Biên Niên Sử Nam Thiên Quốc

Chương 35: Sơ Nhập Tín Ngưỡng Công Pháp

Nhân giới chí tôn bị đồng quy vu tận cùng hai đại chí tôn còn lại của hai giới, khiến cho tâm trí Nhân tộc bị Ma giới đầu độc phải vĩnh viễn lìa bỏ Tín Ngưỡng công pháp. Tín Ngưỡng công pháp, tu luyện pháp kĩ công kích, pháp kĩ công kích tu luyện càng cường đại thì tốc độ tăng tiến pháp kĩ đánh ra sẽ nhanh hơn thuần thục và càng cường đại khủng bố hơn rất nhiều.

Vì Nhân giới mất đi chí tôn dẫn dắt tộc nhân cuối cùng Nhân giới rơi vào lụi bại tàn phai, vĩnh viễn bị các giới khác chi phối, nếu bây giờ một thời đại cực thịnh mới diễn ra cho Nhân giới, Kim Nam hẳn sẽ phải là người dẫn dắt, bởi hắn chính người cuối cùng của Nhân tộc vẫn còn biết đến Tín ngưỡng công pháp.

Tín Ngưỡng công pháp được chia làm mười cấp độ, cấp độ thứ nhất yêu cầu người tu luyện phải đạt tối thiểu nội khí cấp một sơ kì, chính vì thế mà hiện giờ Kim Nam cũng chỉ còn tồn tại chính xác ở cái cảnh giới ấy, không thể tăng tiến tu vi.

Tầng một Tín Ngưỡng công pháp người tu luyện cần phải có thể lợi dụng được lòng tin và sự kính phục của một trăm người trong nháy mắt tức là người đó sẽ có tín ngưỡng lực lượng của một trăm người mà dồn vào tu luyện pháp kĩ trong lúc công kích, nhưng thời gian chính là không được dài hạn, sau một thời gian ngắn cái tín ngưỡng lực kia sẽ hoàn toàn biến mất lúc đó lại phải khiến một trăm người kia tiếp tục kính phục, các cảnh giới tiếp theo đều phụ thuộc vào số lượng người kính ngưỡng.

Thái Cổ thời đại cường giả xuất hiện thường chỉ có ở trong hoàng tộc của một triều đại, hoặc một nhân vật có thể hiệu triệu quần chúng vang danh thiên hạ, những người này bản thân Tín Ngưỡng lực cực kì hùng hậu, vua của một triều đại Thái Cổ nếu có lòng dân thậm chí Tín Ngưỡng lực hùng hậu đến mức có thể sánh ngang với cấp bậc Tiên Đế.

Kim Nam thầm hận, nếu như hắn gặp được cái cơ duyên tu luyện công pháp này sớm hơn, thì đã không nhường cái ngôi vị đế quân kia cho Lý Nam Đế, nếu thực sự hắn có thể làm một vị vua, hiệu triệu được chúng nhân thì hắn đạt tới cái cảnh giới sánh ngang Tiên Đế là không khó, thậm chí còn có thể vượt trội hơn cái đẳng cấp ấy vượt qua Tiên Đế cảnh giới tiến nhập cấp bậc Thánh Đế, vì chắc chắn có hai lý do khiến hắn có thể làm được điều này, một đó chính là cái thân thể hắn cường hãn có thể tích tụ nhiều Tín Ngưỡng lực hơn người bình thường, hai là dân số thời đại Thái Cổ tuyệt đối không thể bằng hiện nay, với cái mức dân số đông đảo như bây giờ, tín ngưỡng lực có thể đạt được, chắc chắn nhiều đến mức khủng bố.

Thế nhưng cũng không sao, bây giờ hắn cũng đang là ở cái vị trí Quốc Sư Nam Thiên Quốc, nếu lợi dụng tốt cái chức này, hắn có thể thu được lượng Tín Ngưỡng lực không kém gì một vị vua Thái Cổ thời đại, hắn tin chắc với cái thực lực và mưu trí của mình, chuyện này tuyệt đối có thể làm được.

Tín Ngưỡng công pháp tầng hai, sinh ra một pháp kĩ, thu phục lòng người trong vòng một nghìn mét, không cần biết đạt đến cảnh giới nào chỉ cần không đạt tới cấp bậc cường giả là đều sinh ra Tín Ngưỡng lực hướng tới người tu luyện, tùy vào số lượng người xung quanh mà Tín Ngưỡng lực có thể mạnh hay yếu.

Chính vì vậy mà có thể nói, Tĩn Ngưỡng công pháp thậm chí một đứa trẻ mười tuổi cũng có thể đạt tới cấp bậc cường giả, thời đại Thái Cổ, một số hoàng tộc sẽ thu phục thuộc hạ thân cận trung thành hộ vệ, những lượng thuộc hạ này có thể là Tín Ngưỡng lực dự trữ, một Tiểu Vương mười tuổi thời đại Thái Cổ nếu đem theo thân mình một nghìn thuộc hạ thân tín, lập tức khi tranh đấu số thuộc hạ kia phát ra Tín Ngưỡng lực đủ để cho cái vị Tiểu Vương mười tuổi kia nháy mắt có thể đạt cấp độ sánh ngang cường giả nội khí.

Tuy nhiên đó chỉ là số lượng Tín Ngưỡng lực tăng cao, còn cái chính là vẫn phải tu luyện tầng cấp độ Tín Ngưỡng công pháp, nếu như cái vị Tiểu Vương kia chỉ mới đạt cấp độ tầng một Tín Ngưỡng công pháp mà hấp thu qua nhiều Tín Ngưỡng lực thậm chí không đủ cấp độ mà có thể nổ tung thân thể.

THế cho nên tuy hoàng tộc Thái Cổ có thể có nhiều lực lượng nhưng vẫn không thể đem theo bên mình quá nhiều người, bởi vậy, Tín Ngưỡng lực tu luyện dễ mà lại khó, người tu luyện tuyệt đối phải thu phục thật sự lòng người mới có thể tăng tiến cấp độ tầng tu vi Tín Ngưỡng Công pháp, nếu chỉ sử dụng pháp kĩ của công pháp mà thu phục lòng người trong phạm vi, tuyệt đối chỉ có thể dùng lượng Tín Ngưỡng đó mà đối chiến, không thể dùng nó mà tăng tiến tu vi.

Cấp độ tầng ba công pháp, pháp kĩ thu phục vươn xa đến mấy nghìn mét, cường giả nội trong tầng bốn tuyệt không phải đối thủ, lập tức sẽ bị cái pháp kĩ kia thu phục trong nháy mắt mà tự động dâng hiến Tín Ngưỡng lực, tuy nhiên cao cấp Nhân tộc đạt cấp độ này lại không thể bay giống như tu tiên công pháp.

Nếu muốn đạp gió lướt mây, chân chính sẽ phải dùng vũ khí phụ trợ, chẳng hạn như phi kiếm, Tín Ngưỡng lực có thể sử dụng để điều khiển được.

Các tầng công pháp còn lại càng tăng tiến sẽ phát triển ra nhiều pháp kĩ siêu việt, có thể nói những pháp kĩ này nhiều như mưa sa, lợi dụng những pháp kĩ này công kích, tuyệt đối không hề thua kém nội lực hay tiên nguyên lực chút nào.

Tầng bốn công pháp Tín Ngưỡng sánh ngang cường giả nội khí tầng năm, tầng sáu. Đến mức độ này, pháp kĩ sử dụng Tín Ngưỡng lực đã đạt đến cấp bậc vô vàn vô tận, nhìn sơ hở đối phương là có thể nghiên cứu ra pháp kĩ công kích đặc thù, tuyệt đối uy lực mạnh mẽ vô bì.

Tín Ngưỡng công pháp có thể thu luyện không chỉ nhờ vào hấp thu Tín Ngưỡng lực bản thân thu phục chúng nhân, mà nó còn có thể tu luyện theo cách phát triển pháp kĩ tu luyện pháp kĩ , tu luyện pháp kĩ đến mức xuất thần nhập quỷ tu vi công pháp tăng nhanh đến mức điên đảo, nhưng cách này rất khó tu luyện, phần lớn cường giả tu luyện theo cách này đều là siêu cấp thiên tài, chỉ có những cường giả tu luyện công pháp theo hướng này mới có thể vươn tới đại đạo chân chính.

Tuy nhiên vì tu luyện cách này rất khó khăn nên phần lớn cường giả Nhân giới không tu luyện theo cách này. Nhân giới chi chiến chính là thời điểm tốt nhất xuất hiện cường giả, Thái Cổ đại chiến tại sao lại xuất hiện nhiều cường giả như vậy, đó chính là vì đại chiến Thái Cổ dẫn đến Tín Ngưỡng lực cực thịnh, vương giả hoặc đại năng hiệu triệu chúng dân mới có thể lợi dụng lòng dân tiến nhập cảnh giới cực hạn.

Nhưng cho dù Tín Ngưỡng lực dồi dào đến đâu thì tu luyện Tín Ngưỡng công pháp theo cách thu phục lòng người cũng chỉ đạt cấp bậc tối đa là tầng sáu công pháp Tín Ngưỡng, nhất định không thể thoát khỏi cảnh giới này.

Nếu thực sự muốn thoát cái bình cảnh này thì chắc chắn phải cần đến ức vạn dân chúng nhiều vô cùng, mà trên thực tế Thái Cổ thời đại Nhân giới tuy chúng dân có đông đảo cũng không thể nào đáp ứng được số lượng này.

Mà nếu cường giả tu luyện theo cách diễn sinh pháp kĩ, thì nhất định phải cần một lượng thời gian vô cùng lớn mới có thể đột phá bình cảnh, nhưng Nhân giới tộc nhân sinh mệnh ngắn ngủi, cường giả tu luyện theo cách này vốn đã hiếm nay lại vì cái giới hạn sinh mệnh nên không thể chân chính đến được đại đạo đúng là khổ cực thế gian.

Nhân THánh Hỗn Độn Chí Tôn bản nguyên khi mới đản sinh đã ngay tức khắc đạt cấp độ tầng tám công pháp, trực tiếp sánh ngang cấp bậc Đại Chí Tôn Giả, sánh ngang với hai đại Chí Tôn đản sinh cùng thời đại. Chính vì bản nguyên lực lượng Nhân Thánh Hỗn Độn Chí Tôn là Tín Ngưỡng lực, vì thế cho nên đạt đến cấp bậc tầng tám Tín Ngưỡng Công pháp là điều kinh thiên động địa phá vỡ mọi sự ảo tưởng về việc không thể tu luyện Tín Ngưỡng Công Pháp sánh ngang với Tu Tiên công pháp.

Quả THực, cường giả Nhân giới sin mạng dài lâu như hai giới còn lại, chắc chắn không chỉ có một vị Đại Chí Tôn Giả đản sinh, mà sẽ là vô số Đại Chí Tôn Giả xuất hiện tại Nhân giới, khẳng định nếu điều đó xảy ra, hai giới còn lại tuyệt đối bị diệt vong.

Đạt đếnĐại Chí Tôn Giả cảnh giới, tức là tầng tám Tín Ngưỡng công pháp, tức khắc cường giả bậc này có thể lợi dụng hỗn độn chi khí, lập tức trường sinh, vĩnh viễn bất diệt.

Vượt qua cảnh giới Đại Chí Tôn Giả là cấp bậc Duy Ngã Độc Tôn nắm giữ một tia hỗn độn trưởng quản tam giới, thực sự cấp bậc này chỉ có tam đại Chí Tôn sắp chạm tới ngưỡng của nó mới có thể có chút ít biết rõ, Duy Ngã Độc Tôn xưa nay là cảnh giới điểm đen của tu luyện giả, là đại bí mật chưa được vén màn của thế gian, ngay cả tam đại Chí Tôn kia thậm chí chỉ có chút ít hiểu rõ, thế cho nên cảnh giới này người ta chỉ coi nó như là ảo tưởng, không thể xảy ra chuyện có tu luyện giả có thể chạm được tới bậc này.

Tầng mười công pháp Tín Ngưỡng, loại này cũng chỉ là suy đoán ra chứ người ta cũng không chắc nó có thể tồn tại trên thế gian hay không. Về cảnh giới Duy Ngã Độc Tôn vẫn chưa có thể làm được tất cả mọi thứ, thế cho nên người ta mới có cái suy đoán này.

Theo như lời thần Kim Quy kia từng nói, Kim Nam hắn chính là Duy Ngã Độc Tôn. Kim Nam nghĩ lại chuyện này mà có chút bật cười, cái cảnh giới kia xưa nay chưa từng ai có thể đạt tới, cái thần Kim Quy kia cũng chỉ là một trong tứ đại thần thú Thái Cổ vậy mà lại có thể suy đoán hắn sau này sẽ đạt tới cái cảnh giới Duy Ngã Độc Tôn, điều này hắn chắc chắn là chuyện cười, sao có thể xảy ra cái tình huống như vậy.

Sau khi đã hiểu biết về sự hình thành sơ lược của Tín Ngưỡng công pháp, Kim Nam bắt đầu tiến đến tìm hiểu phương thức và pháp quyết tu luyện của công pháp này.

Thế gian đản sinh

Hỗn độn chi khí nắm giữ

Pháp quyết riêng biệt

Mỗi giới một phương

Cường giả đản sinh

Tự do trời đất

Sùng kính tin phục

Khắc thành đại đạo …

Những dòng pháp quyết đầu tiên của Tín Ngưỡng công pháp chính là giảng giải đạo lý nhân gian, khiến cho người tu luyện hiểu được căn nguyên Tín Ngưỡng lực, sau đó là một loạt thủ pháp và đạo quyết thi triển cuối cùng cơ thể Kim Nam bắt đầu phát sinh dị biến.

Những đường kinh mạch rộng mở trước đây của hắn do tu luyện nội khí giờ đây bị vô số những sợi dây lực lượng màu vàng kim chiếm giữ, kinh mạch kia vốn đã rộng mở, khiến cho lực lượng kia chiếm tiện nghi, nó thỏa sức lan tràn trong kinh mạch hắn.

Một lát sau khi những cái sợi dây lực lượng vàng kim kia đã chiễm lĩnh toàn bộ kinh mạch rộng rãi của hắn, lúc này nó bắt đầu từ từ vặn xoắn, mới đầu Kim Nam chỉ cảm thấy có chút khó chịu, nhưng lâu dần một cảm giác đau nhức không thể tả được lan tràn khắp cơ thể hắn, mọi việc càng ngày càng không ổn cơ thể hắn bắt đầu vặn vẹo, đau nhức như ngàn vạn mũi kim châm, cái tình cảnh đó cứ mãi tiếp diễn.

Cuối cùng những cơn đau nhức kia sau vài khắc thời gian cũng đã chấm dứt, Kim Nam toàn than đều là mồ hôi, cơ thể hắn vẫn còn chút ê ẩm. Cảm giác thân thể có chút khác lạ, Kim Nam liền chuyển mình vận động chân tay, một tia vui mừng khôn xiết hiện lên trên gương mặt hắn.

“ Không ngờ lại trở lên cứng rắn như vậy, là ta đã tiến nhập tầng một công pháp Tín Ngưỡng rồi sao”.

Đúng là như vậy, Kim Nam hắn đã chân chính bước vào cảnh giới tầng một công pháp Tín Ngưỡng, cảnh giới này hắn tự đặt một cái tên cho nó là Nhập Lượng, các cảnh giới tiếp theo hắn cũng sẽ đặt một cái tên cho dễ gọi.

Như tầng hai công pháp là Quy Nguyên, tầng ba là Hội Pháp, tầng bốn là Diễn Sinh, tầng năm là Uy Vũ, tầng sáu là Quy Thần, tầng bảy là Nhập Đạo, còn từ tầng tám trở lên hắn vẫn sẽ giữ nguyên cái tên gọi như vậy.

Tiến vào Nhập Lượng cảnh giới Kim Nam có chút vui mừng không thôi, hắn bây giờ vẫn là đang muốn háo hức thử xem liệu khả năng hắn có thể đạt đến đâu, nội khí bản nguyên hắn gần như đã không còn nhiều, chính là tu luyện cái Tín Ngưỡng công pháp này nên hắn mới bị tụt tu vi xuống ngay lập tức là nội khí tầng một.

Cũng đâu phải là hắn ngay từ đầu đã muốn vậy, mà là cái móng thần Kim Quy kia thực sự quá khủng bố rút sạch nội khí của hắn sau đó khiến hắn tu luyện cái công pháp Tín Ngưỡng này, nhưng cũng may là hắn thực sự có hứng thú với cái công pháp này, bằng không hắn sẽ bất chấp hậu quả mà liều mạng với cái móng kia.

Sau khi đã cơ bản tu luyện được sơ cấp Tín Ngưỡng công pháp Kim Nam lúc này mới hướng tới cái móng rùa sáng chói lóa đang lơ lửng trên phía không trung kia, định thu nó vào túi thì giọng nói lúc nãy của thần Kim Quy lại vang lên.

“Ngươi cũng đã đạt cảnh giới sơ cấp rồi, cũng không có gì ngạc nhiên, Thái Cổ thời đại một đứa trẻ mới sinh cũng có thể làm được điều này”

“Cái gì, đứa trẻ mới sinh” Kim Nam có chút mất hứng, không ngờ cái thần Kim Quy này lại có chút đả kích hắn như vậy, nói hắn chỉ bằng đứa trẻ mới sinh đúng là vũ nhục hắn.

“ Thần Kim Quy ngài hiện giờ là đang ở đâu, tại sao ta chỉ thấy mỗi cái móng này vậy, liệu có thể cho ta xem cái bản thể của ngài hay không”. Kim Nam hiếu kì hỏi.

“Bản thể của ta ư, hừ, nếu mà ta hiện ra cái bản thể thật sự thì thế gian lại đại loạn đấy ngươi có biết không, bản thể của bổn thần to lớn đến mức mà nhân loại các ngươi không thể tưởng tượng nổi, theo như ta so sánh thì nó cũng phải lớn bằng nửa cái Nam Thiên Quốc này, nếu như thực sự ta hiện ra bản thể mà không đánh động hai giới còn lại e là hơi khó”.

“Thần Kim Quy, ta vẫn có chuyện có chút hiếu kì, tại sao ngài lại được gọi là thần vậy, theo như ta biết trong tất cả các loại công pháp, tuyệt đối không có cái loại cảnh giới này”.

Cái móng kia rung rung lên một chút bạo phát ra một ít luồng khí vàng kim sau đó lại có giọng nói vang lên. “Thần, là cảnh giới có thể trường sinh cùng tuế nguyệt, thần, là cảnh giới sở hữu tín ngưỡng lực sùng kính, thần là cảnh giới thậm chí có pháp kĩ cường đại, thần, là cảnh giới sở hữu tất cả mọi lực lượng của tam giới, nếu ngươi có đủ những điều kiện này, ngươi cũng có thể chân chính tự xưng là Thần”.

“Vậy, tam Thánh Hỗn Độn Chí Tôn cũng có thể coi là Thần được không”

“Tam Thánh chính là Thần”.

“Tại Sao?”

“Thiên Nguyên Đại Thánh Đức Đồng Hỗn Độn Chí Tôn, Ám Việt Thánh Hỗn Độn Chí Tôn, Nhân Thánh Hỗn Độn Chí Tôn, đều sở hữu Hỗn Độn lực, căn nguyên lực của tam giới, mỗi Thánh đều có được sùng kính của giới mình, mỗi Thánh đều có những pháp kĩ siêu việt cường đại, mỗi Thánh đều có khả năng trường sinh vô tận cùng tuế nguyệt”.

Kim Nam gật gật đầu thán phục, liệu không biết sau này hắn có thể đạt được tới cái cảnh giới như vậy hay không đây, cảnh giới có thể tự xưng là Thần trường sinh cùng tuế nguyệt, nhân gian kính phục đời đời còn có gì có thể kiêu hãnh hơn.

Tiên giới và Ma giới có vô số cấp bậc có thể trường sinh tuy nhiên lại thiếu mất sự cơ bản nhất là sùng kính mà điều này nhân giới là tồn tại rất nhiều, chính vì vậy, mỗi giới đều có những lợi ích riêng nhưng cũng có những cái bất lợi riêng, thế gian có thể tự xưng là Thần từ Thái Cổ thời đại đến nay chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

“ Thần Kim Quy có thể cho ta biết tiếp theo ta phải làm gì để tìm kiếm các cái linh vật kia hay không ?”

“Cơ duyên đến tự khắc ngươi sẽ biết” Tiếng nói vang lên sau đó từ từ biến mất móng thần Kim Quy kia thu liễm lại ánh sáng vàng Kim tự động lao về phía Kim Nam. Kim Nam không tránh né vẫn đứng yên bất động, hắn chắc rằng thần Kim Quy kia sẽ không hại hắn, bởi nếu thực sự muốn hại hắn thì bây giờ thật quá dễ dàng, ông ta có thể hút sạch lực lượng của hắn khiến cho tu vi hắn tụt xuống còn như bây giờ thì chuyện giết hắn quả thực quá đơn giản.

Móng thần Kim Quy kia sau khi lao đến cơ thể Kim Nam đã trực tiếp hóa thành một đoàn khí vụ màu vàng thâm nhập qua làn da hắn, Kim Nam cảm thấy từng trận đau nhức khắp vùng ngực nơi mà đoàn khí vụ kia tiến vào. Vạch áo ra Kim Nam phát hiện phía ngực trái của mình có một dấu ấn hình rùa màu vàng thỉnh thoảng lại sáng chói lên.

“ Đây là chuyện gì, thần Kim Quy dốt cục xảy ra chuyện gì vậy, ngài đã làm gì với thân thể ta” Kim Nam cất giọng nói lớn lên hốt hoảng, nhưng vẫn không có một tiếng nói nào trả lời cả, thần Kim Quy kia như biến mất vô tung tích, khiến cho Kim Nam tự dưng như nói chuyện một mình.

Lòng có chút khó hiểu, nhưng hắn cũng đành chấp nhận, chắc hẳn cái thần Kim Quy kia sau khi biến đi đâu đó để lại một cái dấu ấn trên cơ thể hắn để sau này có thể dễ dàng tìm kiếm đây mà. Xoay mình chuyển thân dời đi, bây giờ hắn đã không còn có thể sử dụng phi kiếm được nữa rồi vì cái tu vi hắn quá thấp nên chỉ có thể đi bộ mà thôi.

Chuyện xảy ra thì cũng đã xảy ra rồi, bây giờ có hối tiếc cái tu vi cũ cũng chẳng thể nào làm gì được nữa cả, dù sao có cái tu vi cao cũng có chút tiện lợi, hơi bực mình nhưng Kim Nam vẫn không ca thán một chút nào.

Kim Nam đang ở trong cái Cổ Loa thánh thành di tích cũ, hắn đến đây mục đích chính là muốn thăm mộ phần cha hắn, nếu như có cả mộ phần của ông nội hắn thì quá tốt rồi, Kim Nam vẫn tiếc thương cho ông nội của hắn vì tự bạo mà bấy giờ đến cả cái thân thể cho con cháu cúng bái cũng không còn.

Lòng chợt bất giác hận cái tên Kha Vũ kia, Kim Nam hắn đã tu luyện đên cấp bậc đạt ngưỡng cường giả rồi, lần này hắn trở về là để khôi phục Nam Thiên Quốc và giết lão già Kha Vũ kia sau đó hắn sẽ cùng Tuyết Mai quy ẩn sơn lâm sống những ngày tháng nhàn hạ.

Nhưng gặp phải cái chuyện lần này thì xem chừng hắn tạm thời không thể trả thù tên Kha Vũ kia nữa, hắn tu vi hiện quá thấp, bây giờ gặp một cái nội khí tầng hai cũng đã đủ bóp chết hắn cái loại mà trước đây hắn chỉ cần dùng một thành nội lực cũng có thể bóp chết dễ dàng toái thành bụi phấn huống chi hiện giờ gặp cái Kha Vũ kia thì hăn làm sao có thể sống nổi.

Đi mất hai ngày Kim Nam mới có thể ra được cái ngoại vi Cổ Loa thánh thành cũ nơi mà hắn trước đây hắn đã chôn cha hắn, một dòng nước mắt mằn mặn chảy xuống khiến Kim Nam nuốt vào miệng có chút đắng ngắt chua xót, mộ phần của cha hắn bây giờ phủ đầy cỏ và sụp xuống, nếu không để ý kĩ thì người ta chắc cũng sẽ nghĩ đây là một cái ụ đất nhô lên nhỏ chứ không phải là nơi chốn linh thiêng của người đã khuất.

Cắn chặt mội hắn đến khi một dòng máu tươi chảy ra, Kim Nam quỳ rạp xuống bò đến trước mộ phần cha hắn, hắn vươn bàn tay túm từng đám cỏ dại điên cuồng nhổ chúng mà khóc nấc lên. Mẹ hắn mất từ khi hắn còn ba tuổi, chỉ có cha hắn chăm sóc từ bé đến lớn cho hắn, nay cha hắn đã chết rồi mà đến cái mộ phần hắn cũng chăm sóc không xong, Kim Nam tự trách bản thân tự đập đầu xuống đất đến chảy cả máu, hắn quyết sẽ dùng đôi bàn tay này không mà thôi để tu sửa bồi đắp mộ phần cha hắn cho thật khang trang rồi mới đi.



“ Nói mau, tên Triệu Kim Nam kia hiện giờ là đang ở đâu”. Một lão hán tử áo xám quát vang vọng động, nội lực tỏa ra mãnh liệt nhằm uy áp cái võ tướng đối diện, võ tướng này chính là một võ tướng thủ thành của Nam Uyển Thành.

Võ Tướng run sợ lắp bắp nói “ Triệu Quốc sư chắc hẳn đang ở phủ phía đông của thành trì này cùng với phu nhân của ngài ấy, ta hiện cũng không có biết rõ” Thân thể võ tướng không thể cử động được, ánh mắt lão giả áo xám sắc lạnh sát ý dâng trào, võ tướng biết mình sắp tận mệnh cố nặn ra hai câu Tha.. tha mạng”.