Diệp Minh Triết vô cùng ưu thương nhìn điện thoại đã bị tắt máy.
Ai nói trưởng gia phú nhị đại muốn con trai mình tìm con dâu đều phải môn đăng hộ đối?
Đồ lừa đảo!
Những bộ truyện bá đạo tổng tài nội dung đều không phải là mẹ chồng ra mặt quấy nhiễu, viết một tờ chi phiếu ném lên người cô nương nhà người ta, buộc cô nương nhà người ta rời khỏi con trai của mình sao? Vì sao sự việc tới hắn lại thay đổi?
Đây con mẹ nó không khoa học rồi!
Tới hắn bây giờ đã bị bức hôn?
Diệp Minh Triết lắc đầu, hắn cũng là bị mẫu hậu đại nhân bức cho nóng nảy. Hiện tại không phải thời điểm nghĩ loại truyện này, hiện tại nên nghĩ chính là Tô Mạt Nhi thật sự có hài tử hay không! Nên nghĩ một chút nếu Tô Mạt Nhi thật sự có hài tử, sinh hạ ra mà nói, cũng rất tốt đấy chứ.
Ít nhất trong lòng hắn một chút bài xích cũng không có.
Lần này, Diệp Minh Triết mới kinh ngạc phát hiện, Tô Mạt Nhi ở trong lòng hắn là bất đồng.
Tại khách sạn nước A, Tô Mạt Nhi trừng mắt nhìn Từ Kiều, Từ Kiều trêu ghẹo hỏi: "Như thế nào? Cô không thật sự có đi?"
"Từ tỷ!"
"Tốt tốt, không giỡn nữa. Hiện tại trong nước đều nháo hết cả lên, chuyện này Diệp thiếu hẳn sẽ xử lý. Chỉ là không biết hắn muốn xử lý như thế nào, chúng ta căn cứ vào lý do Diệp thiếu thoái thác tiến hành phối hợp. Đương nhiên nếu hắn nói bậy, đối với cô cũng rất bất lợi. Tóm lại, chuyện này đối với chúng ta mà nói, quá mức bị động."
Tô Mạt Nhi gật đầu, cũng đồng ý lời Từ tỷ nói.
"Tính thế nào, tạm thời em không nghĩ những việc này, vẫn là đem chuyện trước mắt vượt qua đã rồi nói sau."
Từ tỷ cười: "Đúng vậy, hiện tại đối với cô mà nói quan trọng nhất chính là đợt tuyển chọn trang bìa lần này, nếu thành công chính là một chân cô đã bước vào giới thời trang, còn có khả năng mượn cơ hội này vươn ra thị trường quốc tế."
"Không biết có những ai làm ứng cử viên."
Từ tỷ lấy ra một phần tư liệu cho cô, "Tuy rằng nhân mạch của tôi chẳng ra gì, nhưng những tư liệu này vẫn có thể tra ra được. Ứng cử viên chỉ có một số người, nhưng thực lực rất đáng gờm."
Trong đó có một người tên là Arlene, là minh tinh đến từ nước A, đi theo phong cách gợi cảm, chụp qua rất nhiều bìa tạp chí lớn.
Từ tỷ nhìn chằm chằm rồi giải thích: "Kì thực người này đối với cô uy hiếp có thể nói là rất lớn, cũng có thể nói không có uy hiếp gì. Cô ấy đi theo phong cách gợi cảm, trước kia chụp những tạp chí đó cũng đều lấy gợi cảm làm chủ, không quá phù hợp với yêu cầu của Cách Lôi Sâm. Cô ấy là một minh tinh làm nam nhân nhìn đến chỉ muốn cởi quần áo nhào lên, nếu cô ấy vẫn dùng gợi cảm để thi tuyển, như vậy cô ấy đối với cô mà nói, không có uy hiếp gì. Nhưng nếu cô ấy thay đổi, lấy danh khí của cô ấy, rất có khả năng nắm chắc phần thắng."
Tô Mạt Nhi gật đầu, tiếp theo nhìn về phía người thứ hai.
"Người này tên Lý Ái Trân, đến từ nước H, chụp qua hai bộ liên hoan phim điện ảnh quốc tế. Sau đó liên tục chiến đấu ở các chiến trường thời trang, thu hoạch không nhỏ. Cô ấy cùng với cô đều có ưu thế chính là đẹp."
"Người này là đến từ nước R Xích Mộc Tua, bởi vì quay chụp một bộ chân dung về ám dạ lên được đề cử đến đây, trước mắt mà nói, ba người này có uy hiếp nhất đối với cô."
Ba người giá trị nhan sắc đều rất cao, mấu chốt là các cô ấy đều đã hoạt động trong giới khá lâu. Thế cục này đối với cô mà nói, thật sự là không lạc quan.
Từ tỷ cười nói: "Không cần để mình chịu áp lực quá lớn, chỉ cần cố gắng hết sức mình là được rồi. Cô không tin kỹ thuật diễn của mình, thì cũng nên tin tưởng khuôn mặt này mới đúng."
Tô Mạt Nhi: ".. Có thể nói uyển chuyển một chút không được sao?"
Ngày hôm sau Tô Mạt Nhi thức dậy từ rất sớm, dựa theo hệ thống trang điểm khuôn mặt lung linh huyền bí, khoác trên mình bộ trang phục dài màu tím, ngực cài một đóa u đêm, Từ tỷ nhìn thấy dung nhan Tô Mạt Nhi trước mắt sáng ngời: "Thật không nghĩ tới cô còn có thiên phú như vậy, dù ở giới giải trí hỗn loạn này đi xuống, dựa vào kỹ thuật hóa trang xuất thần nhập hóa cô cũng không đói chết được. Dựa vào thân trang điểm này, lực cạnh tranh của cô sẽ tăng lên một ít."
"Đi thôi."
Kết quả cuối cùng như thế nào, thì phải xem biểu hiện hôm nay.
Tới địa điểm chỉ định, vị Cách Lôi Sâm cũng không có ở đây. Bên kia là người phụ trách tối cao tạp chí K&J chủ biên Laur, còn có nhiếp ảnh gia chính của K&J ngài Steven.
Ở đây đã có rất nhiều nữ minh tinh đến từ các quốc gia khác nhau, mỗi người đều biết ý nghĩa của tạp chí K&J trong giới thời trang có ảnh hưởng như thế nào. Mỗi người có mặt tại đây đều cố gắng hết sức.
Mỗi người trang điểm đều có nét đặc sắc riêng, Tô Mạt Nhi quay đầu nhìn Arlene bên kia. Nhìn cô ấy vận một bộ váy dài màu đen, môi đỏ diễm lệ, trên tóc cài một chiếc châm vàng lua tua rủ xuống, làm người nhìn có một loại xúc động kỳ lạ.
Thực đẹp, thế mà Tô Mạt Nhi lại âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm. Thoạt nhìn Arlene cũng không muốn thay đổi hình tượng chính mình, vẫn đi theo phong cách gợi cảm. Tuy rằng có một chút mị hoặc bên trong, nhưng lại không có chút thần bí nào.
Tô Mạt Nhi nhìn quanh một vòng, lại không nhìn đến Xích Mộc Tua.
Lý Ái Trân mặc một thân váy đỏ, cũng tốn một phen công phu để trang điểm. Phong cách trang điểm cùng các nữ minh tinh Âu Mỹ có khác biệt rất lớn.
Steven nhìn thoáng qua, có chút bực bội nói: "Thượng đế ạ, ở đây ước chừng có hơn trăm mỹ nhân, tôi hôm nay nhất định sẽ vì cương vị công tác này mà hi sinh một cách vinh quang."
Chủ biên Laur cười nói: "Yên tâm đi Steven, tôi sẽ không bắt cậu chụp cho tất cả mọi người ở đây. Trước tôi sẽ chọn ra mười người, đưa sang bên Cách Lôi Sâm, bảo hắn tuyển ra ba người, cho nên lượng công việc của cậu sẽ không lớn như vậy."
"Vậy là tốt rồi."
Steven cho rằng Laur phải dùng phương thức phức tạp gì khảo nghiệm các mỹ nhân này, không nghĩ tới hắn thuận miệng chỉ ra vài cá nhân.
"Thế này cũng quá qua loa rồi?"
Không riêng Tô Mạt Nhi trong lòng nghĩ như vậy, đại bộ phận người có mặt ở đây đều nghĩ như vậy, quá qua loa! Đây chính là chọn gương mặt trang bì cho tạp chí K&J, con mẹ nó nhìn một cái liền chọn luôn rồi?
Laur cười cười: "Steven, cậu tùy ý chụp cho mười vị mỹ nhân này một tấm ảnh đi. Chụp hình là được rồi, không cần các cô ấy phải bày ra tư thế gì."