói một cách tương đối thì bây giờ Mã Hóa Long yếu hơn trước kia rất nhiều mà thôi, tuy hắn bị tâm lý quấy phá nhưng vẫn có thể cảm nhận được sự không tôn trọng của người khác.

Ví dụ như hôm nay, Mã Hóa Long cưỡi ngựa đi dạo trong khu giải trí Lam Thiên lại có người muốn gặp, đây là người nào? Cần Mã Hóa Long đến gặp sao? Điều này làm hắn cảm thấy rất vớ vẩn.

Đồng thời Mã Hóa Long cảm thấy thư ký Vương Quân này không dùng được, trong lòng càng mất vui.

Mã Hóa Long dùng giọng không nhanh không chậm hỏi Vương Quân xem đối phương là hạng người gì, nhưng hỏi gì cũng không biết, cuối cùng Vương Quân chỉ chỉ vào một tòa nhà nói:

- Là người trong gian phòng kia đi ra.

Mã Hóa Long cau mày, hắn hiểu Vương Quân lắp bắp vì điều gì, đối phương là phụ nữ, Vương Quân tất nhiên không dám chậm trễ. Mã Hóa Long lắc đầu, có lẽ Vương Quân không biết, có thể làm thư ký cho một cán bộ cấp phó bộ ở thủ đô thì sức hiểu biết phải lên cao một chút.

Người nào chẳng biết khu giải trí Lam Thiên là nhà của bà chủ Quách Tuyết Phương Quách tiểu thư? Quách tiểu thư là hạng người nào? Sao trêu chọc đến một loại quan viên như mình?

- Tôi biết rồi, tôi sẽ thay quần áo qua ngay.

Mã Hóa Long thản nhiên nói, Vương Quân chỉ vào tòa nhà sinh hoạt cá nhân của Quách Tuyết Phương, mà Quách Tuyết Phương muốn gặp mặt Mã Hóa Long, điều này làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn nhưng trong lòng cũng có chút cân đối.

Quách Tuyết Phương là người có tư cách cùng đối mặt với Mã Hóa Long, thậm chí còn làm cho Mã Hóa Long cảm thấy nàng không quá phận. Loại cảm giác này thật ra tốt hơn rất nhiều so với đám người không biết trời cao đất rộng, lỗ mãng và không hiểu quyền lợi.

Mã Hóa Long thay quần áo, khi vừa ra khỏi khu quần ngựa thì nhìn thấy Quách Tuyết Phương đang mỉm cười ngoắc ngoắc tay. Hắn chợt có chút sửng sốt, sau đó nói:

- Quách tiểu thư sao khách khí như vậy? Chị có lẽ cũng không quen mùi ngựa, nếu như vậy thì chị cũng không nên đến, để tôi tự mình đi là được.

Quách Tuyết Phương cười nói:

- Chủ tịch Mã, nói thật với anh, không phải tôi muốn gặp anh, người gặp anh là quan lớn, tôi chỉ là một người chạy việc mà thôi, mời anh đi bên này.

Mã Hóa Long khẽ nhíu mày, hắp mấp máy môi vài lượt nhưng cũng ngậm miệng lại rồi cố gắng áp chế lòng hiếu kỳ của mình. Vì nếu theo lời nói của Quách Tuyết Phương, nếu bây giờ Mã Hóa Long chủ động hỏi thêm, như vậy sẽ hạ thấp giá trị con người.

Mã Hóa Long đi theo Quách Tuyết Phương, hai người một trước một sau cùng đến khu nhà xử lý công và dành cho tư nhân của Quách Tuyết Phương. Đây là khu vực xa hoa của toàn bộ khu giải trí, đồng thời cũng là chỗ thần bí, dù Mã Hóa Long là người có kiến thức rộng rãi thì cũng cảm nhận được những hương vị xa hoa.

Trên đường đi hai người không nói gì, Quách Tuyết Phương chừa không gian cho Mã Hóa Long, mà Mã Hóa Long cũng thật sự đang suy nghĩ xem nhân vật kia là ai? Vì sao đến đây mà Quách Tuyết Phương tình nguyện đi ra làm chân chạy việc?

- Xin mời, chủ tịch Mã, mời anh vào. Này, tôi đã giúp anh mời người rồi nhé.

Quách Tuyết Phương tùy tiện nói.

Mã Hóa Long bước về phía trước một bước, hắn đang muốn gật đầu khách khí thì chợt bất động ngay tại chỗ. Hắn thấy được một gương mặt không xa lạ gì, là một gương mặt hắn không hy vọng được nhìn thấy, cũng là gương mặt sợ nhìn thấy nhất.

Chủ nhân của gương mặt đó chính là Trương Thanh Vân.

Trương Thanh Vân nở nụ cười nhàn nhạt, hắn nói:

- Chủ tịch Mã, có chút chuyện ngoài ý muốn, ai có thể nghĩ chúng ta có thể gặp mặt nhau?

Quách Tuyết Phương ở bên cạnh cười cười nói:

- Chỉ cần là chỗ này của tôi thì khả năng là vô hạn. Được rồi, không quấy rầy hai vị lãnh đạo, tôi xin cáo lui trước, nếu có gì cần có thể gọi bất cứ lúc nào.

Quách Tuyết Phương đi, nàng đóng cửa, Mã Hóa Long vẫn không thể nào thoát khỏi xấu hổ, biết đâu nổi khiếp sợ của hắn càng có thêm nhiều sự xấu hổ.

Trương Thanh Vân vì sao phải gặp mặt hắn, là sỉ nhục hay là gì khác?

Mối quan hệ trên chính đàn thường là mọi người âm thầm đấu sức, gặp mặt thì dịu dàng hòa ái nhưng sau lưng lại chọc dao, gặp mặt còn không tốt bằng không gặp.

Cục diện chính trị thường không vĩnh hằng là bạn bè, chỉ có vĩnh hằng lợi ích. Nếu hai bên không thể gặp mặt thì chỉ cần cùng ăn ý, như vậy sẽ không phải không có đường sống.

Trương Thanh Vân và Mã Hóa Long rõ ràng ở vào tình huống như vậy, Mã Hóa Long có động tác trước tiên, hắn không muốn tạo nên lối thoát, muốn Trương Thanh Vân không thể không xuống đài. Trương Thanh Vân lại càng không phải là đèn cạn dầu, hắn trực tiếp cho Mã Hóa Long thành cá chết trong lưới, những tích lũy của Mã Hóa Long hóa thành hư vô, còn bị xử phạt.

Nếu không phải Mã Hóa Long có bối cảnh sâu, có hoàn cảnh cứng nhắc, sợ rằng bị giáng chức hay miễn chức đều có thể xảy ra.

Hai người kết oán thù sâu, hôm nay lại đột nhiên gặp mặt, Mã Hóa Long sao không xấu hổ?

Thật ra trong lòng Mã Hóa Long vẫn không thể ngờ đến tình huống gặp mặt Trương Thanh Vân, dựa theo cá tính của hắn thì hai ngườ đã có oán thù quá sâu, hắn sẽ không thể mềm theo đối phương. Bí thư thị ủy thì thế nào? Mã Hóa Long vẫn không cần cho hắn mặt mũi làm gì.

Nhưng hôm nay Trương Thanh Vân mỉm cười nhìn Mã Hóa Long, điều này làm hắn không dám có tâm tư đùa giỡn, ngược lại có chút thận trọng.

Người cuồng ngạo thì trong lòng càng mềm, ví dụ như Mã Hóa Long, hắn quá cuồng ngạo, dám làm đối thủ với Trương Thanh Vân, nhưng khi bị Trương Thanh Vân chèn ép thì cuồng ngạo bao nhiêu hối hận bấy nhiêu.

Mã Hóa Long cuồng ngạo vì trong mắt hắn Trương Thanh Vân chẳng đáng là bí thư thị ủy thủ đô, Trương Thanh Vân không có năng lực đưa ban ngành thủ đô đi khai sáng.

Trương Thanh Vân dùng thủ đoạn sấm sét để trấn áp Mã Hóa Long, biểu hiện của hắn vượt ra ngoài dự đoán của Mã Hóa Long, đồng thời cũng chứng minh Trương Thanh Vân hoàn toàn có năng lực khống chế cục diện thủ đô.

Đến lúc này Mã Hóa Long chỉ có thể tự mình cảm thấy kinh hoàng, nhân tình ấm lạnh lòng người dễ đổi, tình cảnh Mã Hóa Long bây giờ há có thể so với năm xưa?

- Ngồi đi, anh Mã, hôm nay tôi đến gặp anh chỉ là tùy tiện tâm sự, chúng ta không cần thận trọng quá mức. Bây giờ cao thấp ở thủ đô đều nói tôi và anh có ân oán máu tanh, điều này rõ ràng là khó nghe.

Trương Thanh Vân chỉ vào ghế sa lông trước mặt rồi nói, sau đó hắn dừng lại một chút rồi tiếp tục:

- Cái gì là ân oán? Theo tôi thì tôi và anh không có thù mới chẳng có hận cũ, như vậy có bao nhiêu thù hận? Có bao nhiêu nhân tố gây khó dễ? Có bao nhiêu quyết định? Chẳng lẽ cả hai còn không có dũng khí ngồi xuống nói chuyện?

Mã Hóa Long vốn rất thận trọng nhưng nghe những lời này của Trương Thanh Vân thì cũng bị kích thích, không phải chỉ là ngồi xuống nói chuyện sao? Trương Thanh Vân có thể thản nhiên đối mặt, chẳng lẽ Mã Hóa Long hắn lại không thể?

Khách và chủ ngồi xuống, Trương Thanh Vân tự mình đứng lên đưa trà đến trước mặt Mã Hóa Long, lúc này Mã Hóa Long cũng không dám tiếp nhận. Trương Thanh Vân khoát tay với hắn rồi nói:

- Không cần như vậy, tôi cũng chỉ mượn hoa hiến phật mà thôi, những thứ ở chỗ Tuyết Phương, đặc biệt là trà cũng rất bình thường.

Mã Hóa Long nâng chung trà lên nhấp một ngụm, hắn muốn khen một tiếng tốt nhưng không thể mở miệng, cảm thấy rất mất mặt. Nhưng trong đầu hắn lại nghĩ đến những truyền thuyết về quan hệ thượng tầng xã hội của Trương Thanh Vân.

Mã Hóa Long là một người tính cách ngay thẳng, cao ngạo, Mã Hóa Long không chú ý đến những tin tức bát quái kia. Nhưng hôm nay hắn ở đây, đồng thời còn nhìn thấy Trương Thanh Vân và Quách Tuyết Phương, vì vậy không khỏi nghĩ về những tin đồn bên ngoài. Bạn đang đọc chuyện tại Trà Truyện

Quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Quách Tuyết Phương quả thật là không có gì bí mật, nếu không thì sao Trương Thanh Vân có thể mượn chỗ của Quách Tuyết Phương để đón tiếp Mã Hóa Long?

Mã Hóa Long nghĩ đến đây mà không khỏi thở dài một hơi, hắn nghĩ về chính mình, hắn sở dĩ bị ủy ban kỷ luật phê bình và miễn đi chức vụ cũng không phải vì hắn có liên hệ với Hà Ích Hoa.

Ở phương diện kinh tế thì Mã Hóa Long là kẻ có tiền, nhưng tiền của hắn căn bản cũng chỉ lấy từ trong nhà ra, vấn đề này tổ chức đã điều tra qua vài lần, căn bản không có gì. Mã Hóa Long cũng không ngốc mượn quyền lực để vơ vét của cải như Hà Ích Hoa, sau đó lại lau mông không sạch.

Vậy vấn đề của Mã Hóa Long nằm ở đâu? Vấn đề chủ yếu của hắn là tác phong, tất nhiên là hai chữ phụ nữ. Vấn đề này hắn không thể nào biện minh được, hắn không thể không thừa nhận mình thật sự có quan hệ không rõ ràng với vài người phụ nữ.

Đáng lý vì điều này thì ủy ban kỷ luật sẽ nghiêm túc xử lý Mã Hóa Long, tuy cuối cùng không bị xử lý nhưng phương diện công tác lại bị đối xử lạnh nhạt, tiếp nhận ý kiến của Trương Thanh Vân, hắn tiếp tục ở lại thủ đô tiến vào hội nghị hiệp thương chính trị.

Chỉ cần nằm dưới hào quang của Trương Thanh Vân thì chú định Mã Hóa Long khó thể xoay người, điều này chính hắn cũng ý thức được. Một lãnh đạo cần suy xét đại cục, nếu dùng một kẻ không có tâm với mình thì chẳng ai muốn.

Mã Hóa Long có tâm tình rất phức tạp, vì hắn nghĩ đến vấn đề của mình, lại quay sang nhìn Trương Thanh Vân, nếu nói hắn có vấn đề về phụ nữ, chẳng lẽ Trương Thanh Vân không có sao?

Ở Thủ đô ai mà không biết Trương Thanh Vân có quan hệ thân mật với Quách Tuyết Phương, vì sao không ai nói hắn làm rối loạn quan hệ nam nữ? Không những chẳng có ai, hơn nữa mỗi khi nói đến Trương Thanh Vân thì giọng điệu của người nào cũng cực kỳ hâm mộ, đây là kỷ luật gì?

Mã Hóa Long càng nghĩ càng lắc đầu, trong lòng càng hiểu sâu thêm về quyền lợi, đôi khi đúng sai chỉ là một ý nghĩ, khó nói cho rõ được.

Đảo mắt khắp thủ đô có ai dám nói Trương Thanh Vân và Quách Tuyết Phương đã làm đảo lộn quan hệ nam nữ, có lẽ trong lòng các vị lãnh đạo lớn thì đề muốn xem quan hệ giữa Trương Thanh Vân và Quách Tuyết Phương là một giai thoại mà thôi