Biến Thành Tiểu Omega Thì Phải Làm Sao

Chương 50: Không có hứng thú

Lý Liền và Lâm Hân quen nhau từ khi học cấp 1, họ là bạn cùng lớp được 10 năm và biết rất rõ về nhau.

Lâm Hân có tính cách quái gỡ, thích ở một mình và không hợp ở nơi đông người.Nếu như cậu không chủ động tiếp lời, làm không khí sôi nổi thì cậu đã bị các bạn học khác cô lập từ lâu rồi.

Đương nhiên ,Lý Liền thừa nhận rằng Lâm Hân rất mạnh,mạnh hơn những học sinh biến thành Alpha ở tuổi mười ba, mười bốn. Dù mạnh thì có lợi ích gì ? Mười tám tuổi vẫn là Beta, không thể trở thành sinh viên chính thức của trường Cao đẳng Hoa Đông.

Lý Liền thông cảm và có chút lo lắng.

Bởi vì có Lâm Hân là bạn nên hắn mới ngồi vững vàng vị trí lớp trưởng. Nếu Lâm Hân nghỉ học, e rằng vị trí lớp trưởng của hắn có thể gặp nguy hiểm.

Nhưng mà , trước sự mong đợi của mọi người, Lâm Hân phân hóa thành Omega.

Chưa từng có tiền lệ ở trường Cao đẳng Đông Hoa nơi đội quân dự bị cơ giới phân hóa thành Omega. Vì lý do này, các lãnh đạo đã tổ chức nhiều cuộc họp. Với tư cách là lớp trưởng, Lý Liền có vinh dự được tham gia một hoặc hai lần. Kết quả cuối cùng của thảo luận đã từ bỏ.

Omega không thể ra chiến trường, đây là một sự thật được chấp nhận.

Lý Liền cảm thấy tiếc cho cậu khi biết Lâm Hân đã bỏ học.

Đường đời vốn đã an bài theo lịch trình đã không còn, thiên biến vạn hóa, tương lai vô định.

Nếu đổi lại là hắn , Lý Liền cảm thấy hắn sẽ không chịu được mà phát rồ mất.

Xuất phát từ đồng tình , hắn đã  liên lạc với Lâm Hân nhiều lần, nhưng tin nhắn đã được gửi đi, nhưng không có tín hiệu trả lời.

Ngay cả khi Lâm Hân bình tĩnh đến đâu, cậu ấy cũng chỉ là một thiếu niên mới vừa thành niên .

Sau một vài ngày, Lý Liền thấy mình bị Lâm Hân chặn.

Trong lòng hắn có chút bi thương .

Hai người là bạn học mười năm, không đến mức cắt đứt quan hệ, đúng không?

Không kìm lòng được,hắn đến nhà Lâm Hân để hỏi nhưng bố mẹ anh cho biết Lâm Hân và chồng sắp cưới đã đi du lịch giữa các tinh tế .

Lý Liền ngạc nhiên.

Nhanh quá!

Thậm chí có cả một vị hôn phu.

Đây là sinh mệnh khi bị phân hóa  thành Omega sao?

Hắn không khỏi vui mừng vì hắn phân hóa thành Alpha sớm, và tương lai của hắn rất tươi sáng.

Lâm Hân biến mất hơn hai tháng.

Ngay sau đó, sự việc của Phá Quân và thành viên của đội Báo Đen được phơi bày trong cuộc trò chuyện trên kênh công khai, anh ta vội vã đến theo dõi trận chiến.

Kết thúc trận đấu võ đài, hắn vẫn xuất thần với tiếng hò reo “phá quân, phá quân” ​​bên tai.

Rõ ràng đã trở thành một Omega, tại sao ... Lâm Hân vẫn có thể mạnh đến mức này?

Mạnh mẽ hơn trước!

Lý Liền bấm mũ che đi sự ghen tị trong mắt.

Trên hàng ghế đầu của đấu trường, các thành viên trong đội Tàn Sát Lang vây quanh Lâm Hân, tất cả đều cười rạng rỡ, muốn lao tới ôm lấy Lâm Hân , nhưng Lâm Hân là một Omega, những lão A này chỉ có thể kìm nén lòng háo hức đang rục rịch muốn ôm này của mình, nhếch miệng ra khen không hết.

"Ha ha ha, quá đã quá! Chúng ta chịu đựng Báo Đen chiến đội đã lâu! Các cậu có thấy sắc mặt của Báo Đen không ? Hahaha , mặt đen như than, đã quá!"

"Tiện Long chính là Tiện Long, lúc thường ỷ có vũ khí hiệu suất cao , bắt nạt người mới đến, bây giờ cuối cùng đã trả thù! Phá Quân uy vũ!"

"Phá Quân, với tham gia của cậu, chúng ta phải là nhà vô địch quán quân !"

Mắt thấy một nhóm lão A vây quanh Lâm Hân,  Lý Vũ đưa tay ra đẩy họ tản ra. “Tản ra, tản ra!”

Những người này một chút tự giác cũng không có sao?

 Cơ thể tiết ra pheromone tiếp cận Omega, là muốn bóp nghẹt Omega sao?

Hắn lén liếc nhìn và thấy chị dâu đang cau mày.

Lâm Hân thực sự không thích bị vây quanh bởi nhiều Alpha thế này. Nhiều loại pheromone ra vào giữa mũi, khiến cậu có chút khó thở, lợi dụng lúc Lý Vũ đẩy ra, cậu lùi lại mấy bước và nhìn về phía đội phó Mạnh Chí Thành .

“Đội thường có kế hoạch tập luyện nào, gửi cho tôi một bản.” Cậu nói.

Mạnh Chí Thành di chuyển nhanh chóng, thao tác trên giao diện và gửi cho cậu một tin nhắn.

"Chúng tôi có ba khoảng thời gian mỗi ngày. Cậu có thể chọn một trong thời gian đó. Phòng 1009 ở khu A5 là phòng huấn luyện cố định của chúng tôi."

Lâm Hân nhận lịch trình, duyệt qua đại khái rồi gật đầu.

Lý Vũ nhướng mày nhìn cậu: “Tôi sẽ sắp xếp một bản thông tin của đội khác gửi cho cậu.”

 Lâm Hân nói : “Được .” Một nhóm người vừa đi vừa nói, đột nhiên có người gọi ở phía sau : “Phá Quân , xin chờ một chút .”

Lâm Hân quay đầu nhìn .

Đó là một người đàn ông mặc áo choàng đỏ, tóc đen dài đến thắt lưng, thắt lưng nạm ngọc trên trán, ngũ quan tuấn mỹ, dáng người thon dài , đôi mắt dài hẹp, đuôi mắt hếch lên,khiếp tâm hồn  .

“Đại thần Phương!” Ai đó hét lên.

Cuộc so tài giữa Phá Quân và Kiếm Long có thể làm anh ta  kinh động sao?

Chỉ cần những người chơi trong thế giới cơ giáp , họ đều trân trọng mười vị thần hàng đầu. Tất Phương là thống lĩnh của khu vực A5. Anh ta đã ở vị trí thứ ba trong danh sách xếp hạng trong mười năm. Có vô số người thách thức anh ta mỗi ngày, nhưng tất cả đều thất bại.

Tại sao một Alpha mạnh mẽ như vậy lại đột nhiên tìm tới Phá Quân ?

 Mọi người đều tỏ ra khó hiểu.

Là người liên quan, Lâm Hân vẻ mặt bình tĩnh, bình tĩnh nhìn người mặc áo choàng đỏ.

Với một nụ cười dịu dàng, Tất Phương tiến lại gần thiếu niên một cách ưu nhã , lịch sự đưa tay về phía cậu: “Xin chào, tôi là Tất Phương , tôi mạo muội hỏi một chút , bạn có hứng thú tham gia Câu lạc bộ cơ giáp Cửu Châu không ?”

Câu lạc bộ cơ giáp Cửu Châu?

Tàn Sát Lang đội đều trở nên ngốc trệt .

Câu lạc bộ cơ giáp Cửu Châu là câu lạc bộ mạnh nhất trong liên minh Bạch Hổ . Chỉ cần bạn được chọn là một trong số họ, tiền lương hàng năm của bạn sẽ tăng hoa hồng trò chơi và bạn sẽ nhận được hàng vạn tinh tế tiền .

Như mọi người đã biết Tất Phương là giám đốc câu lạc bộ cơ giáp Cửu Châu , nhiều người thách đấu anh ta không phải để xếp hạng mà để thể hiện sức mạnh của mình qua trò chơi, mong được Tất Phương đánh giá cao và gia nhập câu lạc bộ cơ giáp Cửu Châu .

Tuy nhiên, chỉ có một số ít người thành công.

Hôm nay, Đại thần Tất Phương chỉ xem một trận đấu và anh ta đã đích thân đến và mời Phá Quân tham gia câu lạc bộ.

Thật là một vinh dự!

 Mọi người nhìn Phá Quân đầy ghen tị.

"Chuyện tốt a ! Phá quân! Mau đồng ý với hắn đi!" Nữ A đội Tàn Sát Lang kích động thuyết phục.

Lý Vũ liếc cô một cái: “Không cần cô đưa ý kiến .”

Trường hợp chị dâu bị thúc giục đồng ý, hắn làm sao có thể giải thích với anh họ?

Mười triệu giữa các tinh tế , gia đình Lý không thiếu chút tiền này.

Lâm Hân làm ngơ trước bàn tay chìa ra của Tất Phương , thờ ơ nói: “Không có hứng thú.”

 Vẻ mặt của thiếu niên quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức Tất Phương còn nghi ngờ cậu có phải không biết câu lạc bộ cơ giáp Cửu Châu không.

Vì vậy, nở một nụ cười lịch thiệp, hắn giới thiệu: "Câu lạc bộ của chúng tôi là câu lạc bộ cơ giáp số 1 trong Liên minh Bạch hổ. Chỉ cần bạn tham gia với chúng tôi, bạn sẽ nhận được một cơ giáp cấp 6, bảo trì miễn phí suốt đời, lương hàng năm là 5 triệu và hoa hồng cạnh tranh phần trăm là 2 - 8 phần . Bạn sẽ được chia t tám câu lạc bộ là hai. Nó thu xếp nhập cư và ở lại , đi kèm với nhà và xe hơi. Nếu bạn muốn đi học, bạn cũng có thể sắp xếp trường tốt nhất trong liên minh Bạch Hổ . ”

Mỗi khi anh ta nói ra một lợi ích, những người xung quanh anh ta đều hít một hơi. Khi nghe đến điều cuối cùng, rất nhiều người hai mắt đã long lanh .

 Ai lại không bị cám dỗ bởi những điều kiện như vậy?

Đáng tiếc, Lâm Hân không phải là những người khác.

 “Xin lỗi.” Cậu bất động thanh sắc, “Tôi không có hứng thú với câu lạc bộ cơ giáp .”

Nụ cười trên mặt của Tất Phương cứng đờ, anh ta không nhịn được hỏi: “Vậy thì bạn có hứng thú với cái gì?”

Quả là một cây giống tuyệt vời!

 Bất kể là nam O thân phận hay là thực lực không thể coi thường, đều làm hắn động lòng .

Lâm Hân yên lặng nhìn anh ta ,  vẻ mặt nghiêm túc: "Trở thành một chiến sĩ cơ giáp và duy trì hòa bình của vũ trụ."

 Xung quanh im lặng~~~~~~~

Một lúc lâu sau, Lý Vũ bật cười.

 Chị dâu và anh họ là một cặp hoàn hảo!

Lâm Hân phớt lờ ánh mắt kỳ lạ của người khác và nói với Lý Vũ: “Trưa rồi, tôi phải logout ăn trưa.”

 “À, được rồi, được rồi!” Lý Vũ gật đầu liên tục.

Lâm Hân chào các thành viên khác của Đội Tàn Sát Lang , trực tiếp logout và biến mất tại chỗ.

 Tất Phương : @ _ @

 ****

Lâm Hân ra khỏi cabin dinh dưỡng trò chơi và cảm thấy rất tốt, không có bất kỳ di chứng nào của việc đội mũ ba chiều.

Người quản gia dường như biết rằng thiếu niên sẽ dừng chơi trò chơi vào lúc này,đợi đúng giờ ở đầu cầu thang, chào cậu với một nụ cười trên mặt.

 “Phu nhân ,ngài chơi trò chơi vui vẻ chứ?”

“Vui ạ.” Lâm Hân vén mái tóc ngố của mình lên và bước xuống cầu thang, “Thắng một hồi ở khiêu chiến võ đài.”

Cậu không giấu giếm và mô tả ngắn gọn quá trình trò chơi cho quản gia.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện,  quản gia chăm chú lắng nghe nhịp độ của thiếu niên cho đến khi Lâm Hân ngồi vào bàn và đợi Mai Lâm sắp xếp bữa trưa, cuối cùng cũng hoàn thành.

Bạch Húc khen: “Phu nhân làm rất đúng .” Cách tốt nhất để chống lại những kẻ không tự cường là bóp chết lòng tự tin của họ và khiến họ nhận thức sâu sắc về khoảng cách giữa con người với nhau khủng khiếp như thế nào.

 Chỉ cần họ gặp phải một chấn thương tâm lý, họ sẽ có ý thức đi đường vòng trong tương lai.

Mai Lâm múc súp cho Lâm Hân và nhẹ nhàng nói: "Quân tử thì dễ đối phó, nhưng tiểu nhân khó phòng. Phu nhân sau này login phải chú ý an toàn ". 

Lâm Hân cầm muỗng lên và nói, "Được , con sẽ chú ý."

Bạch Húc hiền từ nói: "Nếu ai đó dám bắt nạt phu nhân , phu nhân đánh không đánh lại thì ngài phải nói với tôi, tôi sẽ giúp phu nhân lấy mạng người đó."

Lâm Hân ngạc nhiên nhìn lên,  ngập ngừng hỏi: “Ông nội Bạch… cũng chơi cơ giáp thế giới sao?”

“Tất nhiên rồi.” Bạch Húc chớp mắt, “Tôi bắt đầu chơi khi cơ giáp thế giới đang trong giai đoạn thử nghiệm đóng cửa.”

 Lâm Hân choáng váng.

Bản beta nội bộ của cơ giáp thế giới là một trăm năm trước.

Vì vậy, ông nội Bạch là một cao thủ kỳ cựu và sâu sắc hiểu rõ về nó !

Sau bữa trưa, Lâm Hân lấy một cuốn sách ngồi đọc trên ghế sofa trong phòng khách.

Hai giờ chiều, Bạch Húc đưa cậu đến phòng huấn luyện của lâu đài và dạy cậu cách sử dụng linh hoạt tinh thần lực.

Lâm Hân tràn đầy năng lượng và học tập chăm chỉ.

*****

Trong phòng khách lộng lẫy trang nhã, mẹ Lâm ngồi yên vị trên chiếc ghế sofa da, lo lắng vuốt váy.

Bộ váy này trên người là bộ quần áo đắt tiền nhất trong gia tộc, nhưng so với phu nhân ngồi đối diện thì trông đặc biệt khó coi vô cùng.

Cha Lâm che giấu cầm tách trà trong suốt như pha lê, nhấp hai ngụm, ánh mắt bất giác nhìn đồ đạc trong phòng khách.

Aiya, chiếc bình sứ trắng là đồ cổ, phải không?

Sau khi trải qua thời kỳ tận thế, khi những chiếc bình sứ hoàn chỉnh như vậy rất hiếm trong số các tinh tế , nơi ở chính của gia đình họ Lâm đã thản nhiên đặt trong phòng khách để mọi người ngắm nhìn. Họ không sợ bị đánh cắp sao?

Quả nhiên , ngay cả khi đó là một gia đình đang suy tàn, của cải vẫn rất nhiều .

Bên lề của năm máy chủ, nếu  muốn nhận lại quyền tị nạn của gia đình mình, họ phải làm gì đó. Vốn dĩ, con trai là chỗ dựa lớn nhất của họ, nhưng thật không may ... việc phân hóa thành Omega đã khiến hy vọng của họ tan tành.

Nghĩ đến điều này, cha Lâm thầm than trong lòng và hận con trai mình không chịu nổi.

Bà Hàn ưu nhã cầm chén trà, khẽ   vuốt một cái, chậm rãi hỏi mẹ Lâm: "Cô vẫn chưa nghe tin từ Tiểu Hân à?"

Mẹ Lâm cười miễn cưỡng: " ... Vâng, tôi không biết đứa nhỏ này nghĩ thế nào , có một vị hôn phu liền không cần cha mẹ , nó thực sự chặn các tín hiệu thông tin liên lạc của chúng tôi."

Ba Lâm nghiến răng và giận dữ nói: "Tất cả đều là lỗi của chúng tôi đã sủng hư nó ,dưỡng thành loại vì tư lợi mà ít kỷ như thế này ." Trong những ngày qua, ông đã bỏ ra hàng trăm nghìn đồng tiền giữa các tinh tế để mời mọi người tìm con trai mình, nhưng ông không tìm thấy gì. Nó dường như biến mất và không có tin tức. Bây giờ bà Hàn hỏi, hắn chỉ biết trốn tránh hết mức có thể.

 Khi nghe thấy điều này, phu nhân Hàn đặt tách trà xuống và sờ chiếc vòng trên cổ tay phải. “Tôi có một đoạn video ở đây. Hãy xem thử.”

 Mẹ Lâm và bố Lâm nhìn nhau, nhìn thấy sự lo lắng trong mắt nhau.

Ngay sau đó, một màn hình ảo xuất hiện trong không trung và video bắt đầu phát.

"Xin chào mọi người, đây là bối cảnh của đấu trường thế giới cơ giáp , Tôi là Phi Thiên Phấn ..." Sau khi phát thanh viên nói xong, máy quay thay đổi góc độ và nhắm vào võ đài , một thiếu niên tóc đen rất quen thuộc với Cha Lâm xuất hiện.

“Tiểu Hân!” Mẹ Lâm kêu lên, che miệng lại, không thể tin được.

Cha Lâm rất ngạc nhiên.

Người mà hắn đã tốn rất nhiều tiền để tìm đã xuất hiện trong thế giới cơ giáp !

Phu nhân Hàn nói: “Đừng lo lắng, nhìn xuống.”

Mẹ Lâm bắt đầu hoảng sợ,  lo lắng túm lấy góc quần áo của chồng.

Đoạn video tiếp tục được phát, họ thấy cậu bé điều khiển chiếc cơ giáp màu xanh, hạ gục cơ giáp màu vàng một cách nhanh gọn dứt khoát , nhanh chóng lao qua làn đạn dày đặc, cuối cùng cơ giáp vàng ngã xuống đất , đánh bại đối thủ của mình một cách dễ dàng .

Cha Lâm từng là một fan hâm mộ của cơ giáp và chơi trong thế giới cơ giáp khi hắn còn nhỏ. Ông biết rất rõ sức mạnh của con trai mình thể hiện ở cấp độ nào.

 "Phá quân! Phá quân! Phá quân—"

Khi cơ giáp màu xanh thắng trò chơi, những người trên khán đài sôi sục, hét lớn và cổ vũ cho cậu thiếu niên.

Cha Lâm mồ hôi ròng ròng từ trán, suy nghĩ của ông quay nhanh, ông cân nhắc lời nói của mình.

Mẹ Lâm thất thần, nhìn con trai được mọi người hô hào trong video mà không khỏi thắc mắc.

Tại sao ... Tiểu Hân phân hóa   thành Omega mà vẫn mạnh mẽ như vậy?

Cuối video, bà Hàn nhìn biểu cảm của hai vợ chồng và nói: "Thiên Vũ đã gửi cho tôi đoạn video này vào tối qua. Sau khi xem nó, tôi biết rằng Tiểu Hân nhà cô đang ở trong thế giới cơ giáp. Rất nhiều thành niên và lão A đã bại dưới tay cậu ấy . Dù là Omega nhưng so với Alpha chỉ có hơn chứ không có kém. "

 Thiên Vũ là con trai cả của bà Hàn và là con trai trưởng của nhà họ Lâm, hiện tại anh ta đang làm việc trong bộ quân đội.

Mẹ Lâm ngẩn ra: "Tôi không biết ..."

Bà thật sự không biết con trai mình lại mạnh như vậy.

Quan niệm về sự yếu đuối và mong manh của Omega đã ăn sâu vào trong thâm tâm, ngoại trừ lấy chồng sinh con thì chẳng có tác dụng gì khác . Bà chưa bao giờ nghĩ rằng Omega cũng có thể có sức mạnh vượt xa Alpha.

Cha Lâm là người nóng nảy trong lòng và sẽ không bao giờ thừa nhận rằng có bất kỳ sai lầm nào trong lựa chọn ban đầu của mình. Nếu ông ta không giao con trai mình cho Hoàng tiên sinh thì làm sao ông ta có tiền để bồi thường cho bệnh viện?

 “Omega lợi hại đến đâu cũng không thể gia nhập quân đội, đúng không?” Cha Lâm hỏi.

Phu nhân Hàn cười mỉa mai. 
"Người ta đều nói nước béo không đổ ruộng người ngoài, các người lúc đầu gặp khó khăn, cũng không nghĩ tới sẽ về nhà chính hỏi một chút sao?"

Mẹ Lâm nghẹn ngào. Phu nhân  Hàn nói vậy có nghĩa là gì?

Cha Lâm uất ức. Khi biết con ông ta là Omega, bạn bè họ hàng đều tránh mặt như rắn cạp nong, cạp nia, về nhà hỏi thăm, sợ họ đuổi không cho vào cửa.

“Cô về trước đi, tìm Tiểu Hân về càng sớm càng tốt. Dù sao nó cũng là con cháu nhà họ Lâm, nên sống ở bên ngoài không dễ dàng chút nào.” Bà Hàn ra lệnh cho khách.

Hai vợ chồng nơm nớp lo sợ run rẩy nói lời tạm biệt, rời khỏi nhà chính Lâm gia và về nhà trên chiếc xe hơi trôi về nhà ,càng nghĩ càng không đúng.

“Ông nói xem ,phu nhân Hàn muốn nói gì ?” Mẹ Lâm hỏi bố Lâm.

Ba Lâm cáu kỉnh. "Ai biết."

Mẹ Lâm nói: "Nước béo không đổ ruộng người ngoài" Đột nhiên, bà vỗ đùi kêu lên: "Đúng! Đúng! Con có thể lấy chồng sau khi thoát khỏi ngũ áo! Bà Hàn là coi trọng Tiểu Hân nhà chúng ta! ”

Ba Lâm ngay lập tức quẹo góc . “Ý bà là… Bà Hàn muốn Thiên Vũ kết hôn với Tiểu Hân ?”

Mẹ Lâm phấn khích nói: “Hẳn là như vậy!”

Gia tộc lớn có yêu cầu rất cao đối với Omega, Tiểu Hân lại rất mạnh mẽ. Nếu như kết hôn với thiếu gia Thiên Vũ , sẽ sinh ra một đứa trẻ rất xuất sắc không phải sao.

Hai người hợp lại kế , họ có chắc
chắn tám chín phần.

"Nếu Hoàng tiên sinh thực sự là một tay buôn lậu thì nam O được Quân đội Viễn chinh Đế chế Huyền Võ giải cứu phải là Tiểu Hân! Bây giờ Tiểu Hân còn có thể vào trong thế giới cơ giáp chơi ,nó chắc chắn bình an vô sự. Tôi chỉ không biết nó đang ở đâu, chồng ơi, đi báo cảnh sát đi! ”Mẹ Lâm nắm tay chồng,cảm xúc dâng trào .

Ba Lâm im lặng trong hai phút, nghiến răng và đồng ý.

 “Được rồi!”

Ngay sau đó, cả hai đã đến đồn cảnh sát gần nhất.

" Lâm Hân có đúng không? Cung cấp số ID của cậu ta." Cảnh sát nói.

“Được .” Mẹ Lâm viết một dãy số lên giấy và đưa cho cảnh sát.

Cảnh sát lần theo các con số, vào não ánh sáng, thông tin tương ứng nhảy ra, tuy nhiên khi nhìn thấy thông tin, anh ta nghi ngờ nhìn cặp vợ chồng đã báo án này .

“Bà là Lê... ? Ông là Lâm Chương ?”

“À, Phải.” Mẹ Lâm bối rối thừa nhận.

Viên cảnh sát gõ ngón tay lên bàn và ánh mắt sắc bén: “Lâm Hân đã nhập cư vào Đế quốc Huyền Võ và hộ khẩu của cậu ấy cũng đã chuyển đi.”

Mẹ Lâm khiếp sợ . " Không thể! Làm thế nào nó có thể nhập cư? Tại sao tôi lại không biết sau khi nó đăng ký hộ khẩu thường trú?"

Ba Lâm rất tức giận: "Chuyện lớn như vậy ,nhưng không có ai nói cho chúng ta biết ! Chúng ta là cha mẹ nó !"

Cảnh sát nói chậm rãi, " Thứ nhất, cậu ấy đã thành niên. Thứ hai, hộ khẩu của cậu ấy là ở trường Cao đẳng Hoa Đông . Chỉ cần cậu ấy đồng ý với trường cao đẳng và hoàn tất các thủ tục, thì có thể xử lý bình thường."

 Mẹ Lâm lẩm bẩm: “Nhập cư… Nhập cư… Tiểu Hân không muốn mẹ mình nữa sao?”

Ba Lâm gần như không nhắc đến chuyện đó, nói: "Đồng chí cảnh sát, điều này không đúng! Con trai tôi chắc chắn đã bị lừa dối để làm một điều kinh khủng như vậy! Chúng tôi, cha mẹ của nó, đang ở Cộng hòa Thanh Long. Làm thế nào nó có thể bỏ chúng tôi và di cư đến Đế quốc Huyền Võ? Đồng chí cảnh sát xin hãy giúp tôi lập án, rút lui xuống điều tra người làm chủ đằng sau được không vậy? "

Cảnh sát lắc đầu :" Không có cách nào lập án."

"Tại sao?" Ba Lâm bất mãn," Các người không phải là cảnh sát sao?"

Mẹ Lâm hoàn hồn, vội vàng hỏi: "Anh có thể giúp tôi kiểm tra con trai tôi sống trên hành tinh nào không? Thực sự không được , tôi ... Tôi sẽ đến Đế quốc Huyền Võ để tìm nó."

Cảnh sát cứng rắn: "Không thể trả lời ! Thông tin của cậu ấy là bí mật cấp S, chúng tôi không có quyền hỏi. Mặt khác, các người còn liên quan đến vụ buôn lậu và buôn người. Hãy hợp tác điều tra vụ án. "

" Hả? "Mẹ Lâm choáng váng suýt ngã ,ba Lâm vội vàng đỡ bà.

"Đồng chí cảnh sát ... vụ án buôn lậu người gì chứ ? Chúng tôi ... chúng tôi vô tội!"

Đồng chí cảnh sát đứng dậy vỗ tay, lập tức hai cảnh sát hình sự bước vào văn phòng, cầm chân hai vợ chồng.

"Có phải vô tội không? Tôi chỉ biết sau khi hỏi. Xin hãy chuyển đến phòng thẩm vấn."

Mẹ Lâm trợn mắt và ngất xỉu. Cha Lâm tái mặt và run lên vì sợ hãi.

 ****

Lâm Hân đã có một cuộc sống rất phong phú trong lâu đài.

Học cách chăm sóc cây ngoại lai trong vườn từ quản gia, huấn luyện sử dụng tinh thần lực trong phòng huấn luyện, đến thế giới cơ để chơi võ đài và video với huấn luyện viên vào ban đêm, đôi khi là trò chuyện thuần túy, đôi khi làm điều gì đó dễ chịu với nhau.

Vô tình, nửa tháng trôi qua.

Trong phòng làm việc, thiếu niên mặc đồ ngủ lôi ra một cuốn sách trên kệ ra .    

“Hướng dẫn thao tác trên tàu vũ trụ” đọc một cách thích thú.

Trong nghiên cứu của huấn luyện viên có đủ loại sách, đủ mọi lĩnh vực. Cậu như con cá nhỏ rơi vào đại dương tri thức, đói khát, cứ hai ngày lại thay một cuốn. Sau nửa tháng, cậu đã đọc được bảy ,tám cuốn sách.

Cầm cuốn sách trên tay, Lâm Hân định quay trở lại phòng để đọc tiếp.

Cậu dừng lại khi đi ngang qua cửa sổ cửa hàng nơi đặt mô hình cơ giáp .

Xứng đáng là huấn luyện viên , nhiều mô hình trong bộ sưu tập đã hết bản in, đếm từ trên xuống dưới có cả trăm chiếc, mỗi chiếc được bảo dưỡng đúng cách khiến người ta thích thú.

 Cửa sổ có khóa mã, Lâm Hân không mở được tủ, mỗi lần đứng nhìn hai phút rồi miễn cưỡng rời đi.

Lâu đài về đêm vắng lặng.

Mặc dù ngoài hành lang có đèn nhưng không có ai.

Lâm Hân bước đi nhẹ nhàng, giẫm lên tấm thảm dày, lặng lẽ đi từ lầu ba lên lầu hai.

Đẩy cửa phòng ra, vừa bước chân vào phòng khách nhỏ liền nhận thấy có chút kỳ lạ, cậu cau mày cảnh giác, thận trọng mở cửa phòng ngủ.

Dưới ánh đèn mờ ảo, người đàn ông tóc bạch kim, thân trên để trần đang ngồi dựa vào giường, với chiếc chăn bông mỏng che ngang eo, trên khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười gợi cảm.

Lâm Hân choáng váng. “Huấn luyện viên ?”

Lý Diệu vẫy tay với cậu.

Lâm Hân ném sách đi, chạy tới trên giường nhảy vào vòng tay người đàn ông. Cảm nhận được vòng tay ấm áp của người này, khuôn mặt nhỏ nhắn vùi vào cổ anh mà cọ xát mạnh.

"Anh nhớ em rất nhiều ..." anh thì thầm một cách quyến rũ.

Lý Diệu ôm cậu bé, nhẹ nhàng vuốt ve lưng cậu và hôn lên tóc cậu.

 "Em cũng nhớ anh."