Biên Niên Sử An Nam

Chương 121: Cổ thần giới

“Lên!”

Ngoại môn chúng đệ tử Triệu Thánh Tông có đến ngàn vạn người, điên cuồng gào rú phi thiên lao đi trong mây mù.

Vân Mộng Đảo, kì đảo Nhân Vương mấy mươi năm trước phát hiện, tại đó có lực lượng tối cao Thần Tuyền.

Triệu Kim Nam thân mặc Cẩm bào hoa lệ, khuôn mặt chú mục hải vực biến chuyển phía dưới.

“Sắp rồi, nhất định sẽ xuất hiện!”

Trong mắt Triệu Kim Nam ánh nên tia kì vọng khát khao.

“Tông chủ, ngàn vạn đệ tử Thánh Tông ta đều góp mặt đầy đủ!”

Trưởng lão nội sự đường Kiệt Xương hưng phấn lên tiếng.

Triệu Kim Nam gật đầu nói:

“Chỉ cần thực sự có được Thần Tuyền, Thánh Chiến đạo của bổn vương nhất định không sợ Ma giới với Giao Trì Cung công kích!”

Bỗng, một tên đệ tử nội môn Triệu Thánh Tông kích động hét lên:

“Tới rồi!”

Trăm ngàn tu tiên giả theo tiếng hô lớn, chú mục vào dị tượng mây mù dần xuất hiện dày đặc ở khu vực hải lưu biến chuyển.

“Ầm!”

Một âm thanh trầm đục nổ vang, tiến đến là một làn sóng kéo dài ra khắp bề mặt nước biển không dứt, sóng nước sôi trào.

Từ trên không trung chiếu xuống một mảnh sáng rực rỡ, từng mô đất kẽ đá hư ảo xuất hiện.

“Chỉ tự nhiên xuất hiện như vậy, Vân Mộng Đảo này nhất định có trận pháp che lấp, nhưng trận pháp có thể khiến Vân Mông đảo biến chuyển quỹ tích liên tục như vậy, người tạo ra trận pháp này thật sự quá đáng sợ!”

Kiệt Xương trưởng lão sợ hãi than.

Chúng đệ tử cũng thi nhau hít thở điều động khí tức, kiềm chế hưng phấn trong lòng.

“Grao!”

Hư không bỗng nổ vang một tiếng gầm rú lớn, cả một hòn đảo từ từ xuất hiện, lại liên tục có mây mù phun ra.

“Ầm!”

Một tiếng nổ vang cuối cùng, Vân Mộng đảo truyền thuyết triệt để xuất hiện trước toàn bộ tu tiên giả.

“Thần huynh, lần này cuối cùng ta cũng may mắn được đặc cách thu nhận làm nội môn đệ tử Triệu Thánh Tông!”

Một nam tử áo trắng cảm giác may mắn nói.

Bên cạnh nam tử áo trắng có một nam tử áo đen cũng khẽ khàng gật đầu, cố kiềm chế kích động:

“Chỉ cần có thể đắm mình trong Thần tuyền, nhất định có thể lên đến Tiên Giới giết tên Trưởng lão đó, dám động vào nương tử của ta, ta cho hắn sống không bằng chết!”

Từng loại suy nghĩ xuất hiện trong mỗi Tu tiên giả, trước hết là thù hận trong lòng, chỉ cần có thể có được Thần Tuyền, có được thực lực, sau này trả thù cũng chỉ là chuyện sớm muộn.

Tiếp theo đến là loại suy nghĩ được sùng bái, nghĩ đến đây loạt tu tiên giả lại ngước nhìn phía Triệu Kim Nam, chỉ cần có được lực lượng như Nhân Vương, có phải là cũng sẽ được ngàn vạn người sùng kính như vậy, loại chuyện này thật quá kích động.

“Nhân Vương có lệnh, tiến!”

Một trưởng lão Triệu Thánh Tông bỗng hô lớn, nhất thời, loạt tu tiên giả như chỉ chờ thời khắc này, mỗi người đều điên cuồng lao vào Vân Mộng đảo.

“Ầm ầm ầm ầm!”

Mỗi một tu tiên giả lao vào mây mù, lại có tiếng nổ trầm đục vang lên.

Triệu Kim Nam cũng lập tức lao vào mây mù, Bán thần lực hư thoát cực đại gạt đi đại lượng mây mù, để lộ ra hình ảnh hòn đảo rộng lớn âm u phía dưới.

Bán thần lực như quang minh ánh sáng, chiếu rọi tới đâu, tức thì u ám không trung đều bị gạt bỏ.

Vô số sinh vật sinh trưởng trên Vân Mộng đảo, đều là thuần âm chí cực, gặp phải quang minh ánh sáng liền lập tức rít gào sợ hãi, thống khổ mà tan biến.

“Đến!”

Triệu Kim Nam đạp xuống mặt đất bằng, lúc này chúng đệ tử đều không dám hành động bừa bãi.

Triệu Kim Nam tiến đến trước những viên đá nhỏ màu đỏ, bàn tay nhẹ nhàng xoa lên bề mặt chúng. Lúc này, hắn cảm nhận được một cỗ năng lượng ấm áp nhè nhẹ lan tỏa ở đầu ngón tay.

Nếu là tu vi trước đây, chắc chắn hắn sẽ không cảm nhận được cỗ năng lượng này, nhưng bây giờ thì hoàn toàn khác.

Triệu Kim Nam nhắm mắt đắm chìm trong mơ màng, cuối cùng tinh thần hắn như tương thích với cỗ năng lượng kia, không ngờ nó lại triệt để lao tới, tinh thần hắn dung hòa vào cỗ năng lượng ấm áp, tựa như đây là một bộ phận thân thể của hắn.

Một giọng nói vang lên:

“Cuối cùng ngươi cũng đã đến, kiếp sau của ta! Ta lưu lại thứ này cho chúng ta, chính là để một ngày có thể khiến cho Nhân Giới quật khởi, đưa lầm than chúng sinh ra khỏi tranh đấu!”

Chỉ có một tia tàn niệm, nhưng tia tàn niệm kia lại cặn kẽ giải thích rõ ràng, cuối cùng hắn cũng đã hiểu.

Triệu Kim Nam mở mắt ra thở phào cảm khái:

“Hóa ra là như vậy, bổn vương chính là Nhân Thánh… Khó trách, khó trách hòn đá này lại tương thích với tinh thần của ta!”

Đám trưởng lão Triệu Thánh Tông đứng bên cạnh có chỗ không hiểu, vội nói:

“Tông chủ, rốt cuộc trong đó là có cái gì, lại khiến tông chủ như vậy?”

Triệu Kim Nam khẽ lắc đầu:

“Ngươi không thể hiểu!”

Triệu Kim Nam lại khoát tay một cái, một cái lỗ thông đạo to lớn hiện ra mơ màng, đã dung nhập năng lượng ấm áp kia, cũng có kia là hắn triệt để nắm giữ chìa khóa của hòn đảo này.

Nó cũng không phải tên là Vân Mộng Đảo, Vân Mộng đảo chỉ là cái tên hắn tùy tiện đặt lúc trước, hiện giờ hắn đã biết nó là cái gì.

Nó chính là một mảnh thiên địa Nhân Thánh diễn sinh, gọi là Cổ Thần Giới.

“Đi!”

Triệu Kim Nam kêu lên, rồi trực tiếp lao vào thông đạo, gió rít ù ù vang lên, một mảng thế giới to lớn hùng vĩ dần hiện ra trước mặt đám tu tiên giả.

Một tu tiên giả lắp bắp nói:

“Đây chính là Vân Mộng đảo truyền thuyết?”

Từng cỗ xôn xao ngập tràn, Cổ Thần giới, tràn ngập linh khí nồng nặc hư thoát, ngàn vạn yêu thú to lớn trăm trượng bay trên không trung.

“Kia chính là Thôn Thiên Thú!”

Một tu giả khác kích động hô lớn.

Thôn Thiên Thú, ngay cả yêu thú thượng cổ như vậy, Vân Mộng đảo này cũng có.

Ngàn vạn cổ thụ to lớn kì vĩ đến cả ngàn trượng, tinh linh tinh tú trời đất như vờn quanh mà sáng rỡ, phía dưới lại có sông lớn rộng bao la bát ngát. Xen lẫn là thảo nguyên xanh mướt tràn ngập Tiên thảo.

Nếu như nói ngoài kia Tiên thảo khiến tu giả đỏ mắt, nhưng ở trong này cũng không tính là cái gì.

Vô số ngọn thác đổ xuống dòng nước tinh khiết, hơi nước xộc vào sống mũi mỗi tu tiên giả liền cho bọn họ cảm giác khoan khoái.

“Nhân Vương… kia… kia chính là Thần Tuyền?”

Một trưởng lão kích động nói không lên lời, Triệu Kim Nam nhẹ nhàng gật đầu nói:

“Năm đó ta lọt vào thế giới này, Thần Tuyền, chính là lấy từ một trong những cái thác nước đó!”

Triệu Kim Nam chỉ tay về một thác nước mà nói, đám tu giả vô cùng kích động, nhưng không ai dám hành động lỗ mãng, tất cả chỉ chờ một quyết định của Triệu Kim Nam hắn.

Triệu Kim Nam nhìn quanh như hiểu tất cả, liền lớn tiếng phân phó:

“Kiệt Xương trưởng lão, trước hết phân theo công trạng danh phận của đệ tử Triệu Thánh Tông, cấp cho mỗi người vị trí phù hợp. Thần Tuyền không thể bị ô uế, chỉ có thể ngồi dưới chân thác tu luyện. Riêng trưởng lão Triệu Thánh Tông có thể múc Thần Tuyền sử dụng tùy ý, có điều không được mờ ám giấu làm của riêng bồi dưỡng đệ tử. Nếu phát hiện có gian trá, lập tức xử theo Tông pháp!”

Triệu Kim Nam nói đến đây, một đám đệ tử hừng hực hưng phấn nóng cháy lại như có gáo nước lạnh dội vào.

Không phải Thần Tuyền ở đây có rất nhiều sao, tuy rằng linh khí ở đây nồng đậm hơn nhiều lần bên ngoài, tuy rằng chỗ tốt hơn vô số lần. Nhưng mà, chẳng phải có trực tiếp Thần Tuyền vẫn hơn rất nhiều sao.

Một số tu giả khó hiểu nói không nên lời, nhiều Thần Tuyền như vậy, Nhân Vương muốn giữ lại làm gì, còn không cho đám đệ tử tu luyện hết.

Tuy trong lòng mỗi người có chút thắc mắc, trách cứ, nhưng không ai dám nói ra miệng. Riêng đám trưởng lão tuy khó hiểu, nhưng vẫn cúi đầu thi hành mệnh lệnh của Triệu Kim Nam không một lời thắc mắc.

Triệu Kim Nam phân phó xong mọi chuyện, liền gật gật đầu nói tiếp:

“Tốt rồi, các ngươi cứ như vậy tiến hành, ta cần phải đi gặp một số nhân vật ở đây một chút!”

“Một số nhân vật trong này?”

Kiệt Xương trưởng lão hiếu kì nói.

Triệu Kim Nam thoáng mỉm cười:

“Chính là Cổ Thần tộc!”

Nếu như hắn đã biết Cổ Thần giới này đã có cái gì, cũng biết trong nó có tồn tại tất cả những thứ gì. Cổ Thần tộc, cũng là năm xưa Nhân Thánh, kiếp trước của hắn lưu lại một quân bài chủ cho hắn kiếp này. Đây có thể nói là một cỗ thế lực không hề nhỏ.

Ở đây có nhiều Thần Tuyền như vậy, vậy mà không một chút ô uế, chứng tỏ Cổ Thần tộc với ước thúc năm xưa của hắn không dám coi thường. Tộc nhân Cổ thần tộc trong này sinh trưởng, cuối cùng cũng chỉ có thể dùng linh khí nồng đậm tu luyện, còn Thần Tuyền một giọt cũng không dám động đến.

Đám Kiệt Xương trưởng lão nhìn Triệu Kim Nam độn không bay đi, trong đầu một cỗ mơ màng khó hiểu, chỉ lắc đầu, nhưng lại nghĩ đến Thần Tuyền, nhất thời ai nấy đều hưng phấn trở lại.

Cách đó không xa, trên một ngọn núi lớn, có hai lão giả mặc y phục rộng lớn quá khổ, hoa văn trên mỗi bộ y phục đều mang phong cách cổ kính, trên mình tỏa ra chút khí tức ôn hòa.

Một lão giả khuôn mặt khắc khổ, đứng bên phải, trầm giọng nói:

“Cổ Thần Giới rất lâu rồi chưa có người ngoại giới tiến vào nhiều như vậy! Có cần báo cho Tù Trưởng biết không? Nếu như bọn chúng làm ô uế Thần Tuyền, Cổ Thần Tộc ta làm sao có thể ăn nói với Nhân Thánh?”

Lão giả bên trái khuôn mặt bi ai cũng gật gật đầu nói:

“Nhân Thánh giao cho chúng ta trông coi Cổ Thần Giới, ngay cả Cổ Thần Tộc cũng không dám động đến Thần Tuyền. Đám người ngoại giới tham lam hèn mọn như vậy, nhất định sẽ làm ô uế Thần Tuyền, nhất định phải bẩm báo cho Tù Trưởng biết!”

Liệt liệt!!

“A!”

Lão già khuôn mặt khắc khổ thảng thốt kêu.

Lão già khuôn mặt bi ai cũng sửng sốt:

“Kia là thứ gì?”

Lão giả khuôn mặt bi ai chỉ tay lên trên trời, trên bầu trời Cổ Thần giới có một vết sáng mãnh liệt, tỏa ra năng lượng cường đại, đang độn không bay vù vù.

“Nó muốn đi đâu?”

Lão giả khuôn mặt khắc khổ hiếu kì nói.

“Hình như là hướng Cổ Thần tộc chúng ta!”

Lão giả khuôn mặt bi ai liền tiếp lời.

“Chúng ta đi xem!”

Lão giả khuôn mặt khắc khổ lên tiếng.

Lão giả khuôn mặt bi ai gật gật đầu, cả hai liền lao lên không trung, hóa thành một vệt sáng nho nhỏ đuổi theo vệt sáng có năng lượng cường liệt kia.

“Có người bám theo ta!”

Triệu Kim Nam nhướng mày lẩm bẩm.

“Là người của Cổ Thần Tộc? Tu vi như vậy mà đã là Nhập Đạo Cảnh Vương?”

Không nghi ngờ gì, Cổ Thần Tộc này năm xưa theo Nhân Thánh Hỗn Độn Chí Tôn chiến Tam Giới. Mỗi người cũng đều là tu luyện Nhân Tộc công pháp đến hàng cao thâm. Hai lão giả bám sau Kim Nam hắn, cũng đều đã là Nhập Đạo Cảnh, thậm chí còn là Cảnh Vương trong Nhập Đạo Cảnh, có thể so sánh với Tiên Tôn của Tiên Giới.

“Người ngoại giới kia mau mau đứng lại!”

Lão giả khuôn mặt khắc khổ phát hiện ra Triệu Kim Nam liền quát lớn đuổi gấp, tùy thời hai lão giả đều có thể công kích Triệu Kim Nam.

Triệu Kim Nam vui mừng, không tiếp tục độn không, lại chọn một ngọn núi cách đó không xa đáp xuống. Nếu đã gặp người của Cổ Thần Tộc, hắn cũng không nhất thiết phải làm ra chuyện mờ ám để chạy trốn, hơn nữa gặp hai lão giả này của Cổ Thần Tộc, còn có thể đưa hắn đến Cổ Thần tộc nhanh hơn là hắn tự thân đi tìm.

Hai lão giả cũng nhanh chóng đáp xuống đỉnh ngọn núi, mỗi người đều tỏa ra khí tức cường đại.

Lão giả khuôn mặt khắc khổ lạnh lùng nói:

“Ngoại giới tộc nhân lập tức cút khỏi Cổ Thần giới, bằng không một mạng cũng chẳng còn!”

Lão giả khuôn mặt khắc khổ trực tiếp uy hiếp, lão giả khuôn mặt bi ai bên cạnh cũng tiếp lời:

“Nói nhiều như vậy làm gì, trực tiếp ném bọn chúng ra ngoài là được rồi!”

Lão giả khuôn mặt bi ai phong cách cũng thật bá đạo, Triệu Kim Nam âm thầm cười khổ.

Lúc này căn bản lời nào cũng không thể giải thích, dựa vào tia tàn niệm cuối cùng kia của Nhân Thánh kiếp trước, hắn biết rằng Cổ Thần tộc này bản thân rất cố chấp, nếu hắn không có gì thể hiện, căn bản một lời không hợp chỉ có thể dùng nắm đấm.

Lão giả khuôn mặt bi ai trực tiếp xắn tay áo, chuẩn bị động thủ không động mồm.

Lão giả khuôn mặt khắc khổ lại giơ tay ngăn cản lại:

“Ngươi từ từ, để xem hắn nói gì đã!”

Triệu Kim Nam thoáng thở phào nhẹ nhõm, xem ra Cổ Thần tộc không phải người nào cũng thích đánh nhau, ít ra còn có người có chút lý trí. Nhưng câu nói tiếp theo của lão giả khuôn mặt khắc khổ, lại trực tiếp làm hắn muốn té ngửa:

“Nếu hắn không nói được thì giết hết, nhốt lấy thần hồn rồi tu luyện dần!”

Lão giả khuôn mặt bi ai gật đầu phụ họa:

“Có chút đạo lý!”

Lão giả khuôn mặt bi ai đã muốn xoa tay liếm mép, rõ ràng là muốn thực hiện chính sách động thủ không động mồm.

Triệu Kim Nam trong thoáng chốc trầm xuống:

“Hỗn hào! Cổ Thần Tộc nghe hiệu lệnh của Thánh tổ, sao thấy Thánh tổ còn chưa quỳ xuống!”

Triệu Kim Nam trừng mắt lên nói, quanh thân khí thế Bán Thần liền trực tiếp hư thoát, Tín ngưỡng lực lượng cuồn cuộn nhất thời phun trào ra.

Hai lão giả lập tức giật mình, khí thế kia dường như có chút quen thuộc.

Lão giả khuôn mặt khắc khổ lại kêu lên:

“Giả dạng Thánh tổ, xem ra tên này muốn chết rồi!”

Lão giả khuôn mặt bi ai cũng lộ bộ mặt căm phẫn nói:

“Đánh chết hắn!”

Triệu Kim Nam trực tiếp phát hoảng, vừa rồi trong khí thế của hắn có pha một chút khí thế kiếp trước của Nhân Thánh, vốn muốn trực tiếp trấn nhiếp hai người này, sau đó bắt bọn họ dẫn kiến đến Cổ Thần tộc. Nhưng không ngờ hai lão giả này lại cho rằng hắn càn rỡ, giả thần lộng quỷ muốn lừa gạt bọn hắn. Cho nên với bản tính ngấm máu của Cổ Thần tộc cố chấp. Hai lão giả không muốn nói nhiều lời, trực tiếp liền vung tay lên đánh hắn.

“A!”

Triệu Kim Nam sững sờ.

“Đánh chết hắn đi!”

Lão giả khuôn mặt bi ai hung dữ lao tới, căn bản đúng là một lời không hợp liền đánh nhau.

Lão giả khuôn mặt khắc khổ cũng nở nụ cười lạnh hèn mọn:

“Lâu rồi lão phu chưa được tắm táp Thần Hồn ngoại giới, tên này hình như có biết chút ít về Tín Ngưỡng pháp lực, là đồ đại bổ!”

Triệu Kim Nam phẫn nộ quát lớn:

“Cổ Thần tộc dám khi sư diệt tổ?”

Hai lão giả căn bản không thèm nghe hắn nói nhiều lời, lão giả khuôn mặt bi ai đã vung bộ y phục thùng thình chùm xuống đầu hắn.

“Tỏa Y Pháp!”

Lão già khuôn mặt bi ai hưng phấn nói.

Triệu Kim Nam nhìn khuôn mặt hèn mọn của hai lão giả, muốn tức không nói lên lời. Tỏa Y Pháp cái mẹ gì, đây không phải là chùm bao đánh chó sao? Hai tên ti tiện Cổ Thần Tộc.

Triệu Kim Nam gào lên:

“Mau dừng lại!”

“A, hắn muốn phản kháng?”

Hai lão giả vẫn ti tiện nói.

Lão giả khuôn mặt khắc khổ bỗng cầm một cây trường tiên dài nửa trượng, nở nụ cười lạnh.

Triệu Kim Nam nhìn thấy trường tiên liền biến sắc:

“Hắc Mộc Cương Tráo!”

“Hai lão già vô sỉ, mau dừng tay!”

Triệu Kim Nam hoảng sợ gào lên.

“A, ngươi cũng biết đây là Hắc Mộc Cương Tráo!”

“Được, cho hắn nếm mùi lợi hại đi!”

Lão giả khuôn mặt khắc khổ bơm thêm, lão giả khuôn mặt bi ai hưng phấn ngửa cổ cười ti tiện.