Trước đại hội hai của trung ương một ngày thì nhân tuyển cho vị trí trưởng phòng tổ chức tỉnh Giang Nam đã kết thúc, trung ương không thừa nhận đề nghị của tỉnh ủy Giang Nam, trưởng phòng tổ chức được trung ương phái xuống. Nguyên cục trưởng cục ba thuộc cục tổ chức trung ương Hồng Nham được điều động làm trưởng phòng tổ chức tỉnh Giang Nam.
Đối với bổ nhiệm lần này thì người trong thể chế cũng xem như giải mã được định vị của trung ương với cục diện Trung Nguyên, kinh tế tỉh Giang Nam xếp ở vị trí phía sau, điều này giống như càng ngày càng làm cho trung ương thêm lo lắng.
Tuy cách giải mã này không hề có căn cứ nhưng lại làm cho nhiều người nghe xong phải tin, tất nhiên điều này cũng làm cho ngày Hồng Nham xuống nhận chức thêm rộn rã, có nhiều người đưa tin, có nhiều kẻ chọc phá.
Tiệc hoan nghênh Hồng Nham được tổ chức bên trong phòng tổ chức, phó bí thư tỉnh ủy Trần Hiểu tham gia buổi tiệc, hai ngày sau đó Trương Thanh Vân mới gặp mặt Hồng Nham.
Hồng Nham năm nay năm mươi lăm, cán bộ ở tỉnh mà có độ tuổi như vậy thì rõ ràng là không quá cao, nhưng trong ban ngành Giang Nam thì Hồng Nham tuổi không còn quá trẻ. Bí thư tỉnh ủy Trương Thanh Vân và chủ tịch tỉnh Viên Thánh Sở đều còn rất trẻ, nhưng khi gặp mặt Trương Thanh Vân thì Hồng Nham tỏ ra rất cẩn trọng.
Trương Thanh Vân sắp xếp người pha trà cho Hồng Nham, hắn mời Hồng Nham ngồi xuống, sau đó mở miệng nói:
- Cục trưởng Hồng, lần này anh đến Giang Nam, bên ngoài có nhiều tin đồn nhảm, trong đó có nhiều tin đồn về tôi, nói rằng trung ương không tín nhiệm ban ngành Giang Nam, trên phương diện điều chỉnh không tôn trọng lời đề nghị của ban ngành tỉnh ủy.
- Những lời đồn này rõ ràng làm cục trưởng Hồng phải uất ức, vì vậy mà đến nhận chức cũng không thoải mái. Tôi hy vọng anh không nên đặt vấn đề này trong lòng, ban ngành Giang Nam chúng tôi dù sao cũng mở rộng lòng, bây giờ anh sát nhập vào cùng một thể, không bao lâu nữa anh sẽ biết rõ ràng mà thôi.
Trương Thanh Vân nói đến đây thì khẽ dừng lại rồi tiếp tục:
- Lại nói tiếp, Giang Nam chúng tôi thật sự cần một trưởng phòng tổ chức có kinh nghiệm tổ chức phong phú, có lẽ anh cũng đã biết, tôi cũng là người từng công tác ở chiến tuyến tổ chức, chỉ có những người từng công tác trên phương diện này mới biết rõ sự việc là nặng nề thế nào.
- Công tác tổ chức cán bộ là cực kỳ khó khăn, nếu nắm chắc thì có thể tạo ra bầu không khí chấn động, cán bộ có tính tích cực, lòng cầu tiến mạnh mẽ, như vậy mới tốt.
- Đây chính là một vòng tuần hoàn, vì vậy anh Hồng, bây giờ anh đang ở trên một cương vị cực kỳ mấu chốt.
Hồng Nham liên tục gật đầu, lão nghe ngóng rất chân thành cẩn thận, nghe xong thì nói:
- Cảm tạ bí thư, nghe được những lời của anh làm tôi cực kỳ an tâm, không dối bí thư, vài ngày qua tôi luôn ăn không ngon ngủ không yên, áp lực trong lòng là rất lớn.
- Giang Nam là một tỉnh lớn có truyền thống vinh quang, tôi mới đến sợ không làm tốt công tác sẽ ảnh hưởng đến đại cục Giang Nam, như vậy thật sự khó thể tha thứ.
Trương Thanh Vân cười ha hả nói:
- Đều là đám người kia tung tin đồn nhảm mà thôi, bây giờ bầu không khí Giang Nam rất quỷ dị, hôm nay tôi nói rõ với anh, công tác cứ buông tay buông chân mà làm, không cần băn khoăn lo lắng, nếu có vấn đề thì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.
- Anh đến làm trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, bây giờ tôi thật sự hy vọng anh có thể tiến vào trạng thái công tác, nắm bắt khối công tác này lại.
- Bí thư cứ yên tâm, lần này tôi ra trận với mũ giáp nhẹ nhàng, tôi tin không bao lâu sau sẽ có thể dung nhập vào trong tập thể Giang Nam, dưới tình thế Giang Nam quật khởi, tôi cũng không muốn làm đơn vị đào ngũ.
Hồng Nham cất cao giọng nói, lời này của lão xem như rất có lực.
Trương Thanh Vân mỉm cười nhìn Hồng Nham, hắn gật đầu khuyến khích. Trước kia Trương Thanh Vân cũng chưa từng có liên hệ với Hồng Nham, chỉ biết hắn là cán bộ lão thành của cục số ba cục tổ chức trung ương, cục số ba có nhiệm vụ tuyển chọn và phân công công tác cho các đồng chí thiên về lĩnh vực công nghệ và kinh tế.
Vì vậy nếu nói một cách không khoa trương thì cục số ba xem như là một tồn tại tinh anh trong nước, Hồng Nham cũng coi mình là tinh anh. Lão tốt nghiệp đại học Thanh Hoa, sau đó sang Mỹ lưu học, nhận bằng thạc sĩ kinh tế học ở đại học Houston Hoa Kỳ.
Sau khi về nước Hồng Nham đảm nhiệm chức vụ giảng viên ở trường đảng, sau đó đạt được học vị tiến sĩ triết học. Nếu nói đến những vinh dự và bằng cấp, có thể nói là hào quang chói mắt.
Lúc này trung ương sắp xếp một chuyên gia tạo hình cán bộ đến Giang Nam, Trương Thanh Vân tất nhiên sẽ hiểu rõ ý đồ của trung ương. Những năm gân đây tiếng hô cải cách tổ chức và cải cách chính trị ngày càng cao nhưng lại luôn tiến triển thong thả, trong ngoài nước chú ý tạo nên áp lực rất lớn.
Vào thời điểm này trung ương sắp xếp cho những cán bộ có lý luận cao xuống địa phương, thực tế đã có ý muốn thúc đẩy sự kiện. Trương Thanh Vân có đầy đủ lý do Hồng Nham đến Giang Nam với sứ mạng đặc thù.
Trương Thanh Vân đối với tình huống như vậy thì tỏ ra hiểu rõ, trước nay hắn lại luôn cố gắng trong công tác cải cách chính trị và tổ chức, luôn muốn tìm được điểm đột phá.
Chính trị trong nước cần phải thay đổi, điều này không phải chỉ là quan điểm tư duy của các nước phương Tây, bây giờ trong nước thì chính đảng cũng có chung nhận thức về vấn đề này. Phải làm sao để Trung Quốc có được một chế độ chính trị và cán bộ đặc biệt, đây chính là vấn đề hạch tâm trong mười năm phát triển của tổng bí thư Lương.
Trương Thanh Vân có thái độ giúp đỡ tuyệt đối với công tác này, nhưng giúp đỡ là một chuyện và tâm tình tốt xấu là một chuyện.
Lần này trung ương điều chỉnh ban ngành Giang Nam đi theo hướng khác, nói rằng tổ chức đã chọn được người thích hợp, không cần tỉnh ủy phải đề cử cán bộ.
Cách làm này không những nói rõ sai lầm trong tư duy của Trương Thanh Vân, hơn nữa còn tạo ra một kết quả xấu, đó là sau này Trương Thanh Vân sẽ có nhiều bị động. Bây giờ Giang Nam đang ở vào thời buổi rối loạn, bên ngoài càng ngày càng có nhiều những lời đồn đoán chĩa vào Giang Nam, Trương Thanh Vân không nén giận cũng khó khăn.
Vì vậy Trương Thanh Vân cũng không quá tỏ ra nóng sốt với vấn đề Hồng Nham xuống nhận chức, hắn phải để đối phương bị lạnh nhạt vài ngày mới tiếp kiến. Dù là công hay tư thì Trương Thanh Vân cũng cho Hồng Nham một khảo nghiệm, nếu thật sự có ý thì Trương Thanh Vân sẽ giúp, sẽ giúp trung ương lấy Giang Nam làm thí điểm. nguồn Trà Truyện
Nếu không được, chẳng qua chỉ là người khoe chữ, như vậy sẽ có tình huống xấu hổ, Trương Thanh Vân cũng không muốn để Giang Nam trở thành nơi thí nghiệm. Bây giờ trong đầu Trương Thanh Vân hiểu rất rõ, kinh tế Giang Nam phát triển, dân sinh Giang Nam ổn định, xây dựng xã hội Giang Nam mới là những vấn đề quan trọng nhất, đây là sự thật.
Chỉ khi nắm chắc những vấn đề này thì mới chính thức nói đến căn bản, vì vậy xét ở lý nào đó thì Trương Thanh Vân nắm cẩn thận thái độ của trung ương, ai bảo hắn là bí thư tỉnh ủy Giang Nam?
Là lãnh đạo đầu sỏ một phương thì trên vai có trách nhiệm của riêng mình.
Thời tiết se lạnh, cành liễu đâm chồi non, đây là điềm báo thiên tướng.
Nhưng thời tiết vẫn rất lạnh, người đi đường đều mặc áo khoác, những cô bé và cô gái trẻ đều mặc áo lông, tất cả vẫn còn dấu hiệu của mùa đông.
Trời mưa nhưng không có sấm chớp, tiếng mưa rơi tí tách, chỉ cần ngồi nghe tiếng mưa cũng làm lòng người sinh ra cảm giác lạnh lẽo.
Đại hội hai sắp tới, sáng sớm mai đoàn đại biểu Giang Nam sẽ bắt máy bay đến thủ đô. Hôm nay khi chờ xuất phát thì Trương Thanh Vân đã tự mình làm động viên, bố trí tất cả công tác ngày mai.
Sau khi bận rộn đến bảy giờ tối Trương Thanh Vân mới quay lại biệt thự văn phòng, hắn vẫn chưa thể nghỉ ngơi, buổi tối còn vài chuyện cần làm. Đại biểu về thủ đô, tất cả tinh anh ở Giang Nam đều đã đi, tất cả công tác phải vận chuyển như bình thường, Trương Thanh Vân nhất định phải đảm bảo tất cả đều hết sức cẩn thận, vì vậy nếu nói về mặt tương đối thì vẫn là căng thẳng.
- Bí thư, phó phòng Lý đến.
Trần Gia Cường bước nhanh đến nói, khoảng thời gian này hắn rất bận rộn, gần đây còn kiêm luôn chức vụ phó chủ nhiệm văn phòng, sự việc cũng nhiều hẳn lên.
- Cho chú ấy vào.
Trương Thanh Vân thản nhiên nói, hắn vừa nói vừa buông văn kiện rồi đứng lên đi về phía ghế sa lông. Khi hắn ngồi xuống ghế sa lông thì Lý Vũ Hiệp tiến vào, lão nói:
- Chào bí thư.
Trương Thanh Vân quay đầu nhìn Lý Vũ Hiệp, vẻ mặt không chút biến đổi, hắn vuốt cằm rồi chỉ chỉ vào ghế sa lông nói:
- Ngồi đi.
Lý Vũ Hiệp tiến vào ngồi xuống, Trương Thanh Vân có thái độ như vậy làm hắn căng thẳng hẳn lên. Với thân phận hiện tại của Trương Thanh Vân thì không cần ra vẻ ta đây, chỉ cần tỏ ra không vui thì chẳng biết có bao nhiêu người sợ đến mức không dám ngẩng đầu.
Hơn nữa trong lòng Lý Vũ Hiệp cũng có quỷ, khoảng thời gian này lão luôn buồn bực, hắn công tác mà sử dụng vài chiêu đá hậu, trực tiếp làm cho phòng tổ chức phát sinh vấn đề, hòng làm cho trưởng phòng tổ chức Hồng Nham mệt mỏi.
Nói đến phòng tổ chức Giang Nam thì Lý Vũ Hiệp có thể nói là cán bộ lão thành thâm căn cố đế, lão làm phó phòng thường vụ phòng tổ chức đã năm năm, những năm qua các sự vụ ở phòng tổ chức phần lớn đều do lão phụ trách.
Hồng Nham mới đến và Lý Vũ Hiệp cho vài chiêu ngáng chân, điều này không dễ sao? Hơn nữa Lý Vũ Hiệp là hồ ly già, thủ đoạn cực kỳ tuyệt diệu, dù có thủ đoạn nhưng người khác khó thể nhìn ra, Hồng Nham chỉ cảm thấy tiến vào phòng tổ chức mà không mấy thuận lợi, căn bản không tìm thấy khớp nối ở nơi nào.
Phải biết rằng nếu nói về vấn đề mặt mũi thì Lý Vũ Hiệp cực kỳ khách khí với trưởng phòng Hồng, trưởng phòng Hồng phân phó cái gì cũng được hắn làm rất tốt, làm người ta sinh ra cảm giác phối hợp công tác với lãnh đạo.
Nhưng Lý Vũ Hiệp cuối cùng cũng tự hiểu ra, chút thủ đoạn của lão sao có thể giấu được Trương Thanh Vân? Lúc này Trương Thanh Vân triệu kiến lão, trong lòng lão đã cảm thấy có nhiều ý nghĩ, bây giờ nhìn vẻ mặt không mấy thiện cảm của Trương Thanh Vân, lão càng cảm thấy căng thẳng.
Phải biết rằng Lý Vũ Hiệp không biết thái độ của Trương Thanh Vân với Hồng Nham, lỡ may Trương Thanh Vân giúp đỡ Hồng Nham mà Lý Vũ Hiệp lại chọc phá, như vậy không phải là làm loạn sao?
Lý Vũ Hiệp biết rất rõ tình huống của mình, lão biết tỉnh ủy cũng có ý cho mình làm trưởng phòng tổ chức, nhưng cuối cùng khó thông qua. Vì vậy xét từ ý nghĩa này, Lý Vũ Hiệp không có bất kỳ ý kiến gì với tỉnh ủy, càng không có cảm giác gì với Trương Thanh Vân, nhưng hôm nay nếu lão chạm vào vảy nghịch của Trương Thanh Vân thì sẽ có kết quả không muốn gặp